Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay lại vài giờ trước nào...

Karasuma được nhận lệnh từ chính phủ, sẽ có một sát thủ bắn tỉa, người đó có biệt danh là Red Eye. Đã sát hại 35 nhân mạng.

_____9 giờ 30Sáng: Nhóm 1, tham quan tự do_____

Nhóm này được tham quan tự do, nhưng dưới sự chỉ huy của Koro-sensei. Nhưng có vẻ chỉ có mình Koro-sensei là hào hứng nhất.

- Ồ, không có cửa sổ, gió thổi mạnh ghê ấy!!! - Koro-sensei vừa cầm cái ống nhòm ngắm lung tung vừa hét lên khi đang đi trên tàu.

- Mở cửa thế này thì đỡ phải say xe nhỉ? Dù sao 25km/h nhanh đấy chứ. - Koro-sensei từ lúc nào đã bỏ cái ống nhòm xuống rồi để đầu gần cửa sổ cười phởn. Trên tay cầm miếng Hatsuhashi.

Gió bay mạnh qua, đủ mát luôn a~

- Vậy sao không nói 20 Mach đi chứ. - Maehara nghe vậy thì quay sang nói với Koro-sensei.

Koro-sensei vẫn không nói gì. Cứ tiếp tục tận hưởng cái mát của gió đưa lại.

Địa điểm ám sát là một trong những địa điểm nổi tiếng nhất dọc chuyến tàu Sagano.

- Đoàn tàu chúng ta sẽ nán lại trên cầu. Quý khách đang được chiêm ngưỡng vẻ hoang sơ của dòng Hozukyo tuyệt đẹp, mời quý khách tham quan tự do. - Tiếng của hướng dẫn viên vang lên.

- Ah! Koro-sensei, nhìn kìa... Họ đang đi thuyền trên suối đó!! - Kurahashi vịn tay trên lan can tàu nhìn xuống dòng sông rồi nói với Koro-sensei.

- Đâu đâu!! Ồ... - Koro-sensei theo lời của Kurahashi nghiêng người nhìn xuống dòng sông đó.

Dừng trên cầu và bắt gặp một nhóm người đi thuyền trên dòng sông.

Lúc này trong ai trong lớp cũng căng thẳng, bởi vì dù sao họ cũng nghe Karasuma-sensei nói về kế hoạch này.

Còn ở dưới chân cầu thì có một bóng người cầm cây súng ngắm, là sát thủ với biệt danh Red Eye. Tên đó liền ngắm ngay đầu Koro-sensei và... bắn. Vì là súng giảm thanh nên học sinh lớp E cũng khá căng thẳng.

Còn Red Eye thì mỉm cười gian. Nhưng chưa được bao lâu thì liền trở mặt ngạc nhiên.

Là vì mục tiêu của hắn - Koro-sensei đã bắt viên đạn lại bằng hai miếng Yatsuhashi cầm trên tay.

- Ối. Nguy hiểm thực nhỉ? Trong miếng Yatsuhashi có xương nè. - Koro-sensei giả bộ mình chưa biết gì nói.

Lớp E thì thấy vậy chỉ còn cách tặc lưỡi cho qua.

Tên sát thủ Red Eye thì cực ngạc nhiên, súng vừa giảm thanh mà còn tốc độ nhanh nữa, vậy mà con bạch tuột đó lại bắt lại được.

Rồi hắn cũng chỉ có cách cho qua lần này, lần này không được thì lần sau... nhỉ?

_____11:20 Sáng: Nhóm 2, tham quan tự do_____

Nhóm 2 thì tham quan ở chỗ phim trường Samurai, Koro-sensei hứng thú nhìn các diễn viên quay phim. Okajima thấy vậy thì liền nói dụ dỗ:

- Nhìn gần thế này chuyển động thích thật Koro-sensei nhỉ?

- Ừm, sinh động hơn khi coi bằng tivi. Sensei thích xem đấu kiếm thế này. - Mặt Koro-sensei lúc này phởn hết chỗ nói.

Bỗng nhiên các diễn viên liền bắt đầu lùa ra gần chỗ Koro-sensei và các học sinh lớp 3-E đang đứng, thế là bọn họ liền phải lùi ra sau.

Lúc đó Nakamura liền liếc mắt lên một cái tháp.

Hình như trên các tháp có bóng người... Và người đó chính là Red Eye.

Hắn khá tự tin về phát đạn lần này, lần trước không được thì chí ít lần này cũng phải được.

Nhưng... Cái quái gì đang xảy ra đây??

Bỗng nhiên không còn thấy Koro-sensei đứng với các học sinh nữa. Red Eye liền lia mắt khắp chỗ đó tìm rồi thấy Koro-sensei đã thay từ bộ đồ kia sang một bộ đồ của các Samurai thời xưa, đã vậy còn đọc các lời thoại.

Hắn lúc này có cảm giác thực sự muốn nổi điên, Koro-sensei cứ di chuyển làm hắn cứ phải di chuyển theo và làm rối tầm ngắm.

