Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lông mày Mộc Khởi Nguyên vặn chặt
" A tỷ, ta muốn nghỉ ngơi"
Biết hắn đang mauốn tránh việc tắm rửa Mộc Dao nhất quyết không tha. Mặc dù không ngại bẩn thỉu nhưng nam chính quá bẩn. Vừa bước vào phòng cô đã cảm thấy như có vật gì chết trong phòng, có thể ở bẩn nhưng nhất định không có mùi. Sau này còn tiếp xúc nhiều sao cô có thể để cho bản thân ngày ngày bị hun
Giọng điệu cô cứng rắn
" Nghỉ ngơi như vậy liền đủ, bây giờ lập tức đi tắm"
Mộc Khởi Nguyên lắc đầu chùm chăn lên
" A tỷ, không muốn, như vậy lạnh"
Mộc Dao liền ha ha
" Ngươi như vậy không nghe lời, ta cũng không cần một cái ương ngạnh người" Giọng điệu cô mang một cỗ hơi lạnh.
" A tỷ, ta liền đến" hắn lộ gương mặt từ chăn ra
" Mau tới đây". Thấy Mộc Khởi Nguyên rất bài xích tắm rửa, Mộc Dao liền không thể để hắn một mình.
Cho hắn ngồi xuống ghế, Mộc Dao đã chuẩn bị sẵn một chiếc thau đồng nhỏ. Cầm lấy đôi bàn tay hắn nhúng xuống. Nước rất ấm, nhiệt độ vừa phải khiến người thư giãn.
Đôi bàn tay hắn nhỏ, gầy guộc, những khớp xương nổi lên trên lớp da mỏng, bàn tay nhem nhuốc toàn bùn đất, khi lớp bùn đã tan ra hiện lên nhiều vết sẹo dài.
Mộc Dao cầm mảnh vải từng chút từng chút lau sạch cho hắn
Nam chính thực sự rất bẩn, lau lau một lúc lâu mới xong đôi bàn tay của hắn
Mộc Khởi Nguyên toàn bộ quá trình đều im lặng không bài xích như lúc đầu hắn nhìn mọi động tác hành động của Mộc Dao. Ngoan ngoãn theo ý cô, chợt cảm thấy tắm rửa như vậy cũng không có gì đáng sợ.

Đổi một chậu nước mới, Mộc Dao tiếp tục lau đến mặt.
Mộc Dao cho hắn cúi xuống dùng tay hất nước lên mặt hắn. Nước bắn lên mặt Dao Khởi Nguyên nhắm tịt mắt lại khó chịu, vặn vẹo thân thể nhưng vẫn không bỏ chạy, cứ như vậy chịu đựng.
Cho hắn ngước mặt lên, Mộc Dao dùng mảnh vải trắng lau cho hắn, chẳng mấy chốc mà mảnh vải đã chuyển màu thành đen xì
Mộc Khởi Nguyên mở mắt nhìn chằm chằm Mộc Dao. Đôi mắt hắn rất to, vừa đen lại sáng tựa như sao trời lấp lánh. Có gì đó sâu thẳm bên trong lấp lóe.
Cứ như vậy mở mắt Mộc Dao sợ không cẩn thật sẽ chọc vào mắt hắn liền kêu hắn nhắm mắt lại.
Mộc Dao cứ như vậy nghiêm túc lau chùi, cuối cùng gương mặt nam chính cũng đã lộ rõ. Ngũ quan hắn còn nhiều non nớt nhưng sự non nớt đó chẳng thể ảnh hướng đến cái này kinh diễm nhan sắc.
Làm Mộc Dao trong lòng cũng có chút kinh ngạc, gương mặt Dao Khởi Nguyên vô cùng tuấn mĩ.
Đôi mắt hắn nhắm chặt run run mở ra, Mộc Khởi Nguyên tò mò Mộc Dao hiện đang làm gì, cậu không nghe thấy bất cứ cử động nào của cô.
Giây phút Mộc Khởi Nguyên mở mắt, đôi mắt như hội tụ mọi ánh sáng mỹ lệ, rạng rỡ. Sâu thẳm bên trong mù mịt như đang áp chế gì đó. Thấy Mộc Dao còn ngồi đối diện mình cậu liền nở một nụ cười. Trong lòng Mộc Dao liền bịch một cái. Với nhan sắc này, tương lai nam chính nhất định không phải một cái tầm thường. Mộc Dao thở dài, nhất định là một sống hai tàn phế. Cô liền biết chỗ tốt liền không đến với cô.
