Chương 26: Vườn hoa cúc có ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm hôm ấy, Mai nhận lời của Thắng đến quán cafe gần cuối làng để nói chuyện. 
Vừa tới nơi, chị đã thấy Thắng vẫy tay chào mình ở bên trong.

- Xin lỗi anh nhé, em đến hơi trễ. Anh đợi lâu chưa!

- Không sao đâu, chờ đợi là hạnh phúc mà em. 

- Hihihi. Trông anh hớn hở thế, chắc đang có chuyện gì vui nhỉ?

- À thì...Hì hì... 

- Chà chà. Biết rồi nhé, vừa phải lòng cô nào đây mà.

- Ớ. Sao em biết...

- Nhìn mặt là biết đang yêu rồi. Hihi, anh cần tư vấn chuyện tình cảm hay sao mà gọi em ra đây gặp trực tiếp vậy.

- Mục đích của anh không phải là tư vấn. Ngay đêm nay, anh sẽ thật thà với lòng mình, anh muốn thổ lộ với em một chuyện...

- Là chuyện gì vậy???

- Anh yêu em!! 

- @@!

Mai im lặng một hồi lâu khi nhận được lời tỏ tình bất ngờ từ Thắng.
...

Đứng trước cửa quán cafe, Ngọc đã kịp nhận ra bầu không khí căng thẳng ở bên trong. 
Để chắc chắn không có chuyện gì xảy ra với chị mình, cô men theo bức tường phía ngoài quán đến ô cửa sổ cạnh chỗ hai người họ ngồi để nghe cho rõ cuộc nói chuyện.

- Loạt soạt...Chít chít...

Tiếng động nhỏ từ lũ chuột phát ra ở góc vườn không khiến cô mất đi sự bình tĩnh vốn có, Ngọc ép sát tai của mình vào bức tường và nhìn chằm chằm qua cái khe nhỏ giữa khung cửa sổ nhằm nghe ngóng tình hình bên trong.

- Để rồi xem, tôi sẽ lột trần bộ mặt thật của anh cho chị Mai biết!

- Loạt soạt...Hộc hộc...

Tiếng bước chân và tiếng thở dốc ngày càng gần. Từ phía sau, tên đại hung thần bất ngờ chồm lấy Ngọc.

- Ai??? 

- Bốp...

- Ư..ư...uuuuuu!!!!

Không kịp phản kháng lại sức mạnh của hắn, Ngọc bị kẻ khát máu lạ mặt bịt miệng và bế đi trong màn đêm yên tĩnh.
....
Chuyện gì xảy ra tiếp theo thì chắc các thím cũng đã biết thông qua các part trước. Theo lời khai của tên hung thủ thì hắn đã đưa Ngọc tới vườn hoa gần đó rồi hấp diêm. Không chịu đựng được sự bạo lực ấy, Ngọc đã cắn lưỡi tự sát để bảo toàn trinh tiết lúc còn sống nhưng tên cuồng dâm ấy vẫn không chịu buông tha cho tới khi cô tắt thở hoàn toàn vì kiệt sức.
Khu vực này ít người qua lại nên hành vi xấu xa đó đã không bị phát giác đến khi người làm vườn phát hiện ra cái xác. Không lâu sau đó, cảnh sát đã tóm được hắn (một kẻ nghiện ngập có vấn đề về thần kinh) và đưa ra ánh sáng. 
....

---Quay trở lại với quán cafe---

Thấy Mai không nói gì, Thắng tiếp tục triển khai kế hoạch tỏ tình của mình. Anh ta nháy mắt cho phục vụ đưa bánh kem và hoa hồng đến, đồng thời lấy cây vĩ cầm đã chuẩn bị sẵn ra.

Lúc tiếng đàn piano cất lên, cũng là lúc Thắng bắt đầu kéo violin theo giai điệu bài Serenade. Cả quán cafe dần chìm trong âm điệu du dương đầy lãng mạn của tiếng vĩ cầm. 

Một bản nhạc đậm chất romance và hoài niệm, có vẻ anh ta đã chuẩn bị khá kĩ lưỡng từ việc thuê nhạc công đệm đàn piano cho đến nhân viên của quán.

Bản nhạc kết thúc, Thắng rút từ trong túi áo ra một chiếc hộp đặt lên bàn.

- Hãy làm bạn gái anh nhé!? 

Tất cả nhân viên trong quán đồng loạt vỗ tay chúc mừng cho lời tỏ tình của anh ta...

Mai nãy giờ ngồi im, bây giờ bỗng nhiên đứng bật dậy bước ra khỏi ghế và tiến về phía cửa...

