Chap 85: Phi vụ đột nhập Nhà Trắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



" Oh she is sweet but a psycho

A little bit psycho 🎶.."


Cô gái bước ra khỏi phòng tắm, nhún nhảy hát theo giai điệu rộn ràng, cô nhảy phốc sang bàn trang điểm chỉ bằng ba bước. Bắt đầu quấn khô tóc, bôi dưỡng thể, tô lại màu son yêu thích.


Giọng cô ca sĩ vẫn reo vang từ TV đang bật.


Cô gái thư thái ngã người nằm dài trên ghế đọc sách, gác tréo chân trái, với lấy tách trà bốc khói, sảng khoái đưa sát cánh mũi hít lấy mùi thơm của thảo mộc.


Lời bài thật dễ thương.



"Cô ấy nóng bỏng

Nhưng là một kẻ điên 🎶

Mỗi đêm đều gào thét

Áaaa ..!"



Tiếng hét đầy tinh nghịch của cô ca sĩ hoà thanh cùng với tiếng la thất thanh của cô nàng ở ngoài này.


Giải thích nguyên do khiến cái họng mở rộng tới cực đại kia, là vì đương phiêu theo nhạc, cô gái cảm giác ai đó nhìn mình, thế là theo giác quan thứ sáu, bèn ngoái đầu nhìn ra cửa.


Thì



O.O


Ô.Ô



Một nhân dạng không giống hình hài con người không biết từ lúc nào đã chôn chân ngoài cửa, lom lom nhìn mình.


Dây thần kinh trên đỉnh đầu tê liệt trong tíc tắc. Cô nàng chết đứng mất vài chục giây mới kịp hoàn hồn, dụi dụi mắt hy vọng rằng lúc mở mắt ra thì cái hình thù quái dị kia cũng sẽ biến mất, cô sẽ tự nhủ thầm rằng hôm nay giải trí tới đây là đủ rồi.


Nhưng không.


Cái hình thù quái đản ngoài cửa có vẻ không dễ dàng buông tha cho cô nàng. Bằng chứng là nó vẫn trơ trơ đứng đó, giữa thanh thiên bạch nhật.


Cô nàng sợ mất mật, trong nháy mắt đã quỳ mọp dưới sàn, tay xoa xoa cầu xin cái hình dáng ma mị hãy tha cho mình.


Thứ sinh vật không rõ là người hay là quỷ chầm chậm lướt qua khỏi cửa, ngày một tiến gần đến cô nàng đang sợ hãi nhắm tịt hai mắt.


Cảm giác sinh vật quái dị đã đến sát bên mình, cô nàng càng tru tréo gấp bội, miệng không ngừng xin tha mạng, mắt vẫn nhắm nghiền. Bây giờ mà bắt cô nàng mở mắt ra, chắc cô nàng ngất xỉu mất :(


- Hu hu tôi không có làm điều gì ác cả, là đến nhầm địa chỉ rồi. Tha cho tôi đi, muốn bao nhiêu tiền tôi cũng đưa các người hết. Trong phòng này trừ tôi ra, các người thích thứ gì thì có thể tự nhiên mang chúng đi...


- Taylor ?!?

(⊙_⊙)


Giữa một biển nước mắt nước mũi tèm lèm, cô nàng nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Chị họ, là Alessandra, cứu tin, cứu tin tới rồi.



Đến đây, nàng nhảy phốc qua cái ghế dài, lộn cù mèo ra bậc cửa - nơi chị họ vừa mới xuất hiện.

。。。ミヽ(。><)ノ


Alessandra nét mặt không giấu vẻ ngỡ ngàng. Ngó trân trân cái bóng đứng ở giữa phòng, lắp bắp:


- Cô... cô doạ chết tôi rồi! Hay thật Swanepoel, tôi đã bảo cô đợi bên dưới, hình thù cô lúc này có giống con người chút nào không? Doạ con bé khóc lóc lu loa lên hết kìa!


- Er ... ?


Cô nàng đang bấu lấy Alessandra như lười con bám mẹ, nghe tới cái tên người quen, chột dạ nheo mắt dòm lại sinh vật ngoài hành tinh.



