Chaper 2: Hy vọng và Tiếc nuối.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: AKKI

BETA: KYU

-o0o-

Băng qua Hồ Đen lạnh như băng, Hogwarts sừng sững hiên ngang hiện ra trước mắt.

Hogwarts, lâu đài này đã chứng kiến sự trưởng thành của vô số thế hệ Phù thủy, tự có cho mình một loại ma lực thu hút sự si mê của người đời.

Nó là điểm khởi đầu của nhóm Phù thủy nhỏ, bọn nhỏ trẻ tuổi lương thiện, sẽ bắt đầu một đoạn hành trình mới của bản thân không giống nhau.

Bọn họ sẽ tiếp thu một lượng tri thức khổng lồ từ nơi này, bọn họ sẽ từ nơi này kết được những bằng hữu có thể giúp đỡ hỗ trợ nhau cả đời, thậm chí còn có thể tự tìm cho mình một bạn lữ cùng nhau đi qua một đời.

Hogwarts mang lại cho nhóm Phù thủy rất rất nhiều, đối với nhóm Phù thủy không có gia đình mà nói, nơi này chính là ngôi nhà thứ nhất của bọn họ.

Cho dù sau này có rời khỏi trường học, cho dù có người ở trên đường đời lac bước mà đánh mất bản thân, nhưng mà Hogwarts vẫn như cũ, vẫn luôn chiếm lấy một góc sừng sững tại nơi mềm yếu nhất trong lòng của bọn họ.

Đó chính là thắp cho nhóm Phù thủy nhỏ một ngọn đèn soi sáng, vận mệnh đã định, bọn họ bị Hogwart hấp dẫn, sau đó sẽ có một ngày, cũng sẽ trở lại nơi mỹ lệ này.

Snape vẫn luôn tin tưởng như vậy.

Y vẫn luôn tin tưởng, nhất định sẽ có một ngày Harry sẽ quay về đây.

Cho nên y mới lựa chọn lưu lại Hogwarts, ở lại đây năm năm vẫn luôn không thể tìm thấy Harry, y chỉ có thể ngu ngốc chờ đợi ở Hogwarts.

Harry mất tích năm năm, tất cả mọi người đều lo lắng suy đoán cậu đã đi nơi nào, đương nhiên rất nhiều người cho rằng Harry đã bị Tử thần Thực tử lọt lưới tóm được, bị giết chết, nhưng mà trong danh sách tân sinh của Hogwarts, tên của Harry chưa bao giờ biến mất, cho nên Snape và Dumbledore hiểu rõ, Harry vẫn còn an toàn.

Khoảng thời gian trước, cú mèo được phái đi gửi thư thông báo nhập học cho Harry đem về thư hồi âm, trên thư hồi âm xác nhận Harry đã nhận được thư thông báo, hơn nữa bọn họ từ chối giáo sư dẫn đường giúp cậu đi mua đồ dùng học tập.

Harry chính là bị một Phù thủy mang đi, hơn nữa cũng không bị quẳng cho một gia đình Muggle nào đó!

Đây là suy đoán sau khi Snape và Dumbledore thống nhất ý kiến sau khi nhận được thư hồi âm.

Sau đó, Snape cẩn thận nghiên cứu lại lá thư hồi âm kia, lá thư kia sử dụng một tấm da dê bình thường, phong thư cũng tùy ý có thể nhìn là thấy được, nhưng vấn đề xuất hiện ở chỗ, giọng điệu văn cùng chữ viết không thể nhận ra được đó rốt cuộc là ai.

Gryffindor vô cùng đơn giản, không thể đem thư hồi báo cự tuyệt viết thành một tấm da dê dài như vậy, bên trong ngữ điệu uyển chuyển từ chối, thậm chí còn khiến Snape phải hoài nghi, có phải hay không lá thư thông tri gửi đi được đưa tới cho một học sinh nhỏ thuộc nhà quý tộc.

