CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy để Tay yêu người khác.

Nó từng là mong ước thành kính nhất của New.

Khi chuông reo, Tay bình tĩnh liếc nhìn New, anh cầm điện thoại di động, tránh đi ra ban công để nghe điện thoại.

Đôi mắt của New không rời khỏi TV, nhưng cậu nghĩ rằng sự lén lút của Tay còn thú vị hơn phim truyền hình mà cậu đang xem nữa.

Rõ ràng cậu mới là người thứ ba không thể lộ ra dưới ánh sáng mà.

Ban công mở và phòng khách chỉ được ngăn cách bằng một cửa kính, vào đầu mùa xuân nhiệt độ ban đêm có chút thấp, Tay chỉ mặc một chiếc áo phông mỏng.

Rót một ít nước nóng vào chiếc cốc bên cạnh, New cầm điều khiển lên và chuyển kênh.

Một chương trình hài kịch dở khóc dở cười đang chiếu trên màn hình, sau khi dành ra mười phút để xem màn trình diễn xấu hổ không thể hiểu nổi trên TV, nước trong cốc đã không còn bốc hơi nữa. Cậu liếc nhìn ra ngoài ban công, Tay tựa hồ còn chưa định cúp điện thoại.

Cậu uống cạn cốc nước ấm, rót một cốc nước bốc hơi khác và đặt nó vào vị trí cũ.

Lúc Tay đi vào, New đã uống ba cốc nước ấm, đang định vào nhà vệ sinh thì bị Tay ngăn lại, còn chưa kịp hỏi anh muốn làm gì, thì bị rơi vào cái ôm lạnh lẽo khắp cơ thể: "Đi đâu?"

New rùng mình một cái, thành thật trả lời: "Đi toilet"

Tay sửng sốt một chút, trên mặt có chút chán ghét, bất đất dĩ buông cậu ra: "Mau đi"

Vài phút sau, New từ nhà vệ sinh đi ra, nhìn thấy chiếc cốc vốn chứa đầy nước nóng đã trống rỗng, vì vậy cậu khẽ mỉm cười,

"Vừa rồi là Preeda điện thoại cho anh sao?"

"..."

"Thật ra anh có thể nghe điện thoại trong nhà mà, nếu anh cần tôi tránh đi, anh chỉ cần nói điều đó ra"

Vở hài kịch vẫn tiếp tục, tiếng cười của khán giả luôn xen kẽ không hợp lý ở những chỗ không hài hước, sự sôi động trên TV hoàn toàn trái ngược với sự tĩnh lặng ngoài đời thực, hai người ngồi trên ghế sofa dường như đã được nhấn nút tạm dừng.

"Cậu muốn nghe tôi và cô ấy nói chuyện yêu đương?"

Tay ngắt một quả nho từ đĩa trái cây và cho vào miệng, đã được New rửa sạch.

New lắc đầu giải thích: "Không phải....."

Mới nói được nữa chừng, hàm của cậu bị Tay véo lấy, buộc cậu phải quay mặt qua để nhận những quả nho từ miệng anh chuyển sang miệng cậu.

Sau khi hôn xong, New hô hấp có chút gấp gáp khi được anh thả ra.

"Chuyện của chúng ta Preeda không biết, cậu đừng hòng xen vào chuyện của tôi và cô ấy" Tay nói xong, hai người lại im lặng một hồi lâu.

New nghiêng đầu nghĩ về nó, can thiệp? Xen vào? Cậu có thể can thiệp vào cái gì? Điều này có cần thiết không? Tay là người vượt qua ranh giới đầu tiên, sau đó đã nhốt cậu ở đây, nghe ngữ khí của Tay, sao cậu lại giống như một kẻ ăn xin thế này? Một lúc sau, New quay đầu lại và nhìn Tay một lần nữa, có vẻ như đã tìm ra cách để trả đũa lại anh.

"Anh là đang lo lắng sẽ bị Preeda phát hiện sao?" New dừng vài giây, thấy Tay không có phản bác, lại nói: "Vậy thì nếu anh giữ tôi ở bên cạnh, đó không phải giống như là đang giữ một quả bom hẹn giờ bên cạnh sao? Lỡ như tôi tìm được cơ hội để nói chuyện với Preeda của anh...."

Khóe miệng Tay lộ ra một tia lạnh lẽo, "Cậu cảm thấy Preeda tin tôi hay tin cậu?"

New không đồng ý: "Điều đó cũng khó nói, đa số các cô gái đều rất nhạy cảm, nếu cô ấy biết chú rễ của mình trước hôn lễ hai tuần vẫn còn...."

Tay thập phần nghiêm túc ngắt lời: "Preeda không nằm trong đa số"

"Cái gì?" New theo bản năng nắm chặt cái gối trong tay. Tay cong môi nói từng chữ,

"Cô ấy tốt bụng ân cần, cô ấy là cô gái dịu dàng và xinh đẹp nhất. Cô ấy khác với những người khác, và khác với những người phù phiếm ham hư vinh như cậu, vì vậy đừng đánh giá cô ấy theo tiêu chuẩn của cậu"

Đôi mắt ướt át của New rời khỏi sườn mặt góc cạnh của Tay, rơi xuống màn hình tivi, cuối cùng cậu cúi đầu và hạ tầm mắt xuống đất, dùng sự trầm mặc để kết thúc chủ đề này.

Điều ước của cậu đã thành hiện thực.
Tay thật sự đã yêu người khác rồi!