Mèn ơi!


Swan Angel :o


Shock quá bây, bây ơi bây!!!


Taylor quá đỗi kinh ngạc, điều gì đã khiến viên kẹo của phòng nhân sự tả tơi như cái nùi giẻ lúc này vậy?


Đầu tóc bù xù


Quần áo nhàu nhĩ


Còn là bộ Pijama ngủ nữa


Mặt mũi nhợt nhạt


Hai mắt thâm quầng


Ụa ? Thế chiến Z kéo qua nhà cô ấy hay sao? Là đêm qua một mình Candice Swanepoel phải chống chọi lại với một đoàn quân thây ma tấn công phải không?


Chứ không thể nào, không thể có bất cứ biến cố nào lại có mức độ tàn phá nghiệt ngã như vầy được.


Trời ơi, Giám đốc Swan quyền hành cao nhất nhì trụ sở, quyền sinh sát nắm trong tay muốn nhận ai thì nhận, muốn cho ai thôi việc thì cho. Vị trí vai vế gần như ngang hàng với sếp tổng, nhiều lần ra mặt đỡ lời bao che cho nhân viên Swift.


Sức ảnh hưởng được xem là vô cùng to lớn đối với trên dưới tập đoàn từ trụ sở đến các chi nhánh rải rác trên khắp Hoa Kỳ cùng những vùng lãnh thổ lân bang.


Một nữ nhân thông minh, khéo léo, hiền lành cùng với gương mặt khả ái, giọng nói ngọt ngào, gu thời trang hiện đại vừa thanh lịch vừa gợi cảm. Giám đốc Swan là hình mẫu trong mơ của tất cả cánh mày râu trên khắp đất nước, bất cứ ai biết tới The Swift - nhất định sẽ crush trúng cô ấy.


Vậy mà hôm nay, cũng Giám đốc Swan đầy tài năng và xinh đẹp đó, trong một bộ dạng người không ra người, ma không ra ma. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?


Taylor đưa ánh mắt quá đỗi kinh ngạc sang Alessandra, nữ thị trưởng trợn mắt hít mạnh một hơi, lắc lắc cái cằm.



..



- Em thực sự không biết, Candice. Chị phải tin em, em hoàn toàn không nghe nói gì đến việc chị ấy về Mỹ...


Mười ngày trước, Martin đã bắt gặp một người giống Miranda ở góc phố. Cậu ta cũng che giấu nó với tôi, cô Swift, đến cô cũng như vậy?


Bà thị trưởng Alessandra tới giờ mới vỡ lẽ, còn tưởng là chuyện gì ghê gớm, hoá ra là chuyện nhi nữ thường tình.

  ┐( ˘ 、 ˘ )┌


Bèn ung dung ngồi uống chén trà, lạc quan như bá tánh qua đường dừng lại xem náo. Một bên là cô em đang gân cổ ra sức kêu oan, một bên là cô bạn đang đỏ mắt kết tội.


Chuyện không liên quan cô, hai bên đều là chỗ thân tình, bênh ai, bỏ ai cũng không được.


Hay thôi, coi như là mình cứ tiếp tục làm người qua đường nhỉ? Mang tiếng hèn cũng được. Vậy cho dịu nha hihi  ( ' ▽ ' )



- Còn cô nữa Alessandra, tôi làm giúp cô bao nhiêu việc, nhưng đến lúc tôi gặp chuyện thì cô ngồi đó nhàn nhã cưỡng ngựa xem hoa. Một lời nói thêm giúp tôi cũng không có, bạn bè gì như cái..


- Ế nè nè khoan, khoan đi, đợi chút. Tôi thề có Chúa trên cao là tôi chả biết ất giáp gì hết trơn, cô cũng thấy tôi nhiều việc như thế nào mà Swanepoel? Giấy phép xây dựng học viện thời trang, đề án cải tạo cơ sở hạ tầng mảnh đất đó trước khi khởi công, vân vân và mây mây. Bất cứ loại giấy giờ nào phía cô cần, tôi đều ưu tiên ký duyệt cho L Brands trước tiên. Sao cô không nhìn nhận điều đó, chỉ mới có một chuyện dính đến cô người mẫu nọ là quay sang xài xể, trách móc tôi. Vậy là có thực sự biết ơn chưa? Là biết ơn dữ chưa?