Lớp E thì chỉ còn cách đứng như trời trồng ở đó, mặt thì đơ hoàn toàn.

Thất bại ở lần này!!!

_____2:20 Chiều: Nhóm 3, tham quan tự do_____

- Thầy đến trễ đấy Koro-sensei! - Hara nhìn Koro-sensei dùng tốc độ 20 Mach đến rồi giả vờ trách mốc.

- À, thầy xin lỗi, tại thầy bận nhập vai quá ấy mà. - Koro-sensei hối lỗi.

- Bọn em tham quan xong đền Kiyomizu. - Hazama u ám nói với Koro-sensei.

- Vậy chúng ta đi mua đồ lưu niệm nhé! - Koro-sensei.

- Thầy chủ yếu đi mua đồ ăn vặt thì có. - Terasaka khoanh tay lại nói.

- Thôi được rồi, Koro-sensei, thầy thử dùng miếng thấm dầu này đi. - Hara cười bỏ qua, xong rồi sau đó lấy mấy miếng thấm dầu dán lên mặt Koro-sensei.

Koro-sensei thì cuối xuống cho Hara dán vào mặt.

Và cứ như thế, Red Eye thì cứ ra sức bắn, còn Koro-sensei thì cứ né.

Sau đó Red Eye đành phải bỏ cuộc.

- Haha, có lẽ hôm nay không thấy màu đỏ rồi. - Hắn ngước mắt lên nhìn bầu trời đêm tối.

Bỗng nhiên có một bình hồ lô nhỏ màu đỏ đung đưa trước mắt của hắn ta.

- Nurufufufu... Có màu đỏ rồi đây. - Koro-sensei đung đưa một bình hồ lô nhỏ bằng ngón tay màu đỏ ở trước mắt Red Eye.

- Oh... - Red Eye thấy vậy thì ồ lên một tiếng rồi giật mình.

- Hóa ra là mục tiêu, tưởng gì... Ế... Mà khoan... - Red Eye nói rồi chợt nhận ra mình vừa phát ngôn cái gì đó sai sai...

- Tại sao ngươi lại ở đây chứ??? - Hắn hét toáng lên khi thấy Koro-sensei ở đây. Nhưng hên ở chỗ này là 1 con hẻm vắng nên có hét to lên cũng chẳng ai biết.

Mắt Koro-sensei sáng lên, khuôn mặt gian tà hiện ra, mấy cái xúc tua bắt đầu ngoe ngẩy rồi nham hiểm nói:

- Chuyện của đám học sinh xong rồi, giờ đến lúc phải chào đón thành viên mới của chuyến đi này chứ nhỉ?

.

.

Tofu nóng~~~

- ... Vậy là ông biết hết rồi mà vẫn giả bộ làm theo kế hoạch thôi sao? 😑 - Red Eye ngồi nhìn Koro-sensei thổi miệng tofu nói.

-  Chả trách mà chính phủ không tiết lộ cho tôi biết về sự tồn tại của ông.
Ừm... Vậy ông định giết tôi à, làm luôn đi! Tôi đã sẵn sàng rồi. - Red Eye ngồi độc thoại~

"Phù, phù, phù, phù, phù,..." Tiếng thổi cứ đều đều vang lên. Mà hình như không chỉ có 1 tiếng thì phải.

- ...

"Ực"

- Ngon quá đi à~ - 1 giọng nói vang lên, là giọng nói của một cô gái.

Lúc đó cả Koro-sensei và Red Eye đều quay sang nhìn chỗ phát ra tiếng nói.

- Oh, chào hai người~ - Cô thấy hai người đó quay sang nhìn mình thì liền nở nụ cười rồi nói.

- Shirin-san à... Em có thể ngưng dọa người được không...? - Koro-sensei trên đầu chảy mồ hôi nói, cứ xuất hiện kiểu bất thình lình như vậy chắc tổn thọ chết mất.

- Em đâu có dọa người. - Cô phản bác nói.

Red Eye trố mắt nhìn cô, sao thấy cô gái này quen quen...

- Cô là _____ (tiết lộ sau) sao? - Red Eye nhìn cô một hồi rồi nói. Nhưng từ đó Koro-sensei nghe không hề kịp.

- Haha, chắc là vậy. - Cô cười khan một cái.

Sau đó... Hình như không có sau đó.

--------------------------------------------

Xin chào~

Tui là Rin, tui là người viết chap này =))) ông anh tui - Shi, năm nay ổng cuối cấp rồi nên phải tập trung ôn thi, và theo tui nghĩ chắc ổng học sml rồi. Nên tui phải viết dùm.

Và sang học kì II tui sẽ phải đi học 2 buổi (đồn như lời), số nhọ -.- nhưng trước đó tui phải viết cho xong chap 20, nếu không chắc ông Shi giết tui mất -.-

Nên cố gắng đọc tạm chương này đi -.- hiện tại tui cũng học muốn sml y hệt ổng đây.
Cơ mà tui biết trình độ văn của tui yếu rồi nên làm ơn đừng chê trình độ văn của tui =v=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net