The third night

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♦♦♦

"Black Feathers"

...Chiếc lông vũ này sẽ lấy đi ánh sáng của ngươi...

...Nào, hãy đến đây, đến với thế giới Bóng tối của ta...

Lộp cộplộp cộp

Tiếng bước chân nhịp nhàng trên sàn gỗ…Một âm điệu quỷ dị…

Fufufufu

The thé tiếng cười ma mị vang vọng trong khoảng không…tanh mùi máu…

Trò chơi đã bắt đầu

Nào, hãy đến đâycùng chơi với ta

……

Phập!

Năm chiếc vuốt đen nhọn gâm sâu vào phần cổ trắng nõn…không để con mồi kịp rên rỉ lần cuối…Một cái chết nhanh chóng…đầy man rợ…

Rốp!

Những mảnh xương nhỏ vụn rơi xuống nền đất nhuốm đỏ…Một khuôn mặt lấm lem máu với đầy hoảng sợ…lăn lông lốc dưới sàn nhà.

Những cái đầu đẹp đẽ của nỗi sợ hãi

Đôi guốc nhỏ vấy máu…nhẹ nhàng bước đến gần cái đầu…giẫm nát nó thành nghìn vụn thịt đỏ au…

Nhưng rốt cuộc cũng chỉ là món đồ chơi vô vịđáng vứt bỏ

Đôi cánh đen tuyền dang rộng sau tấm lưng nhỏ bé…mang theo nỗi khiếp sợ của loài người…Kẻ được mệnh danh là…“Shinigami no shimo be”*

Vén nhẹ mái tóc đỏ đen thoảng hương tanh nồng của máu, để lộ một khuôn mặt kiều diễm, sắc sảo. Đôi ngươi hổ phách mê mẫn nhìn thứ chất lỏng màu huyết dụ đặc sệt nhuộm khắp căn phòng. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn liếm nhẹ vệt máu đỏ tươi trên cánh môi hồng đào.

...

Một mùi vị thơm nồngkhiến ta say mê

Nàng là Shy Karasuza

Con quạ mang đến sự chết chóc

Cộp cộp

Tiếng va chạm mạnh trên thành tường…lẫn với những bước đi nhẹ nhàng…

Chợt, những tiếng động lộp cộp bên vách tường biến mất…chỉ vang vọng lại những âm thanh lầm rầm ma quái…

Kétt

Cánh cửa mở toang ra…Một bóng đen mang đầy âm khí…từ tốn bước vào…trên tay nắm những lọn tóc đen mun…của những cái đầu…mang trên mặt các sắc thái…thống khổ…đau đớn…kinh hãi…

“Sống” và “Chết”

Với tađó chỉ là một thú vui tiêu khiển

Những tia nắng hắt lên nửa bên khuôn mặt…Ánh mắt rực đỏ…tựa như sắc máu bên trong căn phòng…Khóe môi tím nhợt cong lên đầy thõa mãn…

Một con quạ khát máu

Từng ngón tay mơn mớn trên khuôn mặt tím tái…một cái xác vô hồn…không sự sống… Hai chiếc vuốt đen nhọn ấn nhẹ lên giác mạc…mạnh bạo thọt sâu vào hai khóe mắt…phun ra những giọt máu tươi đỏ thấm…vấy lên gương mặt sắc lạnh, mang đôi mắt đỏ huyết…

Những cái xác lạnh lẽokhiến con thú trong ta thêm phấn khích

Vị thiếu nữ có mái tóc đỏ đen chậm rãi bước đến gần…nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay rướm máu…nhìn thẳng vào đôi ngươi của sắc đỏ huyết…

- Dừng lại đi…đừng nghịch phá nữa.

Nam nhân liền dừng lại…hướng mắt nhìn người con gái trước mặt…Trên khuôn mặt tuyệt mỹ, sắc lạnh mang nét đẹp hoang dại của loài thú đầy kiêu hãnh…vẽ lên một nụ cười dịu nhẹ…chỉ dành riêng cho một người duy nhất…

- Vâng, Shy nee-san.

Nhận thấy nụ cười kia, nàng cũng mỉm cười đáp lại…nhưng đôi mắt hổ phách lại ánh lên tia đau xót…cay đắng…

Tất cả đều do lỗi lầm của ta

Xin lỗi em

Cánh môi hồng đào thốt từng lời nhỏ nhẹ…mang theo những kí ức tối tâm của quá khứ…

- Kani (Cự Giải)…em đã bao giờ sợ con quái vật trong chị?