ლ(ಠ益ಠ)


Đừng có ghẹo gan bà thị trưởng nhen hôn, ta đã im không muốn lên tiếng thì để cho người ta yên đi he. Không có chơi hệ tâm linh nhưng bộ năm nay Tam tai ha gì mà ngồi yên trong nhà cũng dính đạn vậy ní?


Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, dù cái miệng nhỏ em họ chối leo lẻo, thì bà thị trưởng cũng thừa biết bảy - tám chục phần trăm là con bé biết tung tích Miranda Kerr, biết luôn cả việc Miranda Kerr bí mật về nước.


Mà không chỉ Taylor, cái bộ ba Người thừa kế + Đại minh tinh + Bác sĩ tâm lý thì quá đỗi tái châu, keo lỳ rồi. Đúng kiểu slogan "chúng mình có nhau".


Ắt hẳn lý do khiến cựu siêu sao âm thầm quay trở về nước (dù hồi trước đã thề không bao vờ trở vìa), ít nhiều liên quan tới Taylor, tới tình hình của con bé lúc này - cha thì vấp phải quá nhiều lời buộc tội, công ty gia đình thì bị cuỗm mất, bản thân còn sắp thất nghiệp (dĩ nhiên trong tư cách một hảo tỷ tỷ đầy khả ái và thiện lương, bà thị trưởng sẽ không để đứa nhỏ này ở không đi cà nhõng)


- Swanepoel, nếu muốn biết đáp án, sao không tự mình tìm đến người giữ câu trả lời. Như thế không phải tốt hơn ngồi đây trách cứ chúng tôi sao.


- Chị sáng suốt ghê!


Nhỏ em họ bẽn lẽn phụ hoạ.


Bà chị gian manh đâu có để đứa em được vui lâu:


- Okay chốt. Xem như Taylor đã đồng ý sắp xếp cuộc gặp riêng cho Candice Swanepoel và cô nàng siêu mẫu nhà Wexner. Candice, cô về nhà lo sửa sang tút tát lại bản thân hộ tôi cái. Phải tôi là cô nàng minh tinh nọ, thấy cái bộ dạng như kumathoong hiện tại của cô vác đến gặp mình, thì dầu có bão tuyết hay khủng bố sân bay, tôi nhất quyết cũng phải lội bộ trở về London. Chả hiểu kiểu gì, nghĩ làm sao mà để cho bản thân nhếch nhác như này.


Nói xong, thị trưởng đại nhân tự ý lôi vị khách đứng lên, đá đít ra cửa. Còn nhỏ em họ nghệt mặt ngồi đực ra đấy.


Rồi hông hỏi ý ai trước, tự quyết định dzị luôn?

Σ( ° △ °|||)


Ôi mẹ ơi


Làm sao mình có thể lường gạt Miranda được. Cổ quá tốt với mình, vừa nghe Lindsay nói về tình cảnh mình hiện tại, là cổ liền bay sang đây để an ủi mình.


Không thể được, có chết cũng không thể bất nghĩa, bất tín, bất trung.


Mình phải trốn khỏi đây, đúng rồi, hành lý, phải đóng gói hành lý trước, phải tẩu thoát thôi, ngôi nhà này đến lúc không thể chứa được mình thêm nữa rồi.


Mình cũng cần chi phí để bỏ nhà đi bụi nữa.


Két sắt của Alessandra mã số bao nhiêu nhỉ? Hừm...


(ノ_;)ヾ('∀`)



__________________




Ánh nến lung linh thắp giữa chiếc bàn tròn đặt cạnh khung cửa lớn bằng kính trong suốt, phóng tầm nhìn xuống góc phố sầm uất của trung tâm thành phố Boston


Trên bàn, bộ dao nĩa sáng bóng được xếp ngay ngắn, đặt trên tấm khăn trải bàn màu hoa hồng đỏ thắm.