- Em đi đâu vậy!? 

- Tôi đi về...

- Em còn chưa trả lời anh mà?! 

- Anh bị khùng hả, tôi có bạn trai rồi! 

Lời Mai nói như sét đánh ngang tai, tưởng chừng lời nói phũ phàng của chị có thể khiến Thắng nhận ra trò lố bịch của mình mà rút lui thì ngược lại, anh ta lại bình tĩnh ra hiệu cho nhân viên cất nhạc cụ và bánh kem.

- Mai, hãy nghe anh nói!

- Xin lỗi nhưng tôi chỉ yêu mỗi anh Đức thôi. 

- Đức...Đức...Cái gì cũng Đức, hắn chỉ là một kẻ tầm thường, dâm dục và não phẳng. Em phải tỉnh ngộ ra đi...hãy chấp nhận tình cảm của anh.

- Anh thôi xúc phạm người khác đi, tôi yêu ai là quyền của tôi. Dù anh Đức có thế nào đi nữa thì anh ấy luôn là người quan tâm tôi nhất. 

- Anh yêu em từ rất lâu rồi! Lúc thấy anh bị áp lực, em khuyên anh tập chơi violin để thư giãn...và anh đã học vì em. 

- Đừng nói nữa, hãy để tôi yên tĩnh... 

- Nãy em có nghe không, hi vọng tiếng violin của anh sẽ truyền tới trái tim của em...Hãy chấp nhận anh... 

- @@!

- Hồi đi du lịch em đã từng ôm anh mà phải không? Anh đã tự hứa với lòng mình...sẽ luôn che chở cho em những lúc em buồn.

- Anh hiểu nhầm rồi, tôi không hề có tình cảm với anh... 

- Tên Đức chết tiệt...Grrrr! Anh sẽ đợi câu trả lời của em... 

- Đừng có lôi anh Đức vào chuyện này. Vậy nhé, chào anh!!! 

...

Mai bực tức bước nhanh ra khỏi quán cafe trước sự ngỡ ngàng của các nhân viên.

- Bịch...!!!

Thấy Mai bỏ đi, Thắng tức giận đấm mạnh lên mặt bàn khiến chiếc hộp hồi nãy rơi xuống đất, nắp hộp bị văng ra để lộ một lá bùa nhỏ bên trong. 

....

Trên đường trở về, Mai vấp phải Sương đang hớt hải chạy tới.

- Bốp...Bịch...

- Á...đau...

- Ủa...Sương...Em đi đâu mà gấp vậy?

- Chị Mai ạ! Em đến quán cafe gặp Ngọc, cậu ấy chắc đang đợi ở cổng...

- Nãy chị ra khỏi quán có thấy Ngọc đâu. Em hỏi lại nó kĩ chưa? 

- Dạ...Đợi em tí... 

---Bíp bíp---Bíp bíp---

--Tạch--

- Cậu ấy cúp máy rồi chị ạ...

- Con bé này hôm nay bị sao vậy nhỉ, toàn hành động lạ lùng.

- Để em đến quán cafe kiểm tra thử.

- Đừng đi...đường tối nguy hiểm lắm. Trên đường về chị có bắt gặp ai đâu, có khi Ngọc đang ngủ ở nhà cũng nên.

- Nhưng mà em thấy lo... 

- Chị biết tính nó, lúc đang ngủ mà bị chuông điện thoại làm phiền là cúp máy luôn.

- Vâng. Hic... 

- Bố mẹ chị còn chơi ở nhà em chứ?

- Hai bác nói chuyện với bố mẹ em từ chiều tới giờ!

- Vậy à! Hì hì...

- À, chị sang ăn bánh luôn cho nóng nhé, em và mẹ mới làm đấy...

- Ừm! Hihi. Chị cũng phải đón bố mẹ về nữa... 

...
...

Đêm hôm đó, ông Vũ, bà Linh như người mất hồn khi không thấy Ngọc ở nhà. Cả gia đình Mai lo lắng tìm cách liên lạc với toàn bộ người quen của Ngọc nhưng không ai biết cô đang ở đâu.

...

Nghe tin Ngọc mất tích, Sương cùng anh Đức đến quán cafe để tìm kiếm nhưng không phát hiện được gì cả. - Mai kể

Em:
- Vậy là cậu ấy bị... 

---Mai tiếp tục khóc nức nở, tay chị siết chặt tay em hơn---

- Huhu... 

Em:
- Em xin lỗi...@@! Làm chị nhớ lại chuyện buồn...

