Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Vong Cơ bị hắn hôn mấy cái như vậy tin tức tố đã phát ra, xoay người lại đưa hắn đè lên tường.

Phía sau Ngụy Vô Tiện là gạch men sứ, lạnh đến thấu xương, trước mặt là Lam Vong Cơ vừa mới xả qua nước, mơ hồ có thể thấy được bọt nước nhàn nhạt như sương tỏa ra. Mà chính hắn, trên tóc nước cũng nhỏ xuống, rơi vào trên da theo thân thể xuống phía dưới lượn vòng quanh.

Ngụy Vô Tiện nhất thời cảm thấy miệng khô lưỡi khô, đưa lưỡi liếm liếm đôi môi khô khốc.

Vòi phun nước còn đang mở, lại trùng hợp càng làm nhiệt độ phòng tăng lên khô nóng.

Cũng không cần nhẫn nại, Lam Vong Cơ thoáng cúi đầu là có thể chạm vào Ngụy Vô Tiện. Người đến kì phát tình như học sinh tiểu học động một chút là đã có thể giải quyết vấn đề.

Ngụy Vô Tiện rời lưng khỏi gạch men sứ vững vàng ôm lấy thân thể Lam Vong Cơ, ngửa đầu lộ ra cần cổ cong cong đẹp mắt. Lam Vong Cơ men theo đường viền xuống phía dưới, chóp mũi khẽ chạm vào xương quai xanh Ngụy Vô Tiện, đón lướt qua vai gần kề tuyến thể.

Làm sao lại mềm như vậy thơm như vậy?

Lam Vong Cơ không phải chưa bao giờ gặp Omega, dễ ngửi đẹp mắt đều gặp được. Thế nhưng chỉ có một Ngụy Vô Tiện như vậy. Thậm chí thời gian khi đối phương còn là Alpha cũng đã bị hương thơm trên người của hắn hấp dẫn.

Hay là liên quan đến cân tin tức tố.

Nhất định cân tin tức tố không có vấn đề gì.

Mấu chốt là ở người. Nếu không phải thì vì sao trước đây y không cảm thấy Mạc Huyền Vũ dễ ngửi.

Ngụy Vô Tiện thần chí có chút mơ hồ, giơ tay lên xoa bóp vành tai Lam Vong Cơ, bên môi tràn ra một câu, "Có muốn thử một chút lúc tiêu ký không?"

Nói xong có chút câm nín, bình thường đều là Alpha dụ dỗ Omega, tôi giúp em tiêu ký cho thoải mái một chút. Thế nào giờ lại thành phản như này.

Nghe hắn nói xong Lam Vong Cơ liền ngồi xổm xuống, Ngụy Vô Tiện nhanh nhanh kéo y đứng lên, "Cậu muốn làm gì?" Hắn cho rằng Lam Vong Cơ định dùng miệng giúp hắn giải quyết, chỉ cần tưởng tượng thôi đã cảm nhận được loại này ngập đầu khoái cảm.

"Ở chân cũng có tuyến thể." Lam Vong Cơ tách chân của hắn ra, ngón tay đụng tới vùng da đùi non trắng nõn gần đầu gối thì hai người đều run một cái, như bị điện giật, "Chớ lộn xộn."

Ngụy Vô Tiện mới trở thành Omega không lâu, mấy tháng trước liên tục ức chế những kì phát tình... mấy chuyện này thực ra vẫn chưa hiểu biết nhiều, trước tìm đọc tài liệu sinh lí chỉ biết là đến lúc tiêu ký có thể cắn vào tuyến thể ở cổ rót tin tức tố vào, chưa từng nghe nói cắn ở đầu gối cũng được.

Còn chưa cắn mà chân Ngụy Vô Tiện đã mềm nhũn.

Hắn nhanh chóng chống đỡ lên Lam Vong Cơ, "Có đau không?"

Chó cắn một cái rất đau, không biết Lam Vong Cơ cắn có cảm giác gì.

Chờ một chút, thời điểm này tại sao lại nghĩ đến chó?

