The Fashionable You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Miss No Good' AU

(Note: Đây là một bộ phim thần tượng Đài Loan do Dương Thừa Lâm và Phan Vĩ Bách thủ vai chính. Fic được lấy cảm hứng từ hình tượng hai nhân vật này).

Link gốc: https://yugwithmj.lofter.com/post/1e4ede64_1caacfa23

Author: YuGWithMJ

Translator: QT + Google và một vài "phụ tá"

Editor: markthepeah

Thể loại: boy nhà quê x ông chủ fashionisto cay nghiệt











Đoàn Nghi Ân rất khó mà không đem Phác Trân Vinh ra so sánh với cây đèn rực rỡ, đầu tóc thì giống như làm thí nghiệm bất thành bị nổ tung, quần áo phải ít nhất năm màu mới chịu, còn trang trí thêm cái túi vải bố hợp không thể tả.

Hắn nhìn tên Phác Trân Vinh này thật sự không biết xuống tay từ đâu.

-

Hắn trên đường đến tham gia sự kiện thì xe bị hỏng, bất đắc dĩ bắt taxi, cùng Phác Trân Vinh đồng thời mở cửa lên xe.

Phác Trân Vinh ngay lúc đó ăn mặc cũng thật hoa hòe hoa sói, Đoàn Nghi Ân của thời đại năm 2020 đã rất lâu rồi không thấy xu hướng thịnh hành từ mười năm về trước này.

Đoàn Nghi Ân một thân trèo vào xe ngồi, theo thói quen dứt khoát rút ví đưa cho y vài tờ tiền mặt.

Phác Trân Vinh ngay lập tức nổi khùng, mái đầu xoăn tít rậm rạp rối bù dựng đứng. "Tôi mới không phải người như thế nhá! Tôi nói anh nghe tôi đang rất gấp! Đang phải vội đi mua bánh bao số lượng hạn chế đấy."

Đoàn Nghi Ân sụp đổ, hắn muốn đi tham gia sự kiện của BST mùa thu nào đó, còn được người sáng lập mời cùng nhau liên hoan, thế quái nào lại phải đi tranh thắng thua với bánh bao số lượng hạn chế cơ chứ.

Người lái xe khuyên hắn: "Tôi thấy chỗ hai người tiện đường mà cách nhau không xa lắm thì nên chịu khó cùng nhau đi chứ"

Đoàn Nghi Ân vừa xuống xe liền cơ hồ chạy thục mạng, Phác Trân Vinh cho rằng hắn ít nhất giống như bị nín tiểu hồi lâu

Vì mải chạy thục mạng nên chính là dễ bỏ quên đồ đạc này nọ, Phác Trân Vinh vừa xuống xe thì bị lái xe gọi giật lại nhắc quên ví tiền.

Phác Trân Vinh sờ sờ cái bao tiền lẻ của chính mình "Của tôi ở trong đây nha"

Y lại nhìn thấy cái bóp tiền của nam được làm bằng da.

Nhất thời đau đầu làm sao để đưa lại cho hắn đây! !

-

Về đến nhà Phác Trân Vinh lục lọi đồ đạc trong túi mình thì nhìn thấy cái bóp tiền kia.

Nhỏ giọng 'Mô Phật không phải con cố ý' mở ra coi chỉ để xem một chút liệu có hay không phương thức liên lạc với hắn mà thôi!

Lúc phát hiện Đoàn Nghi Ân là ông chủ hãng trang sức thời thượng nhất nhì hiện nay được ngàn vạn người mến mộ, Phác Trân Vinh oa lên một tiếng.

Gọi theo số điện thoại trên danh thiếp lại phát hiện không ai nghe máy.

Chủ yếu Đoàn Nghi Ân mấy ngày nay phải chạy event bên ngoài liên tục, liền đóng cửa studio, số điện thoại trên danh thiếp không phải là số cá nhân, Phác Trân Vinh gọi rất nhiều lần đều không được, đành phải nhắn cho Đoàn Nghi Ân cái PM* xã giao nhẹ.

