Chương 108: Khinh thường, cự nhiên lộ chân trước mặt nam nhân.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 108: Khinh thường, cự nhiên lộ chân trước mặt nam nhân.

Nam Tầm cảnh giác nhìn chằm chằm hắn, thanh âm lạnh lùng:" Buông Thuý Hoàn ra!"
Nam nhân thở dài một tiếng :" Đừng nói như thế, ta chỉ là mượn ngươi một nơi để trốn, chỉ cần chủ tớ hai người ngoan một chút, giúp ta tránh được một kiếp, ta liền buông nha đầu này ra."
Nam Tầm ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, nàng âm thầm đánh giá đối phương, phát hiện ngực hắn chảy máu ướt một mảng lớn, bởi vì mặc áo đen cho nên ngay từ đầu nàng cũng không phát hiện, hiện tại nhìn kỹ còn thấy máu đã bắt đầu chậm rãi chảy xuống sàn nhà.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài Trì Mộ Cung truyền đến âm thanh của đại nội thị vệ.
" Ngươi, ngươi, còn có ngươi, mấy người các ngươi dẫn theo người đi ba hướng khác nhau kiểm tra, còn lại mấy người theo ta đi lục soát xung quanh, không được để thích khách chạy thoát."
Nam Tầm nhìn lướt qua người trước mặt, chờ đại nội thị vệ lục soát tới cửa, sau đó nàng sẽ tuỳ tiện kiếm cớ lừa gạt cho qua.
Nhưng mà chờ mãi, âm thanh ngoài cửa ngày càng nhỏ dần, đại nội thị vệ tìm kiếm thích khách cự nhiên lại bỏ qua Trì Mộ Cung của nàng.
Nam Tầm có chút ngốc, cứ như vậy đi rồi? Cái đại nội thị vệ này cũng thật khôi hài ?
Chờ âm thanh kia hoàn toàn biến mất, Nam Tầm không khỏi cùng nam nhân bắt cóc Thuý Hoàn trừng mắt to nhỏ.
Trừng mắt thì trừng mắt, bất quá nam nhân trước mặt nhanh chóng bại trận, hắn thở hổn hển hai tiếng, tựa hồ không thể chịu đựng thêm nữa.
Nam Tầm nhìn thấy giữa cổ Thuý Hoàn có vết máu, không khỏi nhíu mày, ghét bỏ nói :" Người đi rồi, mau thả Thuý Hoàn ra."
Nam nhân thở phì phò nói :" Ngươi đi tìm cho ta ít thuốc cầm máu, ta liền buông nàng ra."
Nam Tầm chìa tay ra trước mặt hắn.
"....." Nam nhân mang mặt nạ có chút không hiểu.
" Cho ta bạc a, ngươi không cho ta bạc, chẳng nhẽ trông cậy ta từ không khí biến ra cho ngươi một lọ dược cầm máu."
" Ta hiện tại không mang bạc, khi nào quay lại sẽ cho ngươi."
Nam Tầm trực tiếp tiến tới gần hắn.
Nam nhân uy hiếp Thuý Hoàn lùi lại sau mấy bước," Đừng qua đây, bước tiếp ta liền giết nàng."
Nam Tầm trừng mắt, bước nhanh tới, trực tiếp duỗi tay ra, đem ngọc trâm vấn trên đầu hắn rút xuống dưới.
" Cái trâm này trước hết ta nhận, nhìn cũng có vẻ đáng giá đấy." Nam Tầm nhìn chằm chằm cây trâm xem xét vài cái.
Nam nhân: "....."
Nam nhân trước mắt cuối cùng vẫn không duy trì nổi, thân mình hơi lảo đảo về trước, nhân cơ hội Thuý Hoàn mau chóng đẩy kiếm trong tay hắn ra xa, sau đó hung hăng đạp hắn một cước.
Nam nhân kêu lên một tiếng rồi ngã trên nền đất.
Mắt nhìn thấy Thuý Hoàn còn muốn đánh thêm vài cái, Nam Tầm xoa xoa thái dương:" Thôi thôi bảo bối, ăn tiền của người ta, nương tay chút, một cước này cũng báo thù đủ rồi, đi lấy dược cầm máu cho hắn đi."
Nam nhân nghe xong lời này, tức giận nó:" Ngươi có dược cầm máu còn hướng ta đòi bạc."
Nam Tầm lười biếng ngáp một cái, giải thích nói:" Dược cầm máu của ta là dược quý, đòi ngươi bạc là đúng rồi, hơn nữa vừa rồi ngươi doạ đến ta cùng Thuý Hoàn, vạn nhất không cẩn thận bị doạ thành bệnh cũng phải tốn bạc xem bệnh."
Nam nhân im lặng không nói gì, hiển nhiên bị trình độ vô sỉ của Nam Tầm làm câm nín.
Thuý Hoàn hừ một tiếng, đi ra ngoại viện cầm cái rương nhỏ tiến vào, từ bên trong lấy ra bình sứ nhỏ đưa cho Nam Tầm.
Nam Tầm mở bình dược ra, hướng vết thương trên cổ Thuý Hoàn bôi lên, thuốc còn dư lại mới ném cho nam nhân trên mặt đất.
Nam nhân duỗi tay tiếp nhận, nhìn nữ nhân kia hướng cổ về phía hắn khiêu khích, trong lòng một cỗ lửa giận đột nhiên bùng phát.
Mạng của hắn tự nhiên lại kém hơn so với một nha hoàn, nữ nhân Tần Bộ Diêu này!
" Ngươi mau lăn qua ngoại viện bôi dược đi, bổn cung muốn thay quần áo đi ngủ."
