Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện được dịch và chỉ đăng tại wattpad @twaalf_twel
Vui lòng không chuyển ver và không đăng lại (reup) ở bất kỳ đâu.
---------------------------------------

“Thật sự rất là hạnh phúc nha~” Một người chị gái ngọt ngào nói, khóe mắt không giấu được ý cười.

Dù Bakugou có hơi xấu hổ, nhưng ngay lập tức liền phản ứng. Bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

“Sao lại nói vậy?”

“Không phải sao? Sự nghiệp cùng tình yêu đều quá mức tuyệt vời, không thể nào không hạnh phúc được.”

“Không… Tôi… Không có gì…”
Đột nhiên cậu nhớ chuyện hai ngày trước.

Lúc cậu tỉnh lại đã là xế chiều, người bên cạnh đã rời đi. Bản thân cậu nằm trên chiếc giường lạnh ngắt lướt điện thoại hết nửa ngày mới đứng dậy đi vào phòng tắm.

Theo cách nói nào đó thì phòng tắm chính là nơi rửa sạch “Chứng cứ phạm tội” tốt nhất.

Ngâm mình trong bồn tắm, Bakugou nghiêng đầu tựa vào thành bồn, nhìn dấu vết trên thân mình, trong đầu trống rỗng.
Khi nước bắt đầu lạnh hơn phân nửa cậu mới từ từ đứng dậy ra khỏi phòng tắm, bắt đầu sửa sang lại bản thân.

Hạnh phúc quá nha…

Bakugou khoác tay, đem danh sách đưa cho chị gái nọ, rồi đứng dậy rời đi.

Thế nhưng cậu lại nghĩ gì đó, xoay người lại nhìn chị gái nọ.

“Cô nói xem… Nếu… Tôi chỉ nói nếu!! Nếu tôi cùng tên kia có chút nguyên nhân bất khả kháng mà tách ra hoặc ly hôn… Thì? Chắc không có chuyện gì chứ?”

“Cái gì!???!!”

Chị gái xinh đẹp nọ nghe anh hùng đứng trước mình nói như vậy liền giật mình hét toáng lên.

“Này, bố mày nói là nếu? Nếu!! Cô đừng tưởng thật!” Bakugou nhìn quanh bốn phía rồi lại nhìn chằm chằm bà chị trước mặt.

“Hả??”

“Này, tôi là thuận miệng nói, cô có thể hay không thuận miệng trả lời một tiếng?!”

“Hả… Được rồi…” Chị gái xinh đẹp có chút bất đắc dĩ mà nhún vai.

“Tôi cảm thấy vấn đề này rất lớn.”

“Ví dụ?” Bakugou nhíu mày.

“Đầu tiên thì chuyện này sẽ không xảy ra, lại nó… Nếu là thật…” Chị gái xinh đẹp âm thanh có chút trầm xuống.

“Ờ?”

“Càng không thể nào trở thành sự thật…”

“Tại sao??”

“Tại sao à…. Các cậu biết các cậu gây lực ảnh hưởng lớn cỡ nào không? Lúc hai ngườ kết hôn cả nước Nhật Bản đều biết. Nếu mà như vậy thì tạo thành ảnh hưởng lớn thế nào với xã hội!!”

“Đệch, hai người ly hôn thì ảnh hưởng gì đến người khác??”

“Đầu tiên thì Hiệp hội Anh hùng chắc sẽ bị ảnh hưởng? Hai anh hùng mạnh nhất hiện tại ly hôn ảnh hưởng sẽ rất lớn? Chuyện này rất tồi tệ? Hình tượng hai người vun đắp cũng sẽ bị hủy! Vì thế nó sẽ thành tiêu điểm bàn tán của toàn người dân.”

“…”

“Còn nữa, nếu thật sự là vậy, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến an ninh xã hội… Nếu tội phạm biết thì sẽ thừa dịp mà gây tội….”

“…”

“Hơn nữa…. chắc là phía trên không đồng ý.”

“Tại sao???” Bakugou ngây người.

“Từ lúc hai người kết hôn cho tới bây giờ tỉ lệ tội phạm vô cùng thấp, hơn nữa hình tượng ôn hòa, hiền lành tốt đẹp của cậu ta đã khắc sâu trong tiềm thức ngời dân, ly hôn tất nhiên sẽ là vết nhơ không cho phép xuất hện trên người cậu ta được!”

“Không phải chỉ là tách ra…”

“Cậu không hiểu à?! Cậu chính là chìa khóa quan trọng để vỗ về cậu ta!! Cậu ta có thành tựu như ngày hôm nay đều không phải do có cậu à? Cậu đột nhiên vứt bỏ cậu ta, đòi chia tay, đòi ly hôn?! Cậu cảm thấy cậu ta sẽ đồng ý à?? Cậu cảm thấy Hiệp hội Anh hùng sẽ đồng ý sao??”

“…”

“Nói tệ là như vậy đó, chưa kể có ảnh hưởng với tâm lý của cậu ta, như vậy hiệu quả làm việc sẽ hạ thấp! Nếu cậu ta phân tâm trong lúc làm nhiệm vụ rồi để bị thương thì thế nào?!”

