Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Thế là hai đứa vòng lại khu vui chơi, chơi đến mệt mới về nhà.

Hai đứa đi chơi chán chê, hết trò này đến trò khác rồi mới về. Xem nào, chúng nó đang cá cược gì kìa. À, thua thì mi má đứa thắng một cái. Chơi gì kia nhỉ, sao mà bạo lực thế, đập nhẹ thôi,nát hết bây giờ. Chúng nó đập chuột, vì không muốn thua nên ai cũng hăng lắm.

~~Ta là giải phân cách thời gian~~

Lia máy vô coi kết quả nào,
thằng bé kia thua rồi, mi má con gái ta đê. Ấy nhẹ thôi, sao lâu thế, mi con bé mà như cắn nó thế thằng kia. Haizz lũ trẻ thật là...hết nói nổi. Rồi chúng nó đi chơi trò khác nữa như gắp thú, lia vòng, vòng quay, vân vân và mây mây.

"Chơi vui ghê ha, mà lại còn được bao nhiêu quà nữa."
– cô.

"Ừ,
khi nào rảnh đi tiếp nha" - cậu.

"Ừ,
mà bây giờ mấy giờ rồi thế?!" – cô.

"6h45 pm"
- cậu.

"Đã muộn vậy rồi,
thôi cậu đưa tớ về nha? - cô.

"Đi"
- cậu.

Thế là hai đứa lên xe đi về,
không khí ngột ngạt khi không ai nói với ai câu nào. Có lẽ cả hai đều ghét cái không khí này nên cô lên tiếng hỏi trước.

"Này?!"
– cô.

"Tớ nghe,
mà tớ ghét vòng vo, nên cậu có gì cứ hỏi thẳng" - cậu.

" Cậu...cậu"
– cô.

" Tớ sao?"
- cậu.

" Cậu có bạn gái rồi hả?!"
- cô hỏi, sợ cậu trả lời là ừ, nhưng cô vẫn hỏi.

"Tớ à,
chưa có bạn gái, nhưng có người thương rồi."- cậu nói.

" Ơ thế sao mọi người nói cậu có bạn gái rồi?"- cô cười,
hỏi lại. Cô là đang có một tia hi vọng đúng không? Ai trả lời cô đi.

" Tớ có biết đâu,
yêu người ta mà không dám tỏ tình, sợ người ta không đồng ý."- cậu nói, giọng nói còn có chút yêu chiều.

"Chắc cô gái ấy xinh lắm nhỉ,
mà bằng tuổi tụi mình hay nhỏ hơn thế?!"- cô.

" Có thể coi là bằng tuổi tụi mình,
mà cũng có thể coi là nhỏ hơn"- cậu nói.

"Sao giống tớ thế nhỉ"- cô,
chờ đợi câu trả lời mà lòng không khỏi mong chờ. Biết đâu được nhỉ,rằng cậu cũng thích cô.

"Cô bé dễ thương lắm,
không nghịch giống cậu đâu" - cậu cười nói.

"Ukm,
vậy sao" – cô.

"Cậu tả lại hìnhdáng cho tớ, được không?!" – Cô.

"Cô bé đó hả?! Để tớxem nào, hòa đồng, dễ thương, vuitính, hơinghịch một xíu nhưng lại tốt bụng vô cùng. Xinh xắnlại đáo để, nhanh nhẹn lắm." - Cậu vừakể mà còn không ngừng lấy tay vỗ vào ngực như kiểu tự hào lắm.

"Ghê, có ngườicon gái hoàn hảo vậy à?! Hôm nào chỉ tớ coi mặt vớinhé?!" - Cônói, màkhông tin trên đời có người con gái toàn diện như vậy.

"Con nhóc đó học trường mình đấy." - Cậunói trongđầu đã vạch ra một kế hoạch thật thú vị.

"Thế á?! Trườngmình mà có một tài năng như thế, tạisao tớ lại bỏ quên nhỉ?" - Cô thắcmắc.

Mãi suy nghĩ mà cô không biết đã về đến nhà.