*PM: viết tắt của private message trên mạng xã hội (tin nhắn cá nhân)

(Xin chào! Đoàn tiên sinh! Tôi là người cùng anh đi chung xe taxi, bóp tiền của anh tôi hiện đang giữ ở chỗ tôi! Tôi phải làm sao để trả lại cho anh đây?)

Y hiển nhiên không ngờ tới Đoàn Nghi Ân lắm fans hâm mộ như vậy, căn bản không xem tới phần PM.

Thẳng đến khi y phải đích thân đổ bộ tài khoản cá nhân, mới trong vòng một ngày liền nhắn mấy trăm cái tin liên tục.

Đoàn Nghi Ân cũng sửng sốt, hắn dạo gần đây quá bận, hơn nữa kỳ thật đến bóp tiền cũng không có lúc động tới, hắn xác thực trong bóp chỉ để tiền giấy chứ không để chung với những thứ khác trong túi xách, cho nên thoáng cái không chú ý tới.

Hắn vốn nghĩ thôi quên đi, lại nhớ tới trong bóp tiền có con mẹ nó ảnh chụp.

Ngay lập tức trả lời Phác Trân Vinh hỏi địa chỉ.

Phác Trân Vinh lúc này tâm tư thay đổi, vì nam thần ánh bạch nguyệt về nước

Mời bạn học tới nhà tụ họp, vốn hứng trí bừng bừng mà mua rất nhiều quần áo, nhưng mỗi bộ đều làm y có điểm mất mát.

Trong nhà ba má đều trước giờ luôn cưng chiều, cảm thấy y cái gì cũng đáng yêu.

Ngay cả bằng hữu bên cạnh cũng sẽ không dám trước mặt y quá phận chỉ trích.

Thẳng đến khi gặp gỡ Đoàn Nghi Ân, bị ghép ngồi cùng taxi mà lúc nói chuyện phiếm thấy thế nào cũng là bộ dáng đối với mình mà khinh bỉ.

Lần đầu tiên Phác Trân Vinh đối với cái nhìn của người khác có tính toán

"Muốn lấy lại bóp tiền cũng được thôi! Anh phải giúp tôi thay đổi một lần!"

Đoàn Nghi Ân ở bên kia đầu giây không nói gì. "Nằm mơ"

"Được thôi, vậy anh liền chào thân ái với cái bóp tiền đi nhé!" Phác Trân Vinh vốn cũng thấy được Đoàn Nghi Ân không có khả năng đáp ứng y, ý đồ chính là hỏi một chút, cho dù không đáp ứng thì y vẫn còn giữ cái bóp tiền.

Chính là Đoàn Nghi Ân nhớ tới bức ảnh chụp trong bóp, lại cảm thấy được Phác Trân Vinh là đang nói thật.

Nuốt khan một ngụm liền đáp ứng hẹn thời gian.

Phác Trân Vinh cúp máy liền nói "Ồ vậy chăng!"

-

Đoàn Nghi Ân thật sự không biết phải xuống tay từ đâu, nhưng vì chuyên môn trong lĩnh vực này mà rất nhanh phản ứng lại, Phác Trân Vinh nhắm mắt lại cảm thấy được tóc của mình bị ép thẳng, bị bôi qua bôi lại đủ loại thuốc, lại bị nắm một nắm v.v., phốc, Phác Trân Vinh cười đáp cái não mình, ha ha ha ra tiếng.

Đoàn Nghi Ân xoay người xem thường, chính hắn cư nhiên lưu lạc tới đây mà phục vụ cho cái đèn màu.

Phác Trân Vinh cảm nhận được cây kéo liền thật thận trọng "Không cần cắt quá ngắn đâu"

Đoàn Nghi Ân nhìn vào gương "Dáng mặt của cậu rất được, cho dù quá ngắn vẫn có thể"

"Nhưng tôi còn nghĩ tới để lại kiểu đầu trước đây a"

Đoàn Nghi Ân hít sâu "Có phải thật sự không ai nói cho cậu biết quả đầu trước đây của cậu chính là bắp rang bị cháy không hả"

Phác Trân Vinh trừng con ngươi, Đoàn Nghi Ân cúi đầu tiếp tục xén tóc.

