Chap 85: Phi vụ đột nhập Nhà Trắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thêm rượu vang để giúp các quý cô dỗ giấc dễ dàng hơn, tất cả đều nhất loạt hưởng ứng. Waiter thì rót và rót, thực khách thì uống và uống.


Chẳng mấy chốc đã dọn đến vỏ chai thứ ba.


Miranda tối nay rất vui, chưa bao giờ nàng được vui như vậy kể từ lúc chuyển đi London. Nàng cứ nói và nói, đùa và đùa, hưởng ứng mọi đề xuất từ mấy cô nàng còn lại, dù cho nó có ngớ ngẩn hay điên khùng ra sao. Phải nói, cuộc sống độc thân bên bạn bè, quả nhiên vô cùng thoải mái. Và nàng cũng rất may mắn vì gặp được những người bạn thực sự tốt.


- Mang ra thêm...


- Thôi, thôi Aless. Hôm nay đến đây thôi, chúng ta đã uống khá nhiều rồi đấy.


Bác sĩ Ellingson lên tiếng ngăn lại. Bà Thị trưởng vốn tính tình cao cao tại thượng - nay đang cơn vui, ai nói cũng không nghe - nhưng tuyệt đối lời của "mẹ nhỏ" thì không thể cãi.


Thật là có hiếu với gái. 


Nàng siêu mẫu tủm tỉm nhìn nữ thị trưởng ngoan ngoãn nghe lời cô bạn bác sĩ, đáy mắt cũng toát lên sự cảm thán về tình yêu. Có chút ghen tị, một người đầy kiêu hãnh lại trở nên dễ bảo như vậy, đến chừng nào, mình mới có một người tình nguyện vâng lời nhỉ?


Nàng chống cằm, tự nghĩ rồi tự bật cười.


Taylor phía bên này kín đáo phát hiện nàng siêu mẫu hai má hây hây, lại đang ngồi một mình mà cười vô tri. Bèn len lén dùng điện thoại đặt ở dưới khăn trải bàn, nhắn một tin gửi đi, sau đó thì dẫm nhẹ lên chân Aless bên cạnh, nháy nhau ra hiệu.


Bà thị trưởng lập tức hiểu ra vấn đề, viện cớ muốn vào nhà vệ sinh, vơ cặp táp lẩn đi trước.


Taylor ngồi thêm một chút, lấy lý do đi xem chị họ sao mãi chưa trở lại, e rằng đã say ngất ngây trong đó. Nhận được tán thành từ nhân vật chính, cô nàng cũng đứng dậy rời khỏi.


Bên này, bác sĩ Ellingson trò chuyện với Miranda về quyển tự truyện đang trong quá trình hậu kỳ, sắp tới sẽ họp bàn tổ chức chiến dịch quảng bá rộng rãi trước khi ấn định ngày phát hành. Cả hai đang thảo luận sôi nổi thì di động của Lindsay rung lên, cô trông thấy tên người gọi là Taylor bèn nhanh chóng nhấc máy.


Phía bên kia, Taylor nói rằng Aless đang rất say và không thể tách rời khỏi cái bồn cầu và cô cần Lindsay giúp mình lôi Aless ra xe (vì Chúa, bà chị họ ngồi ở ghế xe bên cạnh lườm nàng muốn rách mắt, how dare you dám nói về me kiểu đó với crush của me? How dare you? ლ(ಠ益ಠ))


Bản tính thiện lương vốn dễ tin người, Lindsay nói vắn tắt tình hình hai người bạn trong nhà vệ sinh đang gặp phải với Miranda, xin phép để mình vào giúp họ một tay rồi sẽ quay lại với nàng.


Nàng minh tinh cũng rất hiểu chuyện, không quên hỏi xem có cần mình giúp một tay không, nữ bác sĩ ra hiệu cô và Taylor có thể xử lý được, cánh săn ảnh vẫn ở bên ngoài, thật không hay nếu bọn họ chộp được khoảnh khắc Miranda Kerr tiệc tùng.


Trước sự lo lắng chu đáo từ người bạn, Miranda vừa cảm động vừa cảm thấy ấm lòng. Nàng với tâm trạng hưng phấn, tiếp tục nhấm nháp ít rượu còn lại trong ly trong lúc chờ những người bạn mình quay lại.


