Chương 179: Nguy cơ, tầng tầng lớp lớp bủa vây.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 179: Nguy cơ, tầng tầng lớp lớp bủa vây.

Nam Tầm bùm một tiếng ngã ở giữa giường.
Tiểu Bát:" Ngươi làm cái quái gì vậy? Đại Boss lúc này đang rất tức giận nha."
Nam Tầm:" Ta cũng tức giận, Mạn Mạn là cô bé rất tốt, hắn như thế nào lại có thể coi người ta thành cái sủng vật? Có người anh trai nào như vậy sao?"
Tiểu Bát:" Đại Boss cho cô bé cuộc sống nhung lụa, còn cho cô bé đi học, cái này quả thực đã là lòng yêu thương lớn nhất của đại Boss rồi? Ngươi còn quản động cơ phát thiện tâm của hắn làm gì?"
Nam Tầm than một tiếng, trùm kín người, chuẩn bị ngủ một giấc đến sáng hôm sau.
Nam Tầm tưởng rằng bản thân sẽ ngủ rất nhanh, nhưng trong lòng cô vẫn canh cánh mãi chuyện của Diêm Mạn, làm thế nào cũng đều không ngủ được, đôi mắt vẫn cứ mở to, thẳng đến 3, 4 giờ sáng mới chậm rãi buồn ngủ.
Ngày hôm sau, Nam Tầm bị tiếng khóc của Tiểu Bát làm tỉnh:" Hu hu hu, thân ái, ta rất xin lỗi ngươi, ta chỉ muốn ngủ gật một cái, không nghĩ tới lại ngủ quên mất, Diêm Mạn cô bé đã bỏ nhà đi mất rồi."
Nam Tầm chạy nhanh xuống dưới lầu, trong phòng khách, Diêm La vẻ mặt lạnh nhạt nhìn tờ giấy trên bàn, sau đó vo tròn, sẵn tay ném vào thùng rác.
Nhìn thấy Nam Tầm đi xuống, biểu tình lạnh nhạt liền nhanh chống nhu hoà xuống, " Tiểu Bạch, như thế nào không ngủ thêm lúc nữa."
Nam Tầm không tiếp lời hắn, trực tiếp chạy đến thùng rác trước mặt, đem mẩu giấy kia nhặt lên, mở ra xem.
Mẹ nó, quả nhiên Diêm Mạn đã bỏ nhà ra đi.
Trong lòng Nam Tầm thùng thùng nhảy dựng lên, trong đầu cứ nghĩ đến kết cục thê thảm của Diêm Mạn, lo lắng không yên.
" Ca, Mạn Mạn bỏ nhà ra đi rồi! Chúng ta mau đi tìm em ấy!"
Diêm La nhìn thấy bộ dạng lo lắng của cô thì không khỏi có chút không vui mà nhíu mày," Không cần tìm, nó thường xuyên đùa giỡn như vậy, cũng không phải lần một lần hai, kệ nó."
Nam Tầm gấp đến độ không thở:" Anh không tìm, em tìm!" Nói xong liền cất bước chạy mất.
Sắc mặt Diêm La bỗng chốc trở nên xanh mét, từ lúc nào mà vị trí Diêm Mạn trong lòng Tiểu Bạch lại trở nên quan trọng như vậy?
Tuy rằng trong lòng rất không thoải mái, nhưng Diêm La vẫn phái hai trợ thủ đắc lực đi theo phía sau, thành phố B là địa bàn của hắn, chắc không có tên mù nào dám chọc vào Tiểu Bạch đâu, hai tên kim bài tay đấm là đủ.
Hắn không yên tâm để Tiểu Bạch đi một mình.
Nam Tầm có cái bản đồ như Tiểu Bát ở đây, liền một đường chạy thẳng trên con đường Diêm Mạn trốn đi.
Lộ trình càng ngày càng xa, bất tri bất giác đến rìa thành phố.
" Nam Tầm, không thể tiếp tục đi, phía trước là địa bàn của Thanh Hổ Bang! " Tiểu Bát vội vàng nhắc nhở một câu.
Thanh Hổ Bang này trước kia cũng là một đại bang phái, nhưng mấy năm trước Diêm La Vương đã trực tiếp đem người tiêu diệt bang phái này, hiện tại chỉ còn lại một ít tên nhãi ranh không đáng bận tâm, mấy tên này trốn lui trốn lủi ở rìa thành phố, mỗi ngày sống được phải nói là rất nghẹn khuất.
Mà lúc này, tài xế phía trước cũng không vui, còn hảo tâm nhắc nhở một câu:" Cậu thanh niên, phía trước thực sự rất loạn, không thể lại tiếp tục đi."
Nam Tầm không ép buộc người đàn ông này, cho hắn gấp đôi tiền rồi lập tức chạy về phía trước.
Tiểu Bát a a a a kêu lên:" Thật sự không thể đi tiếp nha, sẽ chết người a, sẽ chết người thật đó!"
Ánh mắt Nam Tầm rất kiên định:" Tiểu Bát, nếu không biết đã đành, nhưng hiện tại ta đã biết, tuyệt đối sẽ không để Diêm Mạn rơi vào kết cục như vậy."
Cô mà chết, cô còn có Tiểu Bát, cô còn có thể ở thế giới khác tiếp tục tồn tại, nhưng Diêm Mạn không giống thế, thế giới này nếu cô bé chết, cô bé liền thực sự sẽ không còn.
Cứ nghĩ đến một năm nay Diêm Mạn luôn ngọt ngào gọi cô là Tiểu Bạch, cô nhất định sẽ không trơ mắt nhìn cô bé phải chết, nhất là lấy phương thức thê thảm như vậy mà chết.
