TẬP 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thành lập một Website về truyền thống văn hóa, có tính toàn cầu tại Bắc Kinh, chính là trang web "Đại Phương Quảng Văn Hóa Công Ích". Sau đó cô Dương lại nói, một mình em trở về đi.

      Khi tôi muốn đến Hải Khẩu, ba tôi còn đặc biệt dặn dò tôi nhất định phải đứng sau cô Dương để cố gắng học tập, nào ngờ người tính không bằng trời tính. Sau khi đi một tuần, tất cả tôi phải như thế nào? Làm một mình, hơn nữa bên ngoài mọi thứ đều xa lạ. Nên khi cô Dương nói, một mình em trở về đi, trong tâm tôi đột nhiên nhớ đến lời dạy của Khổng Phu Tử: "sĩ bất khả dĩ bất hoằng nghị, nhiệm trọng nhi đạo viễn. Nhân dĩ vi kỷ nhậm, bất diệc trọng hồ, tử nhi hậu dĩ, bất diệc viễn hồ". Thật ra chúng ta làm rất nhiều việc không nên nghĩ đến quá nhiều thứ phiền phức, làm sao có thể hoàn toàn được như ý người, chỉ cần lòng mình không hổ thẹn. Chỉ cần phương hướng đúng đắn, chúng ta tận tâm tận lực mà làm là đúng.

      Sau khi mình tôi trở lại Hải Khẩu, liền đi khắp nơi diễn giảng. Tôi hỏi cô Dương, tôi nên học tập như thế nào? Cô Dương nói vô cùng ngắn gọn: hiện nay em chỉ một mục tiêu là, phải diễn giảng 300 hội. Thế nên nhiều người hỏi tôi, thầy Thái à! Diễn giảng như thế nào? Tôi cũng trả lời họ rất ngắn gọn, giảng 300 hội trước đã - tôi đã bị cô Dương huấn luyện như vậy. Nào ngờ buổi diễn giảng đầu tiên ở Hải Khẩu - đối diện với hơn 300 thầy cô giáo ở Hải Khẩu. Có thể nhìn thấy được tôi rất dễ run đúng không? Có thể nhận ra được chăng? Quý vị thấy tôi ốm như vậy, làm sao có thể không run được? Người ốm đường ruột thường không tốt.

      Tôi nhớ khi tôi thi đại học, lo lắng đến không ngủ được, còn uống hai viên thuốc định thần vẫn không có hiệu quả. Thật ra không phải không có hiệu quả, sáng hôm sau đã phát sinh hiệu quả. Lần đó đúng là bị việc thi cử khiến đầu óc choáng váng. Về sau vì có thâm nhập kinh điển, nên biết được "lý đắc tâm an". Rất nhiều việc không thể cưỡng cầu, mà phải dần dần điều chỉnh tính cách của mình. Nên trước ngày diễn giảng, tôi liền đến trước thánh tượng của Khổng Lão Phu Tử lạy ba lạy, sau đó xin các bậc thánh hiền gia hộ cho con hôm nay ngủ một giấc thật ngon, ngày mai mới có tinh thần giảng bài. Kết quả rất có cảm ứng, ngủ một giấc đến trời sáng.

      Bắt đầu từ lần diễn giảng đó thì tiến bộ không ngừng, chỉ cần có cơ hội tôi liền đi giảng. Vì đích thực ở gia đình cũng tốt, trong đoàn thể cũng tốt, tại trường cũng tốt, thiếu sót nhất chính là giáo dục đức hạnh. Cũng do rèn luyện từng lần như vậy, chúng tôi mới có năng lực để tiến bộ.

Vào tháng tám, tôi giảng ở Hải Khẩu chủ đề là "tổ sư của chúng ta 4500 trước giáo dục hậu duệ của mình như thế nào". Khi tôi giảng chủ đề này, tổng cộng giảng hết tám tiếng. Đó là vào giữa tháng bảy. Tiêu đề này tôi cũng đã giảng gần mười lần, khi giảng đến giữa tháng 11 thì đến HongKong để ghi hình. Cùng một chủ đề, lần thứ nhất tám tiếng, hơn ba tháng sau giảng bốn mươi tiếng, gấp mấy lần? Năm lần. Thế nên con người có tiềm năng rất lớn, chỉ cần quý vị chịu rèn luyện, chịu tôi luyện.

      Năm trước lần diễn giảng đầu tiên là ngày 11 tháng 10. Năm ngoái ở Hải Khẩu lại tổ chức diễn giảng năm ngày, vào ngày 13 tháng 7. Có mấy người bạn, thời gian gần đúng một năm không gặp tôi. Nên trong lúc tôi giảng bài, nhìn thấy mặt họ rất quen thuộc, tôi liền mời họ nói một chút về lần diễn giảng đầu tiên của tôi và một năm sau có kém hơn không. Không ngờ thầy giáo đó lập tức nói: kém rất nhiều. Anh ta không hề nể nang gì.

