Chap 8: Hôn sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng thượng Thiên Kim Ngưu của Thiên Thổ Quốc.

_Cùng lúc đó, tại Thiên Thổ Quốc_

   Thiên Thổ Quốc được trị vì bởi Thiên Kim Ngưu nên nhân dân sống trong hòa bình có cơm ăn mặc ấm, không sợ lạnh hay đói mà chết. Tuy Thiên Thổ Quốc là một nước tầm trung về diện tích nhưng mọi lĩnh vực đều rất phát triển. Khác với các thời đại do các vị vua khác trị vì, hậu cung chỉ một mình hoàng hậu, không hề tam cung lục diện như trước. Điều đó đã khiến rất nhiều nữ nhân Thiên Thổ Quốc ngưỡng mộ. Tại hoàng cung đang có một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần khoan thai, nhẹ nhàng dạo bước trong Ngự uyển mà thưởng thức hoa thơm, cỏ lạ, hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ của mùa hạ. Chợt, một giọng eo éo vang lên làm vỡ khung cảnh tuyệt đẹp này. Nàng bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng, từ tốn về phía Thiên Kim điện nguy nga, đồ sộ. Nàng hơi khụy chân xuống nhẹ giọng nói, âm thanh êm dịu, nhẹ nhàng:

- Phụ hoàng cho gọi Kết nhi.

- Lại đây nào Kết nhi._ Một giọng nói ôn tồn, nhưng đầy nghiêm nghị khiến bao kẻ khuất phục nhưng lại rất ấm áp đối với hoàng thân quốc thích.- Kết nhi, năm nay con cũng đã đến tuổi xuất giá, không thể cứ mãi ở bên ta và mẫu thân con. Hoàng muội con chắc cũng sắp đến lúc rồi.

Nói đến đây, Kim Ngưu lại cảm thấy chua xót, trái tim người như bị cắt mất mộ mảnh.

- Sắp tới sẽ có hoàng tử của Lãnh Liên Quốc sang cầu thân, nếu con thấy ưng ý thì trẫm sẽ chấp nhận, còn nếu không thì ta sẽ hủy bỏ.

- Ân, Kết nhi đã nhớ lời phụ hoàng dạy, Kết nhi xin cáo lui.

Nàng nhún người lần nữa rồi xoay người bước ra ngoài, Kim Ngưu nhìn bóng nàng cảm thấy rất buồn.

Bước ra khỏi Thiên Kim điện nàng cứ mải suy nghĩ mà chân bước tới Hồ Thủy Điệp bao giờ không hay. Sở dĩ hồ có tên gọi như vậy vì có truyền thuyết tại chính hồ này có hai người yêu nhau nhưng không đến được với nhau, khi họ chết họ biến thành hai lục điệp mà trở về với nhau nên người dân Thiên Thổ Quốc tương truyền rằng vào đêm trăng sáng lục điệp sẽ xuất hiện tại hồ này. Và nếu một nam một nữ gặp nhau tại hồ này vào đêm trăng đẹp nhất thì sẽ trở thành phu thê suốt đời, suốt kiếp làm người. Nàng ngồi ở cạnh hồ ngắm những chú cá bơi lội, nàng lại nhớ đến hoàng muội mình. Năm xưa, nàng cùng hoàng muội và một tiểu tử nữa cùng nhau chơi đùa bên hồ này. Tuy là một tiểu tử nhưng lại hơn tuổi hai tỷ muội nàng, bất quá hoàng muội nàng cứng đầu nhất quyết không gọi hai chữ "Bảo huynh" mà toàn gọi "Tiểu Bảo". Nàng mỉm cười e lệ mà nhớ về hồi nhỏ, một nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Khi còn nhỏ hai tỷ muội chơi đùa vui vẻ bên nhau nhưng năm hoàng muội nàng mười hai tuổi lại phải sang Nhật Nguyệt Quốc cầu thân. Nói là cầu thân nhưng nàng không tin vì mẫu hậu nàng không bao giờ để con gái mình liên quan đến chính sự, chính vì nàng hiểu điều đó mà nàng đã gặng hỏi mẫu hậu nhưng người chỉ nói là muội đi cầu thân. Nàng nhất quyết không tin và rồi khi hoàng muội nàng đã tới lễ trưởng thành thì nàng được gặp lại hoàng muội. Muội vẫn vậy ngây thơ, vô tư và rất xinh đẹp, phải nói hoàng muội nàng là một trang tuyệt sắc. Rồi nàng lại phải chia tay muội mình. Nàng rất buồn, những năm tháng ở bên muội ấy thật ít ỏi.


