Chương 48.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48.

Editor: Lynzmix

Beta : Shoorin Yumi

"Thiên Âm."

Carrotte rất ít khi lên tầng 'quấy rầy' thời gian luyện tập của Thiên Âm. Vừa lúc Thiên Âm đã diễn tấu xong liền vui mừng bổ nhào vào người ông.

"Ông ơi, lúc nãy ông có nghe cháu diễn tấu không?"

Qua lần diễn tấu này, Thiên Âm càng thêm hiểu sâu hơn về Giả thuyết hiệp luật. lynzmix.wordpress.com Cậu vui sướng muốn được chia sẻ niềm vui của mình với người thân.

Carotte cười tủm tỉm ôm Thiên Âm vào trong lòng.

"Hôm nay bài diễn tấu của Thiên Âm có vẻ khác với bình thường . . ."

"Đúng vậy đó, hôm nay cháu thử dùng một loại phương pháp mới ! Không ngờ sẽ thành công như vậy ! Thật là thú vị . . ."

Thiên Âm mải mê nói, Carrotte liền dừng lại lời sắp nói ra khỏi miệng, yên lặng lắng nghe.

Carrotte cảm giác được lúc nãy khi Thiên Âm diễn tấu tới một trình độ nhất định, Tinh Không Nguyên Tố đột nhiên phát ra dao động khác thường, ẩn chứa năng lượng sinh mệnh rất mạnh. Tinh Không Nguyên Tố tồn tại ở khắp mọi nơi, những người nắm giữ dị năng có thể sử dụng Tinh Không Nguyên Tố để làm rất nhiều việc. lynzmix.wordpress.com Carrotte không phải là dị năng giả (người có dị năng), ông chỉ có thể xem như là một người khống chế. Nhưng dùng sự hiểu biết của ông về dị năng giả, thì cách Thiên Âm dẫn phát dao động kia rất giống với những dị năng giả . . .

Chẳng lẽ Thiên Âm thức tỉnh dị năng nào đó sao? Hay vẫn chỉ đang ở giai đoạn tiềm ẩn?

Cuối cùng, Carrotte cũng không nói ra những điều ông vốn định nói.

Quên đi, cũng chưa cần nói cho nó. Dù sao để thành một dị năng giả cũng không phải một chuyện dễ dàng như vậy, đặc biệt là trong giai đoạn thức tỉnh ban đầu. Nếu bởi vì lời nói của mình mà dẫn đến kết quả xấu thì cũng không tốt. Huống chi tất cả những điều này cũng chỉ là suy đoán của ông mà thôi. Carrotte cảm thấy vẫn nên yên lặng quan sát một thời gian nữa rồi tính sau.

Lại nói tới bên kia, bộ phận phòng ngự cùng giám sát của đảo Ngọc.

Không hề nghi ngờ, lúc này dụng cụ báo nguy lại điên cuồng kêu to một hồi. Bất luận là do tình cờ hay có dị thường gì, trong vòng một tháng lại xuất hiện hai lần dao động khác thường thì một vị nhân viên giám sát nho nhỏ liền không thể lờ đi được. lynzmix.wordpress.com Bởi vậy vị nhân viên này tẫn hết trách nhiệm mà đem hai lần Tinh Không Nguyên Tố liên tục xuất hiện dao động dị thường ở trên đảo Hắc Đàn viết thành báo cáo gửi lên tổng bộ.

Ăn cơm trưa xong, Thiên Âm liền nhận được tin nhắn của tên họ Tô nào đó, y nói hy vọng Thiên Âm tới Hải Dạ gặp mặt trực tiếp nói chuyện. Thiên Âm xin phép Carotte xong liền ra khỏi nhà.

Ra khỏi khu vườn nhỏ nhà mình, trên con đường nhỏ yên tĩnh, cậu cùng một người đàn ông kỳ quái toàn thân mặc đồ đen gặp thoáng qua.

Cậu chưa gặp người này bao giờ. Đi theo hướng này thì chỉ có thể là tới nhà của mình thôi . . .

Thiên Âm trượt trên giày ba tanh. Khi trượt lên trên đồi cao mới quay đầu lại nhìn, thấy người đàn ông kỳ quái kia đi vào trong sân vườn nhà cậu, ngồi xuống bên bàn gỗ cùng Carotte nói chuyện. lynzmix.wordpress.com Lúc này Thiên Âm mới yên tâm, thầm đoán có lẽ là vị lính đánh thuê nào đó mà cậu chưa gặp đi. Nhưng không phải ban ngày là thời gian nghỉ ngơi của bọn họ sao ? Thiên Âm cũng không nghĩ nhiều lắm, cũng không ngoái đầu lại mà tiếp tục chạy đi.

Nhưng Thiên Âm lại không biết, giờ phút này ở trong sân vườn nhà cậu, Carrotte đã bị áp chế đến không thể động đậy được, trong nháy mắt mồ hôi lạnh đã ướt đẫm áo ông, chỉ còn lại có khí lực mở miệng nói chuyện.

"Anh . . . rốt cuộc là ai . . . "

. . .

Trong quán bar Hải Dạ, chỉ có một nhân viên phục vụ đang lau ly rượu.

"Xin chào, tôi là Mặc Nhân. Cậu có thể gọi tôi là Mặc hoặc Nhân." Nhân viên phục vụ trẻ tuổi cười mở lời chào hỏi.

Thật là một người mảnh mai . . . đó là ấn tượng đầu tiên hiện lên trong đầu Thiên Âm.

"Xin chào, em là Thiên Âm. Sau này sẽ là nghệ sĩ đàn dương cầm ở đây, xin chiếu cố nhiều hơn."

Thiên Âm đầu tiên liền thể hiện ra gia giáo tốt đẹp (được giáo dục tốt).

Nghệ sĩ diễn tấu cổ nhạc khí ở đây giống như phù thủy của thế giới khác, nhiều ít đều mang theo một loại cao ngạo. lynzmix.wordpress.com Nhưng Mặc Nhân hoàn toàn không cảm nhận được loại cảm xúc này từ Thiên Âm. Hơi có chút ngoài ý muốn, sau đó lại cười càng thêm chân thành.

"Tôi biết cậu, Tô đã nói với tôi về cậu rồi. Một lát nữa anh ta mới đến, cậu chờ một chút, muốn uống gì không?"

Thiên Âm lắc đầu. Nhìn nhìn chiếc đàn dương cầm trong góc phòng sáng sủa, tay của Thiên Âm lại có chút ngứa.

"Em có thể đánh đàn một chút không?"

"Xin cứ tự nhiên."

Vị Mặc Nhân này có lẽ cũng không phải là một nhân viên phục vụ bình thường.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên Thiên Âm đã có loại cảm giác này.

Nhưng có vẻ rất dễ ở chung. lynzmix.wordpress.com

Mặc Nhân cười tủm tỉm nhìn bộ dạng vui vẻ của Thiên Âm khi ngồi ở trước đàn dương cầm, khóe miệng hiện lên một nụ cười vừa lòng.

Có một nghệ sĩ diễn tấu cổ nhạc khí đáng yêu lại xinh đẹp như vậy, vận may của họ Tô kia thật sự là không tệ . . . . có nên cướp cậu ta hay không đây?

Shoorin Yumi : mị ha ha, chương nào cũng ngắn như này thì hạnh phúc quá đê~ he he he 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net