Chap 56. Tồi tệ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn em chưa kịp ôn thi tuyển thầy đã bị bắt mất tiêu - tôi phụng phịu nói.

Nurufufufu, vốn luyến hồi ôn thi tốt nghiệp đủ cho tụi em thi tuyển rồi còn gì? - Koro sensei cười.

Thầy còn cười cho được! Người ta muốn dồn thầy vào chỗ chết! - Hinano chưa gì đã sùi sụt.

Thôi nào thôi nào, hôm nay gặp được các em thầy vui lắm rồi - Koro sensei bối rối gãy đầu.

Mấy tia lade đó để giết thầy á? - Kimura hỏi.

Nurufufufu, nó sẽ làm dạng phòng thủ của thầy chảy ra. Sau đó sẽ phân hủy thầy ra - Koro sensei kể, giọng kinh dị.

Thầy đang kể truyện kinh dị à? - Kirara chen vào.

Nếu chúng ta lên tiếng nhiều hơn, họ sẽ hiểu, vì dù sao thì bộ quốc phòng cũng đã nói khả năng thầy ấy phát nổ cũng chỉ có 1%, vậy thì cần gì phải cố gắng giết thầy chứ! - Isogai cúi đầu.

Nurufufufu, không đâu, nếu vậy sẽ rất giống với chống đối chính phủ đấy, với lại chả có quốc gia nào chịu tiếp nhận một con bạch tuột giống quái vật như thầy đâu - Koro sensei che miệng cười.

Thầy thật là. Sao lại tự nhận mình là quái vật? Chẳng phải thầy là "hoàng tử quyền uy mang thiên mệnh của những cơn cuồng phòng vĩnh cửu" sao? - tôi chống hông nói.

Thuộc...thuộc luôn nguyên cái biệt danh dài thòng đó luôn sao? - Nagisa ngạc nhiên.

Huhu Hara, cuối cùng cũng có người gọi thầy bằng cái biệt danh đó rồi! - Koro sensei khóc ròng - à cả lớp, nhân cơ hội này thầy muốn dạy tụi em thêm một điều, sau này có trưởng thành, đừng cố gắng phản đối lại xã hội, nó không những vô tác dụng mà còn phí thời gian. Thay vào đó, tốt nhất lên học cách sống làm sao cho đúng với xô đẩy của nó, vậy nó sẽ phục tùng các em.

Ui thầy thật là, lúc nào cũng dạy học được - Terasaka bực tức gằn giọng.

Nurufufufu, đó là chuyện dĩ nhiên của một giáo viên mà, à mà tụi em có đem gì theo nữa không? - Koro dáo dác nhìn.

Ui đúng là mũi thầy nhỏ xíu mà thính thiệt - Rio cười - em đã đem tới đây an toàn rồi đấy, đốt nến đi.

Huhu, cảm ơn các em - Koro sensei khóc ròng.

Khoan ăn đã, còn phải hát nữa! - tôi ngăn - hát nhanh nào!

Happy birthday, Koro sensei.
Happy birthday, Koro sensei.
Happy birthday, happy birthday.
Happy birthday, Koro sensei.

Cả lớp cùng nhau hát, không nhịp nhàng, không đồng loạt. Nhưng có cái tình, Koro sensei cảm động chắc cũng tới nỗi lịm người. Ôi tôi khóc mất, dĩ nhiên vì do biết trước kết quả ra sao, nên tôi khóc thế thôi.

Tôi không thể kềm được.

Không buồn lấy tay che mặt.

Hara? - có người gọi.

Hara? Hara? Làm sao vậy? - có một người hỏi nữa.

Tớ không ngưng được! Hình như có gì bay vào mắt, không sao - tôi tháo găn tay dụi mắt.

Cảm thấy có gì đó, à, Koro sensei đang xoa đầu tôi. Tôi mở mắt, cố cười, lấy tay chỉnh lại tóc.

