12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết về đêm rơi mỗi lúc nhiều hơn , rơi lã chã cả trên thân hình bé nhỏ đang nằm co rúm nơi bãi tuyết chỉ vì lạnh lẽo. Phải ,ni-ki đang rất lạnh , em đang rất lạnh vì không có nỗi một nơi để mình có thể sưởi ấm cho tâm hồn hiu hắt đó . Thế rồi ni-ki thiếp đi, em thiếp đi khi những giọt nước mắt đã hóa thành băng đang còn vấn vương trên khuôn mặt xinh xắn ...

- này cậu bé , này này tỉnh lại đi , này này ...

              __________________

*reng reng

Tiếng chuông vang lên thúc giục các học sinh chuẩn bị vào tiết học

- heeseung hyung

Heeseung quay lại khi baek ah gọi nhưng vẻ mặt anh trông có vẻ không được vui cho lắm, phải chăng là vì anh chưa thể chấp nhận sự thật này hay còn một điều gì khác khiến heeseung vấn vương ?

- anh đây , sao thế

- ờm thì - baek ah mím chặt môi

- thôi được rồi anh biết hết rồi , vào lớp đi từ từ  mình sẽ quen thôi

Baek ah gật gật rồi cùng heeseung bước vào lớp cùng lúc đó thầy giáo chủ nhiệm cũng bước vào . Thầy đứng trên bục giảng với vẻ mặt chững chạc tay sửa chiếc cà vạt cho chỉnh tề

- chúng em chào thầy ạ

- ừ chào các em , hôm nay thầy thấy lớp vắng vắng ấy nhỉ

Mọi người xôn xao nhìn về phía nhau rồi nhìn về chiếc bàn trống không in đọng ánh nắng

- vắng ni-ki thầy ơi - jay nói

- à rồi , mà sao ẻm nghỉ vậy , lee heeseung

Heeseung giật nảy mình

- e..em đây

- em trai em đâu rồi

- trên đây ạ - heeseung chỉ baek ah làm cậu tròn mắt

- HẢ

- a...à không , n...nó , chắc nó ngủ quên đấy ạ , hôm qua em ấy không về nhà

- rồi , em làm thầy hồi hộp quá tự nhiên chỉ baek ah

Heeseung xoa đầu và nở một nụ cười gượng gạo , đến cả anh cũng không biết ni-ki ở đâu thì làm sao mà bình tĩnh được . Heeseung ngồi xuống khi trong lòng đang có chút lo lắng

*tại bệnh viện

- HYUNG !

Ni-ki chợt tỉnh dậy sau cơn mê , khuôn mặt em xanh xao những đợt , hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn

- này cậu bé , cậu tỉnh rồi sao

Ni-ki ngước lên. Trước mặt mình là hình ảnh của người đàn ông hôm trước đem cho cậu hộp quà

- l...là chú hả , sao cháu lại ở đây vậy

- haizz , cháu dầm tuyết cả đêm qua đấy , may ta phát hiện kịp chứ không là xong đời rồi mà sao lúc cháu gọi ông lúc gọi chú thế

- hì , từ nay cháu gọi chú cho trẻ , mà cảm ơn chú nhiều nha

- không có gì , nghỉ ngơi cho khỏe mà về nhà

Ni-ki gật đầu và rồi người đàn ông kia bắt đầu rời đi

- nhà ? nực cười - ni-ki cười trong đau khổ

*trường hybe

Tuyết ngoài trời cứ không ngừng rơi nhưng thật may rằng vẫn còn những tia nắng nhỏ nhoi xuyên qua hàng tuyết dày đặc rồi xuyên qua ô cửa kính nhỏ của từng lớp tưới ấm cho mọi người . Các học sinh thì đang đùa vui cùng nhau , chỉ riêng heeseung lại đang trầm ngâm suy nghĩ

- sao thế , đang nghĩ về ni-ki hả - jungwon

- đâu có

- hờ , anh không dấu được em đâu

- kì lạ , nó đi đâu kệ nó chứ liên quan gì đến anh mày

- đấy đấy thấy chưa, người ta chưa nói chuyện gì mà, đã nghiện mà còn ngại

Heeseung mặt đỏ bừng bừng, hình như jungwon đã nói trúng tim đen anh rồi , bất lực đến nỗi không nói thành lời