Làn da Mộc Khởi Nguyên cũng không phải đặc biệt tốt, có chút vàng vọt xanh sao, hốc mắt hắn hơi sâu vì thiếu dinh dưỡng. Nhưng ngoài đó ra làn da hắn vẫn thật mịn, có chút phản khoa học.
" Ta cho ngươi rửa tóc, ngươi ngồi chờ ta lấy nước" Mộc Khởi Nguyên nhu thuận gật đầu nhưng Mộc Dao quay lưng đi liền bám sau lưng quan sát cô. Trong lòng cậu thực cảm thấy bất an khi không thấy cô.
" Bảo ngươi ngồi chờ, người cứ như vậy không nghe" Mộc Dao lấy nước xong thấy Dao Khởi Nguyên đang đứng nhìn cô
" Mau vào, nằm xuống ghế"
Mộc Khởi Nguyên ton tót chạy vào nằm xuống ghế.
Mộc Dao thấm nước làm ướt tóc, đôi tay cô không ngừng xoa gãi.
Mái tóc cứng rắn, rối tung. Mộc Dao vuốt vuốt rất nhiều tóc rối cứ như vậy rụng. Sợ hắn đau Mộc Dao liền thấm thật nhiều dầu lên tóc.
Mộc Khởi Nguyên không có cảm giác gì là đau, thậm chí cậu cảm thấy rất vui thích dễ chịu, đôi mắt híp híp thoải mái.
Dày vò đến khi hai cánh tay dã dời. Mái tóc của hắn mới mượt mà hơn chút. Tóc còn ướt nên Mộc Dao cũng không buộc lên. Định để hắn ngồi dậy để tự lau nhưng từ khi nào đã thấy Mộc Khởi Nguyên ngủ say. Mộc Dao cũng không gọi hắn dậy, để hắn như vậy ngủ, cô nhẹ nhàng dọn dẹp, đổ nước bẩn đi, thay vỏ chăn đã bị hắn nằm bẩn thành vỏ chăn mới.
Mộc Dao mệt nhoài nằm lên giường. Cả buổi bận rộn cả người cô đã sớm đau nhức.
Đôi mắt vừa nhắm chợt thấy có động tĩnh bên dưới. Dao Khởi Nguyên tại lúc Mộc Dao vừa nằm liền mở mắt, hắn đi đến trước giường, trèo lên giường nằm sát về phía Mộc Dao.
Mộc Dao cũng không có gì phản ứng, chỉ là cùng một đứa trẻ nằm chung giường.
Mộc Khởi Nguyên nằm nằm khó chịu, hắn ta rất tự nhiên với lấy cánh tay Mộc Dao rồi gối đầu lên, thấy cô không phản ứng lúc này mới thở dài một cái thỏa mãn.
Mộc Dao đến đây cũng không phải chỉ có phò trợ nam chính. Thân thế cô cũng là một cái phức tạp người. Cô chính là huyết mạch cuối cùng của nhà họ Mộc, nhà họ Mộc năm xưa chính là là một đại gia tộc vô cùng thịnh vượng. Mộc Chính Huyên ba ba cô là đời thứ năm. Mỗi đời đi qua để lại cho đời sau một bản bí tịch. Do ông nội cô quá ham muốn cường đại liền bí mật ăn cắp một bản bí tịch có tên Nộ Chi Lăng. Lấy được bản bí
1 tịch về sau ông cũng qua đời do bản thân trọng thương quá nặng. Trước khi đi, ông liền đưa Mộc Chính Huyên hai bản bí tịch trong đó có một cái đích thực của nhà họ Mộc, cái còn lại chính là đánh cắp. Trước khi tạ thế, ông nội dặn ba ba nhất định phải tu luyện được nội dung bên trong bí tịch mà che dấu nguồn gốc của nó, nói rằng đó đều là của nhà họ Mộc chúng ta.
Mộc Chính Huyên đem chuyện này nói cho phu nhân, hai người chia nhau ra luyện tập. Mộc phu nhân luyện tập chính là cái kia Nộ Chi Lăng.
Một lần vô tình Mộc phu nhân liền làm lộ chiêu thức ra bên ngoài, cái kia bị mất bí tịch liền tìm đến một đêm diệt sạch Mộc gia tộc. Mộc phu nhân luyện được Nộ Chi Lăng may mắn trốn thoát. Bà trốn được nhưng bị thương không nhẹ làm ảnh hưởng đến thể chất của Mộc Dao còn nằm trong bụng bà tháng thứ 4.