      Nên con người chúng ta đích thực có tiềm lực rất lớn, không nên lo lắng. Khi quý vị thật sự đem quyết tâm và tâm nguyện này phát ra, rất nhiều trợ lực tự nhiên sẽ đến. Lúc tôi ở Hải Khẩu, tìm một nơi làm trung tâm dạy học của chúng tôi. Lần đầu tiên đến gia đình một người Sơn Đầu, là một phụ nữ, tôi nói chuyện với cô ấy suốt hai tiếng. Người Sơn Đầu rất trú trọng hiếu đạo, nên khi cô vừa nghe chúng tôi muốn hoằng dương truyền thống văn hóa, trong lòng rất hoan hỷ liền lập tức đồng ý để đất cho chúng tôi dùng miễn phí.

      Hôm đó trên đường tôi trở về nhà thì nước mắt đã rơi. Đích thực chúng ta phải tin vào chân lý "thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân". Tôi ở đó một mình cũng chưa từng tiếp xúc nhiều quan viên ở địa phương đó, tất cả đều là những bạn người địa phương cùng giúp đỡ. Khi chúng ta có một tấm lòng chân thành, có thể thức tỉnh được chân tâm của mọi người. Thế nên thời gian mấy tháng ở đó, cũng phát triển rất nhanh. Vào ngày 15 tháng 3 năm ngoái, một thầy giáo ở Thẩm Quyến mời tôi đến dạy, nên tôi cũng đến Thẩm Quyến, bắt đầu giảng vào ngày 15 tháng 3. Sau tháng ba thì trở thành một tuần ở Thẩm Quyến, một tuần ở Hải Khẩu, và cứ đi máy bay tới lui như vậy.

      Đến giữa tháng bảy năm ngoái, vì sắp đến kỳ nghỉ hè. Cô Dương nói thời gian nghỉ hè, thầy cô giáo có thời gian học tập hơn, chúng ta nên tổ chức bốn buổi giảng. Hội nghiên cứu có mô hình lớn của giáo sư, một lần năm ngày. Nên ở Hải Khẩu tổ chức hội thứ nhất vào 13 tháng 7, thì ngày 11 tháng 7 bầu trời ở Hải Khẩu đã xuất hiện tám ngôi sao, mà ngôi sao đó khiến quý vị cảm thấy giống như đang treo trên đỉnh lầu ở nhà quý vị vậy, cảm giác rất gần, tôi không nhìn thấy. Nhưng ngày mai, thầy cô giáo ở trung tâm chúng tôi đem tờ báo này đưa tôi xem, nói tất cả những nhà thiên văn học đều không tìm thấy lai lịch của tám ngôi sao này. Vì qua mấy tiếng đồng hồ sau thì mấy ngôi sao này không còn nữa.

      Khi tôi nhìn thấy bài báo này, trong đầu tôi liền xuất hiện tám chữ, tám chữ nào? "Hiếu, đệ, trung, tín, lễ, nghĩa, liêm, sĩ". Chúng ta thử suy nghĩ xem, hiện nay tất cả gia đình cũng vậy, xã hội cũng vậy, quốc gia cũng vậy, vấn đề của nó ở đâu? Đều thiếu sự giáo hóa về những đức hạnh này. Chỉ cần những đức hạnh này có thể phát triển rộng ra, tin rằng có thể gây dựng lại thời thịnh thế của người xưa mới đúng. Nên lần diễn giảng vào trung tuần tháng bảy đó, chúng tôi tổ chức năm ngày, tổ chức ở một nhà hàng cao cấp.

      Vì sao lại tổ chức ở một nhà hàng cao cấp như vậy? Vì cuối tháng sáu tôi phải trở về Đài Loan một chuyến, các bạn ở đó mời tôi ăn cơm, ăn cơm xong ngày mai tôi đi. Ông chủ của nhà hàng đó đến cùng ngồi ăn với chúng tôi, ông ta cũng rất thích truyền thống văn hóa. Lúc đó tôi đang giảng Chu Tử Trị Gia Cách Ngôn, ông ta nghe và rất cao hứng. Ông nói: lần sau thầy đến giảng, nhất định phải nói để tôi đi nghe, "đức bất cô, tất hữu lân". Vì nói chuyện rất vui nên ông ta nói: tối nay tôi đưa thầy về, sáng ngày mai tôi đưa thầy đến phi trường. Mới gặp mặt lần đầu. Trên đường trở về nhà ông chủ nhà hàng này nói: Thầy Thái à! Trước đây Khổng Tử giảng dạy, vì có Tử Cống, là một đệ tử rất có tiền, ông mới có thể dạy học không có điều gì lo lắng như vậy.

