Chap 45: Ngư ông đắc lợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phía bên trên, cuộc chiến của ba người Inuyasha, Bankot, Jakotsu cùng Kagura ngày càng kịch liệt thì ở dưới, tình hình chiến đấu của hai phe cũng gây cấn không kém. Kẻ địch có mặt ở khắp nơi, Kimura vừa kéo theo Kagome vừa lui về tòa trận dịch chuyển mà bọn họ đã chuẩn bị trước đó. Tình huống xấu nhất, dù cho Shinjo thất thủ cũng tuyệt đối không để Thánh nữ rơi vào tay đám người Ma đảng, chính vì vậy lúc này ưu tiên hàng đầu của Kimura là đưa Kagome đến nơi an toàn.

"Hô, ở đây chỉ còn mình ngươi sao?"

Kimura vừa nghe giọng ai đó vang lên, cơ thể theo bản năng hơi dịch chuyển về hướng ngược lại nhưng trên lưng đã truyền tới cảm giác đau nhói. Mặc dù anh đã kịp né khỏi công kích chí mạng nhưng phía sau vẫn bị chém một vết dài, máu túa ra ướt đẫm một mảng. Kagome hốt hoảng chạy tới giúp Kimura chữa trị vết thương, nhưng bị anh lập tức đẩy ra sau, chắn giữa cô và kẻ địch trước mặt.

Nhìn hai tay Kagome vụng về tỏa ra ánh sáng chữa trị, ánh mắt Hakudoushi hơi nhướn. Quả nhiên tin tức cô ta đã thức tỉnh là sự thật, có điều nhìn động tác vẫn còn lóng ngóng chưa quen.

"Lưới ma pháp của Shinjo quả thật rất khó chơi, cũng may Kagura giúp ta đỡ một phần sức lực."

Hakudoushi mỉm cười. Tuy bản thân hắn cũng đủ sức phá hủy kết giới nhưng việc đó khá tốn công, lại còn làm bọn chúng có tâm lý đề phòng. Thế nên hắn đã kiên nhẫn chờ cơ hội, khi Kagura công phá Shinjo chính là lúc tình hình loạn nhất, số lượng hộ vệ bên cạnh thánh nữ cũng yếu nhất. Hakudoushi vung lưỡi mác, như bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện, nháy mắt đã tới trước mặt Kimura.

"Kagome, chạy đi!"

Kimura hét lớn. Mặc dù hắn là một đối thủ khó chơi nhưng thành quả tập luyện cùng Bankotsu cũng phát huy tác dụng. Kimura tin tưởng tuy bản thân không thể hạ hắn nhưng ngăn chặn Hakudoushi cho tới khi Kagome chạy đến ma trận hẳn là vẫn được, huống chi bọn họ chỉ còn cách một đoạn rất ngắn. Trên người Kagome có mang theo một viên đá ma thuật, chỉ cần cô bước vào phạm vi pháp trận, Kagome sẽ lập tức được dịch chuyển tới lâu đài của Inu Taishou, ở đó cô ấy sẽ được an toàn.

Kagome mặc dù lo lắng cho Kimura nhưng bọn họ đã giao ước từ trước, bất kể có chuyện gì xảy ra, cô nhất định phải ưu tiên sống sót, những người phụ trách bảo vệ cô sẽ sẵn sàng liều cả mạng vì mục đích đó. Nên sau khi Kimura hét lên, Kagome không chút do dự dùng tất cả sức lực bỏ chạy. Nhưng khi trận dịch chuyển ở trước mặt, cô nhìn thấy Hakudoushi đang đứng chặn ở phía trên, ánh mắt cong cong mỉm cười.

Hakudoushi lơ lửng trên ma pháp trận, thẳng tay quăng Kimura về phía cô như ném một khúc gỗ vô tri. Đáy lòng Kagome lạnh buốt, cô hốt hoảng nhào tới kiểm tra hơi thở của Kimura.

Trên người Kimura hiện tại chằng chịt vết thương giống như bị dã thú cào qua, những chỗ nặng dường như còn thấy cả xương trắng. Bộ trang phục Kimura mặc vốn có màu trắng nhưng lúc này đã bị máu nhuộm đỏ, không còn nhìn ra được màu gốc. May mắn là mặc dù bị thương nặng nhưng Kimura vẫn còn một chút hơi thở, Kagome âm thầm thở phào. Thời gian cô quay lưng chỉ tầm khoảng một phút, không ngờ hắn lại hạ gục Kimura nhanh như vậy.

"Thánh nữ, nếu cô đi theo ta không chừng ta sẽ cho anh bạn thợ săn một đường sống, thế nào?"

