CHAP 25: KẾ HOẠCH BÍ MẬT (Part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng 1 tiếng sau, chiếc motor màu đen phân khối lớn mà Syaoran đang lái dừng lại trước cổng một căn biệt thự. Nó được xây theo lối phong cách phương Tây với màu chủ đạo là xanh rêu, cũng khá lớn không khác với căn biệt thự nhà cậu nhưng nhỏ hơn một chút. Syaoran dừng lại một lúc, cởi mũ bảo hiểm, rồi bước vào trong căn biệt thự sang trọng đó.

Bên trong sân cũng không khác với căn biệt thự của Syaoran là bao. Hai nên được trồng hai chiếc cây cổ thụ lớn dưới thảm cỏ xanh mướt. Đường đi vào được rải nền sỏi rất sạch sẽ. Trước cửa căn biệt thự còn có một cái hồ nhỏ có vòi phun nước ở chính giữa, nhìn rất sang trọng. Nếu để người khác đi vào đây thì chỉ có la hét lên sung sướng mà thôi. Nhưng đối với Syaoran thì không nha! Cậu vẫn thản nhiên đi vào trong, chẳng quan sát xung quanh là mấy. Bởi vì mấy cái thứ ở đây cậu cũng đã quá quen rồi, có khi còn không đẹp bằng nhà của cậu ấy chứ!

Bước vào trong, không gian phòng được bật đèn sáng trưng với những đồ đạc rất chi là đắt tiền. Syaoran đứng lại trước thềm cửa, ngó vào bên trong. Quả thật có một người đàn ông khoảng 19-20 tuổi đang ngồi ở ghế phòng khách, có vẻ như đang đợi ai. Syaoran gõ nhẹ vào cửa ba tiếng. Người đàn ông đó nghe vậy, liền quay lại.

-"Đến rồi sao?"

Anh ta mỉm cười nhìn Syaoran nhưng với ánh mắt cũng không gọi là dịu hiền gì, rất chi là gian xảo và mờ ám.

-"Đến rồi thì hãy vào đây đi!"

Anh ta nói với giọng nói cũng đủ cho người nghe cảm thấy lạnh buốt. Syaoran vẫn không nói gì, chỉ im lặng đi vào rồi ngồi đối diện với anh ta.

-"Quả thật là cậu Li Syaoran, con trai chủ tịch tập đoàn S.M.S, vẫn lạnh lùng như mọi khi nhỉ?"

Anh ta nhìn Syaoran với ánh mắt sắc bén, rồi khẽ nhếch môi, mang theo một cái lạnh đến sởn tóc gáy. Nhưng Syaoran thì không thế nha. Cậu vẫn im lặng nhìn người đàn ông đó không động tĩnh với đôi mắt màu hổ phách sắc nhọn. Cậu có khi còn "lạnh" hơn cả anh ta ấy, đừng tưởng chỉ có thế làm cậu gục ngã nhé!

-"Chúng ta vào vấn đề chính thôi chứ? Anh Yashuo?"

Syaoran lạnh lùng nói, đôi mắt sắc nhọn vẫn nhìn chằm chằm vào Yashuo. Yashuo nghe vậy thì hết nói nổi luôn, liền thở dài rồi phá bỏ cái không khí lạnh lẽo lúc trước.

-"Này nhé, Syaoran! Cậu chẳng bao giờ nói chuyện nhiều gì với anh nha~ Nhàm thật đó! Lâu lâu mới gặp lại nhau mà!"

-"Chuyện đó vứt sang một bên đi! Bây giờ chúng ta vào vấn đề chính thôi chứ?"

-"Chậc... Thiệt tình..."_Yashuo tặc lưỡi một cái, nhìn Syaoran với vẻ ngán ngẩm. Cậu nhóc này quả thật trước giờ vẫn như vậy, chẳng thay đổi gì cả!_"Vậy hôm nay cậu Syaoran muốn gặp tôi là vì chuyện gì đây?"

Yashuo ngáp ngắn ngáp dài. Cái vỏ bọc lạnh lẽo trước khi gặp bây giờ vứt đi đâu rồi a?

Syaoran thì cũng chẳng thích nói nhiều, chỉ đặt một tập giấy tờ gì đó trước mặt Yashuo rồi lạnh lùng nói:

-"Tôi muốn anh tìm giúp tôi người này có được không?"

Yashuo vừa ngáp vừa cầm tập giấy đó lên xem xét, có vẻ ngán lắm thì phải?

-"Gì đây? Tìm một cô bé sao?"

-"Phải!"

-"Sao không có tên vậy? Mới có lí lịch thôi mà? Lại còn rất ít nữa?"

Syaoran nghe vậy thì im lặng một hồi. Quả thật thông tin mà cậu biết của cô bé mà cậu muốn tìm là rất ít, đến tên cũng không biết nữa là...

-"Tôi chỉ có một vài thông tin đó thôi. Tôi biết việc tìm người của anh là rất triệt để mà. Tôi sẽ cố gắng tìm kiếm thêm thông tin của cô bé đó rồi sẽ cho anh biết! Mong anh hợp tác giúp!"