      Ông ta nói câu này là có ý gì? Chúng tôi nghe cũng rất cảm động. Ông nói tầng trên của nhà hàng này, có một phòng chuyên dùng làm hội nghị, ngồi được trên trăm người, máy lạnh cũng rất mạnh. Vì Hải Khẩu rất nóng, trung tâm chúng tôi lại không có máy lạnh, tôi cứ lo lắng đến khi tổ chức chỉ sợ mỗi người đều dùng khăn tay lau mồ hôi. Đột nhiên nghe ông ta nói như vậy, tôi lập tức nói: Vậy địa điểm của ông có thể cho chúng tôi mượn được chăng? Ông ta nói: không vấn đề gì. Thế là tôi trở về Đài Loan, trong lòng không có gì lo lắng.

      Sau đó, từ ngày 13 đến ngày 17 tháng 7 là tổ chức hoàn tất. Khi tổ chức xong chúng tôi muốn trả tiền, cô thu ngân nói tất cả tiền bạc đều đã trả xong, không cần tính nữa. Chúng tôi giật mình, ăn không uống không suốt năm ngày, sao có thể lại không trả tiền? Nhưng khi tìm hiểu mới biết, bà chủ cũng ngồi sau nghe giảng năm ngày. Trong quá trình nghe, trong lòng bà chủ này rất cảm động. Bà nói: Con tôi đều đã mười mấy tuổi, tiểu học nó không học được điều này. Vì đến nghe giảng đều là thầy cô giáo tiểu học, bà hy vọng tổ chức tốt buổi giảng này, khiến nhiều học sinh có thể đạt được lợi ích, vì vậy mỗi ngày bà đều tính hết tiền giúp chúng tôi. Thế nên chúng ta cần phải thông qua cuộc đời của mình để thể nghiệm chân lý. Đích thực chỉ cần có trái tim lương thiện này, nhất định sẽ có rất nhiều sức mạnh đến giúp đỡ chúng ta.

      Các bạn, quý vị có tín tâm này chăng? Sao lại nhỏ tiếng thế? Quý vị có lòng tin này chăng? Có! "Tín vi đạo nguyên công đức mẫu, trưởng dưỡng nhất thiết chư thiện căn". Thành bại của mọi việc đều ở chữ tín, nếu như quý vị không tin con cái mình "nhân chi sơ, tánh bổn thiện", quý vị rất khó dạy tốt chúng. Nếu quý vị không tin chồng mình "nhân chi sơ, tánh bổn thiện", quý vị rất có thể sẽ xung đột với chồng mình. Nếu như chúng ta không tin thánh hiền nói "nhân chi sơ, tánh bổn thiện", chúng ta với kinh điển bị ngăn cách một tầng, thế nên tín rất quan trọng.

      Chúng tôi liên tiếp ở Thẩm Quyến, Bắc Kinh, Thượng Hải, Hàng Châu, An Huy, Lô Giang. Còn có Sơn Đầu, Hạ Môn và đến ba nước của Đông Nam Á để tổ chức lớp học. Toàn bộ chương trình tổ chức xong đều không tốn tiền, vì trong quá trình dạy, nhiều người rất cảm động, liền chủ động bỏ tiền ra để tổ chức chương trình như thế. Còn đưa tiền cho chúng tôi, hy vọng chúng tôi đi in sách, phát triển mở rộng. Nên chúng tôi vốn chỉ tổ chức bốn kỳ, nhưng sau đó tổ chức xong bốn kỳ, các nơi đều yêu cầu chúng tôi đến giảng, tất cả nhân duyên này sẽ như thế nào? Đã được mở ra.

      Khi quý vị có tâm muốn làm, quý vị không cần lo lắng, chỉ cần cố gắng nâng cao năng lực chính mình, từ từ nhân duyên sẽ tự nhiên sắp xếp cho chúng ta. Sắp đặt mọi việc, tuyệt đối không để quý vị không làm được. Trời cao rất từ bi, khi họ biết quý vị chỉ có thể gánh được 20 kg, thì họ sẽ để quý vị gánh 20 kg, nhưng quý vị phải luyện thể lực hằng ngày mới được. Đợi khi quý vị có thể gánh vác được 50 kg, họ sẽ cho quý vị 50 kg, chắc chắn không đè chết quý vị.

      Quý vị xem, tôi ốm yếu như vậy cũng không bị đè chết, nhưng tôi quay đầu nhìn lại, thật sự đúng như thế. Năm đầu tiên không để tôi làm ban chủ nhiệm, vì kinh nghiệm còn cạn cợt, chỉ làm chủ nhiệm khoa của bốn lớp. Năm thứ hai dạy lớp sáu, trình độ khó hơn một chút, sau đó lại dạy lớp khó dạy nhất trường, mức độ khó ra sao? Dần dần tăng cao. Sau khi dạy xong lớp này liền điều đến Hải Khẩu, cũng để tôi từ từ rèn luyện. Thế nên chỉ cần quý vị có tâm, không nên lo lắng, trời cao tự có sắp đặt.

 

      Tiết học này chúng ta tạm dừng ở đây, cám ơn mọi người.

 

Hết tập 24

4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net