Thầy ước rồi thổi nến đi. Koro sensei - cả bọn giục.

Nurufufufu - Koro sensei cười.

"Bình bịch"

Tim tôi xáo trộn, hồi hộp dõi theo Koro.

"Ầm"

Tụi tôi bị hất ra xa do lực đẩy của gió. Bụi bay mù trời, cái bánh tan tành.

Shiro? - Kayano hỏi nhỏ.

Là hắn, và còn nữa, Shinigami.

Chào mừng đến với địa ngục, lớp 3E - Shiro thản nhiên nói.

Ngươi... - tôi định nói gì, nhưng nghẹn ứ.

Lâu rồi không gặp lại thầy, Koro sensei - Shinigami nói, chưa kịp cởi áo khoác, mấy xúc tu đã xé rách cái áo chật chột đó luôn rồi.

Trước mắt tôi là một con quái vật. Nói cho đúng, nó chính là một con quái vật.

Mình đầy xúc tu, mà mặt hằn lên những cơ thịt như bị lột da. Tiếng hét vang vọng của hắn thoát ra ngay sau khi được Shiro giới thiệu.

Đây là Shinigami đời thứ hai, kẻ đã cướp đi danh hiệu sát thủ giỏi nhất thế giới của con bạch tuộc kia.

"Ầm"

Tôi chỉ kịp thấy đất bắn lên, và liên tiếp những tiếng "ầm" khác nối nhau vang lên trên đầu chúng tôi. Họ đang đánh nhau kịch liệt. Shiro cũng đang đứng nhìn, trong hắn có vẻ đang rất khoái trá.

Tôi cực ghét tên đó.

Ồ sao các cô cậu không giúp cho thầy mình nhỉ - Shiro bước tới trước mặt bọn tôi.

Ngươi... - Maehara tính xông lên đánh ông ta một trận nhưng bị Isogai ngăn lại.

À tôi quên mất, dù cho số lượng của các người có gấp lên cả chục lần cũng chả ăn nhầm gì cả, ta đã cải tiến tất cả những xúc tu đó trở thành một đống liên kết và phát huy được tối đa sức mạnh của nó. Nào, giờ thì chứng kiến con bạch tuột đã dạy các cô cậu, chết một cách thê thảm - hắn ngang nhiên thuyết trình.

Tên quái vật! - Kayano hét lên - ngươi cả thiết gì ngoài lợi ích của mình cả! Đồ sát nhân!

Ồ cô Akari nhỉ? Ta nhớ cô từng nói con bạch tuộc đó là "kẻ sát nhân" cơ mà, sao bây giờ lại là ta rồi? - Shiro cười khiêu khích - với lại đừng nghĩ ta chỉ lo cho bản thân, ta đã chuẩn bị cho cái chết lâu rồi.

Hắn nói, đoạn gỡ áo choàng ra, da thịt hằn lên những cụm gân trông vô cùng dễ sợ. Shiro cầm lấy một ống tiêm, tiêm thẳng vào cổ mình.

Hắn...hắn điên sao?

Rồi đấy vừa lòng các cô cậu rồi chứ, sau khi tên bạch tuột đó chết đi. Ta cũng sẽ đi theo cho có bạn, hahaha - Shiro cười điên dại, rồi nhắm đến Koro sensei.

Tụi tôi lo lắng dõi theo. Thật không biết nên làm gì bây giờ. Chỉ thấy lòng nặng nề cực kì, và hơn hết là lo lắng.

Mọi chuyện đang vô cùng bất ổn với Koro sensei. Mọi thứ dường như đang trở nên tồi tệ. Nếu giống với Anime chính. Lớp E sẽ hoàn toàn vô vọng trong việc cứu Koro sensei.

Nhưng tôi thì không!

---

Chào mọi người Yuu đây,

Yuu sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành nốt mấy phần Koro mất đi. Nhưng đừng lo, còn sau đó nữa.

yêu bạn lắm!

#Yuu

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net