_Ngày hôm sau_

    Không khí trong cung không còn yên bình như mọi người mà ồn ào náo nhiệt, nô tì, nô tài chạy ra chạy vào chuẩn bị bàn tiệc vào tối nay, tối nay cũng là sinh thần của nàng. Như thường ngày nàng khoác trên mình bộ dành cho công chúa, nàng ngồi yên để Điệp Hoa nô tì ở cạnh nàng từ nhỏ chải mái tóc đen óng mượt như suối. Điệp Hoa vừa chải vừa ngưỡng mộ mái tóc này, Cả hai vị công chúa đều thừa hưởng mái tóc đen mượt này của hoàng hậu, nó thật đẹp a. Nói đến hoàng hậu thì hàng vạn con dân của Thiên Thổ Quốc kính nể. Hoàng hậu họ Long tên Thiên Yết, có người tương truyền rằng hoàng hậu Thiên Yết chính là con gái của Long Vương nên mới vừa nhu như nước vừa cương trực, quyết đoán. Người giúp hoàng thượng không biết bao nhiêu việc nhưng đồng thời người cũng cai quản được hậu cung. Có lẽ vì vậy mà hậu cung không có tam cung lục diệp như các thời vua trị vì trước mà chỉ có độc hoàng hậu. Điều này các quan đại thần cũng không có ý kiến gì, quả là kì lạ. Nhưng nhờ có lòng nhân hậu của người mà bao nhiêu tội nhân đáng phải chết nhưng được tha, nhưng không phải tội nhân nào cũng vậy. Có rất nhiều tội nhân vẫn bị xử phạt.


_Tối_

Tất cả các bàn tiệc đã bày sẵn những vị quan to, đại thần trong triều đình đã tới nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng hoàng thượng đâu.

- Hoàng thượng cùng hoàng hậu giá lâm._ Giọng eo éo của Tử thái giám vang lên, cùng lúc đó hai bóng dáng một vàng một hồng phấn bước tới. Bóng dáng màu vàng mặc hoàng bào đích thị là vị hoàng thượng anh minh của Thiên Thổ Quốc. Khoác trên mình hoàng bào màu vàng thêu hình con rồng kiêu ngạo, hùng vĩ càng khiến Kim Ngưu trở thành một vị hoàng thượng oai nghiêm. Bên cạnh là một thân người thon thả mà xinh đẹp lòng người, hoàng hậu chỉ mặc bộ màu hồng phấn nhưng lại thêu hình bông hoa rất đẹp. Bộ áo vừa đơn giản mà làm nổi bật vẻ đẹp kiêu sa, nhưng thùy mị của Thiên Yết.

- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế_ Đồng loạt các vị quan lại đại thần cùng quỳ xuống mà hô to.

Đại công chúa đã đến trước và ngồi vào bàn, nay nàng cất bước đến chào phụ hoàng và mẫu hậu nàng:

- Kết nhi, thỉnh an phụ hoàng và mẫu hậu.

Cả hai đều không nói gì chỉ mỉm cười rồi ban ngồi cho tất cả mọi người. Yến tiệc diễn ra thì:

- Thỉnh an hoàng thượng, hạ thần là hoàng tử Lãnh Liên Quốc thần sang đây muốn cầu thân với Thiên Thổ Quốc nên có mang chút quà mọn sang biếu mừng sinh thần của đại công chúa.

Nói rồi, chàng cho người đưa những món quà vào. Yến tiệc vẫn tiếp tục diễn ra.