Mai:
- Không sao đâu. Nếu nó giúp được gì cho em thì chị sẽ tiếp tục kể...

Em:
- Vâng ạ!

Mai:
- Cho đến chiều hôm sau, người ta mới phát hiện ra xác của con bé. Tên sát nhân kia đã giấu Ngọc ở vườn hoa...huhuhu...

Em:
- Hic... Hắn đúng là tên cầm thú... 

Mai:
- Khoảng mười ngày sau khi xảy ra vụ đó, một chuyện kì lạ đã xảy ra...

Em:
- Ủa...Là gì ạ!??

----Tháng 11 năm 2011----Tại vườn hoa----Nơi phát hiện ra án mạng----

Rất nhiều người trong làng đang tập trung ở đây...

- Cheeeng! Cheeeng!

- "Chết một mạng, còn tám mạng", "Chết một mạng, còn tám mạng", "Chết một mạng, còn tám mạng"... 

- Cheeeng! Cheeeng

- Ông ta là ai vậy?

- Hình như là đạo sĩ.

- Hắn đang làm trò gì ở vườn hoa thế. Mới có người chết ở đó cách đây không lâu mà.

- Ông ta nói cái gì mà chết một, còn tám ấy...

- Nhanh báo cho ông Vũ, bà Linh đi, có khi nhà họ liên quan đến chuyện này...

---Một lúc sau---

Mai và Sương hớt hải chạy tới...

Vừa nhìn thấy họ, gã đạo sĩ đã nhảy ra đường ngăn lại.

- Hai cô nên rời khỏi đây, nếu không sẽ bị liên lụy đấy...!!

Mai ngạc nhiên:
- Ơh! Ông nói vậy là có ý gì?

Đạo sĩ:
- Có một luồng âm khí cực mạnh ở vườn hoa này, khi đi ngang qua đây tôi đã phát hiện ra nó. Hai người là người quen với cô gái chết trẻ kia phải không? 

Sương:
- Ừm!! Ủa...Tại sao ông biết?

Mai:
- Ông là ai? Hình như ông không phải người ở đây!

Đạo sĩ:
- Tôi mới chuyển nhà đến Đà Lạt hôm qua.

Sương:
- Ồh! Hèn gì...Vùng này xưa nay không có ai làm đạo sĩ hết...!!

Đạo sĩ:
- Tôi sống ở làng bên, cứ gọi tôi là thầy "Sơn Cước". Sơn là tên, còn Cước là pháp danh. 

Sương:
- Nhưng con trông "thầy" trẻ quá, có thật là đạo sĩ không vậy?

Đạo sĩ:
- Haaa...haaa...Không dỏm đâu mà lo... 

Sương:
- Đáng nghi quá, đạo sĩ dỏm cũng có thể nói là mình "không dỏm" mà! Ông gây mất trật tự ở đây, không sợ bị dân quân bắt về đồn à.

Thầy Sơn:
- Tôi vừa làm lễ "phong ấn" xong rồi, các cô nên rời khỏi đây đi. Bây giờ đã tạm thời an toàn nhưng sau này sẽ khó tránh khỏi điều tương tự.

Mai lo lắng:
- Nếu thầy Sơn là đạo sĩ thật thì cho con hỏi một câu...

Thầy Sơn:
- Cô hỏi đi! 

Mai:
- Âm khí kia có phải là của em gái con không? Huhuhu... 

Thầy Sơn:
- Không phải, là của một con ma nữ khác...!

Sương:
- Ma nữ??? Khó tin quá...Mình về thôi chị Mai, tránh xa gã khùng này ra!

Mai:
- Ừmmm! Hic hic... 

Thầy Sơn:
- Nếu sau này có chuyện gì xảy ra thì hãy đến tìm ta! 

Sương:
- Con không nghĩ trên đời này có ma thật đâu! Thầy là đạo sĩ dỏm rồi...Xììììì...

Thầy Sơn:
- Mỗi người luôn tìm cho mình một lí do riêng trong việc tin hay không tin là có ma tồn tại...Tùy cách suy nghĩ của cô thôi, tôi không ép buộc... 

Gã đạo sĩ nhanh chóng thu dọn đồ nghề của mình và rời khỏi làng trước sự ngỡ ngàng của những người đứng xem gần đấy.

Câu chuyện về vườn hoa có ma dần dần được thổi phồng lên qua việc truyền miệng. Ít lâu sau, người dân trong làng đã quyên góp tiền xây một cái miếu thờ nhỏ trong vườn hoa cúc để cúng cô hồn, với hi vọng chúng không quấy phá công việc làm ăn của họ.