"Sẽ không đau, rất thoải mái." Lời như vậy rất không giống từ miệng Lam Vong Cơ nói ra. Chỉ là nghe được thanh âm y nói câu nói này Ngụy Vô Tiện liền đứng không yên được.

Lam Vong Cơ lo lắng hắn té ngã, liền giữ chắc bắp đùi của hắn. Mũi thoáng để sát vào một điểm, đụng chạm tới da. Từ đầu gối đến tuyến thể tương đối gần, Alpha vừa đụng là không thể chịu được nữa. Tuy rằng nhìn không thấy, thế nhưng Ngụy Vô Tiện cảm giác được phía dưới đã ướt nhẹp rồi. Hắn không dám cúi đầu, hình ảnh này sẽ mang đến kích thích càng thêm mãnh liệt.

Đột nhiên cảm giác nơi bắp đùi vừa ẩm ướt lại ấm ấm, Ngụy Vô Tiện trong đầu đều muốn ở đây phóng pháo hoa luôn rồi. Là, là, là... đầu lưỡi Lam Vong Cơ.

Không gian trong phòng tắm cũng không lớn, hai người đều không nói gì, ngoại trừ tiếng tim đập nặng nề và tiếng thở dốc vang bên tai hoàn toàn không có bất kỳ thanh âm nào.

Lam Vong Cơ ở trên đùi hắn cắn một cái, như một đứa trẻ con hôn lên mặt người lớn mới có thể phát ra thanh âm "Ba" một tiếng. Ngụy Vô Tiện thậm chí cảm giác được nướt bọt lưu lại ở trên đùi dính dính.

Muốn chết muốn chết!

Ngụy Vô Tiện nghĩ nếu như mình thực sự bởi vì quá thoải mái mà chết thì sẽ vô cùng chấn động, có lẽ sẽ lên trang tin tức xã hội.

Hàm răng của Lam Vong Cơ đã nhấp nhấp đến tuyến thể Ngụy Vô Tiện, lại chậm chạp không cắn. Cứ như vậy trêu chọc, thỉnh thoảng hôn nhẹ gặm nhấm một chút, để lại một vòng dấu răng nhợt nhạt.

Ngụy Vô Tiện quả thực muốn khóc, hắn "Ô ô ô" lầm bầm vài tiếng, nhưng không thể nói rõ được. Tay quơ loạn mà tóm lấy cào cấu cánh tay Lam Vong Cơ.

Lam Vong Cơ đã tắm, bờ vai đã trôi sạch bọt tắm có tay Ngụy Vô Tiện trượt lên, móng tay lướt qua, lưu lại một đường màu đỏ.

Ngược lại cũng không đau, mà cảm giác ngứa ngứa nhiều hơn. Tựa như khi còn bé bị lá cây sắc bén cắt qua, rách da sau đó da thịt nổi lên chút hồng hồng, tơ máu chảy ra, tưởng đau mà lại không đau*.

*QT ghi là "tưởng cong không dám cong" ừ thì tui lại chém nha :))

"Lam Trạm, cậu cho tôi chết thống khoái đi." Ngụy Vô Tiện khó chịu muốn chết.

Nghe được hắn nói từ "chết", Lam Vong Cơ hung hăng đánh vào mông hắn một cái, vô cùng mạnh bạo, đau đến nỗi Ngụy Vô Tiện thiếu chút nữa đứng không vững.

Cái mông bình thường đều giấu kín không thấy thái dương, cơ hồ là chỗ trắng mềm nhất ở cơ thể, một cái tát giáng xuống phía dưới liền để lại một dấu bàn tay.

"Cậu lại dám đánh người như thế!"

Ngụy Vô Tiện vừa dứt lời, cũng cảm giác được Lam Vong Cơ há miệng ở trên tuyến thể cắn một cái, răng nanh đâm rách da thịt. Đúng theo lời Lam Vong Cơ, không hề đau nhức, rất thoải mái.

Tin tức tố Alpha bị rót vào, toàn bộ quá trình Ngụy Vô Tiện cảm giác giống như đang chìm trong biển hay như phiêu trên mây.