- Phụ hoàng, Kết nhi hơi mệt, nhi thần xin cáo lui trước.

- Ân, vậy con cứ về nghỉ.

Nàng liền đi về phía Hồ Thủy Điệp mà ngắm trăng, không biết tại sao nhưng cứ đến sinh thần nàng thì mặt trăng sáng hơn các đêm khác, tuy vậy nàng chưa một lần nào nhìn thấy đôi Điệp lục cả. Thật kì lạ, tại Hồ Thủy Điệp này lại xuất hiện rất nhiều đom đóm. Nước hồ trong vắt, mặt trăng soi rọi xuống, tỏa những tia sáng mát dịu khắp nơi. Khung cảnh thật lãng mạn. nàng nhẹ nhàng ngồi xuống thành hồ mà hưởng thụ cái mát dịu và nhìn ngắm trăng " Thật tuyệt đẹp". Từ xa một thân ảnh bước đến mà ngồi xuống cạnh nàng. Thấy có người đến nàng liền quay ra xem ai, vừa quay ra đập vào mắt nàng là khuôn mặt đẹp như tạc tượng của một nam nhân mà nàng biết đó là Lãnh Nhân Mã, hoàng tử của Lãnh Liên Quốc. Nàng ngây ngốc ngắm nhìn nam nhân trước mặt. Chính giây phút đó tim nàng đã lỡ mất một nhịp, nàng đã yêu người này từ ánh nhìn đầu tiên. Đồng thời, ánh mắt của Nhân Mã chỉ có hình ảnh nàng " tiên tử, phải chăng ta vừa gặp tiên tử. Nàng thật đẹp".

- Tại hạ họ Lãnh tên Nhân Mã, đã lỗ mãn với công chúa xin bỏ thứ._ Chàng biết mình đã thô lỗ khi nhìn chằm chằm vào nàng. – Chẳng hay ta có thể gọi nàng là Kết nhi (au: thân mật nhanh thế -_-)

- Ân_ Nàng nhỏ nhẹ đáp, quay mặt đi che đi phần nào đang đỏ ửng.

- Kết nhi, vốn dĩ ta sang đây để cầu thân với nàng có lẽ nàng không tin nhưng ta đã thích nàng từ cái nhìn đầu tiên. Kết nhi, nàng hãy hạnh phúc._ Nói rồi chàng định đứng dậy cất bước.

- Khoan, ta chưa có trả lời chàng mà. Ta cũng yêu chàng từ cái nhìn đầu tiên.

- Nàng nói thật chứ.

- Ân.

Chàng vui mừng, nàng thì đỏ mặt mà mỉm cười hạnh phúc. Đôi Điệp lục nhẹ nhàng bay tới đậu trên mặt nước, ánh trăng chiếu sáng mọi nơi, đom đóm bay chầm chậm mà rực rỡ.


_Sáng hôm sau_

     Cả hai nước Thiên Thổ Quốc và Lãnh Liên Quốc khắp nơi đều có màu đỏ. Màu đỏ của may mắn, màu đỏ của hạnh phúc và màu đỏ là cung hỉ. Người dân hai nước tấm tắc khen ngợi vị công chúa và hoàng tử. Ma Kết công chúa về Lãnh Liên Quốc tổ chức, nghi thức bái đường cổ truyền kết thúc. Nhưng trước khi vào động phòng thì còn một nghi thức truyền thống của Lãnh Liên Quốc. Đó là tân lang phải cầm hỉ xứng và mở khăn tân nương trước mặt gia quyến. Đối với Nhân Mã thì đó là Hoàng thượng và hoàng hậu, quý phi cùng công chúa Lãnh Ngọc Hoa. Khăn được mở, khuôn mặt diễm lệ của Ma Kết hiện ra, trên khuôn mặt nàng luôn nở nụ cười hạnh phúc. Tân lang và tân nương nhìn nhau hạnh phúc mà không chú ý đến hai ánh mắt đang nhìn họ, đặc biệt vẻ đẹp kiều diễm của Ma Kết với ánh mắt ghen ghét, đố kị. 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net