Kagome cắn răng nhìn nụ cười vô hại trên mặt Hakudoushi. Rõ ràng hắn đã khiến Kimura bị thương đến mức này nhưng lại đem theo gương mặt cười cợt cùng cô trao đổi. Biết mình không thể chạy thoát, Kagome nén nước mắt chực trào, mạnh mẽ đáp lại.

"Đừng hòng!"

Sự phản kháng của Kagome trong mắt Hakudoushi giống như một trò cười, cô càng chống đối, hắn càng muốn khiến cô khuất phục. Thấy Kagome cố gắng kéo Kimura chạy trốn, Hakudoushi càng cảm thấy hài hước hơn. Sẵn vũ khí đang cầm trong tay, hắn ném nó như một mũi lao về phía Kimura, mục đích chính là để cảnh cáo nàng thánh nữ ngoan cố.

Hẳn nhiên Hakudoushi cho rằng dù cô có mang thân phận thần thánh thì cô cũng chỉ là một người bình thường, có ích kỷ và sợ hãi. Mặc dù Kagome đang đứng bên cạnh nhưng hắn cho rằng cô sẽ tránh né vào phút cuối. Thế giới của Hakudoushi không có sự thông cảm và yêu thương, nên hắn không hiểu được sự kỳ lạ của tính người. Rõ ràng chỉ là một sinh vật yếu ớt nhưng lại không bỏ mặc kẻ khác, lại còn có thể hy sinh tính mạng của bản thân chỉ để bảo vệ một kẻ sắp chết.

Thấy mũi ngọn xé gió lao tới, Kagome không nghĩ ngợi nhiều, lập tức khom người che chở cho Kimura. Hành động của cô khiến Hakudoushi hác hốc vì kinh ngạc. Bỗng, ngay khi lưỡi mác chạm tới Kagome, một tiếng nổ lớn vang lên cùng ánh chớp khiến hắn không kịp nhìn rõ. Khi Hakudoushi đang ngây người, vũ khí của hắn bị bắn ngược trở lại, xẹt ngang mặt hắn, để lại trên đó một vết xước bắt đầu rỉ máu.

Va chạm làm phía Kagome khói bụi mù mịt, che mất tầm nhìn. Đến khi lớp bụi tan bớt, Hakudoushi thấy bên cạnh Kagome có thêm một bóng người.

"Fuu-chan?!"

Nhìn thấy bóng dáng cao lớn đang che chắn cho họ, Kagome kinh ngạc gọi tên cậu. Ánh mắt Fuu liếc nhìn hai người, rồi dừng lại ở dấu ấn trên trán Kagome. Màu sắc những cánh hoa ẩn hiện, là dấu hiệu ma thuật đã được kích hoạt. So với hình dạng bé xíu thường ngày, Fuu lúc này đã trở thành một thanh niên trưởng thành, vóc dáng cao lớn thẳng tắp. Mái tóc vàng rực dài đến tận đầu gối được buộc gọn sau lưng. Đôi cánh trắng sải rộng, che chở cho hai người Kagome đằng sau.

Kagome trầm trồ, nhìn Fuu lúc này giống hệt như thiên sứ.

Hakudoushi nheo mắt nhìn kẻ lạ mặt. Không khó để Hakudoushi nhận ra kẻ vừa đến không phải một sinh vật hoàn chỉnh mà là một tinh linh. Xem ra chủ nhân của hắn cũng là người trong Mật đảng đã bố trí một ma thuật bảo vệ trên người thánh nữ để phòng những tình huống thế này.

"Đám người này đúng là phiền phức."

Lần trước cũng vì loại ma thuật bảo vệ khiến hắn nhầm người, kế hoạch thất bại làm cho hắn bị Kanna trách phạt vô cùng mất mặt. Chính vì vậy đối với loại ma thuật này, Hakudoushi có một cảm giác căm ghét khó tả.

"Để ta đập nát thứ ma thuật thấp kém này một lần cho đỡ chướng mắt."

Hakudoushi hét lớn, vung vũ khí về phía Fuu. Trái với hắn, Fuu ghim hai chân trên mặt đất, vung nắm đấm cản lại. Từ bàn tay của Fuu, cuồng phong tuôn trào, khiến vũ khí của Hakudoushi không thể nhích thêm một bước. Áp lực va chạm giữa cả hai sinh ra một luồng khí áp mạnh mẽ, thổi rạp cây cỏ xung quanh.

Mặc dù Hakudoushi chưa dốc toàn lực, nhưng có thể ngang ngạnh trực tiếp đối đầu với hắn cũng không có được bao nhiêu người. Trong nháy mắt, hắn cùng Fuu bay vút lên cao, kịch liệt va chạm. Càng đánh, hắn càng cảm thấy được tên tinh linh trước mặt có bao nhiêu khó nuốt. Nhưng cũng như hắn, đối phương vẫn hoàn toàn chưa bộc lộ hết thực lực của mình.