Thủy triều hựu thuỷ triều xuống, vân quyển hựu vân thư.*

*: câu này không biết nên dịch như nào cho xuôi >< xin được chỉ giáo.

Ở bắp đùi tiến hành quá trình tiêu kí tuy rằng có hơi mất sức, thế nhưng cảm giác hưởng thụ lại còn đã hơn. Ngụy Vô Tiện cắn môi đến tụ máu cũng không thả ra, nước mắt phá phòng tuyến mà chảy xuống.

Lúc tiêu ký đã như vậy, Ngụy Vô Tiện quả thực không dám tưởng tượng thời gian thành kết còn như thế nào nữa.

Sau khi tiêu ký kết thúc Lam Vong Cơ liền đem hắn đặt lên bồn rửa tay, hôn nhẹ má trái lại hôn má phải, sự trấn an ấy còn ôn nhu hơn hôn môi gấp nhiều lần.

Ngụy Vô Tiện miễn cưỡng dựa vào Lam Vong Cơ, há mồm quay về cắn Lam Vong Cơ một ngụm, buồn bực hờn dỗi nói, "Tôi lần đầu tiên thấy cậu vẫn cho rằng cậu sẽ là một Omega, cậu lớn lên quá sạch sẽ, tôi cho rằng nhất định là Omega. Sau lại biết tính hướng cậu tôi rất thất vọng."

"Cậu bây giờ cắn tôi cũng không vấn đề."

Omega không thể tiến hành tiêu ký với Alpha.

"Tôi lại không nói muốn tiêu ký cậu." Ngụy Vô Tiện lại ở trên cổ tay Lam Vong Cơ cắn một cái, "Đây là tôi mua cho cậu số lượng lớn đồng hồ đeo tay."

Giống như một tiểu hài tử, nhưng ngược lại chẳng chút nào ấu trĩ.

Ngụy Vô Tiện mắt bỗng nhiên sáng ngời, ở trên ngực Lam Vong Cơ cắn một cái, "Sẽ chỉ thương nhớ mình cậu."

Lam Vong Cơ dùng ngón cái và ngón trỏ nắm hai bên gò má của hắn, thoáng dùng sức khiến Ngụy Vô Tiện bĩu môi chu mỏ bắt lấy. Lam Vong Cơ vừa thả lỏng lại vừa hưởng thụ, thần sắc hơi có vẻ tươi cười.

Ngụy Vô Tiện bật người vịn lấy bờ vai của y muốn hôn thân, Lam Vong Cơ buông tay ra, nhìn chằm chằm Ngụy Vô Tiện ôn thuần trước mắt, cúi đầu mỗi điểm hôn một cái. Loại cảm giác này quá thần kỳ, được một người đã mong nhớ nhiều năm toàn tâm toàn ý ỷ lại và khát vọng, khoan khoái thảnh thơi e rằng cũng chưa đủ để miêu tả.

Lam Vong Cơ thoáng đẩy cái hôn sâu hơn, Ngụy Vô Tiện phối hợp môi lưỡi, hai người hôn hồi lâu khó dứt như muốn hòa làm một.

"Lam Trạm, cậu tiến đến." Ngụy Vô Tiện mê mê tỉnh tỉnh nói, nói xong còn chưa đủ, lôi kéo Lam Vong Cơ càng sát bên người.

Lam Vong Cơ nhớ lại lần đầu tiên gặp Ngụy Vô Tiện, hắn ở sân thể chất chơi bóng rổ, ngày đó mặt trời rất lớn, xuyên thấu qua kẽ lá chiếu xuống hành lang thành ánh vàng óng ánh. Hắn đứng ngược sáng, cũng không có chú ý tới góc chính. Quả bóng bay ra ngoài vượt qua lưới an toàn, Ngụy Vô Tiện cười rộ lên.

Cứ như vậy cười đến vô tâm vô phế.

Y biết tâm mình đã động từ cái nhìn đầu tiên.

---------------------------------------

Chả hiểu sao đoạn cuối đi đâu mất lại phải sửa lại -.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net