Cộp


Rất nhanh sau đó, Lindsay đã trở lại và ngồi xuống cạnh nàng.


À không, hình như không phải, Lindsay không cao như thế. Chắc là Taylor.


Miranda lúc bấy giờ đã hoàn toàn thấm rượu, vang không giống những loại rượu chưng cất khác, vang đỏ với nồng độ cồn dao động trong tầm 11,5 - 13,5% hoà cùng một số khoáng chất tự nhiên có trong quá trình giã và ủ nho - thủ phạm của những cơn say ngầm, bạn sẽ vô cùng tỉnh táo trong suốt hai giờ đồng hồ nốc và hốc như nước lã. Nhưng tuyệt đối đừng bao giờ đứng lên và cúi gập người xuống, vì có thể lúc bạn ngước người lên thì đã là sáng sớm của ngày hôm sau rồi.


Miranda đã lâu không uống rượu, nàng cũng không thường xuyên dùng rượu như lúc còn làm nghề, phải thường xuyên tham gia các buổi tiệc đêm. Tửu lượng hiện tại có chút kém hơn trước, nhưng hai gò má đỏ hây hây cùng đôi mắt xanh say khướt, mỗi lần nàng uống rượu, gây cho mắt cảm giác cay và khô, khi ấy, tuyến lệ tự nhiên sẽ tiết ra chất tạo ẩm, biến đôi mắt trở nên đỏ hoe như chực chờ sắp khóc. Càng khiến ánh mắt biết cười vốn đã đầy cảm xúc, càng trở nên vạn phần mong manh.


Miranda không nhận ra, lúc say nhìn nàng vô cùng đẹp, đẹp một cách động lòng.


Và điều này đã khiến người bạn khó cưỡng lại cám dỗ, vươn tay kéo nàng vào lòng, giữ nàng nhẹ nhàng ở đấy.


Miranda bật cười với trò đùa của người bạn mình, nàng toan ngồi thẳng người lại thì đã bị giữ chặt.


Một thoáng ngỡ ngàng


Taylor đang làm gì nàng vậy chứ?


Nhướng mắt cố nhìn xem thái độ của người bạn thân đang ôm lấy mình, say rồi, hẳn là con bé đã say rồi.


Nụ cười trên môi nàng chợt tắt


Ánh mắt mơ màng cũng bừng tỉnh


Nàng siêu mẫu một con gạt phăng người đang ngồi sát bên mình, thản thốt lùi lại.



- Cô làm gì ở đây? Sao lại là cô? Taylor đâu? Lindsay đâu?



Vâng, đại minh tinh nhà ta lần đầu tiên trải nghiệm đi nhậu "tay vịn"

(๑˃ᴗ˂)ﻭ


Candice Swanepoel - phải, trùm cuối của đêm nay - người vẫn giữ nụ cười méo xẹo vì nhận lại phản ứng quá mạnh, nhưng trong đôi mắt thập phần ghét bỏ và căm phẫn của Miranda thì hình ảnh của bản thân trở nên vô lại, ti tiện và hèn hạ vô cùng.



Candice Swanepoel giữ thái độ ôn hoà, kẹp thẻ tín dụng vào tab tính tiền trên tay người hầu bàn, đợi bọn họ rời khỏi hết, mới nhẹ giọng từ tốn giải thích rằng Alessandra bị nôn mửa không dứt và Lindsay phải giúp Taylor đưa nữ thị trưởng về nhà. Nhân tiện tối nay Giám đốc Swan cũng có một cuộc hẹn đối tác ở nhà hàng gần đó, nên họ đã nhờ nàng sang giúp họ đưa Miranda về.


Nói chưa dứt câu, phản ứng lập tức là lời từ chối thẳng thừng mà không sợ người đối diện tổn thương. Miranda ném cho người đối diện cái nhìn khinh thường rồi cố gắng đứng dậy rời bàn.


Candice nhanh chân đuổi theo sát gót, nàng lo lắng nàng minh tinh kia sẽ vấp ngã nên chẳng dám đuổi theo nhanh, cứ kiên nhẫn từng bước đi như chạy ở phía sau. Dưới sự hỗ trợ của phía nhà hàng, bọn họ đã rời khỏi bằng lối cửa sau, tránh được cánh săn ảnh, đồng thời cũng tránh được không ít rắc rối từ mớ hình ảnh say bét tè lè nhè của nàng siêu mẫu nếu chẳng may bị chụp được.


