Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày xx tháng yy năm zzzz

Trong nhà thờ trang nghiêm, Cha xứ đang tiến hành hôn lễ cho hai người...Đó là Lăng Duệ và Diệp Hạo Nhiên...(tằng tăng tăng).

"Lăng Duệ, con có đồng ý lấy Diệp Hạo Nhiên làm vợ? Dù cho có khổ đau, bệnh tật già yếu vẫn bên cạnh cậu ấy, yêu thương che chở cho cậu ấy?"

"Con đồng ý!"

"Diệp Hạo Nhiên, con có đồng ý lấy Lăng Duệ làm chồng? .....(như trên)"

"Con đồng ý!"

"Bây giờ hai con hãy trao lời thề, dưới sự chứng kiến của Chúa và hai bên gia đình, người thân!"

"Tôi Lăng Duệ dưới sự chúng kiến của mọi người, xin thề rằng tôi sẽ yêu thương Lăng Duệ, che chở bảo vệ em ấy cho đến hơi thở cuối cùng" Mỉm cười đọc lời thề của mình với đầy tình yêu và che chở.

"Tôi Diệp Hạo Nhiên, dưới sự chứng kiến của mọi người, xin thề rằng tình yêu của tôi mãi dành cho Lăng Duệ cho dù có chuyện gì xảy ra, yêu thương chăm sóc anh ấy cho đến phút cuối của cuộc đời." Mỉm cười hạnh phúc

(Lượt bỏ một số nghi thức khác...)

(Cảnh giường chiếu....)

"Ưm...ân...nh..nhẹ thôi.....a"

"Nhẹ sao? Không phải mới vừa rồi em kêu nhanh sao? Bây giờ lại nhẹ! Bảo bối a..em thật là...!" Mỉm cười đầy sắc dục nhìn người dưới thân. Tiếp tục luật động càng lúc càng nhanh....

"A..ưm...hư..." Diệp Hạo Nhiên mở miệng định lớn tiếng mắng anh lại hóa thành tiếng rên rỉ kiều mị...

Kết thúc chiến dịch trên giường ấy thì cũng đã ba bốn giờ sáng..Bên trog căn phòng chỉ còn lại tiếng hít thở đều đặn của cặp vợ chồng nào đó....

------oOo------

Một tháng sau.....

"Ọe...."

"Em sao vậy? Có phải buổi sáng ăn trúng gì không? Em đó suốt ngày chỉ ăn mấy thứ đồ ăn vặt không vệ sinh lại bệnh cho mà xem!" Lăng Duệ vừa vuốt lưng cho cậu vừa trách mắng nhưng ngữ khí thì tràn đầy sủng nịch.

"Em có ăn gì đâu! Sáng em chỉ ăn một bịt bánh khoai tây.."(đã lượt bỏ một đống loại)

"Em đó, ăn như vậy mà không nhiều, mà em toàn ăn toàn đồ chua, sẽ hại cho dạ dày đó!"

"Em mới không sợ đâu!" Vênh váo ngẩng đầu nhìn y trả lời. Cậu cũng cảm thấy mấy hôm nay rất lạ... Lúc trước cậu chỉ thích ăn ngọt nhưng bay giờ lại ăn món chua còn nhiều hơn món ngọt.

"Không được! Chúng ta phải đi bệnh viện kiểm tra! Đi! Không được từ chối!" Nghiêm túc nhìn khuôn mặt gầy gò của cậu. Tuy nhìn dạo này cậu ăn rất nhiều nhưng không tròn thêm một chút nào cả ngược lại càng gầy.

Trong bệnh viện, Lăng Duệ:"Bác sĩ Ngô, em ấy bị sao vậy?"

"Cậu ấy không bị sao cả. Nhưng cậu ấy dường như đang mang thai, cậu hãy chăm sóc cho cậu ấy, nhất là vào ba tháng đầu khi mang thai không được vận động..!"

Bác sĩ Ngô, là bác sĩ riêng của Lăng gia...Ông đã 45 tuổi, ông cũng đã thấy qua rất nhiều điều kì lạ nhưng việc nam nhân mang thai là điều khó hiểu nhất. Tuy vậy ông cũng không có kì thị Hạo Nhiên và Lăng Duệ, vì thời hiện đại này cũng không còn cổ hủ như lúc xưa đi.....

"Cái gì!!??? Có thai? Tiểu Nhiên có thai? Ông nói thật?!" Giật mình khi nghe cái tin mà y không hề dám nghĩ đến....Tiểu Nhiên có thai! Họ có con....Ha hả ( cười hả họng ấy ạ!)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net