Chương hai mươi hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì hoàng thất có việc nên Dunk phải quay lại Krungthep thêm một lần, Archen cũng đi cùng cậu, nhưng sau khi đến Krungthep thì phải tách nhau ra, cậu ở cung điện hoàng gia, Archen thì về nhà. Dunk nghĩ việc hoàng thất lần này cũng là chuyện vặt như trước, nhưng về đến cung điện rồi mới biết có liên quan đến chuyện truyền ngôi cho đại hoàng tử nên tốn nhiều thời gian hơn cậu nghĩ, đến hơn nửa tháng mới cơ bản xong xuôi. Xử lý xong việc cá nhân thì lại phải tham gia tiệc sinh nhật của chính mình, đến tối muộn mới có thể "trốn" khỏi hoàng cung, nhưng lại không tìm được Joong Archen ở đâu.

Dunk ở nhà riêng gọi điện thoại cũng không thấy ai nghe máy, cậu biết bạn trai của cậu là đứa trẻ ham chơi nên không quản quá chặt chẽ, chỉ là cậu muốn biết hắn đã chạy tới phương trời nào rồi.

Chỉ có thể tìm bạn bè của Joong để hỏi thử, hỏi đến Phuwin mới biết Joong lại đi ôm ấp Berry rồi. Ở tu viện đồi Seren được hai năm, Joong Archen về thành phố như hổ về rừng, lập tức tung hoành ngang dọc, nhưng không phải bạn bè party, mà việc đầu tiên là đi thăm Bery yêu dấu và mang đi bảo dưỡng chăm sóc, sau đó dành thời gian ở bên nhau.

"Ôm Berry ở đâu?"

"Gara của nó á, Pond mới đưa xe cho nó check"

"Gara tên gì?"

"Berry. Nó đặt mọi thứ tên Berry mà"

Chuyện này thì cậu biết. Nhưng mua một chiếc motor rồi mở một gara xe thì không phải hơi dư thừa sao? Tuy là tài phiệt nhưng mà làm vậy cũng phô trương quá rồi. Dunk ngồi xe đến địa chỉ được gửi trong tin nhắn.

Đến nơi rồi mới nhận ra, gara Berry là gara lớn, nhận bảo dưỡng xe phân khối lớn và các dòng xe sang. Diện tích rất rộng, có hẳn một khu vực trưng bày riêng, bên trong đặt tám chiếc motor đắc tiền, trong số đó có một chiếc màu đỏ chủ đạo phối cùng hoạ tiết đen, giống hệt một quả dâu.

"Chiếc đó là Berry trong truyền thuyết đó."

"7 chiếc kia thì sao?"

Nhân viên chỉ nghĩ Dunk là khách mang xe đến bảo dưỡng nên thoải mái tiếp chuyện, giới thiệu từng chiếc một

"Đáng lẽ ông chủ sẽ đặt tên là Berry 1, Berry 2, Berry 3, đặt đến Berry 7 thì thôi. Nhưng mà ông chủ cảm thấy làm vậy vô tình quá, sợ Berry buồn, nên từ chiếc thứ hai đã không đặt tên nữa."

"Không đặt tên?"

"Ừm, nhưng mà hồi chiều ông chủ quay lại đây thì bắt đầu đặt tên rồi."

"Chắc không phải là blueberry hay gì đó đâu?"

Cậu chỉ vào chiếc màu tím đen, hỏi bừa nhưng lại đúng. Nhân viên vỗ tay cảm thán đến mức muốn trao luôn phần thưởng.

"Ông chủ không phải gọi theo màu, mà gọi theo món đang thèm thôi. Chiếc màu vàng bên đó là Ramen, còn chiếc màu xanh lá giống rong biển bên kia là Kimbap, còn chiếc trắng cam là Sushi."

Tai Dunk sắp ù đến nơi, ở bên tai chỉ còn sushi, kimbap, ramen, teokbokki rồi cả dimsum. Đặt tên như vậy so với Berry 1, Berry 2 thì còn tuỳ tiện hơn.

