Chương 37: Mẹ......

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hăm ngày sau, Snape thu được hồi âm của Aliya và Andrew, gửi kèm món quà Giáng Sinh đến trễ.

Andrew gửi một tệp ảnh chụp thật dày, đều là ảnh của nhóc và mẹ ở các địa điểm họ đi tới, thậm chí còn có ảnh chụp tại một ngôi trường ma pháp!

Đọc xong bức thư hồi âm, Snape mới biết được, Aliya và Andrew đã dọn ra khỏi nhà mẹ cô ngay sau lễ Giáng sinh, "Bởi vì không thể hòa hợp," Aliya viết trong thư, sau đó cô dẫn Andrew đi khắp nơi du ngoạn, thậm chí còn tới một địa điểm khá đặc biệt - Trường học ma pháp Ilvermorny, ngôi trường phù thủy tại nước Mỹ.

     Ilvermorny School of Witchcraft and Wizardry: Xuất hiện trong "Fantastic Beasts and Where to Find Them", là ngôi trường ma thuật nằm ở nước Mỹ, tương đương với Hogwarts tại Anh, đồng sáng lập bởi một người thường, do đó bầu không khí tại trường dân chủ và tự do hơn. Trường cũng có 4 học viện, được đặt tên theo những Sinh vật Huyền bí: Horned Serpent (học giả), Wampus (chiến binh), Pukwudgie (người chữa bênh) và Thunderbird (nhà thám hiểm).

Ngôi trường này không khép kín như Hogwarts, nó mở cửa cho tất cả các phù thủy, thậm chí còn mở cả vào lễ Giáng sinh!

"Severus, anh nhất định sẽ thích nơi này. kiến trúc to lớn, ma pháp thần kỳ, hoành tráng hơn Hẻm Xéo vài chục lần, tôi không biết có phải Hogwarts cũng thần kỳ như thế hay không, nhưng thực sự tôi bị chấn động mạnh bởi cảnh tượng nơi đây. Phù thủy ở nơi này thực tự tại, bọn họ sinh hoạt xen lẫn với người thường, chỉ cần không bại lộ ma pháp, họ có thể tự do làm bất cứ điều gì họ muốn! Chúng tôi gặp được một học trò của trường, cậu ta nói mình đang đồng thời theo học tại cả hai ngôi trường, trong trường đại học bình thường, cậu ta học tập chuyên nghiệp hóa học, còn ở trường học ma pháp thì lại là độc dược học!

Còn nữa, khi biết được chúng tôi là phù thủy đến từ Anh quốc, cậu ta còn dẫn chúng tôi đến phòng nghiên cứu, trang thiết bị ở nơi đó thực đặc biệt! Các loại bình thủy tinh bay múa khắp nơi, mô hình hành tinh tự động di chuyển...... Andrew đã mê mẩn nơi này, thằng bé chụp rất nhiều ảnh gửi cho anh đấy! Chúng tôi tính toán ở lại đây một thời gian, Andrew và George đã trở thành bạn tốt, à, George chính là cậu học sinh tôi vừa nói. Gần như ngày nào thằng bé cũng chạy tới tìm George, khoảng một tuần trước ngày khai giảng chúng tôi sẽ trở về......"

Tựa trên đầu giường xem ảnh chụp Andrew gửi về, nhìn hai mẹ con vui vẻ vẫy vẫy tay với hắn, tâm tình âm u vài ngày nháy mắt được ánh mặt trời chiếu rọi!

Ảnh chụp rất nhiều, hắn chậm rãi xem từng bức một, nhân vật chính trong đa số ảnh chụp là Andrew, còn Aliya thì gần như không có bức ảnh chụp riêng nào......

Snape ngừng lại, chăm chú nhìn một bức ảnh có hơn trăm cái vạc đang tự động điều chế độc dược, hồi lâu không thể bình tĩnh lại, trong ảnh chụp, mỗi một cái vạc đều tản ra sương trắng lượn lờ, không cần người thao tác, ngay phía trên mỗi cái vạc đều có một cây đũa phép bay lơ lửng, cứ cách một khoảng thời thời gian nhất định, toàn bộ đũa phép nhịp nhàng phất một cái, dược liệu đặt sẵn trên bàn bay lên, tự động rớt vào vạc......