Cùng với, Snape có thể khẳng định, kẻ viết hồi âm lá thư này là một người từ nhỏ được tri thức quý tộc tốt đẹp hun đúc từ nhỏ mà thành, Snape chỉ biết cả nhà một người bạn tốt của y có được chữ viết hoa mỹ cùng giọng điệu thư tín vô nghĩa dài dòng như thế này mà thôi.

Chẳng lẽ phải nói, người thu dưỡng Harry không chỉ là một người quý tộc, mà còn có một sở thích đem tiểu Harry bồi dưỡng trở thành một quý tộc chân chính?

Snape đã suy nghĩ rất nhiều, thẳng tới khi y ngồi trên ghế dành riêng cho giáo sư, chờ đợi học sinh mới phân viện, y vẫn còn chìm trong suy nghĩ của chính mình.

Y không thể nào làm rỗng đầu óc của mình.

Nếu không thể khiến bản thân bận rộn, suy nghĩ một ít chuyện, y tin tưởng bản thân sẽ tông cửa chạy ra ngoài xem xung quanh, chờ đợi thân ảnh trong lòng đã mong đợi từ lâu kia xuất hiện.

Y buồn bực muốn biết, cậu có phải hay không chính là cậu.

Thời điểm khi vừa bước chân vào thời không này, y mong muốn đoạt được Harry từ trong tay của cái nhà Muggle ngu xuẩn kia, nhưng mà không chờ y sắp xếp thật tốt cho Edward, <<Nhật báo tiên tri>> đã ném cho y một cái tin tức thật oanh tạc, khiến y không trở tay kịp.

Harry tại thời không này đã được hưởng đãi ngộ kém hơn gấp trăm lần so với thời không của y. Nếu không phải bởi vì té xỉu ở trên đường, được người hảo tâm đưa đi bệnh viện, chỉ sợ cậu sẽ trực tiếp bị nhốt tại cái tử chén âm tường thẳng cho tới khi tử vong bị người đá ra đường mới có thể được người khác phát hiện.

Bởi vì đến chậm một bước, làm cho Harry bị người khác mang đi, đến nay cũng đã năm năm trôi qua, y trước sau cũng không thể tìm được Harry ở nơi nào.

Tất cả hy vọng của y đều gửi gắm hết vào đêm nay, Harry lúc nào cũng coi Hogwarts là nhà của mình, nếu không ngoài dự đoán, cậu chắc chắn sẽ trở về nơi này.

Y ngồi trên ghế giáo sư, mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm phía dưới.

Rất nhiều người bên dưới bị đóng băng bởi ánh nhìn của y, run rẩy lợi hại, nhưng tất cả đều không hề nhận ra tầm mắt y thật ra không hề có tiêu cự.

Không có một mình y, trên bàn giáo sư, rất nhiều giáo sư khác cũng bị các học trò bên dưới nhìn ra họ đang có chút khẩn trương.

Đã tròn năm năm từ khi Chúa cứu thế biến mất, ai trong Thế giới Pháp thuật này cũng không hề biết cậu đã gặp phải tình huống gì.

Dựa theo lý thuyết mà nói, cậu năm nay nhất định sẽ nhập học, nhưng mà... ai mà biết sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra chứ?

Mọi người đều đang chờ đợi thời khắc phân viện của tân sinh.

Thời điểm tất cả mọi người chờ đợi cuối cùng cũng tới, giáo sư McGonagall mang theo bọn học trò năm nhất tiến vào.

Snape chỉ cần liếc mắt một cái, y lập tức nhận ra cái thân ảnh gầy gò nhỏ nhỏ giữa đám con nít.

Cậu cùng hình ảnh lần đầu tiên y gặp rất bất đồng, cậu tuy rằng nhỏ con, nhưng mà so sánh có thể thấy cơ thể không hề gầy gò xanh xao, so với thời không của y khoẻ mạnh hoạt bát hơn nhiều. Hơn nữa năm đó bởi vì bản thân cậu sinh hoạt quá lâu ở giới Muggle, nên lần đầu tiên biết được thân phận mình chính là một Phù thủy lại không dám tin tưởng, thậm chí sau khi tới Hogwarts cũng cảm thấy bản thân là đang nằm mơ.

