#2 Người đó...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Good afternoon ladies and gentlemen and welcome to Japan. We've just landed at Narita Airport where the local time is fifteen minutes past one in the afternoon. The temperature outside is 19 degrees Celsius. For your safety please remain seated with your seat belt fastened until the plane has come to a complete stop and the seat belt sign has been switched off! Before leaving, please ensure that you have all of your personal belongings with you. On behalf of Air New Zealand Airport and the entire crew, we'd like to thank you for joining us and we look forward to seeing you onboard again soon. Have a nice day!"

Gập cuốn tạp chí thời trang trong tay, cô gái trẻ đưa mắt nhìn xung quanh. Đập vào mắt là khung cảnh sinh động ngoài cửa sổ. Thành phố rộng lớn được mệnh danh "trái tim của Nhật Bản" đang thu gọn trong tầm mắt lại càng trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết. Những toà nhà chọc trời, khu vui chơi giải trí, còn có cả rừng hoa anh đào đang trong giai đoạn chuyển mùa sắp nở. Thở hắt một hơi, cô cười. Cuối cùng cũng sắp đến nơi....

Ngồi một mình trong khoang hạng nhất, đối với nhiều người là ước mơ cả đời muốn thử, đối với cô thì nhàm cmn chán. Vì tính chất công việc và một vài lí do cá nhân liên quan đến gia tộc, chuyện một cô nhóc 15 tuổi như cô đi đi lại lại giữa các nước thì việc ngồi khoang hạng nhất đã là điều quá mức bình thường trong cuộc sống rồi. Dù sao thì cả khoang cũng chỉ có mình mình, nên cô cũng chẳng sợ ai dị nghị vì tuổi tác. Mải suy nghĩ vu vơ, thả hồn bên cửa sổ nên không để ý có 2 cô tiếp viên đang lại gần.

"Forgive me, ma'am, as the captain has announced, it's almost time to land. Our airline has a special service for VIP guests. Do you mind if we help you pack your bags and prepare a snack and champagne before the end of the flight?"- cô tiếp viên

"That's great, thank you so much for helping me during the flight"

"Don't say that, it's our honor" -cô tiếp viên phía sau bèn lên tiếng

Vừa nghe vậy, cô tiếp viên nọ liền nở nụ cười tươi tắn, cô ta làm tiếp viên trưởng của rất nhiều chuyến bay, cũng đã từng gặp nhiều loại người khác nhau, nhưng có vẻ cô gái nhỏ trước mắt lại là vị khách VIP nhỏ tuổi nhất mà lại hiểu chuyện và lịch sự nhất cô ta từng gặp. Bởi đa số những người giàu có đều ra vẻ ta đây và khinh thường tiếp viên, bọn họ khó tính và gay gắt ít có ai dễ chịu và đáng yêu như cô bé này. Ôi chết vì hạnh phúc mất!!!

Còn cô thì sau khi trả lời lại không hề để ý đến nữa. Cứ để mặc cho mọi người sắp xếp đồ đạc sao cho hợp lí. Bản thân thì cầm điện thoại lên:
'Còn tầm 1 tiếng nữa là đáp xuống sân bay, đủ cho khâu chuẩn bị và thay quần áo, có lẽ nên gọi Yoa-chan đến đón mình'

Không nghĩ nhiều cô liền bấm gọi. Gọi cho cô em gái trân quý nhất của mình. Tiếng nhạc chuông vang lên, kế sau là tiếng nhấc máy, một giọng nói trong trẻo ngọt ngào mang đầy sự háo hức lập tức vang lên.

"Nee-channnnnn"

Giọng con bé to đến mức mấy chị tiếp viên cũng giật mình nhìn lại, rồi bật cười trước câu xin lỗi của khách hàng nhỏ. Họ đã quá quen thuộc với khung cảnh cô gái nhỏ này gọi cho em gái rồi.

