Chương 1990-1991: Cô gái mất đi ánh sáng (47-48)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: BeltiousSoulia/Dã Linh


Chương 47 (1990):

Còn chưa ở bên nhau đã phải chịu áp lực và dư luận rồi.

Nếu Tiêu Linh thật sự không có ý gì với Giang Ngôn Đông thế thì lúc ấy xoay người bỏ đi, quay lại cuộc sống bình thường của cô ta, không dây dưa trong đó nữa thì rất dễ phá được thế này.

Nhưng cô ta sẽ không đi. Đồng đội cũng sẽ không để cô ta đi, Giang Ngôn Đông cũng thế. Bởi vì lúc này, hắn tự cho rằng mình và Tiêu Linh trong sạch, không sợ bị người ta nhìn thấy.

Nhưng đến lúc cô ta chịu đủ dư luận, dáng vẻ đáng thương, Giang Ngôn Đông sẽ không đi an ủi, chăm sóc cô ta mà dần dần nhận ra thực ra mình thích cô ta à?

Thích Tiêu Linh mới thật sự là thích, tình cảm nồng cháy như lửa.

Lúc này, một bên là áy náy và trách nhiệm, một bên là tình yêu đích thực. Trong tình huống bình thường thì nam chính sẽ chọn vế sau. Vì lúc này thì Tiêu Linh thường sẽ gặp phải chút nguy hiểm khiến Giang Ngôn Đông bộc lộ tình yêu đã được ẩn giấu ra. Đến lúc hắn nhận ra mình yêu cô ta vô cùng thì sẽ không để tâm gì đến dư luận nữa, thà chịu mắng nhiếc cũng muốn ở bên cạnh Tiêu Linh.

Đường Quả đang đợi ngày nay, nếu như Giang Ngôn Đông làm người tử tế thì cô mới thua.

"Giang Ngôn Đông, xin lỗi, hình như tôi không nên đến." Tiêu Linh nhìn nhóm Lâm Đồng rời đi, giọng nói có phần tự trách.

Hắn lắc lắc đầu, "Tiểu Quả vì không nhìn thấy nên khá mẫn cảm, chuyện này không phải lỗi của cô, là do tôi không nghĩ đến mấy việc này. Tối nay để cô chịu oan rồi, cô đừng để bụng."

"Tôi không để bụng chút nào, rõ ràng là cô ấy hiểu lầm rồi, lát nữa về thì anh nói rõ với cô ấy đi. Ấy, hay là chúng ta đừng đi chung nữa, để người ta nhìn thấy thì không hay."

"Hai chúng ta trong sạch, là đồng đội, sao lại không thể đi chung với nhau, trốn tránh càng dễ khiến người khác hiểu nhầm." Giang Ngôn Đông nói một cách đường hoàng, "Cũng còn 2 tiếng nữa, nếu đã tới thì xem tiếp đã, phía Tiểu Quả tôi sẽ giải thích sau."

"Lúc trước em ấy không như vậy, cô đừng giận."

"Nói cho cùng thì cô ấy không thấy gì, có thể sẽ nghĩ nhiều, sao tôi giận chứ, chỉ mong hai người sớm làm hòa."

Nói cả buổi, hai người tiếp tục xem triển lãm. Bọn hắn hoàn toàn không hay là trên mạng xã hội cùng với một số nhóm đều đang cãi nhau túi bụi. Họ đang bàn tán về chuyện Giang Ngôn Đông đi xem trưng bày với người khác giới, bỏ vợ chưa cưới của mình ở nhà. Không ngờ là cuối cùng lại bị vợ chưa cưới bắt quả tang ở trong phòng triển lãm. Người ta cũng đã quay lại đoạn video chứa cuộc nói chuyện của cả hai.