Harry đã từng nói qua với y: "Khi đó, em thật sự sợ bản thân đang nằm mơ, nhìn giáo sư McGonagall kêu hết tên người này tới người khác, cũng chả tới tên của em, em thậm chí có cả loại ảo tưởng, các giáo sư sẽ cuối người xin lỗi em, nói: 'Xin lỗi, chúng ta mắc phải một sai lầm nhỏ, cậu không phải là học sinh mới của chúng ta, chúng ta sẽ phái người đưa cậu về nhà an toàn.'"

Khi đó, Harry nói xong liền nở một nụ cười giễu cho bản thân, mà y nghĩ tới lần đầu tiên gặp được Harry, Harry chỉ có biểu tình khiếp đảm cùng với khẩn trương, y không tự chủ được mà nở nụ cười.

Mà hiện tại, Harry chỉ là có chút tò mò nhìn bốn phía, chỉ ngẫu nhiên phát ra mấy âm thanh nho nhỏ, so với những tân sinh đến từ thế giới Muggle mà nói, cậu bé có vẻ thong dong tự tại hơn.

Khi tầm mắt cậu nhóc và y chạm nhau, cậu bé chỉ ngượng ngùng cười, sau đó lễ phép gật gật đầu, nhanh chóng dời tầm mắt sang nơi khác.

Chỉ cần một cái liếc mắt kia đã khiến cho cơ thể của Snape phảng phất giống như bị sét đánh, toàn thân kêu gào đau đớn, khóc lóc thất vọng.

Không phải em ấy!

Không phải Harry!

Không phải Harry của mình!

Chỉ cần liếc mắt một cái y có thể nhận ra ngay lập tức, đứa trẻ đứng trước mặt không phải là người y muốn tìm.

"Ta phải làm như thế nào mới có thể tìm được em ấy?"

"Thời điểm khi hai người gặp nhau ngươi sẽ biết, hai ngươi các ngươi là linh hồn bạn lữ, tác động lẫn nhau, sẽ có cảm giác."

Snape nhắm mắt lại, một ngụm khí nghẹn lại ở yết hầu, lên không được xuống cũng không xong, cảm giác nửa vời khiến y cực kỳ khó chịu.

Giáo sư McGonagall gọi đến tên của Harry, trước tất cả ánh mắt tập trung nhìn chằm chằm của mọi người bước lên phía trước, tiếp nhận mũ phân viện.

Mũ phân viện nhanh chóng đem em phân tới Gryffindor rồi, em vui vẻ đứng lên, đi hướng đến bàn dài phía dưới đang hoan hô nghênh đón em.

Tầm mắt của Snape đuổi theo em, cuối cùng, tất cả thống khổ trong mắt đều tán đi.

Y đã đợi ngày hôm nay nhiều năm qua, không ngại lại chờ thêm một đoạn nữa, cuối cùng, y vẫn sẽ tìm được Harry, rôt cuộc.... sẽ.

"Edward Snape."

Vấn đề oanh động toàn trường thứ hai, chính là Edward.

Chủ yếu là do dòng họ của bé, diện mạo của bé.

Bé cùng và người đang đương nhiệm chức giáo sư Độc dược học có khuôn mặt tương đương nhau, hơn nữa hai người lại có cùng dòng họ, mọi người có thể dễ dàng đoán ra bé là ai.

Trên thực tế, tuy rằng Edward theo đuôi Snape dọn vào hầm ở, nhưng mà người biết rõ bé lại không được mấy người, ngay cả các học sinh Slytherin, cũng không có mấy người từng gặp mặt bé.

Rất nhiều người biết được thông tin Snape có một cậu con trai, bởi vì thường xuyên bị phạt cấm túc, nhóm Gryffindor lại có thể thường xuyên chạm mặt cậu bé, bọn họ nhân cơ hội mang chuyện này tuyên truyền ra ngoài.

