Chương 2: Rời Khỏi Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lão Đại

Edit+Beta: Dật

Khi nàng mặc áo chùng, cầm đũa phép khi đi Hẻm Xéo mua được với sủng vật là một con mèo được mẫu thân tinh tế lựa chọn ngồi vào đoàn tàu đi tới Hogwarts, nàng cũng không tìm được Tom Riddle. Nàng nghĩ thùng xe của hắn và mình có lẽ khá xa nhau.

Bù lại nàng kết bạn với một người đồng dạng đến từ quý tộc Thuần Huyết hơn nữa tình bạn của cả hai vẫn luôn kéo dài rất nhiều năm:

Fanny Foley.

Đây là một tiểu thư gia tộc Thuần Huyết ngạo mạn, ồn ào. Đi lên đoàn tàu này đương nhiên không chỉ có hai người bọn nàng, còn nhiều phù thủy nhỏ khác sắp đến Hogwarts.

Nhưng bọn họ cũng không phải Thuần Huyết, Thuần Huyết khinh thường phải tự hạ thấp thân phận cùng bọn họ nói chuyện. Đương nhiên những phù thủy nhỏ đó cũng khinh thường nói chuyện với bọn họ, bởi vì những người đó cho rằng Thuần Huyết đều là Slytherin ngạo mạn tự đại.

Matilda tuy là một Thuần Huyết danh xứng với thực nhưng ở tính cách thì những đặc tính của Thuần Huyết đó có chút không rõ ràng lắm.

Trước khi lên tàu Matilda thật ra đã thấy Fanny Foley, Fanny được cha mẹ đưa tới đoàn tàu. Matilda cũng thấy được Fanny vẫn luôn lải nhải thậm chí không cho cha mẹ nói chuyện, đến khi trục bánh xe chuyển động báo hiệu sắp phải khởi hành đến Hogwarts. Lúc này cha mẹ Fanny không thể không thở dài ôm Fanny rồi để cô nàng lên đoàn tàu.

Matilda nhìn tiểu thư Thuần Huyết ngồi bên cạnh vất vả ẩn nhẫn, nàng động lòng trắc ẩn, vươn bàn tay mà khiến nàng hối hận rất nhiều năm sau.

"Xin chào, tớ là Matilda Shafiq."

Matilda có thể cảm giác được Fanny bởi vì có người tìm mình bắt chuyện, hơn nữa đồng dạng là Thuần Huyết nên có chút hưng phấn, nhưng cô nàng khắc chế, rụt rè vươn tay nắm lại.

"Fanny Foley."

Dọc theo đường đi Matilda cảm giác được Fanny ngo ngoe rục rịch muốn tiếp tục nói chuyện với nàng nhưng lại liều mạng đè lại hành động đó.

Lúc đoàn tàu đến Hogwarts, tiếp đãi bọn họ chính là một ông lão có dáng người cao lớn, mặt mọc đầy râu bạc mang bọn họ đi lên con thuyền nhỏ hẹp, lung lay tới lâu đài Hogwarts chân chính.

Trong nghi thức phân viện, nàng được như ý nguyện gặp được Tom Riddle, hơn nữa hắn rất nhanh đã bị mũ phân viện phân tới Slytherin. Nàng nhìn thấy Tom đối với kết quả này là rất vừa lòng.

Khi nàng ngồi vào ghế tại trung tâm lễ đài, mang lên chiếc mũ hôi hám kia, chiếc mũ trầm mặc thật lâu. Matilda cảm giác được có điều không ổn, nàng nhất định phải vào Slytherin, nàng không muốn cách Tom quá xa.

Cho nên nàng nhỏ giọng nói với mũ phân viện.

"Ta muốn vào Slytherin, ta muốn vào Slytherin."

Chiếc mũ hôi hám kia nghe xong lời nàng nói, rối rắm quơ quơ đỉnh mũ.

"Nhóc con, có lẽ ngươi thích hợp Gryffindor hơn?"

Matilda tức điên, giọng nói mang theo vài phần cường ngạnh tiếp tục lặp lại.

"Ta muốn vào Slytherin, ta muốn vào Slytherin."

Chiếc mũ nghe xong giọng nàng cường ngạnh, không rối rắm nữa run run đỉnh mũ tràn đầy tro bụi.

"Được rồi, nhóc con ngươi rất tốt, ngươi vẫn là có đặc tính của Slytherin."

Sau đó hô lớn.

"Slytherin."

Khi thấy Fanny và nàng đồng dạng phân đến Slytherin hơn nữa phân vào chung một phòng, nàng liền cảm giác Fanny giống như là một con ngựa hoang được thả dây, kéo lại không được nữa.

Lại một lần nữa Matilda chống đỡ không được muốn ngủ gục, nàng nhìn Fanny một bên lải nhải, tinh thần vẫn sáng láng vô cùng.

...

Nàng thật sự nhịn không được mở miệng.

"Fanny, hiện tại đã là 12 giờ đêm, nếu chúng ta không ngủ thì có thể sẽ không đến kịp tiết học ngày mai."

Fanny bây giờ mới tựa hồ tỉnh ngộ đi ngủ.

Ở Hogwarts đi học bảy năm, bốn năm đầu nàng từng lén lút không từ thủ đoạn câu dẫn Tom Riddle, nhưng không hề ngoài ý muốn đều thất bại.

Thật ra nếu cẩn thận đếm thì cũng không có nhiều, bởi vì nàng ít khi có thể gặp được Tom. Cả hai gặp được nhau nhiều nhất đại khái là ở thư viện, khi đó khát khao của Tom đối với tri thức giống như người chết đói bậy, đến nỗi khiến người khác điên máu.