“…”

“Một lần lúc tôi vào Văn phòng, tôi nghe bọn họ (phía trên) nói chuyện, thật sự bọn họ đối với hai người rất hài lòng, đặc biệt là cậu ta. A a a không phải nói cậu không tốt… mà là cậu ta được người dân yêu thích hơn một tý. Bọn họ cảm thấy hai người các cậu ở chung một chỗ quả thực là trời đất tạo ra một đôi, vô cùng hài lòng. ”

“…”

“Lúc đó cậu ta vui vẻ nói do có cậu ở bên làm bạn mới có thể cho cậu ta thuận lợi tiếp tục tiếp về con đường phía trước.”

“…”

“Nên là nếu giả sử thật sự muốn… Không nói trước cậu ta có đồng ý hay không thì phía trên chắc chắn không đồng ý rồi~ Hai người các cậu kết hôn đối với xã hội có ý nghĩa vô cùng quan trọng.”

“…”

“Tôi chỉ thuận miệng nói vậy…” Bakugou có chút nhụt chí xoa xoa đầu.

“Thiệt là…. sao lại hỏi như vậy?”

“… Tôi có một người bạn đang nghĩ ly hôn, bọn họ…. Coi như cũng là anh hùng…”

“A, ra là giúp người khác hỏi thăm… Cái đó cũng không sao, cùng lắm trở thành chủ đề tám chuyện thôi ~ nhưng mà hai bên đều là anh hùng còn muốn ly hôn… Là ai thế?? Này! Cậu đi đâu rồi?”

Chị gái xinh đẹp nhìn anh hùng NO.2 bóng lưng đơn bạc, không hỏi có chút nói thầm.

“Chắc là còn ổn ha?”

Quả nhiên không thể nào…. Chặn miệng công chúng và giới truyền thông cũng quá phiền phức… Quan trọng là… Tên kia nhất định không đồng ý đâu….

Bakugou chậm chạp đi trên đường. Vừa đi vừa nghĩ nếu cậu nói ra với Deku chuyện này, cậu cũng không dám tưởng tượng chuyện kế tiếp sẽ xảy ra.

Đột nhiên cả người rùng mình một cái.

Bakugou nhìn trên người mình quần dài áo dài, lại sờ cái mũ trên đầu.

Hay là đi siêu thi một chuyến trước, dù sao cũng đến giờ tan làm.

Bakugou đi siêu thị tùy ý mua một chút rau, mang theo đồ đi về, trên đường gặp vài người hàng xóm.

“Onii-san ơi~”

Đứa bé 5 tuổi vẻ mặt vui mừng nhìn cậu đi tới. Bakugou ngồi xổm xuống xoa đầu cô bé.

“Ơ kìa, xấu hổ quá, Ai-chan, không nên quấy rầy anh hùng làm việc nha con…”

“Không sao….”

“Onii-san đang về nhà ạ?” Ai-chan nhìn cậu cười.

“Ừ…”

“Vậy không làm phiền cậu, các cậu rất vất vả, bình thường thật sự phiền phức, nhanh về nhà nghỉ ngơi đi.”

“Ừ, hai người cũng thế.”

“Làm anh hùng thật sự vất vả…” Cô bé nhìn Bakugou đi vào thang máy thì thào như tự nói chuyện với chính mình.

“Ai-chan, sao lại nói vậy?”

“Vì cả người đều là vết thương ạ! Trên tay, cổ tay đều có…”

“Con quan sát thật tỉ mỉ nha, cho nên nghề anh hùng rất là lợi hại….”

Sau khi tạm biệt người hàng xóm, Bakugou trở về nhà mình, nhà làm cho cậu có chút nặng nề.
Thay quần áo, Bakugou mang tạp dề, bắt đầu làm cơm.

Hôm nay đi thấy thịt bò mới, cậu đặc biệt mua để làm món thịt hầm.

Trong nồi hầm cách thủy đã được cậu chỉnh về chế độ giữ nhiệt, đồ ăn còn lại cũng được giữ ấm trong tủ. Trong nhà bởi vì do nấu ăn mà nhiệt độ cũng dần nóng lên.

Bakugou nhìn thời gian trên điện thoại di động, buồn chán mà lướt một hồi, sau đó bất tri bất giác mắt nhắm lại, quay người ằm trên ghế sa lon.

Hôm nay Midoriya có vụ án nên về trễ, cho nên lúc về nhà cũng đã trễ lắm. Gần nhất bọn họ phải xử lý một sự kiện đả thương người một cách tàn ác. Cô gái bị tội phạm bắt cóc, từ hình ảnh có thể thấy trên người có rất nhiều vết máu ứ động, vết thương cũng ở khắp nơi, nhìn qua khiến người khác kinh hãi.

Hôm nay Midoriya vì vụ án này mà bận rộn đến tận tối.

Lúc hắn xem xét vụ án, nhìn ảnh chụp của người bị hại một chút rồi lại một chút. Không biết thế nào mà tay hắn đột nhiên run lên, ảnh chụp theo đó rơi xuống, qua một hồi lâu cũng không được nhặt lên.

“Làm sao vậy?” Trợ lý xoay người nhặt ảnh lên.

“À… không có gì… Cám ơn.”
Hắn cười với trợ lý. Về sau, sắc mặt Midoriya ngược lại càng thêm khó coi.

Nhắc tới… Trên người Kacchan cũng có… dấu vết tương tự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net