Anh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Seungie, em cần chiếc sơ mi trắng này trong ngày mai."
Seungwoo gật đầu, ý bảo mình sẽ ủi nó giúp cậu.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie, em chưa xong bài thuyết trình vào ngày mai."
Seungwoo gật đầu, ý bảo mình sẽ giúp cậu làm bài tập
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie, Dongpyo nhớ anh đến chết. Hôm nay mệt quá, Dongpyo muốn cùng anh xem phim."
Seungwoo gật đầu, ý bảo sẽ mở netflix và kiếm cho cậu một chiếc hoạt hình thật đáng yêu.
-"Cảm ơn anh"

- "Seungie, Dongpyo mới bị mẹ mắng vì lâu quá không về. Dongpyo về lại Yeongdeok, anh chờ Dongpyo nha.."
Seungwoo gật đầu, ý bảo sẽ chờ cậu. Rồi anh xoa đầu cậu âu yếm. Chờ Dongpyo sao, anh chờ cậu cả đời.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie ơi, đừng làm Dongpyo sợ. Tỉnh dậy đi Seungie"
Lần này anh không gật đầu, cũng không trả lời gì. Cậu cũng không hiểu ý anh muốn gì. Mắt anh cứ nhắm nghiền như thế..
Mọi thứ đều u tối. Lần đầu tiên, cậu mở miệng bảo anh là "đồ tồi"

-"Seungie ơi, hôm nay sếp của em mắng em nhiều vì em không tập trung và chểnh mảng. Seungie ơi em mệt mỏi quá.."
Người trong tấm hình cười nhẹ nhàng, chắc là đang muốn an ủi cậu đây mà.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie, mai bố mẹ của em bắt em đi xem mắt. Em thật sự không muốn.."
Người trong tấm hình vẫn cứ cười, chắc là bảo cậu cứ đi đi, anh sẽ ổn.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie, hôm nay là ngày kết hôn của em với Yohan. Anh ấy rất tốt, và luôn động viên em. Nhưng mà, em thật sự rất nhớ anh.."
Người trong tấm hình vẫn cứ cười, chắc là đang chúc cậu hạnh phúc.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie ơi, em lại nhớ anh. Yohan vẫn trách nhiệm như thế, nhưng có vẻ như anh ấy cũng cảm thấy mệt mỏi với việc em không thèm để tâm đến anh ấy."
Người trong tấm hình vẫn cứ cười, chắc là đang muốn cậu cố gắng vì hạnh phúc của bản thân.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie, Yohan đã ký đơn ly hôn. Em thật sự, không thể bên cạnh anh ấy nữa. Anh ấy đã quá tổn thương. Hôm nay, em thấy Yohan khóc."
Người trong tấm hình vẫn cứ cười, chắc là đang muốn bảo rằng cậu đã vất vả rồi.
-"Cảm ơn anh"

-"Seungie ơi, em mệt mỏi khi cứ nhớ anh suốt như thế này, em sắp được gặp anh rồi. Chờ em nhé..."
Người trong tấm hình vẫn cứ cười, chắc là ngừoi đó cũng đang rất nhớ cậu.
-"Cảm ơn anh"

Han Seungwoo, cảm ơn anh vì đã luôn bên cạnh em thế này. Chúng ta, hẹn gặp ở thiên đàng nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net