Nhưng mà lại không có bao nhiêu người được diễm phúc chạm mặt bé một lần. Hiện tại, bé vậy mà lại xuất hiện trong đội ngũ tân sinh, vì thế kế sau Harry Potter lừng danh chính là sự xuất hiện của bé, Edward thành công nhấc lên làn sóng xôn xao một lần nữa.

Snape im lặng nhìn con trai đội mũ phân loại lên đầu, cho dù bị đám đông chú ý, bé vẫn có thể dùng những hành động tao nhã khéo léo như cũ, bé chính là một Slytherin xuất sắc điển hình. Mấy năm nay sự chú ý của Snape cũng không đặt trên việc dạy dỗ lễ nghi và cử chỉ dành cho đứa con này, mấy năm nay Snape lại cố tình dẫn dắt bé trở thành một Gryffindor, nhưng mà, tự bản thân bé lại chính là một Slytherin chân chính.

Y từng nghĩ qua muốn để cho Edward theo họ Potter, gia tộc Potter mấy thế hệ đều là đều là Gryffindor không phải hay sao?

Nhưng mà y chưa từng nghĩ tới, Harry cái gì cũng không có lưu lại, cư nhiên trước khi chết đã vì Edward quyết định tốt dòng họ.

Edward họ Snape, từ khi Harry nói ra cái tên này, Edward đã được danh sách tân sinh của Hogwarts lưu lại là 'Edward Snape', khi y đến Bộ Pháp Thuật tra danh sách những Phù thủy nhỏ, dòng họ vẫn y như cũ, chính là Snape.

Đương nhiên, không phải nói, cha mẹ thân sinh lấy tên thì không thể sửa đổi, nhưng mà nếu một người muốn sửa đổi mà gặp phải cảnh dòng họ của gia tộc lại không tồn tại, thì người đó phải làm như thế nào?

Edward là con ruột của Harry, mà bản thân Harry lại là huyết mạch cuối cùng của dòng họ Potter, sau khi cậu chết, Edward có thể kế thừa dòng họ của Harry, sau này trở thành người thừa kế mới của gia tộc Potter.

Vì phòng ngừa gia tộc bị diệt vong, đại gia tộc chính xác là có những quy định như vậy, lúc ấy Snape xác thật cũng muốn dùng lỗ quy định này để đổi tên cho bé.

Nhưng mà, chính là vô dụng.

Bởi vì gia tộc Potter đã không còn tồn tại trên thế giới này.

Sau khi chiến tranh kết thúc không lâu, Harry trăm vội ngàn vội cũng nhín chút thời gian tới xử tài chính của bản thân ở Gringotts, hơn nữa còn vĩnh viễn phong bế trang viên cùng tài sản, cậu đem tài sản riêng của bản thân cùng với toàn bộ đồ vật này kia của mình toàn bộ sáp nhập vào tài khoản của Snape ở Gringotts, sau đó còn đi tới Bộ Pháp Thuật làm một loạt thủ tục.

Từ đó tới lúc Harry mất đi, gia tộc Potter, đã hoàn toàn trở thành lịch sử.

Gia tộc Potter đã không còn tồn tại, Edward chỉ có thể mang họ Snape.

Snape vẫn còn nhớ rất rõ, lúc trước Granger vừa khóc vừa chính miệng đem mấy tin tức này nói cho y biết, thời điểm đó, y chỉ có thể dại người ra.

"Cậu ấy nói nếu ngài không thích Potter, như vậy cậu ấy sẽ trở thành Snape, cậu ấy đem tất cả của bản thân đều cho ngài, nguyên bản cậu ấy muốn mang cho ngài một kinh hỉ, cậu ấy nói, chỉ cần ngài đồng ý mỗi năm cùng cậu ấy đi nhìn ba và mẹ của cậu ấy, không còn gì tốt hơn, nhưng mà..... Con vẫn không thể tin được cậu ấy vĩnh viễn cũng đợi không được ngày này."