Snape nhận ra, đám vạc này đang tự động chế dược nâng cao tinh thần, dùng trong trị liệu cảm mạo, tuy đối với Snaoe mà nói, chất lượng đám dược này thực tầm thường, nhưng hắn không thể không thừa nhận, cái kiểu sản xuất hàng loạt này có thể tạo thành sản phẩm nhanh hơn và nhiều hơn phương pháp truyền thống. Nghĩ lại cái cảnh không thể không ngừng điều chế dược trị cảm cho đám quái con kia mỗi mùa đông, Snape cân nhắc có lẽ mình nên tham khảo phương pháp này, dù sao thì đám học sinh đầu đầy cỏ lác đó cũng chẳng nếm ra được sự khác biệt......

Aliya cùng Andrew quay trở về London theo đúng kế hoạch, mà ngay buổi trưa hôm đó, Snape liền thu được thư của Andrew gửi tới.

Sau chuyến lữ hành này, cả ba người đều đạt được thu hoạch phong phú, Aliya mang rất nhiều sách và nguyên liệu ma dược từ nước Mỹ trở về, có một phần là Snape chỉ định muốn mua, một phần là Andrew tự tay chọn lựa, hai cha con chui xuống tầng hầm ngầm từ trưa, nói là muốn phân loại sắp xếp dược liệu và các bộ sách.

"Andrew, không thể đặt thằn lằn lửa khô bên cạnh cỏ ánh trăng, sẽ ảnh hưởng không tốt đến dược tính của chúng."

Aliya đứng bên cửa tầng hầm, mỉm cười nhìn Snape dạy Andrew phân rõ các loại dược liệu, sắp xếp gọn vào từng ngăn tủ riêng biệt, đối đãi với độc dược, hai cha con luôn thực thận trọng.

Nhìn Snape hơi khom lưng nắm tay con trai, tỉ mỉ chỉ cho thằng bé cách xử lý các loại dược liệu, Aliya hốc mắt ướt át.

Thì ra cô vẫn luôn nhớ nhung ngôi nhà nhỏ này, khẩn thiết muốn nhìn thấy khung cảnh yên bình hài hòa này đến vậy......

Khi còn ở New York, lúc Andrew đang cầm đũa phép sửa sang lại hành lý thì mẹ của Aliya - phu nhân Jessica nhìn thấy, nhớ lại cảnh bà ấy cuồng loạn quát tháo, nhào lên muốn tóm lấy Andrew, Aliya không khỏi cảm thấy may mắn. Nếu lúc ấy cô không kịp ngăn bà lại, cô tin tưởng, bà tuyệt đối sẽ lao lên bẻ gãy đũa phép của Andrew!

Lúc ấy, vài bộ quần áo và cái rương vẫn còn bay lơ lửng giữa không trung!

Aliya đã quên mất khá nhiều chuyện khi còn nhỏ, nhưng đâu đó trong ký ức, vẫn loáng thoáng vài âm thanh cuồng loạn gào rống, có lẽ, đó chính là tiếng gào của cha hoặc mẹ cô?

May mắn, may mà cha của Andrew cũng là phù thủy, may mà Severus chịu tiếp nhận Andrew, may mắn, hắn vẫn luôn nỗ lực để trở thành một người cha đủ tư cách, cũng may mắn, thơ ấu của cô có Lâm......

"Làm sao vậy?" Aliya đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện Severus đang đứng bên cạnh nhìn cô, vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt.

"À, không có gì, không có gì đâu, tôi chỉ nhớ lại vài chuyện cũ mà thôi." Vội vàng thu liễm tâm thần, Aliya nhìn quanh bốn phía, mỉm cười hỏi: "Thu xếp xong rồi sao? Chưa? Vậy dừng lại ăn bữa tối trước đã, được không? Dư lại ngày mai có thể làm nốt. Andrew, tối nay con nghỉ ngơi sớm đi, cần điều chỉnh múi giờ."