………

……

300 năm trước

… Edo …

… Kyoto …

Từng cánh đào nhẹ nhàng buông rơi…chạm lên mái tóc đỏ đen mượt mà…Một cô bé nhỏ nhắn đứng trước một đống xác tanh mùi thối rữa.

Đôi ngươi hổ phách vô hồn, thẫn thờ nhìn những khối thịt nhơ nhuốc, tanh tưởi dưới nền tuyết lạnh lẽo. Cánh môi hồng mấp máy từng lời hát…bài ca tiễn biệt dành cho những cái xác xấu số kia.

“Watashi wa anata no me o toru yo.”

Ta sẽ lấy đi đôi mắt của ngươi…

“Watashi no sekai e to michibiite kureru.”

Dẫn đưa ngươi đến thế giới của ta…

“Watashi wa anata no kokoro o toru yo.”

Ta sẽ giữ lấy trái tim mãnh liệt của ngươi…

“Anata wa yami no sekai de eien ni kōsoku sa re.”

Nhấn chìm ngươi vào thế giới Bóng Tối mãi mãi…

Một con quạ đen bay tới, khẽ đậu lên vai thiếu nữ.

- Làm tốt lắm Shy! Ta sẽ báo lại cho thủ lĩnh…à ở nhà chính mới có thêm một thằng nhóc, nó là --

Nhưng Shy chẳng buồn để con quạ nói hết câu mà gạt phăng nó ra khỏi người, không thèm để tai nghe mấy câu chửi bới chói tai từ cái mỏ nhọn kia, rồi cứ thế mà bước đi.

Ta là gió

Tự dokhông trói buộc

Một cơn gió bất trịngang tàn

……

… Gia tộc Zaiko* …

“Watashi wa daredeshou?”

Ai là ta trong thế giới tàn độc này?

“Jinsei wa honmonode wanai baai.”

Nếu sự sống chưa bao giờ hiện hữu…

“Shiawase wa honmonode wanai baai.”

Nếu hạnh phúc thật sự không hề tồn tại…

“Watashi wa nani no tame ni ikite iru?”

Vậy ta đang sống vì điều gì?

“Watashinojinsei no owari wa doko ni aru no?”

Đâu là cái kết cuối cùng cho cuộc đời ta?

Tiếng hát ngân nga thoáng nét u buồn, vang vọng trong khoảng không tĩnh lặng.

Một bóng dáng nhỏ nhắn ngồi tựa vào cành cây, thấp thoáng những cánh hoa đào thả trôi theo làn gió, nhẹ nhàng rơi xuống nền tuyết trắng tinh khôi.

Cô đơnlạnh lẽo

Cộp cộp…

Những tiếng bước chân vang trên sàn gỗ thu vào đôi tai của vị thiếu nữ.

Nàng khẽ nghiêng đầu nhìn xuống phía dưới, hướng mắt về nơi có tiếng động, lặng im quan sát.

Lưu vào mắt nàng là một cậu bé kì lạ vận xiêm y Trung Hoa. Đôi ngươi đỏ au thẫm sắc máu tựa loài thú hoang dại. Gương mặt nhợt nhạt, u sầu nhưng lại mang một vẻ đẹp hoàn mỹ, như một đóa túc cầu xinh đẹp ẩn sâu những chiếc gai nhọn tẩm độc. Cơn gió thoáng nhẹ qua, khẽ làm lay động mái tóc hồng y, cuốn nhẹ đuôi sam nhỏ nhắn.

Thình thịch…

Một cảm giác kì lạ lân lân trong tim. Tiếng đập mạnh liên hồi trong lòng ngực khiến nàng bỗng chốc thấy khó chịu. Nàng liền quoảnh người lại, vung đôi cánh đen tuyền rồi bay vút đi…Nhưng đôi ngươi đỏ huyết kia vẫn hướng về hình bóng nàng.

Tim nàng bỗng đau

Tâm nàng khẽ buốc

Thứ cảm xúc nàng chưa bao giờ biết

……

- Hể!? Ma xui quỷ khiến hay sao mà ngươi tới vác cái bộ mặt u ám in chữ “Sát” to đùng đó đến gặp ta thế hả!? Shy?

- Im đi, Gyo! Ta cần yên tĩnh!

Shy cũng chả biết tại sao mà nàng lại bay tới Hana no Gyorui*, lúc đó đầu óc nàng quay cuồng không thể định hướng đâu là đâu, chỉ vô thức bay đến nơi mà nàng cảm thấy dễ chịu nhất.