Người quản lý cẩn thận kiểm tra bày trí trên bàn thêm một lượt nữa, sau khi chắc chắn rằng khâu chuẩn bị đã chỉnh chu, ông mới chuyển sang check lại danh sách các món ăn sẽ mang lên phục vụ.


Sở dĩ khâu chuẩn bị phải kỹ càng một cách tuyệt đối, là vì danh tín của vị khách đặt bàn, cùng những vị khách mời của buổi tối hôm nay. Tất cả đều là những vị khách đặc biệt, đều có sức ảnh hưởng nhất định đối với một lĩnh vực nào đó trong xã hội.


Kim đồng hồ điểm qua con số chín, còn mười phút nữa là đến khung giờ mà vị khách đã đặt, viên quản lý ra hiệu cho nhân viên chuẩn bị đón khách.


Vị khách đặc biệt đầu tiên đã xuất hiện.


Sự xuất hiện rạng ngời của người này đã gây ra một vụ ồn ào nho nhỏ ở bên ngoài nhà hàng, vô số tay săn ảnh vây xung quanh chiếc ô tô đỗ trước cửa. Và khi vị khách xuất hiện, những người đi đường cũng bị choáng ngợp, họ lập tức dừng bước, đứng lại cùng xem náo nhiệt. Một số người quá khích còn hô to tên của vị khách kia.



Trong nỗ lực tạo ra rào cản của nhân viên nhà hàng, vị khách đặc biệt được đưa vào trong an toàn, vào đến bên trong vẫn chưa thoát khỏi sự quấy rầy, một số thực khách bạo dạn tiến đến xin chụp ảnh, xin chữ ký. Vị khách cũng không lấy làm khó chịu, vẫn vui vẻ ký tặng. Sau đó nhanh chóng theo chân người quản lý dẫn đường đến vị trí ngồi đã được đặt sẵn.


Vị khách chọn chỗ ngồi có tầm nhìn bên cạnh bức tường kính, nơi đẹp nhất để nhìn ngắm đô thị về đêm.


- Thưa quý cô, tôi là Jimmy, quản lý ở đây. Tối nay là một vinh dự to lớn của nhà hàng chúng tôi khi được một ngôi sao nổi tiếng lựa chọn để dùng bữa. Chúc quý cô một buổi tối tốt lành, nếu có bất cứ điều chi chưa hài lòng, xin hãy phản hồi. Nhà hàng chúng tôi vô cùng biết ơn sự đánh giá của quý khách!


Vị khách mỉm cười, thân thiện nói lời cảm ơn, nhìn người quản lý tự tay rót nước vào cốc đặt trước mặt mình, chai nước khoáng khá đẹp mắt với thiết kế hình quân cờ vua bằng pha lê.


Người quản lý lịch sự hỏi vị nữ khách có muốn dùng kèm một chút champagne hoặc vang hồng với canapé trong lúc chờ các vị khách khác đến. Vị khách đã chọn vang hồng khi nhìn thấy món canapé dành cho mình được giới thiệu bao gồm thành phần là đậu tươi Blini phủ trứng cá muối Keta, topper đặt một lát cá hồi sống và trang trí bởi một bông hoa Viola tím.


Vị khách yêu kiều nở nụ cười tươi tắn - một lần nữa khoe đôi má lúm đồng tiền duyên dáng, bộ vest trắng trang nhã vừa đủ để tôn lên nhan sắc ngọt ngào và tràn trề sức sống của nữ minh tinh nổi tiếng. Dù đã lâu không xuất hiện trước đám đông, nhưng xem ra, bên cạnh vóc dáng lẫn khí chất vẫn luôn thu hút mọi sự chú ý dù xuất hiện ở bất cứ đâu.



"Tuyệt thật!" - Miranda Kerr bật cười khi hưởng thụ cảm giác được vây quanh như được trở lại thời hoàng kim đã từng vẫy vùng. Thực tế dù nàng có mất tích bao lâu thì sức hút mỗi lần xuất hiện vẫn chưa bao giờ có dấu hiệu hạ nhiệt.


Và lần này nàng cũng không quay lại Mỹ chỉ đơn thuần như thế.