Vào năm chiến tranh kết thúc, bởi vì nhu cầu sử dụng ma dược quá cao, Snape cuối cùng lựa chọn xin thừa kế nhà Prince, bởi vì chỉ có ở trang viên Prince, y mới có thể tìm thấy rất nhiều phương pháp phối dược để chữa trị vết thương do Ma pháp Hắc ám tạo thành, ở thế kỷ loạn chiến, thời gian chính là điểm mấu chốt, y không dư nhiều giờ để chậm rãi đi nghiên cứu làm như thế nào mới có thể giảm bớt sức ảnh hưởng của chú Crucio, không có thời gian đi nghiên ra cách ngao chế chính xác của dược hướng với những vết thương bị trúng ác chú của Hắc ma pháp.

Yêu cầu y phải tạo ra một phối phương không thể nào xê dịch.

Sau đó, phải nhanh chóng làm ra một loạt những loại ma dược đi cứu trợ cho mọi người.

Nhưng mà đối với y mà nói, gia tộc Prince lại là một gánh nặng, y đã từng nghĩ tới, chờ sau chiến tranh kết thúc, y sẽ quay lại Spinner End's, dùng tất cả sự tập trung của y để chế tạo độc dược.

Harry nhất trí với ý kiến này của y: "Em muốn cùng anh tạo thành một gia đình," Harry mỉm cười nhìn y nói, chiến tranh đã cướp đi nụ cười thuần khiết của Cứu thế chủ, lại tạo nên cho cậu càng nhiều thuần thục, cũng càng thêm mê người, "Chúng ta sẽ có một phương thuốc nhỏ ấm áp nho nhỏ, sẽ có mấy đứa tiểu quỷ nghịch ngợm, em sẽ nổ lực hướng dẫn tụi nhỏ sẽ trở thành Gryffindor, sau đó mỗi ngày đều đến trêu chọc anh trán nổi gân xanh."

Cậu cười lớn tiếng, sảng khoái nói ra kế hoạch của cậu ấy.

Harry từ người người thừa kế Hội Phượng Hoàng, sau đó trở thành thủ lĩnh Hội Phượng Hoàng, nụ cười xuất hiện trên mặt cậu càng ngày càng ít, thủ đoạn càng ngày càng tàn nhẫn, mệt mỏi và tâm tình nặng nề càng ngày càng nặng.

Chỉ có thời điểm đối mặt với Snape, cậu mới có thể buông lỏng đề phòng cố kỵ trong lòng mà thả lỏng, tùy ý mà hồ nháo.

Cũng bởi vì tình huống như vậy, biết rõ Harry vất vả như thế nào, nên mọi người mới không lên tiếng phản đối hai người họ bên nhau.

Y có thể làm Harry vui vẻ, đây là mong muốn của tất cả mọi người nhưng mà họ không thể làm được, tùy ý, chỉ cần chú trọng một điểm này là đủ rồi.

"Tuy rằng pháp lực của ngươi cường đại, nhưng mà ta cũng không cho rằng chuyện này với ngươi cũng đã đủ tốt nhất để có thể mang thai đứa nhỏ vài lần," Khi đó, giữa hai người đã xảy ra quan hệ, cho nên đối với những việc này, thật ra cũng không hề khó mở miệng, "Thậm chí có lẽ ma lực của ngươi cũng không cường đại như trong truyền thuyết, có thể làm ngươi tự mang thai đứa nhỏ."

Harry ngẩn người, sau đó bỗng nhiên hung hổ nhảy dựng lên: "Em mặc kệ, hoài hay không hoài mà nói, không phải chỉ cần anh đi nghiên cứu ra một bình dược sinh tử là giải quyết được hết, đừng có cho là em không biết có loại độc dược này nha, hôm trước em nhìn thấy trên một cuốn sách ở thư phòng."

Snape hạ quyết tâm không bao giờ cho Harry bén mảng tới thư phòng của gia tộc Prince!

Trong khi y đang miên man suy tư, Harry bỗng nhiên ôm lấy y.

Y run rẩy thân mình một chút, sau đó thấp đầu hôn khẽ lên trán trắng nõn của Harry.