Còn cô nàng ca kỹ xinh đẹp nhất Edo, Nessie, khá bàng hoàng khi thấy cái kẻ nghìn năm băng giá lại làm cái bộ mặt còn hơn cả khủng khiếp và trong tình trạng cực kì nguy hiểm.

- Đừng làm cái vẻ mặt gớm giếc đó nữa! Thấy mà ớn lạnh! – Nessie quay mặt đi hừ mũi.

- Ta cảm thấy hơi mệt…hát cho ta nghe một bài đi…Nessie.

Tiếng hát của ngươi êm dịu tựa như làn nước trong

Đưa ta vào khoảng không tĩnh lặng

Nàng Gyo như muốn hóa đá trước câu phát ngôn đậm chất “kinh dị” từ kẻ dù có gần chết cũng sẽ không bao giờ bảo nàng ta hát…hay cũng như gọi tên thật của nàng.

Lần đầu ta nghe ngươi gọi tên ta

“Nessie” một cái tên xa lạ bên tai

Nhưng ngươi có biết tại sao không Shy?

Liệu ngươi có nghe thấy tiếng đập thổn thức trong tim ta?

Shy mệt mỏi dựa lưng vào vách tường, một giọt mồ hôi khẽ lăn trên gương mặt trắng nhợt.

- Xin ngươi đấy…ta--

Nessie đặt tay lên cánh môi hồng phớt, không cho nàng nói thêm lời nào.

- Mệt thì đừng nói nữa…ta sẽ hát cho ngươi nghe được chưa? Phiền phức thật!

Khôngta đã rất hạnh phúc

“Kono-me wa itsumo anata o mite.”

Đôi mắt này chỉ luôn nhìn về phía chàng…

“Kono kokoro wa itsumo anata no tame ni kodō.”

Trái tim khờ dại này chỉ rộn ràng vì chàng…

“Watashi no kokoro wa itsumo anata o oboete iru.”

Tâm trí này chỉ tồn tại hình ảnh chàng…

“Suzushī ryokō-sha.”

Hỡi chàng lữ khách lạnh lùng kia…

“Anata wa watashi o shitte imasu ka?”

Đã bao giờ chàng nghe được cảm xúc trong tim em?

“Anata wa watashi no namida o mite imasu ka?”

Chàng có nhìn thấy những giọt lệ tuôn rơi vì chàng không?

Đôi mắt hổ phách dần khép lại. Đầu óc nàng bỗng nhẹ tênh…một cảm giác êm ái, dễ chịu…Dần chìm vào giấc mộng dịu êm…Tâm trí nàng trôi nhẹ theo từng lời hát ngọt ngào…

Như một chiếc lông vũ hắc tuyền trôi dạt trên mặt hồ yên tĩnh

Ta là mặt nướcgiam cầm trong vách hồ

Không tự do

Còn ngươi là ngọn gió tự do, tự tại

Một cơn gió lạnh lẽo, vô cảmvà tàn nhẫn

Khó đoánkhó nắm bắt

Làm sao để ta hiểu được suy nghĩ của ngươi

Làm sao để ngươi biết được cảm xúc của ta

……

Tõm…tõm…

Trên cây, một cô nàng Tengu* chán nản ném từng hòn sỏi xuống mặt hồ in vầng trăng.

Mọi thứ thật vô vịbuồn chán

Chợt, nàng nhận thấy một luồng yêu khí kì quái bốc lên, liền quay đầu nhìn xuống.

Bên dưới, một bóng hình nhỏ bé lấp ló dưới gốc cây. Ánh trăng vàng hắt lên khuôn mặt nhỏ nhắn.

- Lại là ngươi nữa sao!? – Shy bực mình gắt lên.

Từ lần gặp đầu tiên đến giờ, cậu nhóc vận xiêm y Trung Hoa lúc nào cũng thập thò sau lưng nàng. Nàng đi đến đâu, cậu ta cũng lon ton đi theo, núp sau tường rình mò, khiến nàng ngày nào cũng bay ra ngoài để cắt đuôi cậu nhóc, chả bao giờ được yên ổn nghỉ ngơi ở nhà chính*.

- Đừng có bám theo ta nữa! Thằng nhóc đáng ghét…

Đôi cánh đen tuyền tung bay lên không trung, lẫn vào đám mây xám đen trên bầu trời…Bỏ rơi ánh mắt huyết dụ ngấn lệ…mang đầy đau đớn.

Nàng chưa bao giờ hiểu ai cả…

Bởi trái tim nàng đã quá cô đơnquá nguội lạnh

Không cảm xúc

……

- Đây là nhiệm vụ của ngươi. Hãy tiêu diệt đám yêu quái ở Keito và thu hết linh hồn bọn chúng về cho ta.