Phác Trân Vinh nhìn thấy tóc của chính mình ào ào rơi xuống, trong lòng trống rỗng.

Lại nghĩ tới Đoàn Nghi Ân lợi hại như vậy, để hắn tạo hình cho mình hẳn là nam thần sẽ rất thích, sẽ đối với mình có ấn tượng khắc sâu, lại đột nhiên vui vẻ.

Đoàn Nghi Ân hiển nhiên thực sự hài lòng với tác phẩm của chính mình, Phác Trân Vinh cát bụi về với cát bụi, nâng nhan sắc của mình lên vài chân kính, khi đầu bỏng ngô biến mất, khí chất từ người tỏa ra không ít.

Cho dù là hắn đi đây đi đó đã gặp qua nhiều người ưa nhìn, cũng rất khó mà không đánh mắt ngắm Phác Trân Vinh vài lần.

Cho nên cay đắng "Về sau nên để tóc như vậy"

Phác Trân Vinh nhíu mày "Không cần, vẫn là đầu bù tóc rối rậm rạp mới đáng yêu"

...

Quần áo cũng là do Đoàn Nghi Ân phối đồ, Phác Trân Vinh nhìn trong gương lại không đặng nghĩ tới topic hot trên mạng.

"Đoàn Nghi Ân mang tôi đến phòng thử đồ của hắn, chọn rất nhiều quần áo giầy dép, lúc nhìn vào gương, tôi cũng không biết cậu trai này là ai"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha" Phác Trân Vinh cười ra nước mắt.

Đoàn Nghi Ân thu thập thùng dụng cụ, thật sự là không muốn gặp lại y.

-

Cái này rõ ràng là flag mà

Phác Trân Vinh cũng choáng váng! Đoàn Nghi Ân xuất hiện trong bữa tiệc tân gia của nam thần về nước, hai người bốn mắt nhìn nhau

Phác Trân Vinh thật ra tương đối vui vẻ! Đoàn Nghi Ân đầu toàn dấu chấm hỏi không hiểu quả bắp rang bơ này thế nào lại ở đây

Nam thần cười "Hai người quen nhau a?"

Đoàn Nghi Ân "Không quen"

Phác Trân Vinh trong lòng chửi thầm nhưng cũng không nhiều lời.

Ngày hôm đó sau cuộc gặp gỡ đã thay đổi Phác Trân Vinh rất nhiều, nam thần khen y thật đẹp trai, rất nhiều người trong hội để ý tới y, chính là cư nhiên có người lại còn xin phương thức liên lạc với y.

Thì ra tất cả mọi người đều không thích bộ dáng trước kia của y sao, thế nào mà trước đây đều không có thể loại này...

Phác Trân Vinh thề, chỉ cần là bộ dáng mà nam thần thích, vĩnh viễn sẽ không gặp lại cái đầu bù tóc rối kia nữa.

-

Amy để ý tới Phác Trân Vinh là bởi vì trong buổi gặp gỡ kia khi chụp hình chung, chính là bởi vì chọn người mẫu đầu trọc, mà tại mấy chục người chụp ảnh chung liếc mắt một cái nhìn trúng Phác Trân Vinh.

"Người này, có thể liên lạc được không?"

Đoàn Nghi Ân mắt giật mấy cái. "Có thể thì cũng có thể, cô muốn làm gì"

"LOL! Gái già này phát điên rồi! Đây chính là ý trời! Không cần phải phỏng vấn liền chọn y!! Giới thiệu tới đây cho ta!!"

Đoàn Nghi Ân đối với mỹ nhân đô thị Amy biến thành như vậy tỏ vẻ khổ sở, lại cảm thấy thật vi diệu "Cô cho rằng y có thể sao?"