"Thôi, có thắc mắc gì để lúc khác tớ giải thích cho. Còn bây giờ, về tới nhà rồi cậu còn định ngồi đây à?" - Cậu nói kéo cô về thực tại.

"Tớ xin lỗi, thôi tớ về nhé" - Cô.

"Ừ, tớ cũng về đây, chào cậu nha" - Cậu nói.

Thế là cô vào nhà, còn cậu đi về. Vào đến nhà, cô cởi giày ra, chào pama xong, hai người gọi cô vào ăn cơm. Ăn xong thì cô dọn dẹp xong lên phòng mình. Log in facebook xong thì thấy một tin nhắn.

"Hi"

Theo phép lịch sự cô cũng chào lại.

"Hi"

"Ăn gì chưa?" - Người kia.

"Cậu là ai vậy" - Cô.

"Tớ Jimin nè" - Cậu "A, ra là cậu hả. Tớ mới ăn cơm rồi, còn cậu thì sao?" – Cô.

"Tớ cũng ăn rồi" - cậu
.

"Cậu đang làm gì thế? Đi chơi không hả?" - Cậu.

"Tớ ít khi được đi chơi tối lắm." – cô.

"Cậu đang ở nhà à? Xuống đây" - cậu.

'Xuống đây, cậu ấy đang ở dưới nhà à? 'Chỉ kịp nghĩ vậy rồi cô cầm theo điện thoại lật đật chạy xuống nhà. Không có ai, cô đi ra đến cổng cũng chẳng có ai.

"Làm gì thế, tớ xuống rồi này" – Cô.

"Nhắm mắt vào, đếm từ một đến ba, sau đó mở mắt ra." -cậu.

Cô làm theo, khi mở mắt ra thì cô thấy cậu đang đứng chống tay ở cổng thở hồng hộc. Cậu chỉ mặc một cái áo phông mỏng, nên có thể nhìn thấy các múi cơ ở đằng sau lớp áo đấy. Cô chạy lại chỗ cậu, hỏi cậu.

"Cậu chạy bộ đến đây à, xe đâu?" – cô.

"Ừ, tớ đi dạo, gần đến nhà cậu rồi nên chạy luôn tới đây. Đi dạo một lát không?" - Cậu.

"Để tớ vào lấy cái áo đã" – Cô.

Nói rồi cô chạy vào nhà, xin phép pama rồi vơ lấy cái áo khoác mỏng, chạy luôn ra ngoài. Bây giờ cũng muộn rồi nên ít người đi lại, hai đứa vừa đi vừa nói chuyện tào lao, chẳng mấy chốc đã đến 10h30p. Cậu đành đưa cô về, vừa định đi về thì cô kéo lại, bảo bây giờ cũng muộn rồi. Dù sao ở nhà cô vẫn còn một phòng trống của anh hai cô. Hai cô đi du học rồi, nên còn dư phòng ở lầu hai, ở cuối hành lang, còn phòng cô ở đầu hành lang, gần phòng vệ sinh chung. Bây giờ cậu đi bộ về cũng không tiện lắm, thôi thì ở lại đây đêm nay đi. Thế là hai đứa vào nhà, cô đi khóa cổng (Pama ở lầu một, đã đi ngủ rồi). Hai đứa lên lầu, mỗi người một hướng về phòng của mình. Cô ít khi ngủ đêm, nên toàn ngồi đọc truyện trên mạng...

Hai người ai về phòng nấy.Mà không hiểu may hay xui mà đường nước phòng này bị hư rồi. Cậu qua phòng vệsinh chung thì thấy cô đang ngồi... Cười như điên như dại, như lúa được mùa,như cây gặp nước. Cười xong, cô đi đâu đó... Hình như phòng chứa đồ, lấy cái gìđó, rồi cô quay lại... Ngồi cười tiếp. Chẳng biết sao cậu lại đi vào phòng cô nữa.

" Cho tớ ngủ ở đây tối nay nha?!"- Cậu.

