Oneshot R.d (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: cái này là dành tặng cho em đó HoneyCoffee2708. Cảm ơn vì em đã kiên nhẫn suốt ngày nghe chị nói nhảm nha ❤️❤️❤️

××××××××××××××××

Tiếng ồn ào, nghịch té nước, đùa giỡn trên bãi biển này vẫn ồn ào sôi động như vậy, cho dù là vào một ngày âm u, ì ùng như hôm nay. Russia ngắm nhìn người thương của mình nằm phơi mình kế bên đầy chán nản mà phì cười. Anh cúi đầu xuống đặt một nụ hôn lên trán người đó, mùi hương dịu nhẹ của cà phê cùng vani xen lẫn gió biển nồng nàn cứ quẩn quanh chóp mũi khiến khoé môi anh bất giác mỉm cười.

Không biết vì sao, anh tự nhiên lại nhớ tới một buổi chiều không gì nổi bật của ngày xưa, nó chẳng kinh thiên động địa đầy dấu ấn hay là ngày cậu chấp nhận lời yêu mà cũng chẳng phải kỉ niệm đặc biệt gì cả, vậy mà nó lại bấu víu lấy một mảnh to tướng trong kí ức anh. Ngày hôm đó chỉ có hương cà phê quen thuộc lơ đãng cùng bầu trời xám âm u như hôm nay.

Đó là một mùi hương nhẹ nhàng như sương sớm, rất tự nhiên mang theo cuốn hút, say đắm cùng ngọt ngào biết bao. Nhưng tiếc rằng nó không phải từ tách cà phê anh đang cầm, đắng gắt trên đầu lưỡi để thức tỉnh các giác quan mới là một cụm phù hợp với món nước.

Đó chỉ là một quán cà phê cổ điển, có phần bé nhỏ bên vệ đường lại lưu luyến một người chỉ quen thấy hào nhoáng là anh đây. Một Alpha lại lẩn quẩn ở một quán cà phê của O, mờ ám nhỉ.

Đó là một người con trai cao gầy trong chiếc áo sơ mi kẻ sọc đơn giản, chiếc tạp dề màu nâu dẻ dễ thương, cùng cặp đá quý màu lam chứa đựng lãnh đạm. Đôi bốp da va chạm với sàn nhà từng nhịp đều đặn, từng tiếng chuông nhỏ liên tục vang chưa làm chao đảo được tí nào, kiên định đến vậy mà vì mùi rượu cay nồng lại trễ nhịp.

Đó là một nụ cười nhẹ nhàng khi dịch độ cung rất nhỏ của cánh môi, đó là khuôn mặt nhu hoà lẫn vui vẻ, đó là ánh mắt sinh động pha tinh nghịch, đó là bản nhạc sâu lắng hoà quyện của vani và cà phê, đó là mái tóc mềm mại đầy nữ tính....

Trời ạ, cậu sẽ đánh mặt anh...

Chàng trai trẻ tặng một nụ hôn lên miệng ly, say mê và đầy khiêu khích đặt xuống mặt bàn. Người biết rõ khẩu vị của anh chỉ có cậu.

Russia cầm lên nhấp nhẹ nơi cánh môi đã hạ, nét nghiêm nghị dần nhuộm nhu hoà.

Cà phê hôm nay có chút ngọt bởi vì ai...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net