" Tiểu Bát, giúp ta nhìn một chút tình huống chỗ Diêm Mạn."
Tiểu Bát than một tiếng, cam chịu nói:" Được rồi được rồi, nếu ngươi thực sự làm thân thể này chết đi, chúng ta liền từ bỏ thế giới này rời đi vậy."
Một lát sau, Tiểu Bát trầm giọng nói:" Thời điểm Diêm Mạn bắt đầu bắt xe rời đi đã bị đối phương theo dõi, tài xe phía trước cũng là người của Thanh Hổ Bang, huynh đệ của Thanh Hổ Bang bị Diêm La Vương giết chết thực sự quá nhiều, sau khi nhìn thấy Diêm Mạn bắt xe liền nhận ra ngay cô bé là em gái Diêm La, trực tiếp đem người đánh bất tỉnh, sau đó một đường đưa đến bên này. Xe đã ngừng, cũng không biết hắn định đưa cô bé đi đâu, từ từ! Phía trước hắn hình như là một nhà xưởng, bên trong hình như còn vài tên đàn ông thô kệch."
Ánh mắt Nam Tầm toả ra sát khí:" Không được, không thể để hắn tụ lại một chỗ với đám người kia được! Hai tay đấm ca ta phái đi theo tại sao còn chưa tới?"
Tiểu Bát cũng có chút bất đắc dĩ:" Hai tên này lớn lên thực sự quá hung dữ, không ai dám chở bọn họ, do đó liền phải trực tiếp cướp một chiếc xe, đại khái mười phút nữa mới tới nơi."
Nam Tầm gật gật đầu, tiếp tục theo lộ trình chạy như điên, đại khái khoảng năm sáu phút sau, cô phát hiện một chiếc taxi trắng dỗ ven đường.
Nam Tầm nhìn thấy phía trước có một tên đàn ông bị thọt đang khiêng Nam Tầm hôn mê bước về phía nhà xưởng bỏ hoang kia.
Cảm tạ trời đất tên này là một tên thọt, khiêng Diêm Mạn đi không được nhanh cho lắm, Nam Tầm không chút do dự liền xông lên tấn công tên này.
Tên thọt khiêng người liền lập tức ngã nhào trên mặt đất, Diêm Mạn hôn mê cũng ngã trên mặt đất.
Nam Tầm không cho tên này có cơ hội mở miệng, cánh tay trực tiếp lướt qua bả vai hắn, trực tiếp bóp cổ hắn.
Thời điểm tên này không còn thở được nữa thì cô liền hung hăng đập đầu vào gáy hắn, hắn liền hoàn toàn chết ngất.
Nam Tầm mau chóng cõng Diêm Mạn trở về, nào ngờ Tiểu Bát đột nhiên kinh ngạc kêu to một tiếng:" Nam Tầm, phía sau có rất nhiều người đuổi theo."
Nam Tầm vừa quay đầu đã thấy, phía sau đã có hai mươi ba mươi tên đàn ông cầm vũ khí bao vây cô, mà phía trước, nhóm bảy tám tên đàn ông thô kệch trong nhà xưởng bỏ hoang kia cũng phi tới.
Tên đàn ông cầm đầu khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, cơ bắp thập phần phát triển, làn da ngăm đen, toàn bộ cánh tay đều phủ kín bởi hình xăm, thoạt nhìn đã biết không dễ chọc.
" Ha ha ha, ta còn tưởng mấy đứa kia nói bậy muốn khiến ta vui vẻ, nguyên lai thực sự mang được em gái Diêm La Vương tới đây." Người nọ cười to, ánh mắt dừng lại trên người Diêm Mạn, nháy mắt liền trở nên thâm độc:" Diêm La Vương hắn huỷ hoại toàn bộ Thanh Hổ Bang của ta, các huynh đệ của ta không chết cũng bị tống vào ngục giam, nỗi hận này hôm nay ông đây cũng có thể rửa hận một phần."
" Anh em, đem tên nhãi này tách khỏi người con bé kia, đem đầu nó đóng hộp gửi tặng Diêm La Vương." Tên đàn ông cầm đầu vẻ mặt hung tợn.
Ba bốn tên liền lập tức xông về phía Nam Tầm, cô đành buông Diêm Mạn xuống, cùng mấy tên này đánh nhau.
Nhưng cô rốt cuộc vẫn không phải Diêm La Vương, đánh không lại nhiều người như vậy, mắt thấy sắp không chống đỡ được lâu thì một tiếng súng vang lên làm tất cả đều giật bắn , đồng thời quay đầu nhìn lại.
Nam Tầm quay cuồng trên mặt đất một cái, nhanh chóng rời khỏi phạm vi công kích của đối phương, sau đó khiêng Diêm Mạn lên rồi chạy.
Là hai tay đấm âm thầm đi theo Nam Tầm, bọn họ là thủ hạ rất được Diêm La Vương coi trọng, trên người đều có trang bị súng, lúc này, hai người giơ súng đối mặt trực diện với ba mươi bốn mươi người trước mặt.
Hễ có người muốn lại gần Nam Tầm hay Diêm Mạn, thì đều bị hai tay đấm này một phát bắn chết. Nhưng đường đã bị đám người này chặn kín, căn bản Nam Tầm vòng không ra.
Đám lưu manh không ai dám tiến lên phía trước, gắt gao giữ chặt dao cùng Nam Tầm giằng co, mà Nam Tầm cũng không thoát ra được vòng vây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net