P5 [DanhengxReader] Từ gặp gỡ đến tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lúc sau thì Stelle và March cũng đã xuất hiện. Bạn mừng tới mức chạy tới ôm lấy họ, cuối cùng thì cũng thoát khỏi cái tình huống ngượng ngùng này rồi!

-"March, Stelle! Hai cậu sao đi lâu quá vậy..."

-"Bọn tớ mới đi một chút thôi mà, nhớ đến vậy sao..."

-"Nhớ nhiều lắm ý..."

Bạn ôm March thật chặt, lúc này bạn chỉ muốn hoà vào một thể với cô ấy để Dan Heng không nhìn thấy bạn luôn cũng được.
__________

-"Mọi người đã có một chuyến đi vui vẻ chứ?"

Himeko hỏi sau khi thấy các bạn quay về. Pom Pom liền chạy ra, háo hức mong chờ.

-"Các bạn có mang quà lưu niệm về cho Pom Pom không đấy? Lúc trước mọi người đã quên rồi đó, nếu lần này quên thì..."

March xoa đầu tàu trưởng như một đứa trẻ rồi nói:

-"Đây, của tàu trưởng!"

-"Oa! Cảm ơn nha, miễn cưỡng cho cô xoa đầu một chút vì đã làm tàu trưởng vui! Nè, xoa một chút thôi đó nha!"

March và Stelle bận chơi đùa với Pom Pom, Himeko chú ý tới bạn, thấy bạn không nói gì mà chỉ cúi gằm mặt, liền hỏi han bạn một cách lo lắng.

-"Cô có sao không? Trông sắc mặt cô không-" Himeko còn chưa nói hết lời đã bị bạn cắt ngang.

-"A! T-tôi không sao! Tôi về phòng trước nha!"

-"Vậy còn bữa tối!" Pom Pom hét lên gọi bạn.

-"Tôi ăn rồi!"

Bóng dáng bạn đã mất hút khỏi toa phòng khách, March và Stelle lấy làm lạ.

-"Lúc nãy các cậu có đi ăn cái gì sao?"

-"Không có." Dan Heng thản nhiên đáp.

-"Mọi người không phải đi cùng nhau à?"

Welt hỏi, nhìn chằm chằm Stelle và March với ánh mắt truy xét.

-"A! Chú Yang đừng nhìn bọn tôi vậy mà, chuyện là..."

Họ kể đầu đuôi cho Himeko, Pom Pom và Welt nghe. Sau khi nghe xong Himeko liền nhìn Dan Heng, anh ấy cũng ý thức được ánh mắt của cô đang dán lên người mình.

-"Vậy cậu...à không, lúc các cậu đi cùng nhau có xảy ra chuyện gì không Dan Heng?"

Dan Heng thẫn thờ mà nhớ lại chuyện lúc đó, bất giác nhìn đôi tay của mình.
-"Không có."

-"Có! Cậu giấu tụi này đúng không, nếu không thì sao Y/n lại có biểu hiện kỳ lạ sau khi tụi này trở về chứ!" March nói một cách chắc chắn.

-"Đúng đúng." Stelle còn phụ hoạ thêm cho March.

Hai cái con người này, vốn đã biết rồi mà lại còn...Đúng là thâm hiểm quá đi.

-"Nhưng mà Y/n không ăn tối, không tốt cho sức khoẻ." Pom Pom lo lắng mà đan hai tay với nhau.

-"Vậy để bạn cùng phòng của cô ấy mang cho cô ấy bữa tối tận phòng đi!" March nhìn sang Dan Heng, cười nham hiểm.

-"Ý cô là tôi?" Dan Heng chỉ tay vào chính bản thân mình.

-"Còn ai nữa chứ? Không từ chối được đâu đó, cô ấy như vậy chắc chắn là tại cậu!" March vừa nói xong, chạy vào phòng bếp bảo Pom Pom dành riêng một phần cho bạn.
__________

Bạn về phòng, điều chỉnh lại cảm xúc của mình. A...bạn cứ không ngừng nghỉ về nó mãi thôi, mặt bạn đỏ hết lên. Dù sao Dan Heng cũng rất đẹp trai, sao có thể không ngại cho được. Bạn vỗ vỗ hai má, cố gắng quên đi sự việc ngại ngùng ấy. Bạn quyết định đi tắm để thư giãn một chút. Trong lúc bạn tắm thì Dan Heng cũng đã về phòng, thấy đèn phòng tắm đang bật, anh đặt bữa tối của bạn lên bàn. Làm xong anh ấy quay lại giường, chọn một vài cuốn sách sau đó đọc chúng.

__________

Bạn đã tắm xong, thầm nghĩ chắc Dan Heng cũng đã quay lại. Bạn đang nghĩ phải đối mặt với anh thế nào thì...

-"A!"