Miranda vừa ra khỏi cửa, nhanh như sóc ngoắc một chiếc taxi vừa trờ đến, mở cửa chui vào trong, biến mất ngay khúc cua đằng trước.


Bỏ lại Giám đốc Swan thẫn thờ dõi theo ánh đèn xe chớp mắt chỉ còn hai chấm nhỏ giữa màn đêm. 


(dòm dáng lưng thất thần của bạn ấy thật đáng đời =)) )


* * * * * * * * * * * * * * * * * * * 




Ngôi nhà an tĩnh bên ngọn thác cao lớn đổ ầm ầm tung bọt trắng xóa vào lúc tám giờ tối, cách ít phút lại có một chiếc xe rẽ qua cánh cổng thép. Không gian đèn đóm vẫn yên ắng thường thường như mọi ngày, chỉ khác các bức tường kính hay cửa sổ đều được kéo rèm che chắn, giấu đi sự nhộn nhịp ẩn chứa bên trong phòng khách, nơi người hầu kẻ hạ ngược xuôi bận bịu chuẩn bị trà nước tiếp đãi đoàn khách viếng bất thường.



Không khí sôi sục người người tất tả ngược xuôi dưới lầu cũng tương đương không khí tranh luận sôi nổi trên phòng làm việc của chủ nhân ngôi nhà – Alessandra Ambrosio, thị trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử lãnh đạo thành phố Boston sầm uất và giàu có – lúc này đây cô đang phải buốt óc đứng giữa hai phe phái đang ra sức tranh biện, hai tay vòng trước ngực gõ liên tục mấy ngón tay lên phần khủy, trong khi trán và mày nhăn lại. Taylor Alison – đứa em họ danh giá, nhiều năm qua đang sống cùng với cô tại căn nhà riêng này – cùng với thuộc cấp một thời – Candice Swanepoel, đương nhiệm vai trò Giám đốc Nhân sự The Swift đang diễn ra một trận tranh luận theo phong cách ôn hòa.



Đại thể, kế hoạch phân chia tổ đội chuẩn bị cho phi vụ đột nhập Nhà Trắng đầy gian nan sắp tới đang gặp kha khá vấn đề vướng mắc mà chưa tìm được hướng giải quyết.


- Em nhắc lại lần cuối, em không muốn mọi người gặp nguy hiểm, kế hoạch lần này tín chất vô cùng nghiêm trọng. Mọi người đều sẽ gặp rắc rối lớn nếu kế hoạch thất bại.


Taylor cố gắng giải thích bằng mọi nỗ lực, kể cả việc đè nén sự mất dần kiên nhẫn.



Candice Swanepoel cho thấy mình là một quản trị nhân sự đầy năng lực và giàu kinh nghiệm trong một cuộc đối thoại sặc mùi tranh luận, lối ứng biến đối đáp giúp cô thể hiện vị thế trên cơ hẳn cô nhân viên dưới quyền mà trong quá khứ đã từng là cấp trên của mình.


- Liệu em sẽ xoay sở ra sao nếu chỉ có một mình và ở một nơi đầy cạm bẫy? Chị lấy ví dụ, em bị tóm gọn trước khi kịp bắt tay hành động, thì không chỉ tất cả mọi sự chuẩn bị đều trở thành công cốc mà chúng ta cũng không còn cơ hội để mơ tưởng đến việc tái thực hiện nó lần nữa.


- Em cũng nghĩ như Ms. Swanepoel, chị đi một mình sẽ vô cùng nguy hiểm...


Kevin im bặt trước cái lườm phóng ra lửa. Lùi lại một bước, thiếu điều nép mình vô cái hõm góc tường để bản thân bị nhiều lớp rèm buông nuốt chửng.


Chủ nhân ngôi nhà bỏ mặc đoàn khách hăng say tranh luận, cô lướt mắt qua một vòng gian phòng làm việc tại nhà riêng, thực muốn vỗ trán kêu trời.


Ủa cái binh đoàn lưu động này đang họp bàn đại sự cơ mật hay lũ lượt kéo nhau đặt tour mà ai nấy hồ hởi phấn khởi như vậy?