- haizz anh cũng đừng lạnh lùng với nó thế dù có những việc ẻm làm mình bức xúc nhưng cái này là em nói thật ,hai người không làm gì cho nhau thì sau này nếu có hối hận thì cũng không kịp đâu , cho nên là đừng trẻ con nữa hãy trưởng thành lên anh ạ . Anh cứ từ từ mà suy nghĩ em đi chơi đây

Heeseung bình tĩnh lại một chút rồi suy nghĩ về những lời mà jungwon nói .Mặt anh cũng bắt đầu xịu xuống , anh quay người đưa ánh mắt vào chỗ ngồi phía sau mình

- nhưng mà chúng ta đâu phải anh em ruột

- CÁI GÌ - jungwon quay lại ngay lập tức

- ối giời , mày như ma thế

Jungwon điên cuồng chạy ngay tới chỗ heeseung

- này anh trai lời anh nói là thật đấy hả , h...hai người không phải anh em ruột hả ôi trời , anh sunoo đoán đúng rồi sao ôi thần linh ơi không thể tin nỗi

- b...bình tĩnh

- nhưng không lẽ , baek ah...

- đúng rồi ạ :))

- trời ạ , ÔI TRỜI ƠI ANH EM ỐI

Jungwon lại điên cuồng chạy ra khỏi lớp hình như cậy đang muốn cho mọi người biết về chuyện này

- chết rồi , cái thằng này Ê ĐỪNG CÓ LÀM CÀN , ĐỨNG LẠI MAU LÊN , YA YANG JUNGWON

           ______________________

Đã hai ngày ni-ki không đến lớp và cũng đã hai ngày mọi chuyện cũng đã được phơi bầy , bầu không khí lúc này trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, vừa lạnh lẽo vừa đáng sợ

- này nói gì đi trời , sao mọi người im lặng vậy

- giọng nói này... NI-KI

phải, ni-ki bước vào lớp bằng khí chất ngút ngàn mà không còn sợ sệt như ngày trước nữa . Và chính điều này cũng là lý do làm cho mọi người đứng hình đến nỗi không nói thành lời

- lần này thì em xin thưa là anh không bằng em ấy đâu ạ , kính thưa anh LEE HEESEUNG

Heeseung vì vội nhìn ngắm người con trai kia quá nên không để ý lời nói của jay

- này anh , NÀY ANH

- hả gì

- này anh bị đơ hả , em gọi nãy giờ

- ừ

Cậu bất lực vì lee heeseung thật rồi . heeseung cứ ngồi thẩn thờ như vậy mà nhìn hình bóng ấy lướt qua thật nhẹ nhàng , nhẹ nhàng

- đi đâu giờ mới về - heeseung hỏi ni-ki

- liên quan gì đến anh

một tiếng ồ thốt lên

- này ,em đang thái độ đấy hả

- chắc vậy

Lại một tiếng ồ khác

- trời ơi biết bật lại rồi , nhìn mặt lee heeseung tức điên máu chưa kìa - sunghoon thích thú

Heeseung nhắm mắt chịu đựng

- ờ dù sao thì đâu phải anh em ruột  , tôi cũng đâu có quyền gì mà quản cậu

Ni-ki nghe được những lời nói ấy thì cũng có chút buồn rầu , nhưng buồn cỡ nào thì sự thật vẫn thế , cái đau đớn rồi cũng vẫn xảy ra .Nhưng em lại không thể chấp nhận được một người đã hứa rằng sẽ luôn bảo vệ em giờ lại thành con người lạnh lùng đến vậy

- vâng, em biết rồi

Heeseung quay đi

- trời ơi buồn quá

- đừng than nữa , mày quên chuyện của chúng ta hả

- chuyện gì

- CAMERA :))




hic tưởng truyện flop mà đc mn ủng hộ nhiều zữ , yêu mn nhiều lắm . chúc các tình yêu một giáng sinh vui vẻ nha , ngập tràn hạnh phúc nha 😘😘😘🎄🎄🎄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net