Đột nhiên bạn giật mình hét toáng lên. Hoá ra là bạn bật nhầm sang công tắc nước nóng để rửa tay, hai tay của bạn sưng đỏ. Dan Heng nghe thấy tiếng hét của bạn, giọng điệu anh hốt hoảng hỏi bạn từ ngoài cửa.

-"Cô không sao chứ? Có chuyện gì sao?"

-"Không có gì đâu." Bạn mở cửa, cười một cách ngại ngùng.

Anh chú ý đến hai bàn tay của bạn, vội nâng chúng lên để xem xét.

-"Tôi...thật sự không sao, chỉ là vô ý không cẩn thận thôi. Chườm đá một ít là khỏi."

-"Có đau lắm không?"

Anh ấy thổi vào tay bạn, cảm nhận được hơi thở của anh ấy phả vào da mình làm bạn giật mình vội thu tay lại.

-"Tê một chút thôi, tôi đi lấy đá chườm."

-"Để tôi lấy cho cô." Anh ấy cản bạn lại rồi đi ra khỏi phòng.

Bạn ngồi yên một chỗ, nhìn thấy khay thức ăn trên bàn. Là Dan Heng mang tới cho bạn sao, bất giác làm bạn nhớ đến lần đầu gặp anh ấy. Nghĩ đến đây bạn lại cười, vị trí như bị đảo lộn, giờ bạn lại là người bỏ bữa rồi.

Một lúc sau anh quay lại, trên tay Dan Heng là túi chườm lạnh, anh ấy thận trọng đặt vào tay bạn. Ui! Bạn cảm thấy thoải mái hơn rồi.

-"Chỗ kia...là bữa tối của tôi sao?"

-"Ừm. Bỏ bữa có hại cho sức khoẻ."

...

Bầu không khí lại im lặng đến đáng sợ rồi. Bạn tính mở lời nói điều gì đó để bớt căng thẳng gì Dan Heng đã mở lời trước, tay vẫn còn giúp bạn xoa túi chườm lạnh.

-"Về chuyện đó...tôi..."

Anh ấy tính mở lời nói, nhưng thấy ánh mắt của bạn lại quay mặt đi nơi khác.

-"Tôi không có ý làm cô khó chịu. Lần sau tôi sẽ không tự tiện chạm vào cô nữa đâu."

Bạn nghĩ bạn đã làm anh khó chịu, anh ấy lại nghĩ ngược lại. Thật là hiểu lầm to nha.

-"Không phải!" Bạn rướn người về phía anh ấy, nắm lấy hai tay của anh.

-"Tôi...nghĩ rằng anh mới là người khó chịu khi chạm phải tôi. Nên tôi mới không dám nhìn anh...Không phải lỗi tại anh đâu."

-"Vậy...à?"

Dan Heng nhìn xuống hai tay bị nắm chặt của mình, bạn cũng chú ý đến, nhanh chóng buông tay anh ấy.

-"Xin lỗi, tôi lại tự tiện rồi."

-"Không sao. Cô dùng bữa tối đi, cũng khá trễ rồi."

-"Ừm."

Bạn ăn tối. Sau khi ăn xong bạn tính cầm đi rửa thì Dan Heng đã cầm lấy trước, anh bảo bạn nghỉ ngơi đi, sau đó thì đi mất.

Bạn ngồi trước gương chải lại mái tóc của mình, thoa một ít dầu dưỡng lên tóc. Dan Heng quay lại thì thấy căn phòng mình tràn ngập mùi dầu dưỡng của bạn. Anh nhìn bạn rất lâu, nhìn cách bạn chải tóc, cách bạn chăm sóc tóc, anh nhớ đến lúc ngồi cạnh bạn, ngửi thấy mùi hương lan toả xung quanh bạn, cảm thán bạn lúc nào cũng tỏa ra một mùi hương thơm ngát. Điều đó làm anh có chút choáng ngợp. Anh chẳng biết từ lúc nào trong suy nghĩ của anh, đã toàn là hình bóng của bạn.

Anh cảm nắng bạn mất rồi.

Sau khi anh phát hiện ra, tai của anh đã đỏ bừng lên rồi. Anh cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc để bạn không phát hiện, nhưng vẫn không nhịn được mà nhìn về phía bạn, anh ngắm nhìn bạn đến khi bạn đột nhiên quay đầu, ánh mắt 2 người chạm nhau. Anh và bạn cùng lúc quay đầu lại, trong lòng đều có những cảm xúc riêng.

Đột nhiên bạn nghe tiếng ting ting từ điện thoại.

Là tin nhắn của Himeko.

Himeko

Phòng với giường cho cô đã xong rồi, sáng mai có thể dọn ra ở riêng rồi đó. Báo tin vui này cho cô.

[Sticker Pom Pom hình like]


[Tui vẫn kh hiểu mấy cái xếp hạng watt nó dựa trên cái gì ý, tự dưng thấy được top 1 hsrxreader nè(⁠'⁠⊙⁠ω⁠⊙⁠'⁠)⁠!]

-Rara-




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net