"Sev, chúng ta sẽ có một gia đình."

Harry tự tin khẳng định nói với y.

Snape hôn một đường xuống môi cậu, trong lúc mơ mơ màng màng Harry nghe được đáp án của Snape: "Ân."

Harry thật sự muốn được cùng Snape tạo dựng nên một gia đình, cho nên lúc sau khi phát hiện ra bản thân đang mang thai, không hề nói cho bất cứ một người nào, chẳng sợ khi đó, quan hệ của cậu và Snape đã lạnh tới mức đóng băng rồi, nhưng mà cậu vẫn muốn hạ sinh đứa nhỏ này.

Hơn nữa lại vì y mà đặt tên "Edward Snape".

"Chúng ta sẽ có một gia đình nho nhỏ thật ấm áp, còn có mấy tiểu quỷ, em muốn đem bọn nhỏ dạy thành Gryffindor, mỗi ngày ồn ào nhốn nháo thật náo nhiệt? còn có thể vào thời điểm anh đang làm độc dược thì đi quấy rầy anh, nhưng mà anh không được nổi nóng lên đầu bọn nhỏ, bởi vì bọn nhỏ vẫn còn là con nít. Cho nên anh cũng chỉ có thể nhẫn nại, nếu anh mà mắng mấy đứa, bọn nhỏ sẽ khóc khiến cho anh phải tâm phiền ý loạn nhưng mà thế nào anh cũng sẽ mềm lòng, Merlin biết em thật sự đem mấy cái nồi độc dược của anh trở thành tình địch vĩnh viễn đó, sau này nếu mà có con, anh nhất định phải thật cẩn thận nha, ha ha!"

Lời nói sung sướng của Harry vẫn còn quanh quẩn bên tai của Snape, y nhanh chóng xốc lại tinh thần của bản thân khi Edward được mũ phân viện đưa ra quyết định tốt nhất của nó, Edward ưu nhã tiến thẳng tới dãy bàn dài nhà Slytherin.

Không hề có người nào biết, thời điểm Snape duỗi tay sửa sang lại đầu tóc, y cũng chậm rãi thuận tiện lau đi mấy giọt nước nơi khóe mắt của bản thân.

Những lời nói của Harry năm đó vẫn còn vang vọng bên tai y, nhưng mà hết thảy mọi thứ sẽ không thể trở thành hiện thực.

Diện mạo và dòng họ của Edward, tất cả đều thừa kế từ y, tính cách đối nhân xử thế cũng là thừa kế của y, Edward là con trai của y, nhưng mà một vị baba khác của bé lại chính là Harry!

Nhưng mà nhìn xem, hiện tại Edward có chút nào dính dáng tới Harry?

Trừ bỏ tên của bé, bé chỉ là con trai của Snape, ở trên người của bé, Snape không thể tìm thấy một chút bóng dáng nào của Harry.

Đây là lần đầu tiên y hy vọng, đứa con của mình sẽ là một Gryffindor chân chính.

Ít nhất, như vậy có thể chứng minh, Harry đã từng xuất hiện trong thế giới của y.....

Mà đúng lúc này, giáo sư McGonagall thanh âm có chút không tưởng tượng được lần nữa lại vang lên: "Tom..... Riddle....."

HẾT CHƯƠNG 2

Tác giả có lời muốn nói: Đây là ngày đó bản thảo đánh thật tốt mà lại quên lưu, Nguyệt Nguyệt sửa đổi lại lần nữa, sau đó lại phát hiện ra khúc cuối không biết kết thế nào, thành ra lại viết thêm 1 hơi hơn 4000 từ nữa~~

Editor có lời muốn nói: ĐM tác giả, bà đánh thêm 4000 từ tui ngồi hộc mặt ra đánh thêm 1 lô từ mà muốn ói máu.

Cũng ĐM Giáo sư quá khứ ngài đối xử với Harry cưng của tui thật CMN tra quá đi, đậu mè tui muốn giơ ngón giữa với ngài ghê. Làm muốn cục súc ghê ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net