- Vâng, thưa Endo-sama!

Shy kính cẩn quỳ rạp xuống, hôn nhẹ lên tay vị thiếu nam cao quý ở trên – Vị thống lĩnh trẻ tuổi của gia tộc Zaiko.

- Đừng làm ta thất vọng đấy, Shinigami no shimo be.

Khi bóng nàng hòa mây, chỉ còn một điểm chấm trên bầu trời…một nụ cười thoáng hiện trên khuôn mặt lãnh băng của vị thống lĩnh…đôi mắt người khẽ liếc nhìn hình bóng nhỏ nhắn sau tấm màng.

- Này Kani (Cự Giải)…ngươi có muốn đến chơi cùng Shy không? Kufufufu…

Một kẻ gieo rắc tội lỗi

Một kẻ sẽ kế thừa những tội lỗi đó

Hai quân cờ hoàn hảo nhất của ta

……

Xoạt!

Cả thân người tên yêu quái xẻ thành trăm mảnh vụn, đổ ập xuống nền máu đỏ tươi.

Khóe môi cong lên thích thú, ánh mắt hổ phách khoái trá ngắm nhìn tác phẩm ngập sắc máu. Từng ngón tay cầm nhẹ lấy viên ngọc đỏ huyết, khẽ đùa giỡn trên miệng con mồi đang run rẩy dưới chân. Hơi thở lạnh lẽo phả nhẹ lên vành tai tím tái, rỉ máu.

Hãy để ta giết chết ngươi trong nỗi thống sợGiam cầm linh hồn đầy hoảng loạn này vào trong Bóng tối

Bỗng cánh cửa từ từ hé mở ra…Hắt thứ ánh sáng đầy chói chang vào căn phòng…vén lên bức tranh đầy chết chóc…

Hiện hữu một hình hài nhỏ nhắn…Đôi ngươi huyết dụ run rẩy phản lên ánh hổ phách…Bộ xiêm y Trung Hoa vẽ lên trong mắt nàng…

Thịch…

- T…tại sao…ng…ngươi lại đến đây!!! – Nàng gào lên, đôi bàn siết chặt lại đến bật máu.

Tội lỗi của ta bị phơi bày trước đôi ngươi kia

Tim nàng chợt nhói đau…Một nỗi đau đớn dằn xé linh hồn nàng…Một cảm giác đầy sợ hãi…

Đừng lại đâyđừng nhìn ta

Ta không muốn em thấy con quỷ khát máu trong ta

Nắm lấy bàn tay rỉ máu…Cánh môi hồng đào nhoẻn cười chua chát…

- Này nhóc…ngươi có sợ ta không?

……

………

……

- Sợ?

Đôi môi tím nhợt mỉm cười…không phải là một nụ cười mỉa mai, hay đầy giả tạo…một nụ cười thật chân thành…

- Làm sao em có thể sợ chị được chứ? Chị là tất cả của em, là người duy nhất em muốn bảo vệ, Shy-nee san.

Từng lời nói kia tựa như những mũi dao sắc nhọn…gâm sâu vào trái tim nàng…đến đau buốc…

- …Thật sao?

Chính ngày định mệnh đó

Takẻ đã bôi sắc máu lên emđẩy em vào hố sâu tội lỗi...

...

Tại sao em không hề căm ghét ta?

Hai thân hình từ từ bước ra khỏi ngôi nhà…vấng mùi tử thi…Những vết máu khô in đậm trên bộ kimono xám tro và bộ xiêm y Trung Hoa.

- Chị đang suy nghĩ về điều gì vậy?

Chàng trai nhìn người con gái nhỏ nhắn bên cạnh.

- Chẳng có gì hết...em đừng lo...chỉ là--

- Chị biết không, Shy-nee san…Từ lần đầu tiên em gặp chị bên cây sakura…lúc đó chị tựa như một thiên thần…soi rọi ánh sáng vào trái tim cô đơn, lạnh lẽo của em…một đứa nhỏ không gia đình…Cứ như có một sợi dây vô hình liên kết giữa em và chị…một sợi vững chắc, không thể tách rời…nên em đã luôn đi theo chị, dõi theo từng bước đi của chị…bởi với em…Shy-nee san là người thân duy nhất mà em có…em sẽ không bao giờ để mất chị…

Nàng khẽ mỉm cười…thật hạnh phúc…

- Ngốc…nhắc lại làm gì...ta biết điều đó từ lâu rồi…

Từ lúc đôi mắt hai ta chạm vào nhau

Ta đã cảm nhận được thứ cảm xúc kì lạ đó

Một liên kết đặc biệt giữa hai trái tim cô đơn

Nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia…cánh môi tím nhợt hôn lên làn da trắng muốt…như một dấu ấn cho một tình yêu sâu sắc.