" Cái gì, sao cậu lại ở đây, phòng cậu ởkia mà?!" - Cô.

" Phòng đó hỏng điều hòa rồi, nên tớ mớixin cậu nè "! - Cậu lấy đại cái lí do nào đấy, kệ, miễn được ôm cô ngủ nhưlúc nhỏ là được.

" Haizz, ừ thế thôi, cậu vào trong nằmnhé, tớ ngồi đọc truyện. " – Cô.

" Ừ, nhớ đi ngủ sớm nhé!- Cậu

" Ừ, cậu ngủ ngon nhé!" – Cô.


12h30p, cô vừa ngồi đọc truyện trên mạng vừa cười, mà chỉ dám cười nhỏ thôi vì sợ cậu bị đánh thức.

" Sao còn chưa chịu ngủ?" - cậu
.

"Ơ, tớ cười to quá à? Xin lỗi nha, cậu ngủ tiếp đi"- cô.

" Tắt điện thoại, đi ngủ mau cho tớ."- cậu.

" Ơ, cậu cứ ngủ đi, lát tớ ngủ liền nè"- cô.


" Cậu còn không nghe, đừng trách tớ nhé!" - cậu.

"Ừ, tớ đi ngủ đây."- Nói rồi cô lấy tai phone ra, cắm vào điện thoại nghe nhạc. Xong, cả hai chìm vào giấc ngủ, cậu chỉ ước có thể ôm cô vào lòng một cách quang minh chính đại. Bỗng, cô tháo tai phone ra, bật dậy. Để coi con quỷ này dở trò gì.

" Uầy, ngủ mà cũng muốn giết người à? Đẹp trai thế?!"- cô nhoài qua người cậu và đánh giá.

" Kiểu này mình mà chụp ảnh lại, đem bán cho club fan của cậu ta cũng được kha khá tiền nhỉ?" – cô.

Nói xong, cô nhấc một chân sang bên kia người cậu (như kiểu ngồi lên trên bụng ý) rồi dơ cái điện thoại lên chụp, nhờ điện thoại xài được cả khi ở trong bóng tối nên cô có thể dễ dàng chụp được gương mặt cậu ở mọi góc nghiêng. hay chính diện. Xong, đang tự đắc về thành phẩm vừa xong của mình, cậu vươn tay lên ôm cô vào lòng rồi nói một câu bá đạo vô cùng.

"Làm gì thì làm rồi, đền đi chứ nhỉ?" - cậu.

"Tớ... tớ" - cô.

"Nằm im cho tớ ôm, nha?" - cậu
.

"Chỉ thế thôi à? Ừ, cậu thích thì cứ ôm đi" - cô nói mà không để ý kĩ ý tứ câu nói đó.

Cậu vui lắm, vì đã có thể đường hoàng ôm cô ngủ như lúc nhỏ rồi. Hai người cứ như vậy mà ngủ ngon đến tận sáng. Mở mắt ra, thấy cậu đang nằm nhìn mình chằm chằm. Cô đỏ mặt ngồi bật dậy, chạy vào nhà vệ sinh làm VSCN. Còn cậu cứ ngồi nhìn theo bóng con mèo nhỏ chạy đi, thầm cảm thán một câu 'Mắc cỡ mà cũng đáng yêu như vậy, em muốn anh phải làm sao bây giờ hả, mèo nhỏ?"- cậu.

Khi VSCN xong, cô đi vàophòng mình thì thấy cậu đang ngồi nhìn mình, quay mặt làm ngơ. Cô chạy sang phòng hai cô, kiếm bộ đồ nào đấy cho cậu thay, cũng may là vẫn còn vài bộ quần áo của hai để ở nhà. Cô mang sang cho cậu, rồi đi xuống nướng tạm hai cái bánh mì vuông bỏ bụng. Cậu đi xuống nhà, thì cô đưa cho cái bánh mì với cốc trà sữa, ăn xong hai đứa đi học. Trên đường đi chẳng ai nói gì với ai, hai người cứ vậy mà đi đến trường.