Cảm giác tội lỗi khi làm kẻ thứ ba khiến New cả đêm mất ngủ, cậu không hiểu Tay đã tìm được người mình yêu, vậy tại sao anh lại làm chuyện phản bội người mình yêu. Nếu chỉ là để trả thù, thì người thực sự bị tổn thương nhất chính là Preeda ngây thơ mà hiện tại anh đang yêu.

Cái giá phải trả khó tránh quá lớn.

Sự hiểu biết của New về Preeda chỉ dừng lại ở tên của cô ấy.

Cậu chỉ nghe Off nhắc đến rằng hắn có một em gái khi cậu còn là một cậu bé, rất xinh đẹp, là cô công chúa nhỏ được cả gia đình cưng chiều.

Trong quá khứ, khi cậu và anh chưa chia tay đang mơ hồ chưa rõ, Off luôn thích xen vào giữa họ, quan tâm về việc chọn ai làm em rể của mình. Nghe vậy, Tay luôn xua tay từ chối, và khi Off quay đầu lại ghép đôi cậu và Preeda, anh lại lập tức táo bạo nhìn New nói,

"Hin càng không được! Em ấy nên là người được chăm sóc, tiểu công chúa nhà mày nên để cho người khác đi!"

Off lúc đó liền đuổi theo đánh mắng Tay, anh vội vàng bỏ chạy, còn New khi đó chỉ nhìn bóng lưng của anh cười thầm.

/Hin, em là bảo bối của anh. Là bảo bối tốt nhất trên thế giới này của anh/

Đây là những gì Tay đã nói khi họ ở bên nhau.

Chỉ là bây giờ cậu đã trở thành "loại người phù phiếm" trong mắt của Tay. Trở thành một người không tốt bằng Preeda trong miệng của anh.

New âm thầm thở dài, quay người đối diện với Tay đã tiến sâu vào bên trong giấc ngủ, khoảng cách này giúp cậu có thể nhìn rõ khuôn mặt của Tay trong bóng tối.

Vì sao?

Cô gái dịu dàng và tốt bụng nhất trong mắt anh, người anh yêu rất nhiều... tại sao anh lại muốn làm tổn thương cô ấy?

Bên ngoài trời lại bắt đầu đổ mưa, tiếng mưa tí tách rơi lộp bộp trên cửa sổ nghe rất vui tai, New không khỏi nhớ lại mình và Tay đã vô số lần chui vào chăn nghe tiếng mưa bên ngoài cửa sổ.

Tiếc rằng mưa bây giờ không như ngày xưa. Mọi thứ đã thay đổi!

Là chú rể sắp tổ chức đám cưới, Tay có quá nhiều việc phải làm.

Là một kẻ mang tội New đương nhiên muốn giúp anh chia sẻ một số vấn đề nhỏ nhặt,

"Aiss!"

Cúi xuống bàn, xé bỏ một thiệp mời khác, sau khi nhận thấy ánh mắt sắc bén của Tay, New bắt đầu phàn nàn,

"Bây giờ ai còn viết thiệp mời bằng tay nữa? Không phải họ đều in sao....."

Tay nhìn kỹ một chút, nghiền nát tấm thiệp ghi tên sai trong lòng bàn tay, tùy ý ném nó sang một bên, lấy ngẫu nhiên một cái mới đặt nó trước mặt cậu, cúi người nắm lấy tay New, điền từng nét vào chỗ trống, hiếm khi kiên nhẫn giải thích,

"Những người lớn tuổi không hiểu những điều đó, vì vậy chỉ có thể lịch sự viết ra rồi gửi nó trực tiếp cho họ"

New gật đầu cảm thấy cũng có lý, như một đứa học sinh tiểu học được ba mẹ dạy kèm, cậu nhìn nó và bắt đầu nghiêm túc viết.

Tay từ trên cao nhìn chằm chằm cậu, không khỏi lấy tay chọc chọc vào má của New,

"Tôi có để cậu thiếu thứ gì sao? Sao mới có mấy ngày mà ốm đi nhiều như vậy?"

Bạn nhỏ đang nghiêm túc làm bài khó chịu vì bị quấy rối, cậu không ngẩng đầu lên, thản nhiên đưa ra một lý do,

"Tôi đang giảm cân"

"Giảm cân làm cái gì?"

"Giảm cân....." Đầu bút của bạn nhỏ dừng lại, làm nhòe một chấm mực nhỏ trên thiệp.

"Giảm cân để đẹp trai hơn để đi tham dự đám cưới của anh, tôi còn muốn đi tiền cho anh, đây, bao nhiêu có đủ không!"

Tay không nói gì nhìn cậu chằm chằm một hồi, sau đó xoay người ngồi xuống chỗ vừa rồi.

"Ai nói cậu có thể đi?"

Nụ cười của New đông cứng lại, trong mắt tràn ngập sự thất vọng, nhưng trong nháy mắt cậu  điều chỉnh lại vẻ mặt, tiếp tục nghiêm túc viết thiệp mời.

"Tay"

"Hửm?"

"Hình như trời lại mưa rồi."

"Ừm"

"Tại sao gần đây Bangkok ngày nào cũng mưa vậy!"

"...."

"Nhưng không sao, như thế cũng tốt, cứ để nó mưa đi!"

"....."

"Như thế, thì ngày hôn lễ của anh nhất định sẽ là một ngày nắng đẹp!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net