2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hổm nay trên mạng có cái trend canh bạn trai ra khỏi nhà rồi giả vờ ib cho ảnh là: "Anh ta đi rồi, anh mau đến đi" để xem phản ứng của bạn trai. Thấy nó cũng mắc cười quá nên tui mới lấy ý tưởng đó viết cho hai CP nhà mình luôn.

---

Cuộc sống dài đằng đẵng thật sự cần cái gì đó để giải trí, thế nên Thẩm Thanh Thu rủ Thượng Thanh Hoa sang nhà mình chơi, sẵn tiện bày trò trêu hai người kia.

Đương nhiên Thượng Thanh Hoa nghe kể xong liền cười không khép được miệng, dơ tay ra hiệu Ô kê con dê!

Thượng Thanh Hoa bắt đầu trước.

Cả hai sáng sớm thức dậy, Mạc Bắc Quân phát hiện có việc cần phải đi xử lý.

Mạc Bắc Quân: "Chỉ là chút việc nhỏ, trước bữa trưa ta sẽ về ăn cơm với ngươi."

Thượng Thanh Hoa giả như chưa tỉnh ngủ, mè nheo: "Mua thêm bánh quế hoa."

Mạc Bắc Quân: "Ừm. Ta đi đây."

Mạc Bắc Quân chân trước vừa ra khỏi cửa, chân sau Thượng Thanh Hoa đã bày trò. Anh giả vờ đứng sát cửa, nói với người hầu: "Mạc Bắc Quân đi rồi, ngươi nhanh đi kêu người đó đến đây đi. Cẩn thận chút."

Thượng Thanh Hoa vừa dứt tiếng, cửa đã bị mở tung, nghe một tiếng trầm vang thật nặng. Mạc Bắc Quân đáng lẽ phải đi làm công vụ giờ lại lù lù xuất hiện ở cửa, mặt mày bặm trợn gặng hỏi: "Ai?"

Thượng Thanh Hoa cái gì không giỏi, nhưng giả ngu thì thượng thừa. Anh ngơ ngác: "Ai? Ai cái gì? Đại Vương à sau ngài còn chưa đi nữa?"

Mạc Bắc Quân sắp nổi khùng đến nơi: "Ngươi vừa bảo gì Ta-còn-chưa-đi-nữa?? Ngươi muốn tạo phản chắc?"

Thượng Thanh Hoa trong lòng cười muốn điên luôn rồi, anh nhìn thấy trong mắt Đại Vương sắp bốc khói đến nơi: "Có gì không đúng ạ? Đại vương ngài mau đi làm việc, đừng trễ nãi công vụ. Đi mau đi mau."

Mạc Bắc Quân cảm thấy cơn tức của mình đã lên đỉnh điểm, khóa miệng bật cười không kiểm soát được: "Ta đi mau, để ngươi thông đồng với tên nào à? Sao, với cái bản lĩnh của ngươi mà cũng muốn lật đổ bản Vương?"

Thượng Thanh Hoa: Wtf? Sao lại nghĩ đến chuyện mình tạo phản? Chẳng phải sẽ nghĩ đến việc bị cắm sừng à?

Mạc Bắc Quân thấy Thượng Thanh Hoa im lặng càng điên hơn: "Muốn tạo phản? Ngươi nghĩ kĩ xem, người đã không có đầu óc lại còn yếu kém, còn nghĩ muốn lật đổ bổn vương?"

Thượng Thanh Hoa câm như hến, cảm thấy bản thân bày trò chọc tên này ghen đúng thật là vô ích: "...Không có."

Mạc Bắc Quân trong một ngày vừa bị ép cho nổi điên vừa phải tức quá hóa cười, thần kinh căng sắp đứt phựt đến nơi. Lúc này lại bị tên ngốc mình nuôi bồi thêm một cú: "Đâu nhất thiết là tạo phản chứ, ta hẹn hắn đến chơi cũng được mà..."

Phựt một phát, Mạc Bắc Quân triệt để nổi khùng lên.

Y chẳng nói chẳng rằng, bước đến một tay vác ngang eo Thượng Thanh Hoa, nhấc bổng người đặt trên vai. Thượng Thanh Hoa ngạc nhiên trợn tròn mắt, theo bản năng vùng vẫy một hai cái, trên mông liền ăn một cái tát thật kêu.

Thượng Thanh Hoa đỏ cả mắt, quên mất giãy dụa. Cả người cứng đơ bị quăng lên giường, trước ngực bị một thân hình cao lớn đè lên trên.

Thượng Thanh Hoa bây giờ mới cuống cuồng nhận ra mọi chuyện đã đi qua xa, anh cười gượng hai tiếng, chưa kịp mở miệng giải thích thì đã chẳng nói nổi thành lời.

Một cơn gió thổi qua, màn che rũ xuống, chặn lại hết từng tia ánh dương rực rỡ.

Thượng Thanh Hoa trong lòng ứa nước mắt.

Biết thế đã không cùng tên Dưa leo kia bày trò rồi!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net