Yashuo nghe vậy thì im lặng nhìn Syaoran, lấy tay xoa cằm đăm chiêu một hồi lâu. Nhìn vẻ mặt của Syaoran, cái vẻ mặt này là rất hiếm thấy. Có vẻ như cô bé cần tìm này là rất quan trọng đối với cậu. Sau một hồi, Yashuo khẽ nhếch môi, mỉm cười rồi nói:

-"Thôi được! Nể tình là đối tác với ba cậu, tôi sẽ giúp cậu chuyện này!"

Syaoran nghe vậy thì khẽ mỉm cười, trong bụng rất vui mừng nhưng không để lộ ra ngoài, miệng vẫn thốt ra một câu lạnh lẽo:

-"Cảm ơn anh đã hợp tác! Còn một điều nữa: Tôi muốn kế hoạch này chỉ có 2 chúng ta biết, tuyệt đối không được để lộ ra ngoài. Có được không?"

Yashuo nghe vậy, môi khẽ nhếch lên một nụ cười gian xảo. Cậu nhóc mới 16 tuổi mà đã có thể làm một chuyện mờ ám như vậy sao? Quả thật lá gan không hề nhỏ!

-"Được, tôi chấp nhận!"

-"Vậy cảm ơn anh nhiều! Tôi đi đây!"

Syaoran có vẻ đã yên tâm, liền đứng dậy rồi đi ra ngoài.

-"Khoan đã!"

Bỗng Yashuo cất tiếng. Syaoran nghe vậy thì cũng không đi nữa, liền dừng lại rồi lạnh lùng hỏi:

-"Có chuyện gì sao?"

-"Tôi sẽ làm việc này cho cậu, nhưng với một điều kiện..."

-"Điều kiện?"

-"Cậu biết tính tôi mà, khi làm việc gì cho người khác cũng cần phải có điều kiện chứ!"

-"Vậy điều kiện gì đây?"

Yashuo im lặng, môi lại khẽ nhếch lên một nụ cười rất chi là xảo quyệt và mờ ám, làm cho cái không khí xung quanh quả thật đã gần biến thành cái lạnh của vùng Nam Cực rồi a.

========

Sau thêm một tiếng ở nhà của Yashuo, Syaoran lại lái chiếc xe motor của mình trên con đường cũ, nhưng không phải về nhà, mà đến tập đoàn S.M.S, là tập đoàn của ba cậu.

Bây giờ cũng đã là tối rồi. Cuối cùng, Syaoran đã đến trước cổng tập đoàn S.M.S. Lại cái kiểu này, tuy đã muộn nhưng vẫn hàng mấy đám nữ nhân cứ bám vây quanh cậu đông như kiển cỏ vậy. Syaoran thực rất khó chịu, nhưng cậu vẫn tỏ vẻ bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Cậu cũng chẳng muốn dây dưa gì với đám dở hơi này. Cậu dựng chiếc xe motor lại đó rồi đứng dựa cạnh nó, 2 cánh tay khoanh vào nhau, cùng với bộ quần áo da màu đen bóng, nhìn không khác gì một nam nhân ngoài 20, trông rất lịch lãm. Cái dáng vẻ này chỉ làm cho đám con gái xung quanh hò hét to hơn mà thôi. Syaoran vẫn chẳng để ý gì, chỉ vẫn tư thế cũ rồi im lặng. Có vẻ như cậu đang đợi ai a.

Bỗng cánh cửa kính chợt mở, một cô gái khoảng 15-16 tuổi bước ra khỏi tập đoàn. Cô gái này ăn mặc rất sang trọng, mặc đồ hàng hiệu, đi bốt da, mặt thì đánh son phấn nhưng nhẹ thôi nhưng vẻ mặt toát lên một sắc đẹp đến mê người, trên người chỗ nào cũng có trang sức mạ vàng. Nhìn cô gái này không khác gì một mỹ nhân a!

Cô gái đó tiếp tục đi, lần vào đám đông kia rồi lại gần với Syaoran. Do vẻ đẹp cuốn hút của cô ta nên những cô gái trong đám đông đó cũng không dám làm gì cô, chỉ đứng im nhìn sự việc tiếp diễn thế nào.

Cô gái đó đến gần Syaoran, dùng bàn tay ngọc ngà của mình khẽ chạm lên khuôn mặt lạnh lùng kia, ghé sát vào tai cậu rồi thì thầm:

-"Anh tôi kêu cậu tới đón tôi, đúng không?"

Syaoran giật mình, tròn mắt nhìn cô gái đó đang mỉm cười. Cái vẻ mặt này không khác gì với vẻ mặt của Yashuo, cũng gian xảo nhưng lại đẹp đến mê người. Cậu nhớ lại lời nói của Yashuo lúc chiều...

*Hồi tưởng*

Yashuo vẫn nhìn Syaoran với nụ cười gian xảo. Sau một lúc, anh mới nói:

-"Cậu... hãy làm quen với em gái tôi đi!"

