Chương 2: Gặp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: Tris

Lúc Hứa Thiệu Huy tới quán cà phê thì đã muộn 40 phút, anh tìm vài vòng tầng trên tầng dưới trong quán đều không thấy bóng dáng của cô, rất là ảo não, anh ngồi vào một góc nhỏ trong quán.

Trong điện thoại anh có một bức ảnh chụp lén cô hôm qua, thấy có nhân viên phục vụ đi qua, anh đưa ảnh chụp cho người đó xem, bức hình chỉ chụp được nửa bên mặt cô nhưng người nhân viên này vẫn nhận ra: "Cô gái này vừa rồi cũng ngồi ở đây, khoảng mười phút trước cô ấy đã rời đi rồi."

Lúc ấy, cô gái này cầm quyển sổ có bìa là An Triết, vừa vặn đây cũng là thần tượng của cô, cho nên cô liền nhìn nhiều hơn một chút. Hơn nữa mấy người mang theo ký hiệu đặc biệt như hoa, sách vở linh tinh đều là tới xem mắt, thấy trong tay anh chàng này cũng cầm một bông hoa hồng trắng, cô liền đoán được, vừa nãy vị tiểu thư kia cũng cầm một cành giống thế.

Hứa Thiệu Huy lúc này mới chú ý tới cái bàn đầy cánh hoa hồng, có lẽ là do cô nhàm chán quá liền bứt từng cánh xuống đi.

Hứa Thiệu Huy nói cảm ơn với người phục vụ kia, ngồi một lúc liền đứng dậy rời đi. Không đành lòng quấy rầy tuần trăng mật của người anh em, anh liền suy nghĩ có nên tìm một biện pháp khác để tìm cô hay không?

___________________

"Anh, người kia không phải là tình địch chứ!" Nhìn thấy có người ngồi ở vị trí của người nọ, Trần Thông liền kêu một tiếng kinh hãi, lúc thấy rõ mặt người đàn ông đấy, hắn lại kêu một tiếng: "Em biết người này, ngày hôm qua đứa em họ kết hôn, người này làm phù rể nha!"

Người An Triết đợi còn chưa tới, anh ngẩng đầu nhìn sang vị trí vừa nãy, tự nhiên chú ý đến người kia, bọn họ đều cầm một cành hoa hồng trắng, cô hẳn là đến xem mắt đi?

Thấy anh cũng chú ý tới, Trần Thông lại tiếp một câu: "A, em nhớ ra rồi, cô gái vừa rồi là bạn của em họ em, gọi là gì An nhỉ?"

"Trình An."

"Đúng rồi, chính là Trình An." Trần Thông kịp phản ứng, lại trịnh trọng hỏi một câu: "Anh, em không đùa đâu, thật sự là vợ trước sao?"

"Ừ!"

Trần Thông trầm mặc, vốn đang tự an ủi bản thân, "vợ trước" chỉ là nói giỡn thôi, nhưng nhìn cái dạng này thì có lẽ là thật hơn kim cương rồi. Trần Thông làm quản lý cũng đã 5 năm mà chưa từng nghe đến việc kết hôn này, rốt cuộc là anh ấy giấu kĩ như nào chứ. Hơn nữa nhìn dáng vẻ ăn dấm này, rõ ràng là chưa buông tay được mà.

Trần Thông thật sự không có biện pháp, đành phải ép hỏi: "Anh, em có thể hỏi vấn đề này không, rốt cuộc là anh kết hôn lúc nào vậy, với cả tại sao lại thành vợ trước rồi?" Quan trọng hơn là anh trai này còn chưa buông được, người ta đã bắt đầu xem mắt, cậu cần phải tìm hiểu một chút, cũng phải tính đến chuyện chẳng may đúng không, nhỡ có chuyện gì xảy ra cậu cũng không bị làm cho ngốc luôn, không thể phản kháng.

An Triết cũng không tính toán giấu giếm, trực tiếp đáp lại một câu: "6 năm trước."

Nghe lời này, Trần Thông không cần đánh cũng ngốc luôn rồi; 6 năm trước anh mới bao lớn chứ, vừa mới 22 tuổi – đủ tuổi kết hôn liền ... a, hơn nữa cô gái kia, 6 năm trước không phải còn đang học đại học sao, cậu nhớ rõ ràng em họ mới tốt nghiệp được 5 năm mà.

