Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tui và ông anh đang nghĩ có nên drop truyện không đây =)))

----------------------------------------

Nhà trọ lớp 3-E đang ở~

Hiện tại là trời tối, nhưng nhóm của cô lại đi ra khu trò chơi ngồi chơi. Cô chẳng rảnh mà ngồi chơi nên ngồi im trên ghế làm việc.
Trên đùi là laptop, tay vừa gõ vừa ngân nga mấy câu hát.

Kanzaki ngồi chơi máy game (như trong phim), xung quanh là Kayano, Nagisa, Sugino và Karma.

Kanzaki tay vừa bấm các nút vừa mỉm cười nhẹ. Kayano nhìn mà phục sát đất, thánh chơi game của năm là đây.

Karma nhìn Kanzaki chơi thì chẳng có cảm xúc gì, chỉ tặc lưỡi một cái, anh chơi giỏi hơn Kanzaki nhiều.

Vì thấy nhàm chán nên Karma liền lia mắt tới chỗ cô. Thấy cô đang ngồi gõ máy tính thì liền sân si vào ngồi xem cô đang làm gì.

Okuda không nói gì, tay vẫn cứ tiếp tục gõ.

Karma thấy cô chẳng phản ứng gì thì ngồi nhìn chằm chằm vào.

Má ơi... Cái gì đây? Toàn số với lại dữ liệu, nhìn nhức cả mắt, rồi cả dự án dỡ bỏ công trình.

Karma hết nhìn máy tính rồi quay sang nhìn cô, mặt cô lúc này chẳng có cảm xúc gì cả. Tay vẫn cứ tiếp tục gõ, thậm chí cũng chẳng nhìn mọi thứ xung quanh.

- Okuda-san... - Karma nhìn mặt cô nói. Cô chẳng có 1 phản ứng.

- Okuda-san... - Lần này cũng chẳng có phản ứng gì.

- Manami-chan... - Karma bị ngó lơ tới hai lần liền gọi bằng tên của cô.

- Ủa? Hể? A... Có chuyện gì? - Cô bị kêu như vậy thì giật nảy lên, mắt mở to nhìn sang Karma.

- Có chuyện gì? - Cô ngơ ngác nhìn Karma.

- Không có gì? Mà cậu đang làm gì vậy? - Karma nhìn cô rồi nhìn lại cái máy tính. Gọi bằng tên như vậy thật ngại, nhưng mà cô chẳng để ý. Karma thầm thở phào nhẹ nhỏm.

- À không có gì... - Cô ấn lưu rồi tắt máy tính, gập lại.

- Mà hồi nãy ai cho cậu gọi tên tớ? - Cô nghiêng đầu hỏi Karma, cô lúc này để thả tóc, mái tóc bồng bềnh xõa ngang lưng. Vẫn đeo kính nhưng giờ cô nhìn rất dễ thương.

Karma khá giật mình, tưởng quên rồi chứ.

- Tại cậu không nghe tôi nói. - Karma mặt khá đỏ, dù sao đây cũng là lần đầu mà anh gọi tên một cô gái mà.

- Không sao, gọi tớ bằng tên như thế cũng được, gọi bình thường nghe xa cách lắm nhỉ? - Cô nói rồi mỉm cười, cậu ta đáng yêu thật.

- ... Ừ. - Karma ngượng ngùng trả lời.

Dễ thương thật~

----------------------------------------

Karasuma nhăn mày lại khi nhìn thấy bản báo cáo.

Red Eye đã từ chối nhiệm vụ này.

Tất cả các tay bắn tỉa giỏi cũng không 1 ai nhận nhiệm vụ này.

Thật khó khăn cho anh mà.

Nhưng Karasuma cũng chẳng nghĩ nhiều, đây là kì nghỉ mà, phải cho mấy đứa trẻ tận hưởng nữa, không thể lúc nào cũng ám sát được.

----------------------------------------

- Shh!!! Đi nhẹ nhàng thôi. - Karma quay ra đằng sau lưng ra dấu im lặng với Nagisa và Sugino.

Nagisa và Sugino lẳng lặng gật đầu rồi rón rén bước đi.

- Các cậu đang làm gì vậy? - Nagisa thấy Nakamura đang đứng trước cửa nhà tắm nam lén lút đi vào.

- Giống các cậu thôi. - Nakamura nghe Nagisa hỏi vậy liền nhìn sang cậu cười khẩy.

- Nhìn trộm Koro-sensei tắm. - Nakamura với Karma đồng thanh nói.

- Nói nhỏ thôi mấy má... - Cô xuất hiện từ sau lưng Nakamura nói, tay đưa lên miệng làm dấu hiệu im lặng.

- Oái Manami-chan/Okuda-san. - Cả đám đồng thanh nói nhưng rất nhỏ.

Cô không nói gì, im lặng và nhẹ nhàng đi vào. Mấy người kia cũng như cô.

Tới trước cửa phòng tắm, cô bất ngờ kéo nhẹ cánh cửa và lia mắt vào trong để nhìn, cô chưa bao giờ thấy cơ thể của Koro-sensei nên hơi tò mò.

Theo như trong phim thì cơ thể của Koro-sensei sẽ tiết ra chất nhầy làm nổi bọt và đông lại. Và thầy ấy sẽ tẩu thoát bằng cửa sổ. Cô đã khóa cửa sổ rồi, kì này khỏi trốn. Chắc chắn Koro-sensei sẽ không còn cách nào khác để thoát khỏi đây.

Cô vừa mở ra là thấy Koro-sensei đang chà rửa các xúc tua của mình và ngâm nga bài hát.

- Cái gì thế này??? - Không bình tĩnh được như cô, Nakamura và các người kia hét lên.