Nam Tầm cởi xuống áo choàng ngoài, để lộ ra đôi chân trần, dẫm hai phát lên đùi tên nam nhân kia.
Nam nhân nhìn bàn chân dẫm trên đùi mình, trẳng trẻo nõn nà, mỗi một ngón chân đều mượt mà đầy đặn, nhìn đến có điểm phát ngốc.
" Nữ nhân ngươi cự nhiên đem chân lộ ra trước mặt nam nhân xa lạ.?" Nam nhân đáy mắt hiện lên một tia khinh thường.
Nam Tầm bây giờ mới nhớ ra, đây là cổ đại, tư tưởng bảo thủ, nữ nhân chưa lấy chồng không thể tuỳ tiện lộ da thịt, nếu cùng nam nhân nào tiếp xúc da thịt , liền phải gả cho nam nhân đấy.
Nam Tầm cười hì hì, đột nhiên dùng hết sức dẫm chân trần lên mu bàn tay hắn, " Uy, nam nhân, hiện chúng ta có quan hệ xác thịt, có phải hay không ngươi nên cưới ta?"
Nam nhân há miệng thở dốc một tiếng, sau đó thẹn quá hoá giận nói:" Ngươi, ngươi, cái đồ nữ nhân lẳng lơ này."
Nam Tầm ha ha ra tiếng, tựa hồ cảm thấy trêu đùa người này đặc biệt rất thú vị, " Được rồi, ngươi mau lăn nhanh đến ngoại viện thoa dược đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi ngày mai biến thành một cỗ thi thể đâu."
Nam nhân lảo đảo ra khỏi nội viện, đến ngoại viện thoa dược, Thuý Hoàn " bang" một tiếng đem cửa nội viện đóng chặt, sau đó quay lại Nam Tầm làm động tác cắt cổ, " Nương nương, không bằng ....."
Nam Tầm lắc lắc đầu, " Thôi, tính giết cũng không biết vứt xác chỗ nào, không có được lợi ích gì còn dễ rước lấy tai hoạ, liền chờ hắn thoa xong dược rồi bảo hắn cút đi."
Thuý Hoàn lại có chút lo lắng, " Người này võ công cao hơn em, nếu chờ hắn hồi phục, em không phải đối thủ của hắn."
" Hắn giết chúng ta cũng không có lợi gì, cho nên hắn sẽ không làm vậy." Nam Tầm nói xong ngáp một cái:" Ta mệt nhọc, đi ngủ trước nhé."
Thuý Hoàn vội vàng nói:" Nô tỳ đi gác cửa đêm, thuận tiện canh chừng tên kia."
Nam Tầm cảm thấy nàng tinh thần phấn chấn như vậy, cũng không tiện ngăn cản.
Chờ mặc vào áo lót nằm trên giường, Nam Tầm nhỏ giọng hỏi Tiểu Bát:" Tiểu Bát, lúc nãy ngươi nói với ta câu gì, ngươi lặp lại lần nữa."
Tiểu Bát có chút hưng phấn nói:" Cái tên nam nhân đeo mặt nạ đêm nay chính là đại Boss! Chính là bạo quân đó! Ngươi nói quả nhiên không sai, Hoàng Thượng rốt cuộc kìm nén không được đã tự thân xuất mã rồi!"
Nam Tầm vẻ mặt khó hiểu nói:" Đêm nay hắn lại định làm cái gì?"
Tiểu Bát hắc hắc cười nói:" Hoàng Thượng hắn tìm hiểu biện pháp khiến nữ nhân đau đớn muốn chết, cuối cùng tìm ra đó chính là làm nữ nhân trước hết yêu hắn, sau đó hung hăng vứt bỏ nữ nhân đó, cho nên hắn hiện tại tự thân xuất mã đến câu dẫn ngươi đó, ha ha...."
Nam Tầm : "...."
" Yến Mạch Hàn thực sự là đại Boss, không phải là đại não tàn? Hắn như thế nào lại nghĩ ra biện pháp ấu trĩ như thế?"
Nam Tầm đột nhiên nghĩ đến cái gì, đôi mắt không khỏi sáng lên, cười híp lại cong thành hai nửa trăng non, " Nếu đại Boss chủ động đưa đến cửa, còn tự hành hạ bản thân thành như vậy, diễn tận lực như thế, ta cũng phải hảo hảo phối hợp một chút, không lại phụ sự kì vọng của đại Boss, ngươi nói xem đúng không?"
Tiểu Bát " ngô" một tiếng, khó hiểu hỏi:" Ngươi vừa rồi rõ ràng nghe được lời ta nói, ngươi như thế nào vẫn còn đùa giỡn bạo quân kia, bạo quân hắn có thù tất báo, đối với vấn đề này lòng dạ tiểu nhân thực sự, ngươi không sợ hắn sẽ trả thù?"
Nam Tầm lập tức hỏi lại:" Hắn hiện tại chẳng nhẽ không phải đang trả thù ta? Bạo quân này bị tính kế nhiều năm, ta nếu đột nhiên tự mình tắm rửa sạch sẽ*, hắn chẳng nhẽ sẽ không cảm thấy kỳ quái? Nếu ta ở trong mắt hắn đã là dâm oa đãng phụ, ta đây liền làm dâm oa đãng phụ cho hắn xem. Tính đùa giỡn ta, về sau ta tính toán trực tiếp thu thập hắn.
* tắm rửa sạch sẽ: tự mình lột trần mình, đem bản thân kể ra hết tội trạng, ngoan ngoãn nghe lời đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net