"Trời ơi, cậu xem khuôn mặt này, dáng người này, cái mông này"

Phác Trân Vinh lần đầu tiến tới loại địa điểm này, trước đây hơn hai mươi năm cơ bản cùng với y không có điểm liên hệ.

Trừ bỏ tạo hình còn giữ lại, quần áo đã muốn trở lại làm chính cái đèn màu trước kia.

Cho nên Amy sửng sốt. "Cậu đang mặc đây là thứ gì"

Phác Trân Vinh chậm rì rì "...Quần áo"

"Bảo bối của ta, ta thề người năm 2020 sẽ không ăn mặc như vậy"

Phác Trân Vinh cảm thấy được mấy người làm việc trong cái ngành này thế nào đều như vậy!

Chị gái này cũng thế, mà Đoàn Nghi Ân cũng thế

Chờ Amy thao thao bất tuyệt nói mời y làm người mẫu, Phác Trân Vinh choáng váng

"Vì sao lại là tôi?"

"Bởi vì! Cậu ưa nhìn a!! Khuôn mặt chính là vốn to a!!"

Phác Trân Vinh sờ sờ mặt "Hắc hắc" lại ngẩng đầu "Nhưng trước giờ tôi chưa từng làm qua việc này, cũng không biết phải làm thế nào đi..."

Amy sụp đổ, nàng nói vài phần còn giữ lại chút ý đồ, Đoàn Nghi Ân từ đầu tới cuối ngồi ở xa xa trên ghế sô pha cùng y liếc mắt với tần số cơ hồ sắp cãi nhau.

Phác Trân Vinh vẫn thực kiên định mà nói với Amy một câu

Cậu không nghĩ sẽ làm cho càng nhiều người nhìn cậu phát sáng phát hỏa sao! Người nhà của cậu, người thương của cậu!

Người thương....

Phác Trân Vinh suy nghĩ một chút tới nam thần

Cư nhiên như vậy liền gật đầu

Nghĩ muốn hối hận cũng đã muộn, Amy đã đi lấy hợp đồng

Món đồ mà Đoàn Nghi Ân mới sản xuất rất đặc sắc, hơn nữa nhắm vào nam giới, cho nên cần người mẫu thể hiện thật tốt

Tháng sau cùng thương hiệu áo măng-tô kết hợp tung ra thị trường, cũng cần người mẫu có dáng người thích hợp

Phác Trân Vinh bên này gần như hoàn toàn không hiểu gì, chỉ biết là chính mình chỉ cần tô tô chát chát bị đẩy đi chụp ảnh là được

Không thể không nói cái này có thể là thiên phú, Phác Trân Vinh không hề luống cuống, bị bắt đổi đi đổi lại tư thế đều được

..

Đoàn Nghi Ân cũng thực vừa lòng vì trang điểm cũng là chính hắn tự tay làm

Đồng nghiệp trong studio ngay từ đầu coi Phác Trân Vinh là một tên ngố, ngày nào cũng ăn mặc màu sắc sặc sỡ, đối với ai cũng vui tươi hớn hở, có lối suy nghĩ quả thực sinh động không biết y muốn nghĩ cái gì, chính là loại ngu ngốc + ngây thơ

Có lẽ do ở chung lâu ngày phát hiện, y nhiều năm vẫn chính là người như vậy

Gia đình hòa thuận hạnh phúc từ nhỏ không bao giờ chịu ủy khuất cái gì, đương nhiên là ngây ngô khả ái rồi

Hơn nữa Phác Trân Vinh thật sự biết làm đồ ngọt!

"Dù sao giấc mơ của tôi chính là mở một tiệm bánh! Một xưởng bánh mì!"

Đồng nghiệp bẹo má. "Vinh Vinh nhất định có thể!"