Snape nhìn Aliya ra vẻ bình tĩnh, không vạch trần cô, vừa rồi, trông cô như sắp khóc tới nơi......

Bữa tối qua đi, Aliya đã tống cổ Andrew đi ngủ sớm, đêm nay Severus muốn lưu lại xử lý đám tài liệu dưới tầng hầm ngầm, hắn nói có vài loại nguyên liệu phải xử lý sớm, nếu không sẽ ảnh hưởng dược hiệu.

Aliya là trợ thủ lâm thời của hắn, dù sao thì cô cũng chẳng ngủ được, không bằng tìm chút việc để làm. Hơn nữa, bây giờ cô cũng khá thích cùng Severus nói chuyện phiếm, tuy hắn nói không nhiều lắm, nhưng chỉ cần tâm tình không tồi, hắn sẽ là một người lắng nghe tốt......

"Thao tác không tồi, thật sự là lần đầu tiên làm?" Snape bốc lên chút bột phấn Aliya vừa mài từ mỏ đại bàng cổ trắng, hỏi.

Aliya cười nói: "Xử lý mấy thứ này cũng khá giống xử lý nguyên liệu nấu ăn, từ khi vào đại học tôi đã tự mình xuống bếp, đối với tôi mà nói, việc này cũng không khó."

Snape nhìn lướt qua Aliya, cười cười, lấy từ trong bọc ra một chiếc lông chim thật dài, hỏi: "Hai người mua được cả lông chim Jobberknoll?"

     Chim Jobberknoll: Được nhắc đến trong "Fantastic Beasts and Where to Find Them", đây là loài chim lông xanh với những lốm đốm nhỏ xíu. Cả đời nó không phát ra bất cứ âm thanh nào, chỉ đến khi sắp chết, nó thét ra một tiếng thét dài bao gồm tất cả mọi âm thanh nó đã từng nghe trong đời. Lông của Jobberknoll được sử dụng trong Chân dược và các loại ma dược liên quan đến ký ức.

"À, cái đó là George đưa cho Andrew, chính là cậu học trò mà chúng tôi gặp được ở trường học ma pháp nước Mỹ, cậu ta cũng đặt trọng tâm vào độc dược học, khá hợp phách với Andrew." Aliya nhấn mạnh tay, mài nốt một mảnh mỏ đại bàng đầu trắng cuối cùng thành bột phấn.

"Sao hai người tìm được Học viện Pháp thuật Ilvermorny?" Snape đứng đối diện Aliya, tỉ mỉ rải đều một loại ma dược không màu lên chiếc lông chim.

"Giáo sư Dumbledore nói, Andrew viết thư hỏi. Ông ấy còn viết một phong thư đề của giúp chúng tôi, nhưng không thể dùng đến, vị giáo sư mà ông ấy quen biết đã về nhà nghỉ Giáng sinh." Dựa theo Snape chỉ thị, Aliya cẩn thận dùng muỗng bạc đưa bột phấn mỏ đại bàng bàng vào hộp đựng, hiện tại cô đã có thể lý giải vì sao Severus không dư dả, đám nguyên liệu ma dược này quả thực chính là thiêu tiền, may mắn dược liệu bên nước Mỹ có thể trực tiếp dùng đôla để mua sắm.

"Đúng rồi, Andrew còn chuẩn bị lễ vật cho giáo sư Dumbledore, khi trở lại Hogwarts anh nhớ chuyển cho ông ấy."

"Hừ" Dường như Severus rất không vừa lòng với việc này.

Aliya hiểu vì sao hắn giận, ôn nhu nói: "Severus, tôi biết Dumbledore không thực sự hiền lành như ông ấy biểu hiện ra ngoài, nhưng ít nhất thì hiện tại ông ấy đối xử với Andrew khá tốt. Chúng ta không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn."

Snape không nói gì, hai người an tĩnh làm việc, trong tầng hầm ngầm chỉ còn âm thanh lanh canh leng keng của dụng cụ cử lý nguyên liệu ma dược.