Vì vậy Mộc Dao từ khi còn nhỏ đã phải ngày ngày ngâm trong thảo dược để cải tạo thân thể. Cái kia Nộ Chi Lăng đã hại bao mạng người nên Mộc phu nhân cũng không giữ lại, năm Mộc Dao 8 tuổi, Mộc phu nhân liền bị người giết chết, bọn người năm đó vẫn luôn truy lùng tin tức của bọn họ sợ họ làm lộ bí tịch ra ngoài. Mộc Dao trên núi hái thuốc liền thoát một kiếp nhưng điều đó không chứng tỏ bọn người không biết sự tồn tại của cô, bọn chúng vẫn đang truy lùng tìm cách tận diệt.
Mấy ngày này, Mộc Dao cấp tốc chăm chút Mộc Khởi Nguyên. Phải công nhận con hàng này thể chất chính là nghịch thiên, một tuần ăn uống đầy đủ làm hắn trắng trẻo lên không ít. Vẻ tuấn mĩ non nớt càng thêm mê người.
Đẹp thì có đẹp nhưng hắn vẫn vô cùng lười tắm. Mộc Dao để ý con hàng này không bao giờ chủ động đi tắm trừ khi Mộc Dao tự tay tắm cho hắn. Mỗi ngày Mộc Dao vẫn nhắc nhở hắn tắm dường như hắn chỉ chờ đợi đến thời khắc này, chỉ thấy hắn nhanh nhẹn bưng một cái thau đồng đầy nước, rồi đến dắt lấy tay Mộc Dao ý hắn muốn cô tắm gội cho hắn.
Không những vậy hắn còn rất bám người nhiều khi khiến Mộc Dao thực sự tấm tắc
Đêm đến khi ngủ như sợ Mộc Dao sẽ bỏ đi hắn liền buộc một sợi dây vào tay cô, một sợi vào tay hắn. Mộc Dao thực không đồng ý trò này, nhỡ đêm cô dậy đi vệ sinh liền cũng dắt hắn đi theo. Ngủ có thể ngủ chung nhưng đi vệ sinh mà đi chung thì con mẹ nó biến thái. Thế là Mộc Dao liền đen mặt không cho hắn buộc cái kia dây vào tay mình. Điều này làm Mộc Khởi Nguyên lo sợ, Mộc Dao không cho hắn buộc dây hắn không dám buộc. Nên hắn đợi Mộc Dao ngủ rồi mới nhẹ nhàng buộc dây áo hai người chung với nhau, sáng hôm sau hắn lại lặng lẽ tháo ra không để Mộc Dao phát hiện.
Ở gần Mộc Dao hắn thấy bình thản vô cùng, trên người cô có mùi thảo dược đặc trưng khiến tâm hắn tường an. Hắn thực sự yêu thích mùi hương này, nhìn người con gái nằm bên cạnh hắn không tự chủ nở nụ cười, đôi mắt như ngàn ánh dương ấm áp
Mộc Khởi Nguyên từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài ăn không đủ chắc chắn cũng không được học hành đàng hoàng, Mộc Dao muốn dạy hắn chữ, là một cái nam chính, ít nhất cũng muốn viết được cái tên mình.
Điều khiến Mộc Dao không ngờ được chính là Mộc Khởi Nguyên mặc dù ăn không đủ nhưng hắn biết chữ, hắn nhận biết tất cả các chữ cái, có thể viết chỉ là không hiểu lắm ý nghĩa của chữ . Cái này làm Mộc Dao vui mừng không thôi, điều này khiến cô nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hơn nữa năng lực học tập của Mộc Khởi Nguyên vô cùng nhanh chỉ có điều là hắn có hứng thú hay không, nhiều khi Mộc Dao phải ép buộc hắn mới ngoan ngoãn học tập.
Đoạn thời gian cứu Mộc Khởi Nguyên đến nay cũng đã chục ngày, Mộc Dao và Mộc Khởi Nguyên vẫn đang ở cái nhà trọ đó, hằng ngày cô rất ít khi ra ngoài, chỉ lúc nào cần gọi tiểu nhị hay đi mua một chút thảo dược để phao tắm Mộc Dao mới đi.
Nhiều ngày ở ngoài Mộc Dao liền biết không an toàn vì vậy cô quyết định trở lại cái kia rừng trúc để ở, nơi đó an toàn thích hợp dưỡng thân thể. Đưa Mộc Khởi Nguyên đến nơi đó dưỡng dưỡng đợi hắn phục hồi một chút liền cùng hắn chinh phục nhân sinh tìm kiếm định mệnh.
