Chương 17: Chiếc xe bay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cái ghế đặt trước mặt lũ lính mới tò te.

Hàng năm, chiếc nón cũ kỹ, sần sùi, vá chằng vá đụp và dơ hầy ấy làm công việc phân loại học sinh mới vào bốn ký túc xá của Hogwarts (nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw, và Slytherin). Flora còn nhớ lúc cô đội chiếc nón ấy lên đầu, cách đây đúng một năm, cô đã điếng người chờ đợi cái quyết định được chiếc nón càu nhàu rõ to bên tai. Trong vài giây rùng rợn ấy, Flora đã sợ rằng chiếc nón sẽ xếp cô vô nhà Slytherin, nhà đào tạo nhiều phù thủy Hắc ám hơn tất cả các nhà khác nhưng rốt cuộc cô được vào nhà Gryffindor, cùng với Harry, Ron, Hermione, và tất cả các anh em khác trong gia đình Weasley.

Một thằng bé nhỏ xíu có mái tóc xám xịt như lông chuột được gọi lên, bước tới trước để đội cái nón lên đầu. Flora rảo mắt từ thằng bé sang chỗ thầy hiệu trưởng, giáo sư Dumbledore, đang ngồi ở bàn giáo viên dự xem cuộc phân loại học sinh. Bộ râu dài bạc phơ và cặp kính nửa vành trăng của cụ Dumbledore sáng ngời dưới ánh nến. Cô cũng thấy Gilderoy Lockhart mặc tấm áo chùng màu xanh nước biển ngồi cách cụ Dumbledore mấy cái ghế. Và ở cuối bàn là lão Hagrid, tướng tá to đùng và mặt mũi rậm rì râu tóc, đang nốc cạn ly rượu của mình.

Harry thì thầm với Ron "Để coi... Bàn giáo viên còn trống một chỗ... thầy Snape đâu?"

"Hổng chừng ổng bệnh!"

Harry nói "Hổng chừng ổng bỏ đi rồi. Bởi vì ổng lại để vuột chức giáo sư môn Nghệ thuật Phòng chống Hắc ám một lần nữa."

Ron phấn khởi nói "Hay là ổng bị đuổi rồi! Mình thấy, đâu có ai ưa ổng..."

"Hay là có lẽ ổng đang chờ nghe coi tại sao hai đứa bây không đến trường bằng xe lửa."

Flora xoay phắt người lại. Kìa, thầy Snape đang đứng đó, tấm áo chùng đen khẽ lay động trong làn gió lạnh lẽo. Thầy là người đàn ông gầy gò, da tái xám, mũi khoằm, và mái tóc rít rịt dài tới vai. Lúc này, thầy đang mỉm cười, một nụ cười báo hiệu cho cả ba biết là tai họa sắp giáng xuống đầu tụi nó.

Thầy Snape bảo "Đi theo ta!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net