Amy đi ngang qua liền nhón một miếng rời đi

"Chị, không phải chị cần giảm béo sao"

Không lâu sau Đoàn Nghi Ân cũng từ studio đi ra, trước mặt Phác Trân Vinh lấy một miếng bánh ngọt

Một đám người cũng vây quanh cùng nhau nghẹn cười.

-

Poster của Phác Trân Vinh được tung ra một cái, hưởng ứng đặc biệt tốt

"Chết tiệt, chú ý MT lâu như vậy, có lẽ đây chính là người mẫu đẹp nhất trước giờ"

"Không tồi! Thật muốn mua! Kiểu của nam cũng muốn mua!"

"Chết tiệt làm ơn chỉ đường cho ta tới với vị tiểu ca này"

Amy lướt lướt bình luận đối với Đoàn Nghi Ân rống lên "Ân nhân của chúng ta đâu"

Rõ ràng trước đây toàn nói chỉ có gương mặt của hắn mới xứng đôi với chính mình mà tuyên ngôn

-

Quỷ mới biết Ông Trời như vậy mà lại trêu đùa hai người bọn họ, duyên phận một vòng quẩn quanh

Phác Trân Vinh "Đây là lần đầu tiên tôi bị kẹt thang máy"

Đoàn Nghi Ân thở dài "Lần nào gặp cậu trông cũng như vậy"

"Uy! Thế nào a!"

Đoàn Nghi Ân bắt đắc dĩ gọi điện thoại, nhưng tối muộn thế này người trực ca đã tan tầm, có chạy tới cũng cần thời gian.

Phác Trân Vinh trong túi lôi ra hộp sữa chua.

Đoàn Nghi Ân "Cậu dán giấy nhãn lên hộp sữa chua sao??"

"Rất đáng yêu mà..."

"Cũng đúng" Đoàn Nghi Ân nhìn gần một chút thấy cũng ổn.

Phác Trân Vinh vui vẻ "Anh chỉ cần lúc không nói lời độc ác! Con người thật ra cũng không tệ lắm!"

Đoàn Nghi Ân "Tôi luôn luôn ăn ngay nói thẳng"

Gần một giờ đồng hồ và ba mươi phút sau đó, bọn họ mới được giải cứu ra ngoài

Phác Trân Vinh có điểm muốn nói

Đoàn Nghi Ân quay đầu lại "Lầm bầm suốt cả quãng đường phiền muốn chết, còn không mau nói"

"Tôi có thể tới nhà anh không, hiện tại đã quá muốn để trở về nhà sợ ba mẹ đều bị đánh thức. Vừa nãy tôi cho rằng đêm nay không ra khỏi, nên cuối cùng đánh điện thông báo với bọn họ sẽ không về."

Phác Trân Vinh thanh âm mềm mại lạch bạch đi tới

Đã không còn là bắp rang bơ nữa, một đại soái ca tối muộn thế này hỏi có thể tới nhà ngươi không

Đoàn Nghi Ân nuốt nước miếng cư nhiên tìm không ra lý do cự tuyệt

Chờ Phác Trân Vinh vui vẻ bước lên xe

Hắn mới cảm thấy được đây là chuyện gì a

Phác Trân Vinh không chỉ biết làm đồ ngọt, mà nấu cơm cũng rất đỉnh

Đoàn Nghi Ân mười tuổi đã xuất ngoại rồi, tốt nghiệp đại học mới trở về, nhiều năm như vậy chính là tự mình chiếu cố chính mình, không có ai yêu thương hắn

Hiện tại tắm rửa xong đi ra thấy trên bàn hai chén cơm nóng hôi hổi

Cư nhiên có thể đỏ hốc mắt

Phác Trân Vinh ở đó gõ gõ "Tôi đem tôm của anh trong tủ lạnh nấu hết rồi! Bát mì ăn liền này nhất định ngon!"

Đoàn Nghi Ân buồn cười "Đó là tôm hùm chồng của chị Amy cho, cậu luộc hết rồi?"

".........."

Đoàn Nghi Ân vẫn là không bắt y ngủ sô pha, cho dù Phác Trân Vinh thật sự cảm thấy sô pha so với giường vẫn êm ái lắm.