"My baby, miss you so much"- cô nhẹ giọng nói. Thầm nghĩ con bé có lẽ đang nở hoa trong lòng. Nó luôn bảo là rất nhớ cô mà. Em gái nhỏ của cô đấy.

" 2h15 là hạ cánh xuống Norita. Đón chị nhé, bé yêu"

"Vângggggg, yêu chị nhấttttttt"-Yoa

Chắc không phải nở hoa trong lòng đâu, có lẽ là mọc cả một chùm hoa trên đầu rồi, cái con bé này!

-----------------------------------

"Mát quáaaaa! Đua xe như này là nhất!"- Pa

"Đúng là ăn trưa xong rồi đua xe luôn đúng là tuyệt thật nhỉ, Kenchin?"- Mikey

"Phải, mà dạo này Mitsuya với Baji bận rộn thật nhỉ? Thường xuyên ở trường, họp bang cũng ít tới, không biết có chuyện gì? Nghe nói cũng đâu có lễ hội gì đâu mà làm việc với cả trường thế?" -Draken

"Là lễ chào đón. Mitsuya thì ở clb, Baji-san thì đi phụ clb võ thuật rồi" -Chifuyu

"Hả???"- vừa nghe cậu bạn nói, cả đám đã khá bất ngờ, Mikey lên tiếng:

"Cứ tưởng việc gì quan trọng lắm chứ, thì ra chỉ là một buổi lễ chào đón. Có cần thiết phải hoành tráng thế không?"

Chifuyu tiếp tục: "Cần chứ, vì đây là một nhân vật cực kì đặc biệt mà, nghe nói sau buổi lễ còn có một bữa tiệc cực kì lớn nữa đấy"

'Ồ, một nhân vật đặc biệt sao? Rốt cuộc người đó có gì mà phải khiến tất cả hao tâm tổn sức như vậy nhỉ? Thật là tò mò mà~' - Mikey lập tức phô ra bản tính tò mò của mình với gương mặt đầy thích thú.

Cùng lúc đó, một tiếng động cơ mô tô ngày càng to dần, vượt qua xe của tất cả phóng thẳng về phía trước với tốc độ đáng kinh ngạc và làm bay tóc của những người gần đó. Nhưng vẫn kịp thời để nhận dạng loại xe và người cưỡi nó.

"Nhanh quá!"- Pachin thốt lên

"Là con Harley Davidson Street Glide, một trong hai con xe huyền thoại tốc độ dành cho nữ, hình như người ngồi trên nó cũng là một cô gái"- Draken lên tiếng

"Cô ta hình như có việc gấp"-Chifuyu

"Có lẽ vậy"-Mikey.

So với cô gái đó, hắn có vẻ chú ý tới người bí ẩn kia hơn. Người kia rốt cuộc là ai?

Vài phút trước,...

-----------------------------------

Thứ hai.
13:00, Nhật Bản..

Trường sơ trung Tokyo...

Phòng hội đồng...

"...."

"Được rồi, tiếp theo là về phần trang phục và đạo cụ chung cho các phần diễn. Hội trưởng clb thủ công, cậu có ý kiến gì không?" -Phó chủ tịch

"Vâng, về trang phục, clb của tôi đã phụ trách cho tất cả các tiết mục. Tuy nhiên, phần đạo cụ chung, chúng tôi đang nhờ tới sự hỗ trợ của clb thiết kế để lên kế hoạch về kiểu dáng và clb võ thuật phụ giúp trong lúc làm đạo cụ thưa phó chủ tịch" - Mitsuya lên tiếng.