Có rất nhiều người đã xem qua video mà Đường Quả đăng lúc nãy. Khi họ thấy trong 1 video vậy mà mơ hồ có thể nhìn thấy Giang Ngôn Đông và Tiêu Linh đang ầm ĩ ở phía sau thì biểu cảm vô cùng kỳ quái.

Trong thời gian mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, chuyện thiên tài thể thao điện tử Giang Ngôn Đông thay lòng đổi dạ gây tranh cãi xôn xao trên mạng.

Trước khi phòng triển lãm đóng cửa, Đường Quả còn gọi cho Giang Ngôn Đông nói mình muốn đến nhà Lâm Đồng làm khách, bảo hắn về một mình, còn bảo hắn suy nghĩ kỹ về mối quan hệ của hai người.

Giang Ngôn Đông thật sự không ngờ là chuyện sẽ náo loạn đến mức này. Từ trước đến nay, trước mặt hắn thì Đường Quả đều vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.

Rời khỏi phòng trưng bày, Tiêu Linh không ngừng xin lỗi Giang Ngôn Đông, nói đều trách cô ta.

"Là Tiểu Quả làm mình làm mẩy với tôi thôi, không liên quan đến cô. Muộn lắm rồi, về thôi."

=====

Chương 48 (1991):

Ngày hôm sau, trên mạng đã có một đống người mắng Giang Ngôn Đông là tra nam.

Thế giới trò chơi thực ra trái ngược với những gì người bình thường nói, nó chỉ là một vòng rất nhỏ. Câu lạc bộ cũng lần đầu gặp chuyện giống như vầy. Không ngờ nó lại rùm beng đến thế. Khắp Internet đều là chuyện Giang Ngôn Đông là tra nam, phản bội vợ chưa cưới.

Nhìn mấy thứ này thì bọn hắn đương nhiên biết, có thể ồn ào đến như vậy chắc chắn có vài người nào đó nhúng tay. Từ sau khi xảy ra chuyện năm ấy, quả thật Giang Ngôn Đông đã thanh tĩnh hơn nhiều. Giờ đây mấy kẻ kia tóm được điểm yếu này, chắc chắn phải nhân cơ hội bôi đen Giang Ngôn Đông.

Mới sáng sớm thì hắn đã bị gọi đến câu lạc bộ, Tiêu Linh cũng bị gọi đến. Lúc trước hai người đánh đánh nháo nháo, bọn hắn đều không thấy có vấn đề gì.

Trước kia huấn luyện viên còn tiếc nuối, nếu Giang Ngôn Đông không có vợ chưa cưới thì hắn và Tiêu Linh có thể xào couple*, không chừng sẽ hút được rất nhiều người hâm mộ.

*Sao tác couple/xào couple: tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người bất kỳ bằng cách "soi" và tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau. Ngày nay việc sao tác rất phổ biến, đặc biệt trong tuyên truyền phim ảnh.

Tình huống bây giờ rất tệ với Giang Ngôn Đông.

Bọn họ đã cố hết sức ép dư luận trên mạng xuống, nhưng mấy video kia của Đường Quả đã chứng minh rõ, Giang Ngôn Đông viện cớ rất bận, lại đi xem triển lãm với Tiêu Linh. Còn bị chụp đến rõ ràng thế, cả câu lạc bộ đều khá yên tĩnh.

"Lão đại, xin lỗi, em cũng không ngờ là sẽ ầm ĩ lớn thế." Giang Ngôn Đông bỏ điện thoại xuống, "Còn có Tiêu Linh, tôi hại cô bị mọi người mắng chửi."

Tiêu Linh cũng rất oan ức, giờ trên mạng ai ai cũng đều chửi cô ta là kẻ thứ ba, hoa sen trắng, nói cô ta phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, vân vân. Rõ ràng cô ta có làm gì đâu, không phải là được mời đi xem triển lãm dạ minh châu thôi à?

"Giờ chuyện này phải giải quyết, muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông, phải để Tiểu Quả lộ mặt mới được." Huấn luyện viên nói, "Em giải thích rõ với em ấy chưa?"

