Chương 253

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Phong Vũ Tuyết Tuyết.

Từ nhỏ đến giờ Tô Diệp chưa từng làm qua những chuyện này, quần áo mà cô ta giặt càng lúc càng bẩn, phòng ở càng dọn lại càng loạn hơn. Sau đó cô ta quyết định không dọn dẹp nhà, quần áo cũng chẳng thèm giặt. Cả người lôi thôi vô cùng, trên người lại tản ra mùi hôi thối.

Mẹ Tô cũng tự mình dọn dẹp phòng mình, quần áo mà bà giặt tuy không quá sạch nhưng cũng không đến mức vừa dơ vừa thối, miễn cưỡng vẫn có thể mặc ra ngoài.

Người đi đường đi ngang qua mẹ Tô đều chỉ chỉ trỏ trỏ nhưng bà cũng không hề tức giận, vì trong một tháng qua, bà đã bị Niệm Mị chọc đến mức giận hết nổi. Mấy lời chỉ trỏ này hoàn toàn không khiến bà để tâm.

Lúc này Niệm Mị còn đang nằm trong phòng ngủ nướng, thẳng cho đến lúc mặt trời lên cao thì cô mới chậm rãi xuống giường kiếm đồ ăn.

Giữa trưa, mẹ Tô bày ra vẻ mặt lo lắng mà bước đến. Tô Diệp đang ngồi trên bàn ăn, còn Niệm Mị thì không ăn cùng bọn họ.

Tô Diệp thất thần ăn đồ ăn trên bàn. Đứa con mà cô ta đang mang thai thật ra là của một vị thiếu gia con nhà thương gia. Cô ta không dám nói mình đã ngủ với người khác. Cho nên lúc Tô Dạ muốn quan hệ với cô ta, cô ta không hề kháng cự. 

Lần đầu là do Tô Diệp bị mê hoặc, sau này là do cô ta tự nguyện.

Bởi vì cô ta sợ người khác biết chuyện mình đang mang thai. Cô ta không muốn vì chuyện này mà bị đuổi khỏi nhà họ Tô. Vậy nên cô ta chọn cách ở bên anh trai mình. Như vậy dù cho cô ta có bị phát hiện rằng mình đang mang thai thì cô ta cũng sẽ được cả nhà chăm sóc mà không cần phải sợ bị đuổi ra khỏi nhà họ Tô rồi sống những ngày tháng cực khổ.

Chỉ là nhà họ Tô hiện tại... Tuy vẫn còn rất lớn, nhưng Tô Dạ đã bị cách chức. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sau này nhà họ Tô sẽ bắt đầu xuống dốc.

Là người đã từng sống trong nhung trong lụa, hiện tại Niệm Mị chỉ mới cắt giảm người hầu đã khiến cô ta trở thành như vậy rồi, sau này nếu ngay cả ăn uống cũng không có nữa thì...

Tô Diệp không dám tưởng tượng cuộc sống sau này của mình sẽ ra sao. Bây giờ cô ta chỉ nghĩ rằng không biết đứa con trong bụng mình phải làm sao bây giờ.

Sau khi cô ta quan hệ với thương nhân kia thì ngày hôm sau liền ngủ với Tô Dạ, thật ra cô ta cũng không biết đứa trẻ này là con ai. Cô ta chỉ biết một điều duy nhất đó là cuộc sống sau này của mình đã bị hủy hoại. Gả đi chắc chắn là không được, chỉ có thể đợi sau này nhà họ Tô có thể chăm sóc cô ta.

"Haiz, Sao A Dạ còn chưa về nữa chứ? Theo lý mà nói thì sáng nay  về đến nơi rồi mới đúng."

Mệ Tô ngồi trên bàn cơm, nhìn đồ ăn phong phú trên mặt bàn lại không hề có tâm trạng ăn uống.

Hiện tại nhà họ Tô đang được Niệm Mị quản lý, tuy rằng Niệm Mị không tuyển thêm người hầu nhưng cô cũng không hề cắt xén thức ăn của bọn họ. Dù là như vậy nhưng hai người tựa như đang bị ngược đãi, nhìn qua cũng có chút thê thảm.

Tô Diệp nghe mẹ Tô nói thế, cô ta nghĩ một hồi cũng hiểu rõ vì sao.

Trước kia Tô dạ là đô trưởng, có ô tô đón đưa. Nhưng bây giờ hắn đã bị cách chức, đừng nói là ô tô, có người đưa về hay không cũng là một vấn đề.

Ô tô ở nơi này cũng là một phương tiện giao thông rất khan hiếm. Cả đất nước cũng chỉ có không đến hai mươi chiếc. Mà ô tô đi từ chiến trường đến nhà họ Tô cũng mất hai ngày nhưng nếu đi bộ mà nói chỉ sợ nửa tháng cũng chưa chắc đã tới.

Nhưng mà Tô Diệp cũng không định nói sự thật cho mẹ Tô biết. Gần đây bởi vì chuyện dọn dẹp, giặt quần áo mà mẹ Tô và cô ta cũng đã cãi lộn không biết bao nhiêu lần. Quan hệ của hai người cũng dần dần rạn nứt. 

Tô Diệp không biết dọn dẹp nên cô ta muốn mẹ Tô giúp mình. Đương nhiên mẹ Tô không muốn, vì vậy hai người liền cãi nhau, có lúc nghiêm trọng đến mức hai người còn xém đánh nhau.

Nếu không phải nghĩ đến việc đứa bé mà Tô Diệp đang mang thai có thể là cháu mình thì mẹ Tô đã sớm đánh nhau với cô ta rồi. Mà Tô Diệp cũng không có ép mẹ Tô quá mức. Dù sao thì chó cùng rứt giậu, ho nên quan hệ của hai người cũng trở nên xấu hổ như vậy.

_oOo_

Tui chợt phát hiện tui edit 252 rồi bay luôn qua 254 mà không ai tò mò :v


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net