Huyễn Hoặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày gần đây , Ragashu bận tới cực độ . Ngay cả thời gian bình thường dùng để nhắc nhở tôi mấy câu cũng đã đều không còn .

Kỳ thực , bản thân tôi cảm thấy rất có lỗi , cũng rất áy náy với toàn bộ Babylon . Chỉ vì thù riêng của tôi , mà hiện tại họ lại phải đối mặt với cơn ác mộng chiến tranh sau bao nhiêu năm hòa bình .

Bên ngoài cung điện đã bắt đầu truyền tai nhau những lời khó nghe , họ nói , Ragashu là vì mỹ nhân hằng đêm thổi gió bên tai mới có thể đắc tội với Ai Cập vương cùng Hitaito vương tử . Hắn vì tôi lại nghiễm nhiên trở thành hôn quân , nhưng những người kia cũng thật quá đáng , Babylon đâu có thảm hại tới mức để dùng từ 'đắc tội' chứ.

Nhưng thực ra , trong lòng mỗi vị hoàng tộc đều hiểu rằng , đại cục cân bằng này đã kéo dài quá lâu , may ra có Ai Cập và Hitaito là miễn cưỡng xuất sắc hơn một chút .

Mà Ai Cập kể từ khi có Pharaon mới lên kế vị thì không ngừng suy yếu , hiện tại đã kéo dài tới tình trạng nguyên khí bị tổn hại nghiêm trọng .

Thế mới nói , Carol kia chỉ là đồ vật có sức hút để lôi kéo sự tung hô của nhân dân , chứ nếu mà là con gái nữ thần thật , đời nào lại khiến quốc gia này ngày càng kém đi .

Song Hitaito vương cũng tuổi già sức yếu rồi , có lẽ đã đến lúc cân nhắc một chút , nên để hoàng thân Jidan hay vương tử Izumin kế thừa vị trí tôn quý kia . Một trong hai vị quốc vương mới lên ngôi , bất kể là ai , thì thế lực của người còn lại cũng sẽ ra sức gây sức ép , thậm chí làm phản để có được ngôi vị .

Đến lúc đó , giặc ngoài giặc trong như sói hổ rình rập , Hitaito vương vẫn là nên sống lâu thêm chút nữa .

Cuối cùng thì , chiến tranh lần này định sẵn là sẽ xảy ra , việc hoàng phi Babylon hãm hại hoàng phi Ai Cập chỉ là cái cớ hoàn mỹ cho việc phát động nó.

Hôm nay là ngày Ragashu đón Izumin tới làm khách , thuận tiện thăm dò một chút ý tứ của hắn . Qua đó có thể đoán trước một số thứ .

Nếu nói em là sư tử , Ragashu là cáo , vậy Izumin chắc chắn là một con sói . Sư tử tuy dũng mãnh , nhưng không có mưu kế đủ thâm sâu . Mặc dù bây giờ có lẽ em đã khác , nhưng 'Giang sơn dễ đổi , bản tính khó dời' , cái tính nóng nảy bốc đồng ấy cũng sẽ sớm có một ngày hại chết em.

Ragashu sâu không lường được , quỷ kế đa đoan , nhưng có điều cầm quân không giỏi , khiến cho Babylon chỉ phát triển được về mặt kinh tế , còn quân đội thì không thể nào so với Ai Cập .

Còn Izumin , hắn có cả dũng cả mưu . Khuyết điểm duy nhất của hắn chính là quỵ lụy trước Carol , nếu không , tiền đồ thực sự vô hạn , còn không vì nàng ta mà chạy loạn khắp nơi . Ngay cả lần trước khi tôi cho hắn và Carol ngã ngựa , đó cũng tính là may mắn .

Tôi ngây ngốc ngồi trên giường mấy tiếng , ngay cả yến tiệc cũng cáo bệnh không đi , có lẽ đã từ rất lâu rồi , tôi đã trầm mặc hẳn so với lúc trước . Tôi cố gắng để không nghĩ về em , thực sự là đã quá mức mệt mỏi rồi , đến mức tôi chẳng còn muốn nghĩ thêm về bất cứ ai hay bất cứ điều gì nữa .

Tôi hơi nâng tầm mắt lên , mở miệng ra hỏi Ari :

- Hiện tại là thời điểm nào rồi ?

- Bẩm hoàng phi , bây giờ đã là canh chín rồi .

Ánh mắt nàng ta nhìn tôi từ lúc gả sang Babylon luôn có chút bi thương , gần đây còn có thêm sự không thể minh bạch .

Ari đi theo tôi , đó là tội nghiệt cùng dằn vặt . Tôi vẫn luôn cảm kích lòng trung thành của nàng , cũng đã sắp đến thời điểm của tôi rồi . Có hay không nên thả tự do cho nàng ?

- Ari...

Tôi có chút chần chừ.

-Lệnh bà có gì phân phó ?

Giọng Ari dường như có chút lo lắng , nàng đã đọc ra ý nghĩ của tôi rồi .

- Ta nghĩ ....

Còn chưa nói hết câu , bên ngoài đã truyền tới một hồi náo động . Tôi có chút khó chịu , thực sự là quá coi thường cái ghế hoàng phi Babylon này rồi .