"Hai người...... có ổn không......," một hồi lâu sau, Snape mở miệng đánh vỡ yên lặng, có vẻ hắn đã suy nghĩ khá lâu, nhưng vẫn có chút do dự, ngập ngừng mãi mới nói tiếp: "Andrew nói cho tôi, mẹ của cô hình như không thích thằng bé."

Aliya ngừng động tác đang làm, cô cúi đầu thật lâu không nói gì, Snape còn cho rằng cô đang khóc, lại nghe được thanh âm không hề gợn sóng: "Kỳ thật cũng không hoàn toàn là chán ghét, trước khi phát hiện 'năng lực đặc biệt' của Andrew, bà ấy đối với chúng tôi khá tốt."

Snape cũng ngừng tay, lẳng lặng Aliya, chỉ nghe cô tiếp tục nói: "Bà ấy, bà ấy thực sợ hãi, thậm chí tôi cảm thấy có lẽ bà ấy sắp phát cuồng mất, liên tục gào lên 'quái vật, quái vật, sao mày lại lại sinh ra quái vật......'! Quái vật? Ha! Bà ta kêu con gái của mình là quái vật!!!"

Snape hơi hơi hé miệng, Aliya mềm yếu làm hắn cảm thấy có chút không thích ứng.

"Anh biết không? Severus, tôi cũng vừa mới biết được, thì ra từ khi tôi chưa đến hai tuổi, bà ấy cùng quý ngài Dashwood, chính là cha ruột của tôi, đã mang tôi đi làm xét nghiệm ADN, bọn họ nghĩ tôi là hậu duệ của ma quỷ! Bởi vì huyết mạch của gia tộc Dashwood và gia tộc Philips là sạch sẽ nhất, hai hậu duệ có huyết thống thuần túy nhất sao có thể sinh ra 'thứ quái vật' như tôi. Ha, tôi nên cảm thấy mình may mắn hay bất hạnh đây, vì tôi thực sự là con của hai người đó!"

Aliya lại bắt đầu cắt rễ Cassava, dao nhỏ nghiến lên mặt bàn, cái âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt làm người hãi hùng khiếp vía.

Snape kinh ngạc, không ngờ Muggle hèn mọn cũng sẽ tôn trọng thuần huyết!

"Vì thế, tôi bị đưa đến trường học nội trú. Không cần ở chung với quái vật, chắc hai người họ nhẹ nhõm lắm, phu nhân Jessica cao quý cho rằng trường học nội trú kỷ luật nghiêm khắc đã khiến tôi trở lại thành một người bình thường, cho nên bà ta mới có thể hòa hoãn quan hệ với tôi, dù sao thì, trong suy nghĩ của bà ta, một quái vật sao có thể lấy thành tích loại ưu tốt nghiệp trung học. Ha! Bà ta phải thất vọng rồi! Anh không thấy được sắc mặt của Jessica lúc nhìn thấy Andrew sử dungh phép thuật, quả thực giống như người đứng trước mặt bà ta không phải con gái và cháu ngoại, mà là ma quỷ bò ra từ địa ngục!"

Trong giọng nói Aliya bao hàm một loại thù hận nặng nề, "Hừ, nhưng cây đũa phép anh đưa cho Andrew dùng khá tốt, tôi dùng nó thành công thi triển một thần chú hóa đá"

"Cô làm gì?" Snape kinh ngạc nhìn Aliya.

"Không có gì, chỉ hóa đá con mèo cưng của quý bà Jessica ngay trước mặt bà ta mà thôi, trời mới biết tôi chán ghét con mèo kia đến mức nào, hồi tôi còn nhỏ, cha mẹ hay ông bà gì đó của nó từng cào xước mặt tôi, không chỉ một lần!"

Snape có chút dở khóc dở cười, chỉ là một con mèo? Okay, hắn còn cho rằng cô trực tiếp hóa đá mẹ mình kìa. "Cây đũa phép kia là loại đặc biệt, nó giúp dẫn đường và làm ổn định ma lực của phù thủy, giúp thi triển thần chú dễ dàng hơn, nhưng bù lại, độ trung thành của nó không cao, ai cũng có thể sử dụng, tốt nhất là cô vẫn nên dùng đũa phép của mình thì hơn."