Khi cả hai lần nữa lao vào nhau, ánh mắt Hakudoushi vô tình nhìn thấy Kagome vẫn còn đứng đó, nét mặt căng thẳng theo dõi bọn họ. Trong nháy mắt, hắn nhếch môi cười như thể phát hiện ra điều gì. Không phải cô ta không muốn chạy, mà là không thể chạy. Ma thuật bảo vệ đòi hỏi cô ta cùng linh hồn bảo vệ phải ở gần nhau, nếu Kagome bỏ đi, liên kết giữa họ sẽ chấm dứt. Đây cũng chính là nhược điểm của loại ma pháp này.

"Để coi ngươi giải quyết như thế nào."

Hakudoushi hất ngược Fuu về sau rồi vung tay, triệu hồi một đàn dơi ồ ạt tấn công cậu. Tuy không hiểu tại sao hắn lại sử dụng loại ma thuật yếu ớt như vậy nhưng Fuu mạnh mẽ vung tay, trong chớp mắt xử lý nhanh gọn lũ dơi đang vây xung quanh. Bỗng, Fuu nghe thấy tiếng hét của Kagome. Một đám dơi cậu không kịp xử lý đã lao về phía bọn họ. Fuu lập tức hiểu ra vốn Hakudoushi đã nhắm vào phía Kagome ở dưới nên vội vàng dịch chuyển tới bên cạnh cô.

Nhân lúc Fuu tập trung xử lý đám dơi, Hakudoushi lợi dụng sự che mắt nhanh chóng tiếp cận cậu. Lưỡi mác đâm xuyên qua lớp phòng hộ lẫn cơ thể Fuu, khiến ma lực trong người cậu mất đi nhanh chóng.

"Không... Fuu-chan..."

Nhìn thân thể mờ nhạt của cậu ngã xuống rồi tan biến, Kagome kêu lên nức nở còn Hakudoushi xảo quyệt mỉm cười. Nhanh như cắt, hắn lướt đến cạnh cô, đánh ngất Kagome.

Tình hình phía Inuyasha lúc này không hề khả quan. Sau khi Kagura thi triển "Điệu múa tử vong" thì bất kể bọn họ dùng cách gì cũng không thể tạo ra tổn thương cho kẻ địch, trong khi đó mỗi lần kẻ địch tấn công họ đều phải cẩn thận chống đỡ, thời gian càng lâu, trên người họ lại xuất hiện thêm vết thương, càng lúc càng xuống sức.

Lúc này, ba người Inuyasha đang dựa lưng vào nhau thở dốc. Họ bị những cái bóng của Kagura bao vây tại tâm vòng tròn.

"Long Nha Chi Vũ!"

Những Kagura đồng loạt hô lớn, bàn tay vung lên tạo thành lốc xoáy hướng thẳng về phía trung tâm là nhóm người Inuyasha. Vào lúc bọn họ nghĩ bản thân tiêu đời thì xung quanh bỗng vang lên những tiếng va chạm cùng với âm thanh nứt vỡ. Hóa ra lúc họ không chú ý thì xung quanh ba người xuất hiện một khối băng lớn, che chở bọn họ bên trong. Dưới sự tấn công của vòi rồng, khối băng bị cắt thành từng mảng nhưng ba người Inuyasha đều bình an vô sự.

"Bạo Toái Nha!"

Một âm thanh lạnh lùng nhưng ẩn chứa uy nghiêm chợt vang như truyền tới từ bầu trời khiến lòng người rúng động. Nhóm Inuyasha chưa hết kinh ngạc thì một luồng ma lực mạnh mẽ mang theo sát khí lạnh thấu xương ào ào tràn tới, cuốn sạch hư ảnh Kagura đang bao vây họ.

"Sesshoumaru?"

"Sesshoumaru-sama!"

Ma pháp bị phá hủy, Kagura hiện ra chân thân cách đó không xa, ánh mắt căm tức dồn về kẻ phá bĩnh vừa xuất hiện. Từ trên cao, Sesshoumaru lướt xuống trước mặt nhóm Inuyasha, thanh kiếm trong tay ẩn ẩn năng lượng hung bạo, giống như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Gương mặt lãnh đạm đẹp như tạc, nhưng ánh mắt sắc bén khiến kẻ đối diện cảm thấy hít thở không thông.

"Ồ, xem ra cô có chút rắc rối hả, Kagura-san?"