Sau đó bật dậy bước thẳng ra ngoài . Bước chân của Ari thật nhanh đã bám sát theo .

Cách cửa phòng khoảng ba trượng , là hai tên hộ vệ cực kỳ lạ mắt đang dìu...Izumin . Tôi bắt đầu hơi tò mò , tửu lượng của hắn không được tốt à ? Giờ này xem như còn khá sớm , vậy mà đã lảo đảo quay về phòng rồi sao ?

Các cung nữ canh trước cửa phòng nép sát vào hai bên cách cửa , vẻ mặt bình tĩnh trầm ổn . Còn hai tên hộ vệ kia có chút xấu hổ cúi đầu , rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra ? Tôi nhíu nhíu mày , nhìn chằm chằm vào hai tên nam nhân thô kệch kia , ánh mắt truyền tải ý vị muốn bọn họ giải thích .

Đúng lúc đó , Izumin đột nhiên bật dậy từ vai hai tên lính , mà vừa khéo , hắn lại bổ nhào về phía đối diện - nơi tôi đang đứng .

Mắt hắn vẫn nhắm , mà thân thể nặng nề bấu víu tay tôi giống như có thể làm tôi thấp đi vài tấc . Sắc mặt tôi cực kì khó coi , trừng mắt , động tác có phần mạnh bạo và thô lỗ xoay chuyển thân mình .

Vào đúng lúc sắp thoát ra khỏi ma trảo của hắn , Izumin đột ngột mở thật to mắt , tình cờ lại giao với cặp mắt đang trừng lớn của tôi .

Một khắc kia , tôi nhìn thấy , đôi mắt hắn có màu xanh , chứ tuyệt đối không phải nâu trà như thường ngày .

Bình sinh tôi ghét Carol , nên cũng ghét bất cứ thứ gì liên quan tới cô ta , nên một chút do dự cuối cùng cũng bị đánh tan , đẩy hắn mạnh tới mức ngồi thụp xuống sàn ngây ngốc .

Hắn mơ mơ màng màng , mặt mũi bớt đi năm phần nguy hiểm so với thường ngày . Một lát sau mới ngẩn người ngẩng mặt lên , đối diện với vẻ mặt hung thần ác sát của tôi .

Tôi ngờ ngợ , như có như không nhận ra một số điều ... Nhưng suy nghĩ ấy xẹt qua quá nhanh , căn bản là không thể nào có thể nắm bắt...

Sau đó , trước con mắt như muốn lồi ra của hai tên hộ vệ cùng Ari , thế mà hắn lại , ôm chặt lấy tôi...

Hắn không hề đứng dậy , nửa khuôn mặt áp sát vào phần hông của tôi , vòng tay cứng như gọng kìm , triệt để không cho tôi đường thoái lui .

Được rồi , phản ứng của Izumin hôm nay có phải quá kì lạ rồi không ? Hắn ăn phải bùa mê thuốc lú gì mà lại biến thành cái dạng này ?

Hai tay tôi bị ép chặt vào đùi , không còn cách nào khác bèn dùng ánh mắt sắc lạnh hướng tới ba con người đứng như trời trồng ở đó .

Hai tên hộ vệ lúc này mới giống như vừa thoát khỏi cơn mơ , tiến lại gần kéo Izumin ra khỏi tôi . Nhưng mà cho dù làm cách nào , mềm mỏng hay cứng rắn , hắn đều không dịch chuyển dù chỉ một chút...

Lần này , tôi thực sự muốn bạo phát rồi . Đáng ra tôi sẽ không động thủ với hắn , nhưng với hành động vô lễ này , thân phận quốc khách hãy trực tiếp vứt đi đi .

May là giữa đầu gối của tôi và vòm ngực của hắn còn có chút khoảng cách , tôi bèn nâng đầu gối , hoa lệ huých vào cằm hắn một cái .

Thiết nghĩ , nếu lúc đó Izumin đang nói chuyện , có lẽ cả đời này hắn sẽ không nói được nữa .

Cú đá quả nhiên khiến hắn bật ra đằng sau , mà vừa khéo rơi trúng vào lòng tên hộ vệ .

Tôi vuốt vuốt tóc , chỉnh lại váy lụa hơi xộc xệch , mở ra quạt bông , lấy lại dáng vẻ cao quý thường ngày rồi kiêu ngạo bước vào trong phòng . Thủy chung không liếc tới phía sau dù chỉ là nửa ánh mắt .

Và đương nhiên , cũng bỏ qua nguyên nhân ban đầu khiến tôi phải ra tới tận đây .

Ragashu ... Izumin ... Ta sẽ thật vui vẻ chống mắt lên xem các ngươi đang bày trò gì .

End

P.s : Chương này khá là ... nhảm luôn :) Vì nó chỉ là khởi đầu của phong ba nên có khá nhiều điểm nghi vấn :3 Có nàng nào biết Izumin bị làm sao không ? Comment ở phía dưới để được giải đáp nhé :)

Sorry vì đã bỏ bê truyện quá lâu ><












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net