Đoàn Nghi Ân tay đút túi "Không có việc gì thì tôi đi ngủ đây. Có việc cũng đừng tìm tôi"

Phác Trân Vinh tiến vào ổ chăn, mệt mỏi sợ hãi cả buổi tối đều tan biến, hiện tại căng da bụng trùng da mắt thật thoải mái





"Hai người cùng từ một chỗ tới?"

"Vinh Vinh không thay quần áo?"

Amy híp mắt "Sao lại thế này"

Đoàn Nghi Ân vội vàng xem bưu kiện không nói lời nào, Phác Trân Vinh lại chui vào bên trong

Amy ngoắc ngắc tay "Bảo bối, em tối qua là ở đâu?"

Phác Trân Vinh hai mắt to tròn vô tội "Nhà Đoàn Nghi Ân!"

Xinh đẹp! !

-

Sau khi ý thức được chính mình thực sự bắt đầu nhớ thương Phác Trân Vinh, Đoàn Nghi Ân cũng bị "vinh hóa" bắt đầu lầm bầm làu bàu:

"Như thế nào có thể? Mình có bệnh sao?"

Thậm chí hiện tại hắn không thấy Phác Trân Vinh còn có điểm nhớ mong, một bên trong phòng làm việc nhìn Phác Trân Vinh liền an tâm, chẳng sợ dù vừa tạo hình đẹp đẽ liền trở về thời kỳ đầu bù tóc rối, vẫn cảm thấy đáng yêu.

"Mình cư nhiên lại thấy cậu ta đáng yêu"

Đậu má

Đoàn Nghi Ân cảm thấy chính mình có thể không yêu không kết hôn suốt đời, đây cũng là do gia đình ảnh hưởng, người cha cặn bã của hắn chạy theo nữ nhân khác, mẹ hắn cũng không muốn hắn, mới chín tuổi đã bị gửi nuôi khắp nơi, cuối cùng lại bị tống đi xuất ngoại tha hương đất khách.

Mấy cái thứ tình yêu này nọ quả thật đáng cười

Hắn an ủi tự mình bước đi thì cũng mau tới đích

Phác Trân Vinh quả thực ký hợp đồng không phải lâu dài, thế nhưng Amy nhiều lần gợi ý để y làm người mẫu chính thức của MT

Đoàn Nghi Ân phi thường lãnh khốc "Chúng ta vẫn là cần người mẫu chuyên nghiệp thật sự"

Phác Trân Vinh cũng ù ù cạc cạc vì cái gì đột nhiên đuổi y đi, hơn nữa càng khó nghĩ là y đã tưởng quan hệ giữa y và Đoàn Nghi Ân đã có chuyển biến tốt lắm rồi

"Tôi muốn biết vì cái gì..."

Đoàn Nghi Ân "Tôi cảm thấy tôi đã nói rất rõ rồi"

Sau đó mọi người liền nhìn thấy Phác Trân Vinh tức giận chạy ra khỏi studio.

-

Phác Trân Vinh mỗi ngày lười để ý tóc tai, thấm thoát tóc đã lại dài, rõ ràng quay trở về làm bắp rang bơ.

Ba của y thực vui vẻ "Đây mới là quả trứng gà con của ta chứ!"

Phác Trân Vinh tự mình cũng hiểu được bản thân chính là hợp với kiểu này hơn một chút!

Tiệm bánh trang hoàng tiếng thơm bay xa, lập tức xin ý kiến để làm lễ khai trương.

Studio kia toàn hội những người phóng khoáng của ông chủ tiểu mỹ trang* kia đều tới ăn

*tiểu mỹ trang: ý nói tiệm trang sức xinh xắn của Đoàn tổng

Tất cả mọi người rất nhớ Phác Trân Vinh, hơn nữa lộ ra, bởi vì Đoàn Nghi Ân một mình thông suốt, Amy tỏ vẻ chính mình tức khí đến mất kinh bỏ lại cục diện rối rắm cùng chồng bơi ra đảo, cho nên tới không được

"A? Ha ha ha" Phác Trân Vinh cười "Đáng đời!"