Đũa phép của chính mình? Aliya cau mày suy nghĩ, cô không nhớ nổi mình đã ném đũa phép vào xó xỉnh nào rồi! Trừ khoảng thời gian mới mở cửa hàng ở Hẻm Xéo, cô gần như không đụng đến đũa phép.

"Ngăn thứ 5 tủ quần áo cuối cùng trong góc phòng để trang phục của Andrew," Snape bất đắc dĩ lắc lắc đầu, "Cô ném nó ở dưới tấm nệm sô pha, thiếu chút nữa bị Andrew làm gãy, tôi cất vào đó."

"A, cảm ơn anh, Severus." Aliya mỉm cười, okay, cô thừa nhận, mình hoàn toàn không để tâm đến đũa phép.

"Hiện tại, cô cùng mẹ sao rồi?" Snape hỏi.

"Chúng tôi? Chắc là cả đời này sẽ không liên hệ nữa. Cũng chẳng sao cả, nhiều nhất là lễ Giáng Sinh không tiếp tục trao đổi lễ vật thôi mà." Aliya nhún nhún vai, thờ ơ.

Snape có vẻ tán đồng cách giải quyết này: "Vậy cũng tốt, chỉ là một Muggle ngu xuẩn thôi."

"Severus!" Aliya trừng hắn, trong mắt tràn đầy không tán đồng, "Đừng nói như vậy, anh làm tôi nhớ tới quý ngài Dashwood và phu nhân Jessica!"

Snape nhướng mày.

"Bọn họ thường xuyên nói 'Thứ dân chúng ngu xuẩn đó thì biết cái gì? Đám bình dân thấp hèn nên chấp nhận hiện thực mà không phải vọng tưởng những thứ chúng không thể với tới!' hoặc là 'Huyết mạch cao quý dựng dục linh hồn cao quý'. Đánh rắm ! Linh hồn của họ thì cao quý với ai!" Aliya nhịn không được mà chửi tục, tức giận nói tiếp: "Mỗi người sinh ra bình đẳng! Thật là vô sỉ, đã được hưởng thụ những tiện ích mà 'người hạ đẳng' trong trong miệng họ mang tới, lợi dụng những người bình thường để cướp lấy tài phú, lại còn làm trò khinh thường bọn họ, hừ, thiện có thiện báo, ác có ác báo. Chờ đó, sớm muộn gì cũng có ngày đám 'quý tộc' đó sẽ phải trả giá!"

Snape đột nhiên cảm thấy, không phải Aliya đang nói đôi cha mẹ Muggle của cô, dường như có ẩn ý khác.

"Nhưng mà......" Nói một thôi một hồi, Aliya cảm thấy khá hơn nhiều, hiện tại đã rạng sáng, cuối cùng thì hai người cũng xử lý xong toàn bộ nguyên liệu, nhìn Snape đang đóng cửa tầng hầm, Aliya nói: "Nhưng cũng không phải không hề có thu hoạch."

"Hửm?" Đêm khuya, thanh âm Severus có vẻ trầm ấm hơn nhiều, đôi mắt đen dưới ánh trăng như lấp lánh tỏa sáng, Aliya cảm giác như muốn sa vào đôi mắt như trân châu đen kia......

"Aliya?"

Severus lên tiếng dò hỏi, Aliya thấy mặt mình như nóng lên, may mắn có bóng đêm che dấu, đối phương không nhìn được, cô ổn định tâm thần, mỉm cười nói: "Tôi nhận được một mảnh rừng rậm!"

"Rừng rậm?" Snape không nhận ra Aliya vừa ngượng ngùng, đóng kỹ cửa, hắn bước nhanh mà không chờ Aliya, nhàn nhạt hỏi: "Mẹ của cô tặng?"

"Xí! Bà ta nào có tốt bụng như vậy!" Aliya vội vàng đuổi theo bước chân Severus, nhìn bóng lưng người phía trước bĩu môi khinh bỉ, không biết là đối với quý bà Jessica hay là Severus, giọng điệu mỉa mai: "Giờ tôi mới biết được, mấy năm nay bà ta liên tục gọi tôi qua đó làm cái gì, thì ra là vì mảnh rừng này!"