"Lỡ như thèm món khác thì phải đổi Ramen sao?"

"Mua thêm chiếc nữa. Ông chủ giàu mà."

"..."

Dunk cạn lời. Sớm biết thiếu gia giỏi tiêu tiền nhưng không ngờ đến mức này. May là thích chơi xe, nếu thích chơi nhà thì không biết tiêu tiền đến mức nào nữa.

"Ông chủ đâu rồi?"

"Đang ở bên kia bảo dưỡng cho BBQ"

"BBQ?"

"Chiếc Ferrari đằng đó. Vì là bạn của ông chủ nên mỗi lần bảo dưỡng đều là đích thân ông chủ làm."

"Người bạn đó tên Naravit?"

"Ờ, Pond Naravit"

Dunk quá sợ khả năng đặt tên của Joong Archen và Pond Naravit, sao bọn họ tìm được nhau vậy? Cứ tưởng Berry là tuỳ tiện nhất, nào ngờ còn có BBQ.

Cậu đi tới bên chiếc Ferrari, gõ nhẹ vào nóc xe, người nằm trong lườn xe nhanh chóng thò đầu ra, nhìn thấy cậu liền vui vẻ tươi cười

"Em người tốt! Em đến rồi sao? Sao tìm được anh vậy?"

Nhìn hắn bây giờ giống hệt như một nhân viên sửa xe, vì đồng phục ở trên người, và vóc dáng thì to lớn. Nhưng gương mặt thì hớn hở như học sinh tiểu học thấy mẹ đến đón về nhà sau khi tan học.

"Hỏi Phuwin."

Cậu lấy khăn tay giúp hắn lau đi vết dầu nhớt bám trên gương mặt, vừa đưa lên lau Archen liền lùi lại. Hắn vừa bẩn vừa hôi, so với Dunk hiện tại, không nói đến thân phận, chỉ nói đến tình cảnh hiện tại thì hắn không xứng. Cậu mặc suit đắt tiền, từng đường may đều tỉ mỉ tinh tế, phụ kiện ghim cài áo đính kim cương trong bộ sưu tập mới nhất của thương hiệu nổi tiếng.

"Sao vậy?"

"Anh đang bẩn lắm"

"Thì?"

"Bẩn áo á"

Archen là người yêu cái đẹp nên không muốn làm bẩn tuyệt tác ở trước mặt. Đây cũng là lần đầu hắn nhìn thấy cậu mặc suit, trang trọng và khí chất quý tộc khiến người ta vừa nhìn thấy đã muốn quỳ.

Nhưng hôm nay là sinh nhật Dunk mà cậu không ở bên hắn, sợ hắn giận vì chuyện này nên muốn tránh mình, Dunk xuống nước một chút muốn dỗ dành

"Vậy cũng không định ôm em?"

"Em cởi ra thì anh ôm em"

Xem ra không dỗi vì chuyện sinh nhật, Dunk yên tâm rồi mới không nói đến chuyện này nữa. Nhưng Joong Archen vừa về thành phố đã lập tức lưu manh. Dunk không đáp, quay mặt nhìn chiếc Ferrari, đánh trống lãng

"Cái này của Pond?"

"BBQ của Pond đó"

"Còn xe của anh?"

"Ở bên đó, chắc là em cũng thấy rồi á. Anh không thích lái xe, nên chỉ đi motor thôi, hồi trước còn nhỏ thì chạy vespa, nhưng mà không ngầu gì hết"

"Không định lái xe sao?"

Archen lắc đầu. Phuwin cũng từng nói với hắn về chuyện mua một chiếc ô tô, ít nhất thì một chiếc tránh nắng tránh mưa cũng không tệ, nhưng Archen vẫn từ chối.

"Tình trạng tắc đường ở krungthep kinh dị lắm. Lướt motor vẫn nhanh hơn. Mưa thì mặc áo mưa, nắng thì không sao."

