Chương 4: Công lược anh trai nhà bên (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu hồ ly nhấp một miếng trà, mở miệng nói :"Bổn hệ thống têngọi là Mặc Bạch, cô có thể trực tiếp kêu ta Mặc Bạch, hoặc là hệ thống"

Mặc Bạch từ trên bàn nhảy xuống, ở không trung vung lên một cái, trong phòng liền xuất hiện một cái pha, Mặc Bạch ngồi lên nhìn Hạ Thiển Mạt liếc mắt một cái.

Chính mình mở miệng nói :" Ta cũng không cùng cô nhiều lời vô nghĩa, nếu cô còn muốn sống thì đi xuống còn muốn lại gặp người nhà của cô liền cùng ta ký khế ước, nếu không ký ta hiện tại liền đưa cô rời đi."

Hạ Thiển Mạt từ hắn bắt được mấy chữ, 'sống sót ' thấy người nhà 'khế ước'

"Lời này là có ý gì?" Hạ Thiển Mạt nhíu mày hỏi.

"Chính cô nghĩ, cô không cần biết nhiều như vậy, cô chỉ cần trả lời ta, cô ký hay là không ký?"

Nói xong trên bàn liền xuất hiện giấy cùng bút, theo đó bộ trà cụ trên bàn cũng biến mất không thấy.

Hạ Thiển Mạt có chút run rẩy xuống giường, đi đến bên cạnh bàn, vừa rồi Mặc Bạch làm một loạt động tác hoàn toàn làm cô tin tưởng trên thế giới này tuyệt đối có yêu.

Hạ Thiển Mạt xem xong khế ước, có chút không phục hồi lại tinh thần, nghi hoặc hỏi: "Đơn giản như vậy?"

"Đơn giản như vậy cô là ký hay không ký?"

"Ta ký."Hạ Thiển Mạt nhanh chóng ở khế ước ký xuống tên của mình, cô không muốn chết,cô muốn sống sót, cô chưa báo hiếu cho cha mẹ, đường đời cô còn đi không đến một nữa, mầm cây vừa nhú lại chịu thiệt thòi mà lặng đi sao ? Đương nhiên là không ! Cô muốn đem đoạn đường còn lại của cuộc đời đi cho hết.

Hạ Thiển Mạt ký xong, Mặc Bạch đưa móng vuốt lên khế ước liền đến trong tay hắn," Từ giờ trở đi, khế ước có hiệu lực, nếu nhiệm vụ cô cô thực hiện thất bại ba lần sẽ hồn phi phách tán, cho nên hãy nắm cho chắc cơ hội. "

Hạ Thiển Mạt chỉ sửng sốt một chút, cũng không có hỏi ra, tuy rằng khế ước cao thượng không có viết , nhưng cô biết trên thế giới không có một bữa cơm nào là miễn phí, càng không thể xuất hiện một chuyện tốt như vậy.

Mặc Bạch còn nói thêm: "Hệ thống thương thành đồ vật trừ bỏ cấp cấp nhiệm vụ mục tiêu cùng cô đừng để cứu mạng ở ngoài, những người khác đều không thể dùng trừ phi vạn bất đắc dĩ không thể sử dụng, những cái đó mệnh không nên tuyệt người tự nhiên có thể"

"Còn có không cần nghĩ thay đổi vận mệnh của ai, vì một vận mệnh thay đổi sẽ là hậu quả không phải cô có thể gánh vác." Nói đến mặt sau Mặc Bạch ngữ khi biến nghiêm túc lên,"Hiểu chưa?"

Hạ Thiển Mạt tuy rằng còn có chút khó hiểu, nhưng cũng hiểu được hắn hiện tại yêu cầu chính mình giúp hắn thu thập năng lượng, đương nhiên không có khả năng năng hại cô.

"Yên tâm đi, ta sẽ không xằng bậy."Hạ Thiển Mạt đi qua bế lên Mặc Bạch.

Mặc Bạch mất tự nhiên vặn vẹo thân mình,trong lòng ngực của cô nhảy ra: " Có việc có thể kêu ta, chuẩn bị cho tốt,ta liền đưa cô qua. "

"Chuẩn bị tốt."Dứt lời Hạ Thiển Mạt trước mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh.

Mặc Bạch vung móng vuốt lên trong phòng liền xuất hiện một mặt gương giống nhau quang bình,bên trong đúng là tình cảnh Hạ Thiển Mạt vừa đến thế giới nhiệm vụ.

"Hạ Thiển Mạt, em lên làm đề này."

Hạ Thiển Mạt vừa tới liền nghe thấy có người kêu cô, nhất thời không có phản ứng lại.

Bạn ngồi cùng bàn dùng khuỷu tay đẩy đẩy cô một chút, nói: "Tiểu Mặc, thầy giáo gọi cậu kìa!"

Hạ Thiển Mạt a một tiếng,phản xạ có điều kiện tính đứng lên " Vâng ạ. "

Lão sư có chút tức giận: "Tính một chút này nọ gà thở cùng chung đề, 2x+4(10-x)=32, gà cùng thỏ tương đương nhiều ít nhỉ?"

Hạ Thiển Mạt nhìn phía trước một đám củ cải nhỏ, có chút ngốc, nhất thời quên mất trả lời.

"Hạ Thiển Mạt, em đi học không lắng nghe, kêu em trả lời vấn đề em thản nhiên còn dám thất thần,đi ra bên ngoài phạt đứng đi"

" Vâng. "

"Chúng ta tiếp tục học, bài này....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net