Mộc Dao liền thu thập quần áo, mua chút lương thực dẫn theo Mộc Khởi Nguyên dời đi.
Mộc Dao dẫn Mộc Khởi Nguyên ra khỏi quán trọ liền bị một cái đại hán để ý tới. Đôi mắt hắn thăm thẳm
" Trên người cô ta có luồng sức mạnh của Nộ Chi Lăng".
" Giết họ" hắn ra lệnh cho thuộc hạ đằng sau. Đằng sau ám vệ lập tức từ hư không biến mất.
Mộc Dao đi đường luôn để ý xung quanh, cô nhận thấy có người đi theo liền đẩy nhanh tốc độ. Mộc Dao mang theo Mộc Khởi Nguyên làm bọn người ám vệ rất nhanh liền đuổi đến. Bảy- tám tên ám vệ liền trặn đường cô, không có cái kia đại hán.
"Các ngươi là ai?" Mộc Dao mặt lạnh hỏi
"Giết" ám vệ không nhiều lời một thân đều là sát khí lập tức ra chiêu. Chiêu thức đều là hung ác, đám ám vệ này cũng không phải dạng thường, Mộc Dao vì bảo vệ Mộc Khởi Nguyên trúng không ít chiêu. Mộc Dao rút ra một cây đao đưa cho Mộc Khởi Nguyên bỏ lại hắn một mình nhập cuộc. Vì Mộc Khởi Nguyên còn nhỏ nên không được ám vệ chú ý, bọn hắn tập chung xử lý cái này nữ nhân, nữ nhân này thật không đơn giản.
Không có Mộc Khởi Nguyên vướng víu, Mộc Dao ra tay không chút lưu tình nhanh thoắt liền xử lý một nửa ám vệ.
Tên ám vệ bị Mộc Dao đá bay, hắn định vục dậy chợt một dao từ đằng sau đâm tới hắn. Một đao này lực không lớn chỉ làm hắn xước chút da, quay lại mới thấy là cái kia hài tử đi cùng nữ nhân kia tới. Hắn quay người lại một kiếm sắc lạnh chém đến.
Mộc Dao thấy vậy liền biến mất tung ảnh, lát sau đã thấy cô xuất hiện trước người Mộc Khởi Nguyên, một tay cô đỡ lấy mũi kiếm, một nhát đâm về phía ám vệ.
Hai tên ám vệ thấy vậy liền ngầm ra hiệu với nhau. Tập chung bao quanh Mộc Khởi Nguyên. Vì bảo vệ Mộc Khởi Nguyên, Mộc Dao nhanh chóng rơi vào thế hạ phong. Mũi kiếm sắc nhọn tốc độ nhanh chóng xẹt qua tiến về phía Mộc Khởi Nguyên, Mộc Dao ôm hắn lật người, mũi kiếm xẹt qua má cô để lại vệt dài sâu hoắm.
Kiếm như có ý thức vút cái quay lại công kích hàng loạt mũi kiếm xẹt qua thân thể cô, trong lòng cô Mộc Khởi Nguyên ngước lên nhìn má  Mộc Dao đang tuôn máu chảy xuống, một giọt, hai giọt rơi xuống khuôn mặt cậu. Lúc này thể Mộc Dao không ngừng rách nát, máu thấm đẫm áo bên ngoài, chiếc váy trắng không chút lành lặn đỏ hoe màu máu. Mộc Dao bị kiếm xuyên qua cô liền cảm nhận được sự sắc lạnh của kiếm khí, mấy cái này sát thủ ra chiêu nhanh lại hiểm độc, Mộc Dao chỉ có thể phòng thủ.
Kiếm khí ngày càng dày đặc công kích. Cảm nhận được Mộc Dao suy yếu, sát thủ liền ra đòn trí mạng. Các cái kia kiếm khí hợp lại thành một, quay vòng Mộc Dao tạo ra các ảo ảnh, rồi xẹt cái hợp nhất lao đến làm Mộc Dao không kịp trở tay, kiếm bay đến đất cát bên dưới cũng bị lực lượng của nó hất tung.
Mộc Khởi Nguyên lúc này liền từ trong lòng Mộc Dao dãy dụa, đẩy cô ra tránh cái kia kiếm
Hắn nhìn Mộc Dao tròng mắt sâu thẳm như mực. Khuôn mặt non nớt tuấn mĩ một chút biểu tình đều không có, cả người hắn dần dần toát ra một luồng lạnh lẽo sát khí, nhìn người con gái trước mắt đau đớn, đôi mắt hắn trở lên tinh hồng lạ lẫm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net