Nữ trợ lý CEO Rachel Lohman - vầng, sau tất cả, cô nàng xinh đẹp và đầy trí tuệ này vẫn đương trụ vững vàng ở cái vị trí dưới một người nhưng trên vạn người - sau bao đợt thay đổi cấp trên - người vẫn một lòng trung thành cùng sếp đầu tiên của cô ở The Swift - khéo léo thu khuỷ tay đặt trên thành ghế, ở vị trí mà Kevin Serrano, chàng nhân viên công vụ sở Thị trưởng thành phố vừa dợm vờ vịt gác tay lên đó - dưới cái nhìn không mấy thân thiện từ cô nàng ngồi ở phía đối diện; một mái tóc chấm vai (có thể thấy nó đã khá dài ra kể từ lần cuối cùng Taylor gặp cô ấy), một gương mặt trẻ thơ tinh nghịch cùng cái nhoẻn môi khó hiểu đang tung hứng trái táo bất tử, nét mặt vô tri nhưng ánh mắt lại dán chặt vào anh chàng bảnh bao đứng cạnh ghế của nữ trợ lý Rachel, dường như chỉ cần cánh tay cậu ta gác lên một lần nữa thì cô nàng sẽ thay anh ta lấy nó xuống đem tặng lại khổ chủ.


Silver Apple - sát thủ độc dược, người đã được thuần hoá chạy trốn khỏi tổ chức của "Ngài" theo lý tưởng của trái tim.


Vầng, người lay động được cô nàng sát thủ tàn khốc có gương mặt thánh thiện trẻ thơ, tính khí quái đản kỳ quặc kia - ngược đời thay lại chẳng là ai ngoài Rachel Lohman - nữ trợ lý Chủ tịch The Swift! 


Đối lập với tính cách tưng tửng của Trái Táo Bạc, Rachel là một cô gái cực kỳ nghiêm túc, tỉ mỉ và tương đối cứng rắn. 



Ngọn nguồn câu chuyện tình của cặp đôi trái tính trái nết này cũng rất không giống ai, ai cũng thừa hiểu Silver Apple bản tính vốn lí lắc hay bày ra những trò nghịch ngợm. Một trong số đó là cái lần dại dột ngứa tay đưa ra bóp sương sương vòng ba nảy nở của em gái trắng trẻo thơm tho nào đó ngay tại trụ sở The Swift - đương lúc người ta dẫn đường đưa mình lên khu mô hình gặp Taylor.


Trái Táo Bạc vừa không ngừng ngó nghiêng bên trong toà cao ốc vĩ mô, khi ngoảnh lại thì bị một thân ảnh vai gầy, lưng thẳng, dáng đi uyển chuyển chậm rãi, mái tóc nâu đỏ phiêu phiêu tự tại, vạt áo phấp phới trên hành lang kính tán xạ ánh nắng. Một thân nữ nhân đẹp đến ngạt thở, nàng di chuyển xé đôi cơn gió thốc vào từ ban công tầng sáu, cơ thể toả ra mùi phấn ngọt dịu, nửa thanh tao đặc trưng của loại ma dược trứ danh "rắn trắng" - chiết xuất những cánh hoa màu trắng thây ther - càng ra sức vẫy gọi bản năng ưa táy máy của cô nàng nghịch ngợm, cảnh sắc trước mặt chỉ thôi thúc cô nàng muốn đưa tay chạm tới nữ nhân phía trước. Không để làm gì cả, chỉ là... muốn chạm vào nàng ta mà thôi.



Trớ trêu sao, trước khi đầu óc kịp định hình thì cái bàn tay hư hỏng đã hành động mà không màng hậu quả.



Oan nghiệt. 


Đúng là oan nghiệt! 

(;′⌒')'


Giữa thanh thiên bạch nhật, ban ngày ban mặt, "Em gái mưa" bị sàm sỡ một cách trắng trợn, không may sao bị hại đáng thương ấy lại là Rachel - người tuy ít nói, trong lối ứng xử hằng ngày vẫn luôn duy trì sự lễ độ, khiêm nhường; thực chất trên dưới tập đoàn đều không muốn đắc tội.


