Đôi giày thứ hai mươi hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thể nói rằng câu trả lời của Valerie không làm tôi ngạc nhiên cho lắm. Ý tôi là, người bị cô ta đối xử khác biệt là tôi, nên chắc chắn vấn đề là từ tôi mà ra rồi. Tuy nhiên, điều này lại làm tôi bối rối tợn, vì tôi vẫn luôn chú ý chăm sóc cô ta rất kỹ lưỡng cơ mà. Rốt cuộc thì tôi làm gì không đúng chứ?

"Cô không hài lòng với điểm nào ở tôi?" Tôi nhẹ nhàng hỏi lại cô ta. "Tôi sẽ cố gắng sửa đổi."

"Điểm này anh không thể sửa đổi được." Valerie lắc đầu đầy nghiêm túc. "Hoàn toàn không thể."

Nói xong, cô ta thản nhiên tiếp tục ăn cá hồi, không để ý đến tôi nữa.

Tôi chết lặng.

Bỗng dưng, Valerie ngẩng đầu lên nhìn tôi một lần nữa, đôi mắt xanh biếc vốn phẳng lặng dường như hơi gợn sóng. "Sao anh đối xử với tôi tốt thế?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net