Đoàn Nghi Ân phiền lòng nhìn thấy giới bằng hữu bị Phác Trân Vinh lôi tới tiệm, mỗi người đều giống như muốn chống đối hắn, đến dường như cung cách chụp ảnh nhìn là biết đều đã sắp xếp hết rồi.

Không thể không nói hắn thật sự rất nhớ Phác Trân Vinh

Chụp ảnh lều lán thì cũng vẫn thấy vui vẻ

Mọi người sẽ có thời kì tự kỉ, cho dù là ngài Đoàn người thành công chuyên lời ác độc upup đây.

Sau khi nghe thật nhiều tình ca, đột nhiên phát điên rồi dùng tài khoản official của MT trên Weibo mà up

Up lên một bức hình Phác Trân Vinh trước đây khi vẫn còn là bắp rang bơ đèn màu nguyên đai nguyên kiện.

Phác Trân Vinh phi thường thích tấm hình này, còn Đoàn Nghi Ân chỉ là vì thử nghiệm kiểu trang điểm mới nên mới chụp, căn bản chưa bao giờ dùng

Ấy vậy mà hiện tại cư nhiên ma xui quỷ khiến Weibo phát tán

"MT vĩnh viễn ủng hộ mỗi người, hãy là chính mình"

Bình luận hiển nhiên tới không kịp

"Ha ha ha ha ha ha! ! ! Ý định thì tốt lắm! ! Nhưng Vinh Vinh tiểu ca ca vất vả rồi! !"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha vì cái gì đem đại soái ca muốn làm thành như vậy! ! Có điều mặt vẫn thực đáng yêu là được! !"

Phác Trân Vinh tự nhiên cũng thấy được, y tâm tình phức tạp

# đây là đang làm cái gì #

Kỳ thật y đã sớm không còn thích nam thần, hơn nữa về sau này bận bịu nghề tay trái, cuộc sống cứ một vòng luẩn quẩn căn bản quên luôn người ấy

Ngược lại, Đoàn Nghi Ân, Amy, còn có một nhóm bằng hữu mới đều làm cho y thấy phong phú

Y thực ra là dễ dàng thích những người giỏi hơn mình, chỉ cần đối phương làm cho y sùng bái, bộ dạng còn xuất chúng, liền nhanh nhanh chia một phần trái tim đem trao đi rồi

Đoàn Nghi Ân lại chính là như vậy, trong lĩnh vực chuyên môn cực giỏi, tuổi còn trẻ như vậy mà đã xuất chúng, bộ dạng cũng anh tuấn, trừ mỗi cái miệng là đê tiện một tí....

Vốn nghĩ rằng dần dần cơ hội ở chung nâng cao một bước, không nghĩ tới chính là như bây giờ

--

Lúc Đoàn Nghi Ân xuất hiện, Phác Trân Vinh đang nhận tiền, nếu không bình tĩnh thì sẽ dễ dàng đưa nhầm ngay a!

Đoàn Nghi Ân tâm tình tốt lắm "Tôi đến ăn cơm, đang rất đói"

Phác Trân Vinh chỉ vào name tag của chính mình "Ở đây là tiệm bánh! Muốn gọi cơm thì qua tiệm chị Lý đối diện có móng heo tẩm sốt rất ngon! Mua hai cái tặng một chén cơm đó"

"A, em từ khi nào đã mồm mép như vậy rồi"

"Ăn miếng trả miếng thôi" Phác Trân Vinh có điểm ngượng ngùng. Ở trong đầu luyện thật lâu viễn cảnh có thể cùng Đoàn Nghi Ân đấu võ mồm chân chính !!

Đoàn Nghi Ân đứng lên lôi y bước đi, Phác Trân Vinh tạp dề còn không kịp bỏ ra đã bị lôi lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net