Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Hyungjun tĩnh giấc với một cơn đau đầu dữ dội. Xoa xoa thái dương, cậu chớp mắt nhìn xung quanh tìm bóng dáng quen thuộc đó (Au: Mới dậy là tìm chồng rồi).

- Em dậy rồi à?

Giọng anh vang lên, cậu quay sang nhìn anh, mỉm cười. Mỗi buổi sáng chỉ cần nhìn thấy anh là cậu đã thấy vô cùng hạnh phúc.

- Oppa...

Khẽ gọi anh với giọng say ngủ, cậu đột nhiên cảm thấy ngại vô cùng. Không phải là lần đầu tiên cậu gọi anh là oppa nhưng sao lần này lại có cảm giác khác lạ.

- Gì vậy? - Wonjin hỏi.

- Bế em đi vệ sinh cá nhân được không?

- Được thôi thỏ ngốc của anh.

Anh bế cậu vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Đúng là có được một tiểu mỹ thụ thì tổng công nào mà chả cưng chiều. Wonjin chiều chuộng Hyungjun hết mực.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, Wonjin và Hyungjun cùng nhau đi dạo. Hai người vô cùng hạnh phúc, đi được một lúc thì hai người gặp được Minhee và Yunseong, trông hai người cũng hạnh phúc không kém.

- Hey Hyungjun... - Minhee nói.

- Nay đi chơi với người thương trông hạnh phúc nhỉ? - Hyungjun trêu Minhee.

- À...ừ...

- Chừng nào mới cho mình uống rượu mừng của hai người đây? Cả hội bạn thân chờ đợi quá lâu rồi đấy!

- Định lát sang nhà đưa thiệp mời này, ai ngờ lại gặp ở đây. Này, nhớ đến nhá!

- *Cầm lấy thiệp mời*  Aigoo~ Minhee của chúng ta sắp lên xe hoa rồi này.

- Chẳng phải cậu vừa lên xe hoa hôm qua sao?

- Hôm qua mình kết hôn hôm nay nhận được thiệp cưới của cậu bạn thân. Aigoo~ không tin được mà.

- Em có cơ hội trả thù rồi đấy vợ. - Wonjin nói.

- Trả thù? À há...Minhee à, cậu sắp tiêu rồi.

--------------------dãy phân cách-------------------------

Lễ cưới của Minhee diễn ra cũng không thua kém gì lễ cười của Hyungjun. Minhee và Yunseong cũng rất đẹp đôi. Hyungjun bước vào phòng trang điểm của Minhee (Au: phòng cô dâu) gương mặt xinh tươi xém tí là lấn ác cả phần của nhân vật chính.

- Minhee này, mình có cái tặng cậu. - Hyungjun nói.

- Gì vậy? Lần trước là cả bộ nước hoa Chanel rồi lần này lại là gì đây?

- Lần này không phải hàng đắt tiền, chỉ là hàng nội địa thôi bạn thân. Là một cặp dây chuyền, quà cưới cho cậu.

- Ôi...cảm ơn nha...dây chuyền uyên ương à?

- Chính xác. Lần trước cậu tặng mình cặp vòng tay uyên ương lần này mình tặng cậu dây chuyền. Chờ đến lượt Eunsang hay Dongpyo chắc sẽ vui lắm đấy.

- Một lễ cưới tràn ngập sự đáng yêu như cậu vậy.

Hôm đó Hyungjun có dịp trả thù cậu bạn của mình. Lần trước, Minhee ép cậu uống rượu đến say không còn biết trời trăng gì, lần này, cậu cũng sử dụng cách mà Minhee đã làm ép cậu uống đến say mới thôi. (Au: quân tử trả thù mười năm chưa muộn.)

- Song Hyungjun...hức...cậu được lắm... - Minhee nói.

- Chỉ là mình đã làm theo những gì cậu đã làm với mình thôi mà Minhee, mình không có lỗi gì cả... Đừng trách mình...

- Yunseong, anh đưa Minhee về đi, cậu ấy say lắm rồi đấy. - Wonjin nói.

Tối hôm đó

Về đến nhà thì cũng đã muộn, bước vào phòng, cậu đã nằm vật ra giường vì quá mệt mỏi. Anh nằm xuống cạnh cậu, anh nhìn cậu bằng ánh mắt ôn nhu, anh hỏi:

- Hôm nay, em rất vui đúng không?

- Nae...đương nhiên là vui, cậu bạn của em cuối cùng cũng đã yên bề gia thất rồi, hy vọng là cậu ấy được hạnh phúc.

-Em yên tâm đi anh Yunseong yêu cậu ấy như vậy chắc chắn anh ấy sẽ cho Minhee một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc.

- Giống như anh đã cho em một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc à?

- Đúng vậy thỏ ngốc.

- Sao anh cứ gọi em là thỏ ngốc mãi thế, em ngốc chỗ nào chứ?

Anh chỉ cười mà không nói gì.

-----------------------------------------------------------------

End chương 11

Sorry mọi người~ au hết ý tưởng rồi nên chương 11 chỉ có vậy thôi. Mong mọi người thông cảm cho au nha~ TvT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net