Chương 54.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 54: Lọt bẫy.

Cô ta vừa dọn giường cho Thiên Tuấn vừa trầm tư suy nghĩ. Bây giờ cô đã thực sự lĩnh ngộ được sự quyến rũ của Vương Tuấn Khải, vốn chỉ muốn đến trả thù cho chị gái nhưng chỉ vì những hành động nhỏ nhặt của hắn đã khiến cô động lòng. Hơi nhếch khóe môi khinh bỉ bản thân mình, yêu hắn cũng bình thường, như vậy cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch của cô.

"Dịch Dương Thiên Tỉ ơi Dịch Dương Thiên Tỉ, ngày cậu phải rời xa Vương Tuấn Khải sẽ mau đến thôi." - Càng nghĩ nụ cười trên môi cô ta càng thêm thâm độc nhưng cô ta lại không biết được rằng mọi nhất cử nhất động của mình đều bị quan sát hết.

"Thiếu gia, hôm nay có thể cho tôi xin phép nữa buổi hay không? Tôi có chút việc quan trọng." - Cô ta làm bộ mặt gấp gáp để người khác tin tưởng nhưng lại chỉ có thể đánh lừa được mọi người nhưng đối với hắn thì không. Hơi nhếch khóe môi hắn gật đầu đáp ứng cô ta.

"Cảm ơn thiếu gia." - Cô ta mừng rỡ hét lên điệu bộ làm cậu chán ghét, cô ta mang bộ mặt đó để làm gì, muốn câu dẫn Khải của cậu sao? Suy nghĩ vừa xuất hiện kia làm cậu càng thêm chán ghét cô ta, cực độ chán ghét.
"Đi đi." - Hắn phất tay dời tầm mắt khỏi cô ta đi đến chỗ cậu trai đang tức giận ngồi trên so pha.

"Làm sao vậy?" - Hắn một tay ôm lấy cậu một tay ôm lấy bảo bối đang mút bình sữa tâm tình tốt càng thêm tốt. Nhưng trai ngược với hắn, tâm trạng cậu đang cực kỳ không tốt. "Tránh ra, không phải anh nói không thân mật với cô ta nữa hay sao? Vì cái gì lại nhìn cô ta như vậy?" - Hắn bất lực, mức độ ghen của cậu càng lúc càng cao siêu rồi.

"Sau này chỉ nhìn mình tiểu Thiên thôi được không?" - Hắn mở miệng giọng nói không giấu được sự cưng chiều. "Hứa đi." - Cậu xoay người ôm lấy hắn cọ cọ mũi mình lên mũi hắn.
"Anh hứa." - Hắn hôn lên môi cậu nụ hôn sâu vô cùng, khiến cậu ngượng ngùng đỏ mặt nhưng lại không phản kháng để mặc hắn hôn. Thật ra cậu có chút luyến tiếc nụ hôn này, nếu bên cạnh không có bảo bối thì....

"A...ba....ba..ba..." - Thiên Tuấn thấy bản thân bị bỏ rơi không được chú ý đến liền ủy khuất, bộ mặt đau khổ như sắp khóc đến nơi. "Cha thương, bảo bối ngoan không khóc." - Hắn ôm lấy bảo bối đang nháo một bên vào lòng, cẩn thận hôn lên trán trơn bóng nhỏ nhắn kia một cái.

"A...a..ba...ba.." - Thiên Tuấn lật người ở trên người hắn cào cào mấy nhát, thật ra bảo bối thích cha hơn là baba nha, cha thương bảo bối hơn baba nhiều.

Phân cách.

Băng Lãnh đi men theo con đường mòn hơi cũ kĩ, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ chán ghét. Vì tương lai của cô, vì trả thù được Thiên Tỉ trước tiên cô phải cam chịu một chút. "A...bảo bối của anh." - Một tên đàn ông bậm trợn trên má có một vết sẹo dài đang ngồi chơi bài, nhìn thấy cô liền vui vẻ đi đến, một cái ôm chọn thân thể nhỏ bé kia vào lòng.

"Nhớ em muốn chết." - Hắn ta không chút kiên nể mà hôn lên bầu ngực căn tròn của cô ta một cái. Tuy trong lòng khinh bỉ nhưng Băng Lãnh không thể hiện ra ngoài, gương mặt xinh đẹp vui vẻ đón nhận đụng chạm của hắn.

"Hôm nay người ta đặc biệt đến đây tìm anh là có chuyện để nhờ vả đó."
- Cô ta ngọt ngào nói một câu ở lòng ngực hắn hôn xuống một cái trêu chọc. "Em thật thẳng thắn đó Tiểu Lãnh nhưng anh thích." - Vừa dứt lời hắn ta ôm ngang cô đặt lên bàn mạnh mẽ hôn xuống.

"Muốn nhờ cái gì anh đều giúp em hết nhưng....trước tiên phải giúp anh thỏa mãn trước đã." - Hắn phất tay đuổi những người đang có mặt ở đó rồi thô bạo hôn cô ta. Băng Lãnh không phản kháng lại còn vui vẻ tiếp đón hắn.
Hai người ở trên bàn dây dưa làm tình căn bản không để ý đến cái gì.

"Được rồi cái gì cũng đã xong, anh phải giúp em một chuyện." - Cô ta đẩy người đàn ông đang không ngừng quấn vào mình ra, cẩn thận chỉnh lại y phục. "Em nói đi." - Hắn ta mặt dù bị đẩy nhưng chẳng ngại ngùng mà kiên trì quấn lấy. "Giết một người." - Cô ta vừa nói xong người đàn ông kia liền thoải mái cười, nụ cười có chút ghê rợn. "Đơn giản." - Cô ta cũng nhếch mép thâm độc cười.

"Thông tin về người đó em sẽ sớm gửi cho anh, Cầu em đi đây." - Cô ta khẽ hôn lên môi người đàn ông kia rồi tao nhã rời đi. Người đàn ông được cô ta gọi là Cầu kia say mê nhìn theo bóng dáng xinh đẹp của cô ta, một lần làm tình đổi một mạng người hình như có chút đắt.

"Dịch Dương Thiên Tỉ là do tự cậu chuốc lấy." - Cô ta dựa người vào bức tường lạnh lẽo nhìn chị gái mình. Hoa Vũ từ một người bình thường gần như biến thành một người điên chỉ vì yêu, cô cũng chẳng biết tại sao Tiêu Hoa lại đau buồn đến mức như vậy.

"Băng Băng em nhìn chị sao? Thấy chị có đẹp không?" - Hoa Vũ hơi liếc mắt nhìn thấy cô ta đang đứng đó cả người liền trở nên vui vẻ chạy đến.
"Ừ chị rất đẹp, Hoa Vũ em lỡ dính vào lưới tình của Vương Tuấn Khải rồi biết làm sao bây giờ." - Do cúi đầu nên cô ta không nhìn thấy được ánh mắt sửng sốt của Hoa Vũ.

Đợi đến khi cô ta khuất bóng trên môi xinh đẹp của Hoa Vũ nở một nụ cười buồn, vai diễn này cũng sắp đến lúc kết thúc rồi. "Được rồi chứ, các người đi đi." - Người đàn ông từ lúc đầu ngồi trong bóng tôi cuối cùng cũng ra mặt.  Hoa Vũ nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn ta mà trong lớp lo sợ.

"Thiếu gia mọi chuyện đã xong, cô ta đã lọt vào bẫy."

Hết Chương 54.

Thật xin lỗi các cô nha dạo này tui lại bận rồi, hôm qua cũng không đăng được, thật xin lỗi a~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net