Hai tháng trước, Miranda đã hoàn thành xong quyển tự truyện của mình. Nàng ngay lập tức liên lạc cho Frank để thông báo về điều đó, anh chàng quản lý đón nhận nó bằng tiếng rú đầy phấn khích, thậm chí nó còn khiến tai bên trái của nàng mất đi thính giác vài hôm liền và phải tìm đến bác sĩ để điều trị.


Hai tuần gần nhất, Frank lại gọi thông báo tin vui, rằng quyển sách của nàng đã được thông qua các khâu kiểm duyệt và đang được nhà xuất bản cấp tốc thực hiện quá trình in ấn, đóng gáy. Nhưng vẫn còn một vấn đề, họ muốn chụp ảnh nàng để minh hoạ ở phần bìa -  lẫn những trang bên trong. Mọi khoản thu nhập từ tác quyền đều sẽ thanh toán đúng và đầy đủ dựa trên thoã thuận đã ký trước đó.


Miranda chấp nhận lời đề nghị trên, nàng đưa Flynn sang Puerto Rico để thăm ông ngoại, chủ tịch Wexner đã tỉnh lại sau hơn một năm trời sống đời sống thực vật. Phần nhiều là nhờ sự chăm sóc kề cận của mẹ nàng - để nhắc lại phòng trường hợp mọi người đã quên, thì Quý cô Adriana Francesca Lima là chị gái cùng mẹ khác cha với Quý cô Miranda Kerrigan Wexner - và mẹ của họ là Tiểu thư Maria da Graca, nữ thừa kế còn sống của dòng họ Lima lâu đời, cai quản 1/3 hòn đảo Puerto Rico phía Bắc bao gồm một số thị trấn và thành phố nhỏ bên cạnh các bãi biển trải dài.


Vốn dĩ cha và mẹ nàng đã không còn ở bên nhau, Miranda cũng vì không chấp nhận cuộc đời do cha mình sắp đặt, nàng mới quyết tâm bỏ nhà ra đi, theo đuổi ước mơ làm người mẫu và đóng phim của mình. Mãi về sau, khi sự việc chủ tịch Wexner lâm trọng bệnh, bị hạ độc bởi thuốc phiện, nàng đã thay mặt xin mẹ tha thứ cho cha mình. Có lẽ nhờ vào sự chăm sóc của người thân mà bệnh tình của chủ tịch Wexner đã xuất hiện kỳ tích.


Miranda sau hai mươi năm mới lại được tận hưởng niềm hạnh phúc gia đình, có cả cha lẫn mẹ. Nhưng nàng vẫn không quên hợp đồng đã thoã thuận với nhà xuất bản, Miranda đã nhờ nhũ mẫu đưa Flynn về Anh, để cậu bé tiếp tục đi học, còn nàng sẽ có thời gian để quay lại Mỹ thăm bạn bè và đến gặp tổng biên, cùng đàm phán về thời gian, địa điểm thực hiện bộ ảnh lồng vào sách.


Đấy, dự trù là kế hoạch sẽ như thế. Nàng âm thầm về Mỹ đã hơn một tuần lễ, nhưng Frank vẫn đang khá là bận với mấy cô bé người mẫu mới vào nghề, anh chàng vẫn chưa xếp được lịch để bay sang gặp nàng - à quên, Frank đang chạy đua với đống show diễn ở tuần lễ thời trang Paris. Tối nào anh ấy cũng gọi cho nàng, xin lỗi vì vẫn chưa xong việc - nhưng mục đích chính thì vẫn là để càm ràm rằng thì là mà tại sao anh ta phải dắt tay mấy con gà non tơ oái oăm kia mà không phải là bay vù đến với nàng. Rằng thì là mà nàng phải quay trở lại với thời trang và điện ảnh thôi, rằng anh chàng không thể mù quáng tin rằng lại có thể mài dũa ra thêm một viên kim cương nào khác để thay vào khoảng trống của nàng.


Ở mấy lần đầu thì nàng chỉ phì cười rồi gật gù cho qua, càng sang những lần sau, thì nàng lại nghiêm túc nhìn nhận lời đề nghị ấy. Dường như Miranda Kerr đang bắt đầu dao động.