Giang Ngôn Đông, "Hôm qua cô ấy nói muốn đến nhà Lâm Đồng, lúc nãy em hỏi mẹ Trần rồi, giờ vẫn chưa về, chắc còn đang giận. Cũng tại bình thường em lơ là cô ấy quá. Cứ nghĩ mắt cô ấy không thấy thì không thể đưa cô ấy đi xem."

Tống Hoài ngồi một bên xem cư dân mạng chửi, không nhịn được nói, "Ồn ào thế này có lợi gì với cô ta đâu. Cậu bị người ta mắng, không phải cô ta cũng bị liên lụy à, quá không biết điều. Tiểu Linh với cậu là trong sạch, sao có thể có chuyện gì chứ?"

Ôn Vân Dương cũng bảo, "Huấn luyện viên, chuyện này phải xử lý thế nào, không lâu nữa là đến trận đầu của Tiểu Linh rồi. Nếu không giải quyết thì chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với em ấy, còn có đội của chúng ta nữa."

"Ngôn Đông, hay là bảo Tiểu Quả qua đây nói chuyện đi. Chắc là em ấy không biết chuyện trên mạng, chúng ta nói kỹ lợi và hại với em ấy, hẳn em ấy biết nên làm thế nào."

Bây giờ việc cấp bách trước mắt là nhất định phải để Đường Quả xóa hai video kia.

Lúc nhận được điện thoại từ huấn luyện viên của Giang Ngôn Đông, Đường Quả không ngoài ý muốn.

"Giờ em không muốn về nhà." Giống như một cô gái đang giận dỗi vậy.

Làm ầm ĩ như vậy, còn không về nhà, đây chính là điều Đường Quả muốn nói với mọi người. Có là người hiền lành đi nữa thì cũng là có lúc giận dỗi.

Cô muốn để người ta biết được vào lúc cô không xác định được Giang Ngôn Đông đi làm gì, lúc hắn bỏ bê cô thì cô sẽ buồn lòng, tức giận. Đã bực, đã buồn thì phải xả ra để mọi người biết. Một mình chịu thì không đã, người khó chịu là bản thân, không bằng xả ra để mọi người đều không thoải mái.

"Thế chúng ta ra ngoài nói chuyện được chứ? Tình hình trước mắt rất bất lợi với Ngôn Đông, Tiểu Quả, tôi biết em rất tức giận, nhưng tôi cũng tin là em không muốn để Ngôn Đông bị hại."

Cuối cùng, Đường Quả đồng ý.

Lâm Đồng tỏ ý muốn đi chung với Đường Quả, Lâm Nhàn cũng muốn đi theo, sau đó nghĩ lại thì lúc này phải tránh hiềm nghi,không thể để cô bị bôi đen.

Đường Quả, "Thống tử, truyền tin huấn luyện viên của Giang Ngôn Đông tìm ta nói chuyện riêng ra ngoài đi."

Hệ thống: [Đã rõ, ký chủ đại đại.]

Đường Quả cười tủm tỉm, "Ta sẽ làm theo lời anh ta nói, hẳn là bọn hắn sẽ bảo ta xóa video tối đó đi, lại đăng một video nói ta và Giang Ngôn Đông rất tốt, chuyện trước kia là hiểu lầm."

"Nhưng khi cư dân mạng biết được chuyện ông ta lén tìm ta, thậm chí còn có bản ghi âm cuộc nói chuyện của chúng ta thì sao nhỉ?"

Hệ thống: Má ơi, xấu xa dị, người phụ nữ này.

=====

Hôm nay (03/07/2023) Wattpad của mình đã được 300 người theo dõi rồi đó, gửi ngàn lời cảm ơn đến mọi người vì đã ủng hộ mình nhen. Love you ❤ ❤ ❤ 

- Minh Nguyệt 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net