"Không phải chứ, anh —" thôi được rồi, Trần Thông thật sự không biết nên nói gì cho phải.

*****

Lúc này Trình An đã đến phim trường, mọi người xung quanh đều bận rộn, bởi vì Đinh Quả - tác giả nguyên tác, cùng biên kịch có quen biết nên khi hai người đến liền trực tiếp đến tìm biên kịch.

Đinh Quả cùng biên kịch bàn về kịch bản, Trình An không thể giúp cái gì, liền tùy tiện đi dạo studio một chút. Hôm nay chụp ảnh tạo hình, bên trong có rất nhiều người tới tới lui lui nên không có ai chú ý đến cô.

Bộ phim này chỉ được coi là tác phẩm nhỏ, nam nữ chính đều không phải diễn viên gạo cội, nghe nói đạo diễn cũng là người mới, Trình An xem mấy người mặc cổ trang đang chụp ảnh ở bên trong, đáng tiếc là cô mù mặt, nhìn đi nhìn lại cũng không nhận ra vai chính là người nào, hơn nữa còn không tìm được thần tượng của mình - An Triết.

Fans không được vào trong này nên đây đều là nhân viên công tác, còn có những vai phụ khác, có mấy người đã hóa trang xong đang chờ đợi để chụp, Trình An thấy không có gì đặc biệt liền trốn vào một góc chơi điện thoại. Cô ở bên này một chút tin tức cũng không có nhưng lại nghe được một đám người đang ríu rít thảo luận ở phía sau:

"Nghe nói hôm nay An Triết cũng tới, tại sao chưa thấy người đâu? Thấy bảo hắn là bạn của đạo diễn, đây thật là một cơ hội tốt nha?"

"Anh thì biết cái gì, người ta đóng phim chỉ là chơi chơi thôi, hắn có bao nhiêu thứ tốt, muốn đóng phim thì đóng phim, không muốn thì ở nhà nghỉ ngơi, không nhận vai chính, không diễn cảnh hôn, không diễn vai ác, còn ai có mặt mũi lớn được như vậy."

"Còn nữa anh xem, nhân vật hắn diễn đều tốt cơ, cái gì mà đại tổng tài si tình, rồi đến quý công tử thâm tình, gần đây còn vào vai chồng trước, anh không biết đâu, bà xã nhà tôi bị mê hoặc đến nỗi mỗi ngày đều gọi hắn là chồng."

"Ít nhất người ta cũng là vợ anh rồi không chạy được, bạn gái tôi đây này mỗi ngày đều kêu với tôi, cô ấy cũng muốn có một chồng trước như vậy, ta phi, vợ tôi còn chưa cưới tới tay đâu, người ta đã bắt đầu nhớ thương chồng trước rồi."

"Đừng nói nữa, vợ của tôi cũng mê hắn lắm, bây giờ cô ấy nhìn tôi đều là một chuỗi chê trách, bảo tôi không lãng mạn bằng hắn, không thâm tình bằng hắn, không đẹp trai bằng hắn, ai gia, tôi sợ rằng một ngày nào đó mình thật sự biến thành chồng trước mất...."

Trình An nghe nghe liền cảm thấy thật hài hước, bộ phim kia tuy rằng cẩu huyết, nhưng nó rất nổi, chẳng những hai vị diễn viên chính bạo hồng (*), kể cả anh chỉ là nam 3, nam 4 đều có thể hồng (*) lên, chính là anh nhà quá điệu thấp (*), nếu không mượn cơ hội lần này tuyên truyền một phen nhất định có thể vọt lên tuyến 2 chứ không phải như bây giờ.

(*) hồng: trở nên nổi tiếng

bạo hồng: trở nên cực kì nổi tiếng

điệu thấp: khiêm tốn, kín tiếng, kín đáo, lặng lẽ, âm thầm

Trình An hơi tiếc nuối lắc đầu, thật đáng tiếc cho "Chồng trước". Lúc cô mở điện thoại lên tin tức đầu tiên là về anh, cô liền tiện tay ấn vào xem.

Mở ra thì là một tấm hình của anh, chiếm hết cả màn hình. Thời điểm cô trượt tay xuống, vừa vặn đầu ngón tay dừng lại chọc trên má anh, trách không được mọi người đều bảo, quá đẹp làm người ta rất dễ sinh ra tư tưởng liếm hình đâu, nhìn cái nhan sắc này xem, thật sự có thể thay cơm nha.