Nhớ tới việc này, Aliya thực tức giận, hơn nữa cũng không hề có ý che dấu! Dù sao thì cũng chỉ có Severus ở đây!

"Mảnh rừng rậm kia là bà ngoại chỉ định để lại cho tôi, vậy mà bà ta vẫn luôn giấu diếm! Còn yêu cầu tôi bán nó cho người chồng hiện tại của bà ta! Hừ! Nghĩ tôi là đứa nhỏ ba tuổi chắc!" Aliya giận đến đỏ bừng mặt!

Cô vẫn luôn cảm thấy quý bà Jessica ít nhất cũng có chút tình cảm với mình, bằng không thì bà ta cũng sẽ không gửi mấy món quà xa xỉ kia cho cô và Andrew!

Hiện tại ngẫm lại, ít nhất 80% là vì mảnh rừng kia! Di chúc của bà ngoại đã chỉ định thật sự vô cùng rõ ràng, hoàn toàn không có lỗ hổng, theo đó, Aliya sẽ chính thức kế thừa mảnh rừng rậm kia vào năm cô tròn mười tám tuổi, trước đó, sẽ do gia tộc Philips thay mặt quản lý......

Đối với gia tộc Phillips, Aliya gần như không biết chút gì, bà ngoại mất sớm, ấn tượng của cô đối với bà cũng thực mơ hồ...... Nhưng cô cũng biết, làm trưởng nữ của gia tộc Philips, phu nhân Jessica cũng có quyền lợi khá lớn trong gia tộc. Cho nên, nếu không nhờ hiệu lực pháp luật của di chúc, đồng thời Jessica đã rời khỏi Anh quốc nhiều năm, chỉ sợ là bà ta đã sớm gạt cô xử lý mảnh đất đó rồi......

Mà lần này, nhận được tin tức từ luật sư của gia tộc Philips, trước khi rời khỏi nước Mỹ, Aliya mời vị luật sư tốt nhất New York tới, trực tiếp yêu cầu Jessica Philips trả lại toàn bộ giấy tờ liên quan đến quyền sở hữu mảnh rừng rậm kia.

Lúc đó, quý bà Jessica vẫn cố tỏ ra ưu nhã cao quý, nhưng cái biểu tình cứng đờ kia làm Aliya đến tận bây giờ nhớ lại vẫn muốn cười!

"Chờ thời tiết ấm áp, chúng ta cùng tới đó xem thử đi!" Aliya cùng Snape sóng vai đi trên hành lang, "Đến lúc đó xuân về hoa nở, Andrew nhất định sẽ thích." Không đợi Severus cự tuyệt, cô mỉm cười tiếp tục nói: "Tôi đã xem qua giấy tờ, diện tích mảnh rừng kia không nhỏ đâu, anh và Andrew có thể tự trồng và nuôi dưỡng nguyên liệu ma dược ở đó......"

Suy nghĩ một lát, Snape gật đầu đáp ứng.

"Ngủ ngon, Severus." Aliya ở dừng bước trước cửa phòng ngủ của mình, mỉm cười nói: "Tôi mua cho anh đôi dép lê mới, đã đặt ở đuôi giường. Ngày mai chủ nhật, chúng ta đi ra ngoài ăn cơm trưa sớm, được không?"

Đây là...... chuẩn bị ngủ nướng? Snape không tán đồng liếc Aliya, nhưng cuối cùng vẫn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, "9 giờ."

Aliya hiểu, ý Snape là, cô có thể ngủ nướng, nhưng muộn nhất là 9 giờ. Cái này, đối với cô thì không thành vấn đề, nhưng còn Andrew, thôi kệ, để cho Snape tự xử lý đi. Aliya nghiêng người tựa vào khung cửa, không biết đang nghĩ tới cái gì, cô lẳng lặng nhìn bóng dáng khiến người an tâm kia dần dần biến mất sau cánh cửa phòng ngủ đối diện, đến tận khi Snape đóng sập cửa, cô mới hơi giật mình tỉnh táo lại, khẽ mỉm cười lui vào phòng mình......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net