Chương 2: Ăn lẩu nào!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiệt Ba về khách sạn tắm rửa, thay một bộ đồ thoải mái rồi ngả ra ghế salon đợi tin nhắn của mọi người.

_Haizzz!

Nhìn chiếc áo khoác đang được vắt ngay ngắn trên ghế, Nhiệt Ba không khỏi thở dài. Lại nhìn qua chiếc điện thoại đang nằm yên ắng trên bàn, ánh mắt đảo một vòng rồi bật từ ghế salon dậy.

_Ế!-Nhiệt Ba khẽ thốt lên, trên môi là nụ cười nghịch ngợm.

Tin tức của Lộc Hàm thật sự là rất nhiều. Nhiệt Ba nhìn tiêu đề rồi trực tiếp lướt qua, chỉ chú ý những cái quan trọng.

_Là ca sĩ!

Nhiệt Ba lầm bầm rồi chọn Adventure Time của Lộc Hàm để nghe vì trong MV nhìn Lộc Hàm rất ngầu.

Nghe đến nửa bài thì Nhiệt Ba bỗng ngạc nhiên với suy nghĩ 'Mình tìm tin tức của Lộc Hàm làm gì vậy trời?'

_Oh my god!

Nhiệt Ba hét lên rồi ngồi ngay ngắn lại trên ghế salon. Ánh mắt đờ đẫn vươn tay lấy bịch gà viên trên bàn. Vừa tập trung suy nghĩ cho tương lai vừa ăn gà viên.

Tuy nói là tập trung suy nghĩ cho tương lai nhưng thật ra đầu óc Nhiệt Ba lúc này rỗng tuếch, căn bản chả suy nghĩ được gì!

Nhìn bịch gà viên trống không, Nhiệt Ba thở dài, lê bước chân qua tủ lạnh lấy chai nước lọc ra uống một hơi.

_Cốc.... Cốc.... Cốc....

Nhiệt Ba nhướng mày, cất vội chai nước vào tủ lạnh rồi nhanh chân chạy ra.

_Lộc Hàm!-Vừa mở cửa đã gặp phải người mà nãy giờ đang suy nghĩ làm Nhiệt Ba rất bất ngờ-Anh qua đây làm gì? Không phải là nhắn tin địa điểm sao?

Lộc Hàm ho khan rồi nói:

_Mọi người đang đợi dưới sảnh khách sạn nên nói anh qua gọi em vì dù sao phòng anh cũng bên cạnh phòng em.

Nhiệt Ba ngẩn người một giây rồi vội nói:

_Anh đợi em chút!

Cánh cửa được đóng sầm lại. Nhiệt Ba ở trong phòng loạn cả lên. Lấy túi, lấy áo khoác rồi chọn đại đôi giày thể thao màu trắng. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên đi ăn chung, Nhiệt Ba không muốn để lại ấn tượng xấu với mọi người.

_Em xong rồi đây!

Loay hoay trong phòng gần 5', Nhiệt Ba mới bước ra. Trên tay lỉnh kỉnh đủ thứ đồ nào là túi, áo khoác, gói gà viên,...

_Nào! Anh cầm cho!

Lộc Hàm thấy đồ của cô mang theo thì chỉ biết dở khóc dở cười. Lúc đầu còn ngạc nhiên, bình thường con gái sửa soạn chẳng phải đều ít nhất là nửa tiếng sao. Anh cũng đã chuẩn bị xong tinh thần để đợi. Ai ngờ, cô gom đồ chưa tới 5'.

_Vậy thì nhờ anh.

Nhiệt Ba đưa túi và gà viên cho Lộc Hàm. Một tay mặc áo khoác còn một tay thì khóa cửa phòng.

_Em cầm được rồi!-Nhiệt Ba khóa xong cửa phòng liền đưa tay để lấy đồ trên tay Lộc Hàm.

Lộc Hàm đưa bịch gà viên cho Nhiệt Ba, cười nói:

_Em cứ thoải mái mà ăn, cái này anh cầm cho!

Nhiệt Ba đơ người nhìn Lộc Hàm. Cái này có chút giống với bạn trai khi đối xử với bạn gái đó nha.

_Đi thôi!

_Vâng!-Nhiệt Ba mở bịch gà viên ra rồi đưa cho Lộc Hàm-Anh ăn thử xem.

Lộc Hàm thoải mái ăn một viên. Đúng lúc này thang máy mở ra. Lộc Hàm nhường Nhiệt Ba vào trước rồi mới vào.

_Em ăn nhiều thật!

_Vâng!-Nhiệt Ba gật đầu, tay vẫn không ngừng cho gà viên vào miệng.

_Lúc quay thì làm sao em ăn được?-Lộc Hàm hiếu kì hỏi.

_Có An Mộ Hy mà!-Nhiệt Ba cười cười đưa cho Lộc Hàm thêm mấy viên gà.

_Nếu bây giờ có máy quay thì tốt nhỉ?-Lộc Hàm vừa ăn gà vừa nói.

Nhiệt Ba nhướng mày tò mò nhìn Lộc Hàm.

_Em giới thiệu sản phẩm rất có tâm.

_Hahahahaha. Thật hay giả vậy?

Lộc Hàm cũng cười rộ cả lên.

Lúc này thang máy mở ra, hai người cùng bước ra vừa đi vừa cười nói rất vui vẻ.

_Em đi trả chìa khóa. Anh đợi chút nhé!

Lộc Hàm gật đầu nhìn Nhiệt Ba trả chìa khóa rồi quay lại.

_Ơ! Mọi người đâu hết rồi?-Nhiệt Ba chạy chậm tới chỗ Lộc Hàm hỏi.

_Anh cũng không biết!-Lộc Hàm lắc đầu.

Nhiệt Ba nhón chân nhìn xung quanh nhưng không thấy ai cả. Lúc này điện thoại trên tay Lộc Hàm rung lên.

_Là anh Tổ Lam!

Nhiệt Ba gật đầu.

-Anh Tổ Lam, mọi người đâu mất rồi?

-Lộc Hàm, mọi người ra quán trước rồi, cậu dắt Tiểu Địch ra sau nhé!-Tổ Lam cười to.

-À!

-Chỉ 'À' thôi à? Vậy cậu biết đường không?

-Em không biết!

-Đi thẳng sẽ có một cái ngã ba, cậu bỏ ngã ba đó đi thảng nửa rồi quẹo trái sẽ thấy quán lẩu!

-Được, anh!

Lộc Hàm vừa để điện thoại vào túi vừa nói với Nhiệt Ba:

_Mấy anh ấy ra trước rồi chúng ta cũng đi thôi!

_À, vâng!-Nhiệt Ba gật đầu.

_Em cảm thấy mình chuẩn bị rất nhanh nhưng sao mọi người lại đi trước rồi?-Nhiệt Ba đi phía trước Lộc Hàm, vừa nói vừa lùi về phía sau.

_Chắc mọi người nghĩ con gái thường sửa soạn lâu nên đi trước!

_À, à! Thế anh cũng nghĩ vậy à?

_Anh còn chuẩn bị sẵn tinh thần để đợi!

_Hahahahaha!-Nhiệt Ba cười giả lả.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net