"Khụ..." Cô đang ngẩn người thì một âm thanh vang lên, ngẩng đầu thì thấy một hình bóng quen thuộc — thần tượng! Bởi vì quá mức kích động cô nâng lên tay lên run rẩy chào hỏi: "Hi, Chồng trước —"

Lời vừa nói ra Trình An hận không thể cắn đứt lưỡi của mình, sao cô lại nói ra 3 chữ này chứ! "Không phải, thật xin lỗi, trước — thần tượng, xin chào."

Tris: "chồng trước" trong convert là ba chữ "tiền phu ca", mình không biết chữ ca dịch như nào cho sát nghĩa nên chỉ để là "chồng trước" thôi.

"Ha ha......" Xem một màn này Trần Thông có chút không nhịn được, quả nhiên đây chính là vợ chồng cũ, thời điểm nhìn thấy đối phương đều là cách xưng hô này.

Nhìn thấy An Triết tới, không ít nhân viên công tác lại đây muốn được ký tên, đương nhiên cũng có người cười gọi hắn là "Chồng trước", cô nhìn thấy anh bị đám người vây quanh, cũng cảm thấy bớt xấu hổ, chỉ là cô vẫn thấy ngượng khi đi xin chữ ký, vừa rồi lúc cô gọi anh là "Chồng trước", rõ ràng cô thấy đáy mắt anh hiện lên vẻ không vui.

Chuẩn bị vụng trộm rời đi, liền nhận được tin nhắn WeChat của Đinh Quả: 『 An An, làm ơn làm ơn, giúp mình lấy chữ ký của Chồng trước nha. 』 đằng sau còn gửi một loạt hình hai tay ghép thành chữ thập để thỉnh cầu, Trình An khẽ cắn môi lôi sổ bút ra, lại đi tới một lần nữa.

Cô cố tình thả chậm bước chân để có thể là người cuối cùng, An Triết nhìn cô đưa tới sổ và bút, anh nhìn chằm chằm cô một hồi lâu mới giơ tay viết xuống ba chữ "Khang Tây Triết". Minh tinh người khác ký tên ai mà không rồng bay phượng múa, chỉ có anh là ngược lại, viết từng nét từng nét ngay ngắn.

Cô nhìn nửa ngày cũng chưa hiểu, không phải mọi người gọi anh là An Triết à, anh ký "Khang Tây Triết" là có ý gì? Khang Tây Triết – cái tên này hình như cô đã gặp qua ở đâu rồi thì phải, nhưng cô không nhớ rõ nữa, chắc cũng không phải người quen bằng không cô cũng không có khả năng quên hoàn toàn như vậy.

Khang Tây Triết vốn muốn nhìn ra chút kinh ngạc hoặc kinh hãi từ mặt cô, nhưng mà để anh thất vọng rồi, mặt cô chỉ có khó hiểu, nghi hoặc, có lẽ còn có một chút bất mãn.

"Lại ký một cái." Cuối cùng anh phải bất đắc dĩ nói ra những lời này, nghe vậy Trình An gật gật đầu, nhanh chóng mở một trang khác ý bảo anh ký tên.

Nhận được chữ ký, Trình An mặt đầy ý cười nói cảm tạ, rồi mang theo nó vui vẻ rời đi, Trần Thông theo dõi toàn bộ quá trình liền kinh ngạc: Đây là tình huống gì vậy, vợ chồng cũ cứ như thể không quen biết? Cậu là người đại diện, cũng mang theo diễn viên bao nhiêu năm, nhìn biểu tình trên mặt con gái nhà người ta rõ ràng là chân chân thật thật mà, một chút biểu hiện diễn cũng không có.

Cậu thật sự nhịn không được, hỏi: "Anh, hai người như này là kết hôn trong bao lâu?"

"Năm giờ."

Nghe được câu trả lời, một bụng lời muốn nói của Trần Thông đều nuốt ngược trở lại. Hiện tại mặt cậu đều đã nhăn thành đoàn; vắt nát óc suy nghĩ cũng không thể hiểu nổi, cậu chỉ biết cảm thán việc này thật quá quá quá sức tưởng tượng rồi!