"ừm"

Dunk không ép hắn làm gì, hắn không có xe thì cậu có, hơn nữa bây giờ chỉ ở tu viện, bộ sưu tập motor của hắn vẫn đang chờ được dạo phố thì thời gian đâu mà lái xe bốn bánh.

"anh đang làm gì BBQ vậy?"

"Anh độ pô"

"Sắp xong chưa? Về nhà ăn tối."

"Em ăn tiệc rồi mà, còn cần ăn tối sao?"

Cậu lắc đầu, ngắn gọn đáp, "Ăn không no."

Sinh nhật năm nào cũng không được ăn no, mà phải bơm vào cả đống rượu vang vì tiếp rượu những vị quý tộc đáng quý. Chỉ khi được đón sinh nhật ở đồi Seren mới có thể ăn no một chút dù chỉ là những món đạm bạc, không thịt không cá.

"Vậy em nấu sao?"

"Ừm"

"Về thôi về thôi, BBQ để đó, ngày mai làm tiếp. Nhưng mà đợi anh chút"

Hắn vào phòng nhân viên, tắm hết mùi dầu nhớt rồi thay bộ đồ mới, tuy không nhắc gì tới nhưng vừa rồi Dunk hỏi có muốn ôm Dunk không, hắn nhớ cực kỳ rõ.

Thay đồ xong liền lon ton chạy ra ôm Dunk, gác cằm lên vai cậu mà nhìn ra ngoài sân. Mưa rồi, mưa nặng hạt đổ lên mái nhà, rơi xuống ào ào từ mái hiên.

"Mưa rồi"

"ừm"

"Xe em đâu Dunk?"

"bảo tài xế lái về rồi"

"..."

Nhìn về phía con cưng của mình đang đỗ trong phòng trưng bày, Archen chưa bao giờ ước Berry có một cái mái che đến thế. Vì hắn không muốn Dunk dầm mưa, hiện tại còn là một cơn mưa lớn.

"Ở đây có gì nấu không?"

"Có mì ăn liền"

"Ừm, cũng được."

Archen dẫn cậu vào phòng sinh hoạt ở phía sau gara, có một gian bếp nhỏ và kê chiếc giường ngủ.

"Chỗ này trước đây nhân viên trực đêm sẽ ngủ ở đây, nhưng mà sau này thì xây thêm phòng ở cạnh khu trưng bày rồi."

"Sợ Berry bị trộm mất?"

Hắn đứng nấu mì trong bếp, quay đầu nhìn cậu mà uất ức đáp

"Tại vì từng bị trộm rồi á"

Mặt mếu máo như sắp khóc, hắn kể lại sự kiện chấn động trong đời. Lần đó nhân viên xin về nên không có ai ở lại trực, trộm hung hăng đập cả kính cường lực để trộm Berry. Sáng hôm sau Archen biết tin đã lật tung cả Krungthep để tìm, tuy sau đó xe được rồi, trộm cũng bắt được rồi, nhưng vết thương lòng trong hắn quá lớn, cảm thấy bản thân không đủ sức bảo vệ được Berry nên tự dằn vặt mình trong thời gian dài. Bây giờ nhắc lại vẫn thấy buồn.

"Thích Berry đến vậy?"

"Ừm, cực kỳ thích, thích nhất trên đời, hồi mới mua anh còn dẫn Berry vào phòng ngủ, đắp chăn ngủ chung."

Dunk đi tới quầy bar ngăn giữa bếp và không gian bên ngoài, tay chống tựa cằm, nghiêng đầu nhìn hắn kể về Berry. Cảm giác ghen với một chiếc motor phân khối lớn thì quá ấu trĩ, nhưng mà Archen thật sự xem Berry như vợ hắn, ôm ấp vuốt ve, cùng đi năm châu bốn bể, tri kỷ trong cuộc đời. Nhưng trước đây hắn cũng từng nói yêu Phuwin nhất trên đời. Cậu thật sự lo lắng về cách xếp hạng của hắn.

"Phuwin hay Berry?"

"Sao lại có Phuwin ở đây? Nếu phải so thì cũng là em với Berry"

"Berry hay em?"