~~ Ở trường ~~

" Hey, tới muộn vậy mày?"- Wendy.

"Ừ, mới tới nè "- Cô.

"Ăn gì chưa, hay xuống canteen không?"- Irene
.

"Ừ cũng được"-Cô
.

Thế là sáu đứa đi xuống canteen, đang đi thì gặp Momo (nhớ không). Con bé đi lại gần sáu đứa, chào
.

" Em chào mấy anh chị, mấy anh chị đang đi xuống canteen ạ?"- Momo
.

" Ukm, Momo đi chung luôn không?"-Cô
.

"Dạ thôi, em lên lớp luôn ạ!"- Momo
.

"Anh Jimin, chiều nay lên nhà em chơi nha. Bố mẹ em biết anh về nên mới kêu anh lại nhà chơi?!"- Momo.

"Ừ, lát tan học về anh sẽ qua"- Cậu.

Đợi con bé đi rồi, cô hỏi cậu.

"Con bé là người yêu cậu hả, Jimin?"-
Cô.

"Có thể coi là vậy đấy?!" - Cậu vừa nói vừa cười.

Rắc...Rắc...Cô nghe tiếng tim mình vỡ vụn, người cô yêu lại đi yêu người cô coi là em gái. Hừm, thôi dù sao mình cũng phải từ bỏ nhỉ,cậu có người yêu rồi. Đó lại còn là đứa em gái mà mình hết mực thương yêu nữa. Xuống canteen mà cô vẫn còn thẫn thờ...

" Này, cậu không ăn đi?!"- Cậu.

"Ừ, cậu cứ ăn đi, tớ không đói"- Cô.

"Không đói cái gì, nãy chỉ mới ăn có một cái bánh mì, làm sao mà no được?!"- Cậu vừa nói vừa lấy cho cô hai phần KFC.

" Cậu kệ tớ đi, đừng có quan tâm tớ!"- Cô nói xong, bỏ lên lớp luôn.

Cậu ở dưới canteen vừa khóc vừa cười. Cô là đang giận hay đang ghen vậy. Cậu nhìn theo bóng của cô mà không khỏi cười thầm, kế hoạch mới vừa bắt đầu thôi mà, sao cô đã như vậy rồi. Cậu bơ luôn cái lũ kia rồi đi lên lớp cùng cô. Thấy hai người lên lớp hết rồi, lũ kia cũng chạy theo. Khoan, sao hai đứa nó đứng im hết vậy. À,con bé hồi nãy gặp kìa.

"Momo đi đâu thế?!" – Wendy.

"Em đang tính trốn tiết hết ngày nay nè, hôm nay chán quá, chẳng muốn học gì hết"- Momo.

"Uây, cho tụi chị trốn với"- Irene.

"Tụi cậu? Thế còn tụi tớ vứt đi đâu?"- Taehyung.

"Mấy anh chị cũng trốn tiết nữa hả? Ừ, vậy đi chung với em đi, càng đông càng vui mà"- Momo.

" Seulgi, đi không?"- Cậu hỏi cô.

"Ừ, cũng được, đang chán"- Cô.

Mấy đứa đi ra lấy xe, Momo hôm nay không đi xe,mà mấy đứa còn lại ai cũng đi xe chung với nhau nên chẳng biết phân chia sao nữa. Bỗng cô lên tiếng.

"Momo đi chung với Jimin đi, chị đi một mình cũng được"-Cô.

"Hôm nay cậu có đi xe đâu, cậu đi chung với tớ mà?"- Cậu

"Tớ có nhờ người mang xe tới rồi, mấy cậu cứ đi trước đi, lát tớ đi sau"- Cô nói.


"Thế lát cậu đi sau nhé, à mà tụimình ra biển hồi nhỏ hay tới đấy"- Cậu.

"Tớ biết rồi, mấy cậu đi trước đi."-Cô nói.

Thế rồi mấy đứa đi trước, cô ở lại đợi xe đếnrồi cũng đi luôn.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net