_____________

"Quả Quả, cậu nói xem có phải An Triết không chỉ có một nghệ danh không? Cậu nhìn này, anh ấy còn ký thêm một cái nè." Trình An đem hai chữ ký của anh đều đưa cho Đinh Quả.

Đinh Quả chỉ chỉ cái thứ nhất: "Cái này khẳng định không phải anh ấy ký. Anh ấy thật sự là An Triết mà mình không hề nghe nói nó là nghệ danh." Đâu có minh tinh nào ký tên nghiêm túc như vậy, Đinh Quả không tin. Hơn nữa cô cũng có theo dõi An Triết, chưa từng nghe nói đây là nghệ danh, anh xuất đạo 5 năm chưa từng đề cập tới vấn đề này, nếu không phải do bối cảnh quá sâu nên truyền thông không đào được thông tin, thì cũng là tên thật của anh. Chỉ là cô thiên về trường hợp sau hơn.

Chỉ có một cái chữ ký, hai fans nhỏ bé các cô chia kiểu gì đây? Cuối cùng Trình An đưa cuốn sổ cho Đinh Quả, cô có dự cảm, vị trí "chồng" này rất nhanh liền biến thành "Chồng trước", vẫn là Quả Quả so với cô chung tình hơn.

Đinh Quả biết tính tình của cô, trực tiếp nhận lấy cuốn sổ, lại đem một quyển khác đổi cho cô nàng: "Cậu nha, thật là một cái đại hoa tâm, cẩn thật không có ai thèm lấy." Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói xong cô cũng thấy có chút áy náy, đùa như này hơi quá rồi, Trình An mới không vì việc nhỏ này mà tức giận đâu, cô rất là ngạo kiều đáp lại: "Đã từng gả qua rồi nhé!"

Động tác nhỏ này của hai người vừa vặn lọt vào khung cửa sổ chỗ An Triết cùng Trần Thông ngồi, hai anh nhìn thấy rõ ràng câu chuyện, Trần Thông nhìn An Triết mặt mày đều nhăn như ông cụ, nuốt vài cái nước miếng, mãi không nói được câu nào.

An Triết xoay người để quyển kịch bản lên bàn trà, chính là nội dung chụp ảnh tạo hình hôm nay, anh lật lật một chút, chỉ vào nhân vật trên trang giấy, mở miệng: "Nói với đạo diễn Mục, anh muốn diễn nhân vật này."

Trần Thông cầm lấy nhìn vài lần, rất là khó hiểu: "Anh, anh xác định?"

Xuất đạo mấy năm có bao nhiêu đạo diễn lớn, tác phẩm lớn chủ động tìm bọn họ nói chuyện làm ăn, anh đều trực tiếp từ chối, Trần Thông vẫn luôn biết anh với nghệ sĩ khác có sự khác biệt, nhưng mà nhân vật này cũng quá ...

"Đi thôi."

Xem ra anh ấy thật sự quyết định rồi, không có biện pháp khác Trần Thông đành phải đi tìm đạo diễn Mục, cũng chỉ là một câu nói mà thôi, đạo diễn Mục vốn là bạn của anh, nhân vật này cũng chưa chọn diễn viên.

*****

Vài ngày sau Trình An nhận được tin An Triết đồng ý diễn《Túy Như Yên 》, Đinh Quả nói xong liền kích động nhảy qua nhảy lại, cách màn hình điện thoại Trình An cũng có thể nghe ra được nóc nhà cô nàng đã muốn bay vài lần.

Quyển sách này cô tương đối quen thuộc, nhân vật này cô cũng tương đối thích, không phải nam chính, có thể nói đây là nam thứ n+1, cái làm nàng giật mình chính là: nhân vật này là một nam phản diện si tình. Từ trước đến nay không phải anh không bao giờ nhận vai phản diện sao?

Kết thúc cuộc gọi với Đinh Quả, cô lại nhận được một cuộc gọi từ trợ lý Ôn: "An An tiểu thư, Dương tổng nằm viện."

Trình An không kịp suy nghĩ gì thêm liền gọi taxi lập tức đến bệnh viện, sở dĩ cô trở về chính là vì thân thể mẹ cô không tốt, trở về được hai tháng, cô đã nhiều lần giục bà đi bệnh viện kiểm tra nhưng mẹ luôn nói nói bận việc nọ việc kia, kết quả 2 tháng rồi vẫn chưa đi được.

TRUYỆN ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD: TRISTEARIN (TRIS2111)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net