Hơn hết, trình diễn là đam mê luôn chảy trong máu thịt của nàng. Chúng ta cần biết, có những kiểu người vốn dĩ được sinh ra là để đứng dưới hào quang. Dù cuộc đời có va vào bao nhiêu biến cố, sứ mệnh cuộc đời họ vẫn đưa đẩy họ trở lại đúng quỹ đạo tồn tại dành cho họ.


Và nàng - đại minh tinh đã giải nghệ - lại cảm nhận dòng máu nóng rần rật chảy khắp người.


Giữa lúc đương ngồi suy tưởng miên man, quản lý nhà hàng lần nữa bước vào - dẫn theo hai người khác đồng thời xuất hiện phía sau, nàng ngôi sao vừa trông thấy đã toe toét khoe đôi lúm đồng tiền trứ danh làm liêu xiêu hàng triệu trái tim thanh niên thiếu nữ.


- Ối, Miranda Kerr kìa. Ôi trời ơi Lindsay, chị có thấy điều em đang thấy không, oh my gosh, Miranda Kerr đang ở trước mặt em, em sắp chạm tới chị ấy rồi này, xem này.. anh em tui đến đâyyyyyy!!!

(ノ*°▽°*)


Cái vẻ nháo nhào xạo sự của bà nhỏ làm cả hai cô nàng còn lại phì cười.


Miranda kéo nữ bác sĩ vào cái ôm đầy nhớ nhung, không quên phụng phịu "khum nhớ người ta gì hớt chơn"


(っ˘з(˘⌣˘ ) ♡


Lại ngay đúng lúc siêu mẫu một con nhõng nhẽo với nữ bác sĩ, thì một thân ảnh nữ nhân tiêu sái tay xách cặp táp da, mái tóc nâu duỗi thẳng bay bay theo nhịp bước của từng cái sải chân đầy cường quyền phăng phăng xé gió xuất hiện.


Gương mặt góc cạnh, lạnh như băng bắc bán cầu của bà thị trưởng thành phố thoáng chốc đã sa sầm khi bắt gặp hoàn cảnh tình ngay lý gian đang diễn ra cời cời trước mắt.



- Nè hai cái con người này, các người bồ bịch yêu đương gì nhau thế hả? Có biết người quyền lực to nhất thành phố đang đứng ở ngay đây không? Điêu dân to gan, thấy quả nhân còn không mau thi lễ?

ヽ (`Д')ノ


Ờ ... ⊙﹏⊙


Đang nói gì dạ?


Đang nói gì dzậy cà?


(っ˘▽˘)(˘▽˘)˘▽˘ς) *ú oa ú oa*


Hông nghe gì hết.


Đúng đúng, là hỏng nghe thấy gì hết.


Mặc kệ thị trưởng đại nhân dương oai diệu võ, tác oai tác quái. Bộ tam sên miếu ba cô mời nhau ngồi xuống bàn, gọi phục vụ bắt đầu dọn món.


Ê nè

( ̄_ ̄)・・・


Dù sao cũng nể mặt chút chứ


(・・ )ゞ


Ê


Giả bộ sợ dùm đi


*quay trái*

*quay phải*


Bà thị trưởng bị một luồng gió lạnh thổi qua


Một chiếc quạ ....... bay ngang đầu

*quác quác*


- Ờ thôi lâu nay không gặp, tha mạng cho các cô đó

*kéo ghế ngồi xuống*


=)) Mắc cỡ quá 2 ơi


Sau màn giả mù sa mưa, ghẹo bà thị trưởng quê một cục, cá hộp ba cô gái mới bắt đầu lăn ra cười ngặt ngẽo.


Chẳng mấy chốc, không khí sượng sùng của cuộc gặp gỡ đã bị phá tan. Các vị khách vừa vui vẻ trò chuyện, vừa thưởng thức món ăn.


Miranda Kerr được biết đích thân nữ thị trưởng gọi đặt bàn, đặc biệt lên list món chuẩn bị cho bữa tối hôm nay để tiếp đãi mình thì vô cùng cảm động, cũng rất hài lòng về buổi tối chu đáo này.


Nhân lúc cao hứng, Aless đề nghị họ gọi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net