"Vậy anh với Kongkwan em chọn ai?"

"Kongkwan"

Archen ngạc nhiên quay đầu nhìn cậu, hắn nhướng mày như không tin vào lời cậu vừa nói. Hắn so bản thân với một con bò, mà kết quả là thua cả con bò.

Hắn tắt bếp rồi đi vòng qua quầy bar mà đứng cạnh cậu, chạm nhẹ lên vành tay Dunk rồi mân mê tuỳ thích

"Hôm nay biết giận lẫy rồi sao?"

"Không có, hỏi cho biết thôi"

"Xuất gia không được nói dối đâu"

Hắn mỉa cậu. Dunk biết hắn mỉa mai nhưng không phản bác được, vì cậu từng lấy lý do đó mà lừa người ta. Nếu thật sự xuất gia thì hắn không có cửa đâu. Bàn tay chơi đùa bên vành tai cậu rồi lướt xuống, chạm vào cổ rồi giữ lấy gáy cậu, nhẹ nhàng kéo vào lòng mình.

"Chuyện anh thích Berry cả Krungthep này ai cũng biết. Nhưng chuyện anh thích em, cả thế giới này đều biết."

"Anh thích Berry nhưng vừa rồi nhìn thấy trời mưa, anh đã muốn Berry có cái mái che để em không bị ướt mưa. Anh từng dầm mưa rất nhiều lần, có bị bệnh cũng không sao, nhưng anh không muốn hạt mưa chạm vào em đâu."

"Berry không xứng so với em đâu em người tốt"

Cuối cùng vẫn cho cậu một lời khẳng định chắc nịch nhất. Dunk nghe rồi gật đầu, vui vẻ xoa đầu hắn như sự hài lòng dành cho một con cún lớn được huấn luyện tốt. Trước đây hắn hoang dã thế nào, tự do ra sao, bây giờ đều đã thuộc về cậu và chỉ hướng về cậu.

"Nhưng mà mì không chay, em ăn được không?"

"Lúc ở tiệc cũng không có mì chay."

Chủ động hôn lên khoé môi hắn như phần thưởng cho câu trả lời của hắn. Thời gian tuy bên nhau không quá lâu, nhưng tình cảm đã lên tiếng rằng mối quan hệ này cần được xác lập một cách rõ ràng.

"Anh thích em, em người tốt"

"Em cũng thích anh, anh người xấu"

"?????"

Hắn lập tức buông cậu ra, biểu cảm hốt hoảng đến mức không thể hốt hoảng hơn được.

"Anh là người đẹp, không muốn làm người xấu."

"Xấu xa"

"...không phải mà"

"Anh chiếm được hoàng tử rồi, không phải xấu xa sao?"

Joong phì cười, thì ra còn có thể hiểu theo ý này, nếu vậy thì hắn làm người xấu xa cũng không sao, vì hắn muốn cất giữ trái tim của vị hoàng tử này lâu thêm một chút, cả đời cũng được, hắn đều sẵn lòng.



____CHÍNH HOÀN VĂN____

Serendipity là khi bạn vô tình gặp được may mắn của đời mình. Vô tình, gặp được, và may mắn. Nếu bạn tìm thấy những điều tốt đẹp mà không có chủ đích đi tìm kiếm chúng, thì sự tình cờ - may mắn bất ngờ - đã mang chúng đến với bạn.

Mong mọi người đều sẽ gặp được serendipity của riêng mình nhé 🌟

Chúc mừng năm mới, chúc mọi người vạn sự như ý 🧧🥳
Mong là có thể tiếp tục đồng hành cùng mọi người nhé 🥰

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ JoongDunk, ủng hộ "SERENDIPITY", và ủng hộ Tiệm của Sa. Mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ Tiệm của Sa cùng các tác phẩm trong tương lai nha! Và đừng quên theo dõi Tiệm của Sa trên IG để nhận được thông báo mới nhất nha ❤️

_______31/01/2024_______


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net