- Em yêu chị.

Dù chị ở đâu

Dù có phải xuống địa ngụcem sẽ luôn bên cạnh chị

Dù em có chếtem cũng sẽ mang chị theo

Bởi chúng ta là gia đìnhsống chết sẽ luôn có nhau

Phải vậy không Shy-nee san?

Đứng trên nóc tòa cao ốc, một mỹ thiếu nam hướng đôi mắt xám trắng băng giá về phía hai thân ảnh nhỏ bé đang rảo bước đi bên dưới.

- Chậc! Gặp chúng hai con quạ khát máu…kiểu này khó mà--

Chợt, sắc huyết dụ phản lên, tỏa một luồng khí kinh rợn.

- Hử!? Hắn…

Hebitsuka (Xà Phu) giật mình nhận thấy sát khí từ phía dưới, mồ hôi chảy dài trên gương mặt trắng nhợt.

- Hừm…nhạy bén đấy…thảo này Ice-sama muốn có các ngươi…Hà hà, lần này chúng ta không thể gặp trực diện được rồi…tiếc thật nhỉ?

Chàng ta rút tấm thiệp ra, phóng thẳng xuống dưới, rồi biến mất trong làn khói trắng.

Phật!

Lưỡi kiếm sắc nhọn xuyên qua tấm thiệp, chẻ đôi thành hai mảnh vụn buông rơi xuống đất…

- Có chuyện gì vậy Kani?

- À, không có gì đâu…chỉ là một con chuột nhắc muốn chơi trò mèo vờn chuột ấy mà.

Shy thấy mùi khả nghi, nàng khẽ liếc nhìn dưới đất.

- Hử? Gì đây?

Nàng cúi xuống, cầm lên hai mảnh giấy.

- Giấy vụn thôi mà…chị cần gì phải xem.

- Em không ngửi thấy mùi gì sao? Mùi của một con cáo…một Kitsune*. – Nàng chìa hai mảnh giấy trước mặt Kani.

Khuôn mặt kiều diễm thoáng vẻ suy tư…Nàng ghép hai mảnh lại, đọc từng dòng chữ đỏ au được viết trên đó.

- Một buổi tiệc Halloween…Hừm, có muốn đi thử một lần không Kani?

- Chị đi thì em đi…nhưng em còn ngửi thấy mùi máu trong đây…xem ra đây có vẻ là một buổi tiệc khá thú vị, khư khư…

Shy từ tốn cất tấm thiệp bị chẻ đôi vào tay áo kimono…Cánh môi cong lên đầy thích thú.

- Fufufu, nếu vậy thì phải về xin phép thống lĩnh chứ nhỉ?

Khi hồi chuông bắt đầu buổi tiệc vang lên

Cũng là lúc hai con quạ bước vào

Chúng sẽ mang đến máu và chết chóc

Một buổi tiệc nhuộm màu đỏ tươi dành cho chúng

……

- End -

[...but still continue...]

Chú thích:

- Shinigami no shimo be : nghĩa là hầu cận của tử thần.

- Gia tộc Zaiko : một gia tộc yêu quái rất mạnh và giết người cực kì man rợ.

- Hana no Gyorui : có thể gọi đây là lầu xanh, nhưng không bán thân mà bán nghệ (ca hát, múa...) nhưng những mỹ nữ ở đây đều là yêu quái và loài người không hề biết điều đó.

- Tengu : nghĩa là "thiên cẩu" là một trong những yêu quái nổi tiếng nhất ở Nhật Bản.

- Nhà chính : trong đây nghĩa là nơi ở của thủ lĩnh và các hậu vệ thân cận, mạnh nhất sống tại đây.

- Kitsune : nghĩa là "hồ ly" là một trong những yêu quái nổi tiếng nhất ở Nhật Bản.

p/s: Gomen'nasai TTvTT ........thành thật xin lỗi mọi người........lẽ ra từ tuần trước đã có chap nhưng vì......tại hạ đú đởn ăn chơi đêm văn nghệ trên trường......về nhà thì lười biến, đặt mông lên ghế thì chọt facebook, đọc mần, chơi cho đã rồi lăn ra ngủ.....nên cuối cùng hai ngày thứ 7 và chủ nhật, tại hạ chả làm ăn được gì TTvTT..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net