Bởi một tiểu trợ lý tầm thường sẽ không đời nào trụ vững qua bao lần thay đổi nhà điều hành. Tiểu trợ lý hai mươi lăm tuổi đầu khí chất thanh tao, ôn nhu nho nhã, điềm đạm lãnh diễm, nhan sắc yêu kiều - bạn trai không có, luôn siêng năng trau dồi kiến thức và chăm chỉ hoàn thành tốt mọi chỉ tiêu được giao. Lời ong tiếng ve, kẻ săn đón, người theo đuổi vây quanh mỗi ngày đều bị co·thẳng thắng chối từ; quyết tâm tập trung kiến tạo tiền đồ cho bản thân. 


Căn bản cuộc sống bình lặng êm đềm ngày qua ngày, không có vấp ngã cũng chưa từng vướng bận điều khó nói chi.


Nếu phải dùng một cụm từ dùng để tả, chính là "bạch nguyệt quang" của đại tập đoàn.


Giờ phút này, hai mươi lăm năm bế quan tu luyện vì một phút bốc đồng của một tiện nhân làm cho khí tức tuôn trào, công phu suốt nhiều năm qua cũng bị một nữ nhân mặt dày như tấm thớt một tay (đúng nghĩa đen) đánh gãy. 


Tiểu trợ lý - con người không vui không buồn, nhu nhu thuận thuận lần đầu tiên cảm nhận bàn tay lạ đặt lên phía sau của mình, đôi mắt đẹp đong đưa chớp động, đứng hình khoảng vài giây trước khi kịp thời nhận ra vấn đề.


Tiếp sau đó là một hệ thống hành vi mượt mà: giật mình xoay phắt lại, bàn tay giơ lên cao giáng xuống một cái tát ... lơ lửng, năm ngón tay ngòi bút thon dài khựng lại khi chỉ cách khuôn mặt láu cá, đôi mắt puppy long lanh ranh mãnh vờ ngây ngô vô tội (sau khi đã gây ra một trọng tội).


Khoảnh khắc ấy, "bạch nguyệt quang" đại tập đoàn bị ánh mắt trơ trẽn của tên cáo già ranh ma ngay trước mặt làm cho bất động. Còn Trái Táo Bạc ngông nghênh, trái tính trái nết, không biết sợ trời không thèm sợ đất, tên bay đạn lạc cũng vẫn bàng quan - lần đầu tiên trái tim thiếu nữ khựng lại vài nhịp, rồi đập liên hồi, đập liên hoàn, máu cũng từ tâm nhĩ bơm đến tâm thất, tràn lên não, mặt đỏ ửng như đã bị liên hoàn tát. Cảm giác xấu hổ lấp đầy khí sắc - loại cảm giác mà Trái Táo Bạc nhà ta tưởng rằng không tồn tại trong con người mình.


Căn bản, chính là vẫn nghĩ bản thân cái gì cũng biết, chỉ có xấu hổ là không biết ;___;


Sở dĩ nhỏ lớn đã trải qua đủ loại cảm giác vừa không dám nhìn thẳng vào mắt người đối diện, vừa ngại ngùng như thế này đâu.


Đám đàn em lẽo đẽo theo sau, nhất thời kích động lao lên động thủ với người vừa ra tay tấn công chủ nhân, nhưng liền ngay sau đó đã bị chủ nhân thoi một cú vào bụng đau chết đi sống lại.



Sau ngày hôm đó, Rachel gặp đồ tồi kia ở đâu, tức thì làm mặt lạnh, một đường thẳng bước, thậm chí đến liếc nhìn còn không thèm ban phát từ thiện lấy một cái, làm cho trái tim thiếu nữ mong manh sâu đậm tổn thương.

.·'¯'(>▂<)'¯'·.  



Còn Trái Táo Bạc cũng suýt thành Trái Táo Dập vì nỗi xí hổ cứ dâng lên mỗi lần nhớ tới trò nghịch ngợm không đúng lúc đúng chỗ của bản thân. Càng hận cái tay hư đống không biết nghe lời 

.·'¯'(>▂<)'¯'·.  


Đã vậy đem tâm sự thầm kín trong lòng ra nói với Taylor Alison, còn bị cô nàng nhà Swift bật ngửa ra cười thành tiếng ha ha, chỉ vào mặt mình mà cười ha ha ha.

(ノಥДಥ)ノ︵┻━┻・/    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net