Hakudoushi chợt hiện ra cạnh Kagura, trên tay hắn là Kagome đã ngất xỉu. Nhìn thấy cô, hai mắt Inuyasha trừng lớn, kích động muốn nhào tới ngay lập tức. Biết ý định của anh, Sesshoumaru vội đưa tay ngăn cản. Bên phía đối phương có hai tư lệnh, dựa vào bốn người bọn họ không thể cùng lúc đối phó cả hai người.

"Cút đi Hakudoushi, đây là chiến trường của ta."

"Được được."

Nghe Kagura quát tháo, Hakudoushi không giận mà rất hiểu chuyện rút lui, trước khi đi còn không quên ném lại cái nhìn khiêu khích cho nhóm Inuyasha rồi mới bay về hướng cổng phong ấn. Lần này nhiệm vụ của hắn coi như đã xong.

"Đừng nghĩ không có hắn thì ta không thể dọn dẹp các ngươi."

Kagura xoay tròn vũ khí, vẽ ra một cơn lốc khổng lồ không ngừng hút những thứ trước mặt. Bốn người đưa mắt nhìn nhau, toàn lực phát động ma lực. Bốn nguồn sức mạnh chui thẳng vào tâm lốc xoáy, tạo thành một tiếng nổ lớn. Bốn người bọn họ hơi lùi còn Kagura đứng gần đó bị dư chấn ép lui ra xa.

Chính lúc này, Inuyasha lướt nhanh qua cô ta, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Hakudoushi. Kagura vừa định tấn công anh thì Sesshoumaru đã di chuyển tới chặn ngang trước mặt.

"Đối thủ của ngươi là ta."

"Thật là một chàng trai kiêu ngạo."

Mặc dù lúc này toàn thân chật vật nhưng Kagura không quên bày ra dáng vẻ quyến rũ. Đáng tiếc bọn họ đã chứng kiến sự tàn nhẫn của cô ta nên không ai có can đảm dao động trước một người phụ nữ độc ác như vậy.

"Phong nhạn chi vũ!"

"Bạo Toái Nha!"

Hai luồng ma lực chạm vào nhau gây ra một tiếng nổ rung trời, Kagura không thể trụ vững, rơi thẳng xuống đất. Nằm trong hố sâu, cô ta bàng hoàng trợn mắt, không thể tin bản thân bị thua thiệt khi giao đấu cùng một tên ranh vắt mũi chưa sạch.

Sesshoumaru bình tĩnh nhìn cô ta. Anh cũng hơi kinh ngạc vì Sesshoumaru vốn cho rằng cô ta đã bị tiêu diệt từ lúc bốn người hợp sức. Đòn hợp kích vừa rồi cả bốn người đều dồn hết uy lực mạnh nhất nhưng không ngờ cô ta vẫn có thể trụ được cho đến lúc này. Có điều, tuy không chết nhưng rõ ràng đòn đánh cũng khiến cô ta bị thương nặng, nếu không muốn xử lý chắc chắn tốn sức hơn thế này.

Thấy Sesshoumaru chuẩn bị tung đòn kết liễu, hai mắt Kagura đục ngầu vì kích động nhưng cơ thể nặng trịch như đeo chì khiến cô ta không thể nhúc nhích. Đã lâu lắm rồi cô ta chưa từng cảm nhận cái chết gần đến vậy, mùi vị tử vong khiến linh hồn cô ta như phát cuồng. Cất tiếng cười gằng, Kagura dùng hết sức lực phất cây quạt trong tay rồi gục ngã. Những lưỡi đao gió mạnh mẽ lao về phía Sesshoumaru nhưng bởi vì đang tập trung ma lực nên anh quyết không tránh, cơ thể bị đao khí cắt tóe máu.

Cố nén cơn đau, hai mắt Sesshoumaru phát lạnh, mạnh mẽ vung kiếm.

"Thương Long Phá!"

Sấm sét từ thanh kiếm hóa thành một con rồng khổng lồ màu xanh nhạt, đùng đoàng đánh về phía Kagura. Khu rừng dưới chân Sesshoumaru bị chiêu thức của anh thổi bay, tạo thành một cái hố vừa sâu vừa dài. Cảm nhận được ma lực của kẻ địch tiêu tán, Sesshoumaru thở dốc, ôm vết thương hạ xuống trên tòa thành. Lúc này với chiến thắng của anh, các binh lính như được cổ vũ, càng ra sức đánh đuổi kẻ địch. Với sự trợ giúp của hai anh em Bankotsu, tình hình trong thành nhanh chóng được khống chế.

Nhìn về hướngInuyasha đã đi, Sesshoumaru nhíu mày. Tuy hy vọng hai người Inuyasha không saonhưng trong lòng anh lại dâng lên cảm giác bất an không thể nói rõ.    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net