...
...

Em:
- Có khi nào??...Ông đạo sĩ tên Sơn này có thể giúp tháo gỡ những nút thắt quan trọng trong câu chuyện cũng nên...! 
Mai:
- Đúng vậy! Hic hic... 
Em:
- Chị nói tiếp đi...
Mai:
- Dù đã nhận được lời cảnh báo trước...nhưng bọn chị vẫn không mảy may để ý, cho đến khi xảy ra cái chết tiếp theo...

Liệu guồng quay tử thần này có khi nào dừng lại... 

[Hết part 26 - Đây là part cuối cùng của năm 2014, hẹn các thím ở part 27 trong năm mới]

Người viết: mapham9x (Hiếu Rocket's)

Cuối năm nên Bonus thêm Chương 26.5: Điểm qua các chi tiết hack não người đọc trong những chap hồi tưởng vừa qua.

1. Mối quan hệ gia đình:
- Mai và Ngọc là chị em (hiện tại)
- Đức và Sương là anh em (hiện tại)
- Ông Vũ, bà Linh (bố mẹ của Mai, Ngọc hiện tại)
- Ông Long, bà Tuyết (bố mẹ của Đức, Sương hiện tại)
- Ông Vũ và ông Long là từng là đồng đội trong thời chiến và 2 người đã đổi chéo con cho nhau nuôi (tráo đổi Mai và Đức), lí do đổi con có trong HK.
- Mai và Sương là chị em ruột (sau khi phát hiện bí mật)
- Đức và Ngọc là anh em ruột (sau khi phát hiện bí mật)

2. Mối quan hệ bạn bè:
- Nhóm bạn thân lúc Sương tham gia lớp học piano gồm: Mai, Sương, Đức, Quang, Thắng, Ngọc.
- Sương với Ngọc là bạn thân.
- Thắng và Đức là bạn nhưng cũng đồng thời là tình địch, hai người này ghét nhau.
- Quang và Sương là bạn nhưng Quang yêu đơn phương Sương.

3. Mối quan hệ tình cảm:
- Sương yêu thầm Đức (trong mắt Quang thì Sương đang đi ngược đạo lí vì em gái yêu anh trai là không đúng, còn Sương biết sự thật Đức không phải anh ruột của mình nên vẫn yêu thầm)
- Mai yêu Đức từ hồi còn bé (tình cảm công khai không ai phủ nhận)
- Mai nghe được một nửa bí mật từ bố mẹ nên nghĩ Đức là anh ruột của mình. Chị đã đau khổ & lạnh nhạt với anh ấy (nhưng sau khi biết toàn bộ bí mật: Mai bị đổi tráo với Đức thì chị càng yêu Đức nhiều hơn vì hai người không cùng huyết thống)
- Thắng yêu thầm Mai (từ hồi mới vào đại học, và anh đã học chơi violin vì chị ấy)
- Thắng tỏ tình Mai nhưng bị từ chối một cách phũ phàng vì Mai đã yêu Đức.

4. Mối quan hệ sau chuyến du lịch:
- Chú Lộc (tài xế lái xe đồng thời là chủ nhà nghỉ) với Thắng có quan hệ họ hàng.
- Người phụ nữ tên Ly cùng chồng (tên Tuấn) và con gái (tên Loan) là khách của nhà nghỉ nơi nhóm Mai du lịch, họ là nạn nhân trong vụ tai nạn thảm khốc.
- Ngọc và Sương, Đức biết chuyện chú Lộc, Thắng khai thông tin lệch sự thật sau vụ tai nạn.
- Hai bản nhạc Gloomy Sunday: H lấy từ chỗ Sương và bà cụ đưa cho là do Mai và Sương viết trong cuộc thi chép nhạc trên chuyến xe du lịch.
- Sau khi nhìn thấy 2 bản nhạc cũ H đưa ra, Mai liền nhớ lại vụ tai nạn.
- Ngọc là nạn nhân đầu tiên theo lời cảnh báo của thầy đạo sĩ tên Sơn Cước.
- Vườn hoa cúc đã trở thành nơi cúng cô hồn sau khi có án mạng.
- Vết thâm hình rắn ở lưng H và bẹn của Mai có liên quan đến những bi kịch sau chuyến du lịch.
- H đang tìm kiếm Sương nên đã đến gặp Mai...

Còn rất nhiều chi tiết hack não khác vẫn chưa được lật mở, các thím cùng theo dõi trong năm mới nhé. ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net