-"Em gái?"

-"Phải! Nó đang làm việc ở tập đoàn S.M.S, là tập đoàn của ba cậu đấy!"

*Kết thúc hồi tưởng*

Syaoran nhận ra cô gái này thực rất quen. Đó là cô gái đã đụng phải cậu khi cậu đang vào tập đoàn ngày hôm qua. Quả thật là oan gia mà, hôm nay lại phải gặp cô ta. Syaoran thở dài, rồi quay người ngồi lại trên chiếc xe motor của mình, đội mũ bảo hiểm lên rồi ra hiệu bảo cô gái đó lên xe. Cô gái này dường như đã hiểu, liền ngồi lên ghế phía đằng sau của Syaoran. Sau đó cậu và cô ta đi mất. Đám nữ nhân đó đứng lại nhìn theo với vẻ mặt tiếc nuối.

-"Syaoran có bạn gái rồi sao? Tiếc quá đi à!"

-"Này! Không phải cô gái đó chính là tiểu thư Yashuko nhà Motoya sao?"

-"Đúng vậy! Cô ấy mới vào làm việc ở tập đoàn này, hiện cũng gần là Idol sắp nổi rồi đấy!"

-"Quả thật là một nữ nhân tài sắc vẹn toàn, gặp được Syaoran đúng là do trời định nhỉ?"

...

Lại nói đến Syaoran. Cậu vẫn đang lái chiếc xe motor của mình chở Yashuko đi trên con đường cũ, khuôn mặt vẫn lạnh như băng, chẳng nói năng gì.

-"Cậu tên gì nhỉ?"

Yashuko ngồi đằng sau bỗng nói. Mặc dù cô này đã biết tên cậu nhưng vẫn cứ hỏi, mục đích có thể là lấy lòng cậu đây mà!

-"Li Syaoran."

Syaoran trả lời với một giọng nói cực kì lạnh lẽo. Cậu biết rằng ở cả khu phố này làm gì có ai là không biết tên cậu, chỉ ít thì nghe danh thôi cũng đáng. Đằng này... Cậu vốn không thích lại gần nữ nhân lạ nào nhưng vì điều kiện với Yashuo nên cậu đành phải chấp nhận.

Yashuko nghe vậy mới là không thích chút nào. Trước giờ chưa có nam nhân nào nói lạnh lùng với cô như vậy. Mà Syaoran lại là người cô ưng nhất, không thể lạnh nhạt như vậy được.

-"Li Syaoran... Cậu nhàm thật đấy! Chẳng có hứng thú chút nào~"

Yashuko giả vờ giận dỗi, nói khẽ vào tai Syaoran nhưng hai tay dường như còn ôm chặt cậu hơn nữa. Syaoran thấy vậy nhưng cứ mặc kệ. Chỉ cần đưa con này về đến nhà là coi như hết nợ!

Một lúc sau, chiếc xe motor đã dừng lại trước cổng của căn biệt thự cũ. Syaoran dừng lại, ra hiệu cho Yashuko xuống xe. Yashuko giờ đã nhận ra, cảm thấy tiếc nuối vì thời gian trôi qua thật nhanh. Cô muốn ở bên Syaoran lâu hơn nữa cơ. Nhưng thời gian đâu cho phép, cô đành phải xuống xe thôi.

Trả lại chiếc mũ bảo hiểm cho Syaoran, Yashuko khẽ kéo tay cậu lại, ghé sát vào tai cậu thì thầm:

-"Chúng ta... sẽ còn gặp lại nhau... nhiều hơn nữa đấy!"

Nói rồi, Yashuko quay phắt vào trong nhà, trong bụng cười thầm tỏ vẻ đắc ý. Còn Syaoran, cậu đứng đó nhìn theo với vẻ mặt khó hiểu. Sau một hồi, cậu lắc đầu lái chiếc xe motor rồi trở về nhà mình.

========

Yashuko khi vào trong nhà, nhìn thấy anh trai mình đang ngồi thư thả trên chiếc ghế sopha sang trọng kia, liền nhíu mày:

-"Anh hai, anh kêu cậu ta tới hả?"

Yashuo nghe vậy thì nhìn em gái của mình, khẽ nhếch môi.

-"Li Syaoran sao...? Cậu ta làm gì em?"

-"Không! Em thấy cậu ta thật nhàm đấy! Chẳng thú vị gì cả!"

Yashuko phùng mồm, ngồi xuống chiếc ghế sopha đối diện với Yashuo. Yashuo ngồi đó, nhìn em gái mình với ánh mắt khó hiểu.

-"Em không thích cậu ta à?"

Yashuko nghe vậy, liền im lặng một hồi, rồi cầm lấy tách trà cạnh đó, uống một ngụm. Đôi môi ngọc ngà khẽ nở một nụ cười ớn lạnh:

-"Cũng không hẳn. Nhưng em sẽ làm cho cậu ta không còn nhàm như vậy nữa đâu...!"

_____ Hết chap 25 (part 2) _____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net