"Được, hội trưởng clb võ thuật, việc phụ giúp này cộng thêm việc dựng sân khấu, và một vài việc khiêng vác sẽ không làm khó các cậu chứ?" -Phó chủ tịch

"Vâng, việc này không thành vấn đề. Tôi sẽ tuỳ vào công việc mà chia ra cho các phụ trách viên của từng mảng giải quyết sao cho hợp lí" - hội trưởng clb võ thuật

"Rất tốt, sau buổi chào đón và bữa tiệc hoành tráng vào ngày thứ tư và thứ năm, chúng ta sẽ có một cuộc họp hội đồng nữa do chính chủ tịch hội học sinh chủ trì. Hãy viết báo cáo về việc phân chia teamworks của mỗi clb và chi phí phát sinh. Bên cạnh đó, cũng sẽ lên ý tưởng về học bạ tương lai được cấp cho gia đình của các khối học sinh hiện tại. Bài kiểm tra năng lực dành cho tôi và các hội trưởng cũng đã được chủ tịch lên kế hoạch rõ ràng. Thời gian bắt đầu kiểm tra sẽ được thông báo trong cuộc họp sắp tới. Có ai có ý kiến gì không?" -Phó chủ tịch lên tiếng chốt lại mọi thứ rồi đứng dậy, chống tay xuống bàn nhìn mọi người, chờ đợi câu trả lời.

Đúng như mong đợi, tất cả đều không có ý kiến xung đột nào. Với vẻ mặt khá hài lòng, cô tiếp:

"Nếu không có ý kiến gì thì cuộc họp hôm nay kết thúc tại đây. Tất cả hãy trở về và nghỉ ngơi. Ngày mai sẽ tiếp tục hoàn thành phần còn lại. Hẹn gặp lại vào buổi lễ. Và mong mọi người sẽ tận hưởng buổi tiệc một cách vui vẻ nhất!"

Vừa dứt lời, một tràn pháo tay vang lên, tổng cộng 15 hội trưởng đồng loạt đứng dậy, cúi người chào thể hiện sự tôn trọng đối với người trước mắt: 

"Chúc phó chủ tịch một ngày tốt lành. Hẹn gặp lại vào lần tới!"

"Được rồi, ra ngoài đi" - cô gái cũng không khách khí xua tay khi nghe tiếng chuông điện thoại của mình vang lên

.......

Mitsuya vừa ra khỏi cửa phòng họp thì đã có hai thằng bạn chí cốt đứng chờ làm cậu không khỏi ngạc nhiên

Peyan: "Xong rồi? Ra căn tin chứ? Lát còn làm nữa mà"

"Không, hôm nay tới đây thôi, vừa có thông báo được nghỉ. Bây giờ chỉ cần thông báo với phó hội trưởng rồi để nó giải quyết thôi. Bên bọn mày thế nào, Baji, Peyan?" -Mitsuya

"Xong xuôi cả rồi, chỉ chờ bên thiết kế qua trang trí nữa thôi" -Baji

"Còn bên tao thì ngày mai lên duyệt qua một lần, mẹ nó sao lại phải đi phụ bọn nó chứ?" -Peyan

"..."

Cả ba đang nói chuyện cánh cửa phòng họp đột ngột mở bật ra. Một bóng người vụt qua trong chớp mắt, để lại căn phòng trống trơn, đến cửa còn chẳng đóng lại, cứ thế chạy đi. Tất cả diễn ra khá nhanh khiến ai cũng bất ngờ. Baji còn tránh kịp chứ Peyan thì bật ngửa, ngồi cái phịch xuống sàn, hoang mang nhìn lại

"Ai thế??? " -Peyan

"Là phó chủ tịch"- Mitsuya

"Phó chủ tịch? Tao chưa thấy mặt bao giờ, hình như chỉ có đám hội trưởng tụi mày mới gặp liên tục thôi hả? Làm gì mà chạy như ma rượt thế? Nghe bảo người đó khá bình tĩnh trong mọi việc mà?" -Baji

"Ờ,  bình thường thì đúng là như vậy. Nhưng hôm nay là ngày khá quan trọng mà. Phó chủ tịch chắc là đến sân bay đón người" -Mitsuya cười cười làm hai tên kia tò mò không thôi.

"Buổi lễ mà trường chúng ta cất công hơn 1 tháng để chuẩn bị mọi thứ, là vì ngày hôm nay mà."

Vì hôm nay......

Người đó sẽ trở về.....

----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net