Chương 55.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 55: Đột nhiên muốn hôn em

"Khải thế nào, đẹp không?" - Cậu hào hứng diện một bộ y phục xinh đẹp đứng trước mặt hắn. Hắn dừng công việc mặc y phục cho bảo bối xoay người nhìn cậu, môi mỏng bạc nâng cao vẻ mặt vừa lòng, Thiên của hắn dù mặc bất cứ thứ gì đều rất đẹp.

"Đẹp." - Hắn ôm lấy cậu ở trên môi nhỏ nhắn hôn xuống, nụ hôn vốn dịu dàng lại trở nên mạnh mẽ dần, cuồng nhiệt quấn quýt không rời. "Thiên, cho em." - Hắn mở ngăn tủ lấy ra một sợ dây chuyền tinh xảo cẩn thắc đeo vào cổ nhỏ bạch ngọc của cậu. Sợ dây truyền được làm bằng viên ngọc màu đỏ được khắc thành hình dạng như một viên đá dài, bên trong lấp lánh vô cùng đẹp mắt.

"Đẹp quá." - Cậu ngây ngẩng nhìn sợ dây chuyền bàn tay không ngừng mân mê, cậu chưa bao giờ nhìn thấy sợ dây chuyền nào đẹp mắt như vậy.
"Không được làm mất biết không?"
- Hắn cẩn thận dặn dò giống như xem cậu là trẻ em, cậu bĩu môi hắn cũng đâu nhất thiết phải như vậy.

"Anh thay y phục đi em mang bảo bối ra ngoài." - Cậu khiển chân hôn nhẹ lên môi hắn rồi ôm bảo bối rời đi. Hắn nhìn theo bóng lưng cậu mà đáy mắt hiện lên sự lo lắng, dùng cách này không biết có tốt hay không?

"Xong rồi sao, chúng ta mau đi thôi Khải." - Cậu vui vẻ nắm tay hắn kéo ra ngoài. Hôm nay là ngày đầu tiên bọn họ mang bảo bối ra ngoài chơi nên cậu đặt biệt hào hứng. "Đừng gắp lỡ ngã không tốt." - Hắn thấy cậu vui vẻ như vậy trong lòng cũng bớt được đôi chút lo lắng, mặc hắn đã nắm rõ mọi chuyện trong tay.

Băng Lãnh cô ta thật sự không tầm thường nhưng muốn đối đầu với hắn cô ta vẫn chưa đủ tư cách.

Phân Cách.

"Khải chúng ta đi đâu vậy?" - An ổn vào vị trí ngồi cậu mới xoay sang hỏi hắn, nôn nóng quá độ nên quên mất  hỏi hắn đi đâu. "Bây giờ mới hỏi, em không sợ anh đưa em đi bán sao?"
- Hắn sau khi thắc dây an toàn cho bản thân hắn liền quay sang giúp cậu, nhân tiện cọ cọ mũi mình lên mũi nhỏ nhắn của cậu. "Anh dám sao?"

Cậu nghe hắn nói vậy liền xù lông, dùng răng nanh cắn nhẹ lên đôi mỏng quyến rũ của hắn. "Haha..." - Hắn cười thành tiếng lớn khuôn mặt hiện lên sự vui vẻ. "Không dám." - Dứt lời hắn hôn nhẹ lên môi cậu rồi trở lại vị trí chậm rãi di chuyển xe rời đi.

Thiên Tuấn ngồi ở ghế trẻ em cảm thấy bản thân bị bỏ rơi liền không vui, ủy khuất bĩu bĩu môi.

Chiếc xe di chuyển hơn một giờ thì dừng lại ở một nhà hàng, nơi này không quá lớn nhưng lại phục vụ và thức ăn khá tốt, hắn biết được qua một lần gặp đối tác. "Xuống thôi Thiên." - Hắn xuống xe trước giúp cậu mở cửa rồi ôm bảo bối ra ngoài. Thiên Tuấn vừa rời khỏi ghế trẻ em liền vui vẻ, ở trong lòng hắn cười khúc khích.

"Lần đầu tiên bảo bối ra ngoài nên vui như vậy cũng đúng." - Cậu thấy gương mặt xán lạn của bảo bối liền cười đến nở hoa hắn một bên cũng cảm thấy vui vẻ theo. "Vào trong đi, ở đây phục vụ rất nhiều món ngon đó." - Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên chóp mũi cậu rồi ôm cậu vào trong.

Những cô gái đi hướng ngược lại cũng bị say mê nhan sắc hoàn mỹ của hắn và cũng ghen tị với cậu trai đang ở trong lòng hắn. Cậu thấy mấy cặp mắt như đèn xe của những cô gái kia liền ghen tức nắm tay hắn kéo nhanh vào trong. "Thiên Thiên của anh lại ghen rồi." - Hắn nhếch mép nữa người trước dán sát vào lưng cậu.

"Làm gì có." - Cậu thấy những cô gái kia chuyển ánh mắt sang nhìn mình liền ngượng ngùng đỏ mặt chạy vào trong. Hắn thấy bóng lưng của cậu liền nhếch khóe môi trong lòng dao động, Thiên Tỉ của hắn càng lúc càng đáng yêu rồi.

"Mời quý khách gọi món." - Phục vụ vừa đưa thực đơn cậu đã chụp lấy còn không quên đưa Thiên Tuấn qua cho hắn, nhìn khuôn mặt bất đắc dĩ của người kia cậu không khỏi cảm thấy hạnh phúc. "Thiên gọi nhiều một chút." - Hắn ngẩng mặt nói một câu cậu cũng lơ đểnh gật đầu. Món ăn ở đây thực sự rất phong phú nhiều đến mức cậu chẳng biết chọn cái gì.

"Tôm xào hạt điều, hoành thánh, gà xào chua ngọt, xủi sảo, vịt quay Bắc Kinh." - Cậu đơn giản gọi những món ăn quen thuộc thường ngày, người phục vụ nhanh chóng ghi lại rồi lui đi. "Em ăn nhiều như vậy?" - Hắn đột nhiên giở giọng trêu chọc khiến cậu có chút không vui, rõ ràng hắn là người bảo cậu gọi nhiều một chút.

"Anh còn nói nữa em cắn chết anh."
- Cậu rút khăn giấy trong hộp nhỏ nhắn tinh xảo bên cạnh ném về phía hắn, nhưng khăn giấy lại quá nhẹ không thể bay xa chỉ nhẹ nhàng đáp trên mặt bàn. "Bảo bối, baba của con xù lông rồi." - Hắn cúi đầu nói với Thiên Tuấn một câu, chẳng biết Thiên Tuấn có hiểu hay không nhưng cậu bé lại cười vang.

"Anh người trêu chọc em." - Cậu hơi ủy khuất bĩu môi nhưng rồi lại bất ngờ trợn mắt khi nhìn thấy gương mặt phóng đại càng lúc càng gần của hắn. "Tự dưng muốn hôn em thôi."
- Hắn liếm khóe môi nhẹ nhàng đặt lên môi cậu một nụ hôn, thật sự có chút nhẹ nhàng nụ hôn chỉ giống như lướt qua.

"Đáng ghét." - Cậu ngượng ngùng cúi mặt hơi hơi liếc mắt nhìn những người phục vụ đang mang thức ăn vào. Thật sự ngại quá rồi, chẳng biết bọn họ có nhìn thấy hay không nữa.

"Ngại gì chứ, ai cũng biết anh là chồng em rồi."

Hết Chương 55.

Tui bị bơ!!!!!!! T_T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net