- Ồ, chào các em. - Koro-sensei nghe thấy tiếng hét thì quay đầu lại chào.

- Thầy có biết là ở đây không được sử dụng xà phòng không? - Nagisa mặt ba chấm nhìn Koro-sensei nói.

- Đây không phải xà phòng đâu, đây là chất nhầy của thầy đấy, giúp đẩy bụi bám trên cơ thể thầy thôi. - Koro-sensei cười rồi.

- Cơ mà... Tụi em đã khóa cửa ra vào và cả cửa sổ rồi nên thầy không thoát khỏi đây được đâu. - Cô cười nham hiểm nói.

Koro-sensei không nói gì, chỉ cười. Sau đó lấy 1 cái lọ nhỏ, mở ra rồi uống vào, lập tức Koro-sensei liền bị biến thành 1 bãi nhầy.

... Douma... Đùa nhau à? Đây là 1 trong các chất hóa học mà cô đã cho Koro-sensei uống kia mà??

- Em đang thắc mắc đúng không Okuda-san? Thầy tìm ra được công thức của em nên đã làm một ít để phòng thân. Không ngờ có lúc thầy sẽ dùng đấy. Koro-sensei cười rồi luồn qua chân và đi ra khỏi phòng tắm.

Vụ này thất bại rồi.

----------------------------------------

Ở trong phòng của đám con trai.

Hiện tại ở căn phòng này đang diễn ra cuộc bình chọn bạn nữ ấn tượng nhất.

Tất nhiên là Kanzaki đứng nhất rồi, dù sao Kanzaki cũng là Mandonma của lớp.

Điều đó ai cũng đồng ý cả.

Karma bỗng nhiên từ ngoài cửa bước vào. Maehara thấy vậy thì quay sang hỏi anh:

- Cậu thấy bạn gái nào trong lớp ấn tượng nhất Karma-kun?

- Hmm... Là Manami-chan. - Karma ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

Bỗng nhiên cả căn phòng rơi vào im lặng. Manami-chan??? Là ai cơ?

- Là Okuda-san sao? - Nagisa nghi ngờ hỏi.

- Yep, đúng rồi đấy. - Karma cười mỉm rồi nói.

- Tại sao? - Maehara mặt đơ hỏi.

- Bởi vì... Cậu ấy giỏi chế thuốc mà đúng không? Nếu hợp tác với cậu ấy thì dễ giết Koro-sensei hơn. - Karma cười nham hiểm. Có cảm giác mọc thêm hai cái sừng và đuôi.

Tự nhiên đám con trai thấy một khuôn mặt vàng vàng, mặt tươi cười, phởn phởn ghi chép vào sổ cái gì đó.

Tất nhiên ai cũng biết đó là Koro-sensei và họ cũng biết ổng đang ghi chép cái gì vào cuốn sổ ấy.

Cầm dao, rượttttttt.

----------------------------------------

Ở trong phòng của đám con gái.

Y chang phòng con trai, diễn ra cuộc bình chọn bạn nam ấn tượng nhất.

Tất nhiên là cô chọn Karma rồi, bởi vì cậu ấy rất dễ thương a~

Cô vừa nghĩ tới khuôn mặt ngượng ngùng của Karma mặt vừa cười, nhìn phởn lắm cơ (๑¯ω¯๑)

Bỗng nhiên Bitch-sensei cầm mấy lon bia đi vào.

- Bitch-sensei, cô kể cho tụi em vài chuyện tình yêu của cô đi. - Okano mặt tươi cười nói.

- Tất nhiên rồi, đó là vào năm cô 17 tuổi...

(Rin: Tui skip đấy, lười quạ UvỤ)

Bitch-sensei đang kể thì thấy Koro-sensei mặt hồng hồng ngồi giữa.

- Giết ổnggggggg. - Bitch-sensei cầm con dao ra lệnh.

Cầm dao, rượttttttt.

----------------------------------------

Koro-sensei chạy ra giữa hành lang, nhưng nhìn qua bên phải, qua bên trái đều bị chặn bằng học sinh của mình thì lập tức chui vào phòng Karasuma ngồi.

- Tại sao ông lại ở đây? - Karasuma mặt không biến sắc, mắt nhìn các bản báo cáo nói.

- À, bởi vì bọn nhỏ cứ đòi tôi kể về chuyện tình yêu của tôi ấy mà. - Koro-sensei cười cười rồi nói.

- Là cái lúc mà ông vẫn còn hai tay hai chân ấy hả? - Karasuma ngước đầu lên hỏi Koro-sensei.

Mặt Koro-sensei xuống sắc rõ rệt.

- À thôi, ông không nói cũng được. - Karasuma thấy sắc mặt của Koro-sensei không được tốt nên chẳng tra hỏi nhiều. Chỉ nói một câu rồi thôi.

Nguyên căn phòng không 1 tiếng nói.

------------------------------------------

Ở hành lang, Nagisa và Kayano đang ngắm trăng với nhau.

Cô vừa ngồi trên mái nhà nhìn ánh trăng rồi nhếch môi cười.

Karma nhìn ánh trăng chiếu, trong lòng cảm thấy bất an.

Bitch-sensei cầm từng lon bia uống, mắt nhìn trăng, khuôn mặt chẳng lấy một cảm xúc.

Đêm nay mọi người ai cũng đều có 1 tâm trạng riêng.

----------------------------------------

Mới đu cái kia xong... Rồi chạy vào đây viết lẹ, deadline ngập đầu... Điểm thi học kì đè không ngóc nỗi cái đầu.

Dù sao cũng...

Happy Newyearrrrr

Chúc mừng năm mới, chúc các rds càng ngày càng xinh và học giỏi nhé~ chúc các rds năm mới vui vẻ~ hạnh phúc bên gia đình (hoặc ny =)))) ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net