Nàng nghĩ khi đó Tom ngoại trừ tri thức và học tập ra thì đối với tất cả mọi thứ đều không có hứng thú. Nàng thậm chí có thể cảm giác được đoạn thời gian đó Tom điên cuồng tìm sách, đọc xong thì trở nên càng thêm cuồng vọng tự đại, nhưng hắn vẫn duy trì hình tượng bên ngoài như cũ, anh tuấn thêm phẩm học kiêm ưu học sinh, hơn nữa vô cùng có lễ phép.

Nàng từng thừa cơ đoạn thời gian hắn có lễ phép này điên cuồng ở trước mặt hắn xoát cảm giác tồn tại. Mỗi lần tuy rằng Tom đều có lễ cùng nàng trò chuyện, nhưng Tom nắm chắc thời gian thực rất tốt, chưa bao giờ vượt qua mười phút, hắn luôn có các loại lý do hoàn mỹ thoát thân.

Lên 5 năm, khi màng đã không biết được lần thứ mấy buồn rầu ghé vào trên giường tự hỏi nên làm thế nào khiến cho Tom chú ý thì Phan Ni có chút kinh hoảng trở về nói với nàng.

"Nghe nói gần đây trong trường học luôn có học sinh bị tấn công. Ôi Merlin, trong Hogwarts thế mà sẽ xảy ra chuyện này, thật khủng bố."

Matilda ngây người một chút, không xác định nói:

"Phan Ni, cậu nói trong trường học có học sinh bị tấn công?"

"Đúng vậy, hơn nữa không chỉ một người, khi đi ra ngoài cậu nhất định phải cẩn thận."

"Đương nhiên, cậu cũng vậy Fanny thân ái."

Khi ký túc xá một lần nữa chỉ còn lại một người là nàng, Matilda nằm ở trên giường cắn đầu lưỡi. Nàng nghĩ, Tom hẳn là đã tìm được mật thất hơn nữa thả xà quái ra.

Nàng không biết ngày cụ thể Myrtle sẽ chết, suy nghĩ một hồi Matilda vẫn cầm lấy đũa phép tính toán đi phòng rửa mặt lầu hai nhìn thử, dù sao cũng là một mạng người.

Ngày hôm sau, toàn bộ lâu đài Hogwarts khủng hoảng vô cùng, bởi vì nhà Ravenclaw có một học sinh nữ bị mưu sát ở phòng rửa mặt lầu hai. Chuyện này dẫn tới học sinh trong trường học hoảng sợ cả ngày, cho nên giáo đổng Hogwarts quyết định tạm thời đóng cửa trường học.

Matilda và Fanny trở lại ký túc xá thu thập đồ vật, nhìn Matilda sắc mặt tái nhợt Fanny lo lắng sờ trán nàng.

"Cậu không có việc gì chứ Matilda? Cậu thoạt nhìn không khỏe lắm."

Matilda giương khóe miệng gượng ép cười cười.

"Tớ không có việc gì Fanny, chỉ là bị dọa thôi."

Fanny tưởng bởi vì sự kiện mưu sát lần này khiến Matilda sợ hãi cho nên cô nàng tiến lên ôm Matilda vào trong lòng ngực an ủi nàng.

"Không có việc gì đâu Matilda, chúng ta lập tức về nhà, chúng ta sẽ an toàn, hơn nữa trường học sẽ tra ra hung thủ."

Matilda gật đầu không nói chuyện nữa.

Fanny lo lắng tình trạng Matilda nên một tấc cũng không rời, hộ tống nàng về đến nhà. Người gia tộc Shafiq thấy dáng vẻ này của Matilda khi về nhà đều sợ hãi, cho rằng Matilda đã xảy ra chuyện. Fanny thấy vậy tri kỷ thuật lại sự kiện xảy ra trong trường học cho cha mẹ Shafiq.

Phu nhân Shafiq là mẹ Matilda biểu đạt sự cảm tạ chân thành với sự quan tâm của Fanny, hơn nữa tự mình đưa Fanny về gia tộc Foley. Rốt cuộc trước khi bắt được hung thủ đều rất nguy hiểm.

Sau khi phu nhân Shafiq tiễn Fanny không lâu, Oliver Shafiq liền nhận được thư đến từ Hogwarts, nói về việc trường học cho nghỉ.

Oliver Shafiq sau khi xem xong ném thư vào lò sưởi trong tường, suy tư.

Sa Phỉ Khắc phu nhân trở về, áo lợi Phật nhìn thẳng đôi mắt bà.

"Sắp tới em ngủ chung với Matilda đi."

Phu nhân Shafiq gật đầu nhìn chằm chằm phòng ngủ con gái trên lầu, đau lòng nói:

"Matilda nhất định rất sợ hãi."

Oliver thở dài tiến lên an ủi vợ mình.

"Tin tưởng ta, ta nhất định sẽ bảo vệ tốt của chúng ta."

Tác giả có lời muốn nói: Về dòng họ của Fanny Foley cũng thật sự tồn tại. Đương nhiên nó và dòng họ Shafiq giống nhau, đều không có tin tức cụ thể, nhưng đồng dạng là quý tộc thuần huyết. Cho nên liền cho ta không gian sáng tác.

Mặt khác ta muốn nói ta viết là tiểu thuyết, không thể tránh khỏi sẽ xuất hiện tình huống bịa đặt. Ta không có khả năng trăm phần trăm viết đúng hoàn toàn.

Cuối cùng hoan nghênh thảo luận: Moah moah ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC