Chương 205: Mùa xuân trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hp chi Hình Bóng

Chương 205: Mùa xuân trở về

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

Harry lại ở trang viên Slytherin nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa mới trở về Hogwarts. Có rất nhiều phóng viên của các tờ báo vì để thu hoạch được tin tức trực tiếp, nên mấy ngày nay vẫn cứ chờ ở cửa Hogwarts, với hy vọng sẽ gặp được cứu thế chủ sau khi đánh bại Voldemort liền mất tung mất tích.

May mắn Harry là người thừa kế Slytherin, có quyền độn thổ trong phạm vi Hogwarts. Vì thế, sáng sớm ngày 26 tháng 02, cậu cùng Snape lặng yên không một tiếng động trở về trường học.

Godric đã giúp Snape dạy thay hơn mười ngày, các học sinh căn bản không cảm giác được giáo sư độc dược học của bọn họ đã thay đổi thành người khác. Hơn nữa nhất là học sinh Gryffindor, lão dơi già đã lâu lắm rồi không trừ điểm bừa bãi nữa, không biết vì cái gì mà trong khoảng thời gian này lại bắt đầu liều mạng trừ điểm lại còn càng châm chọc khiêu khích hơn trước.

Càng nghiêm trọng hơn là, thành tích độc dược của nhóm tiểu sư tử càng ngày càng kém, thậm chí có học sinh sau khi nộp thành phẩm của mình lên còn bị trả về làm lại, không làm ra thành phẩm đạt yêu cầu thì không cho ngừng, quả thật là khổ không thể tả.

Bởi vậy khi Snape và Harry cùng nhau đi đến sảnh đường, có mấy tiểu sư tử khi nhìn thấy anh liền quay đầu bỏ chạy, bộ dạng kia cứ như là thấy Snape bị Voldemort nhập vậy. Harry kinh ngạc khi thấy bọn họ chạy trối chết, nhịn không được mà nhìn về phía nam nhân nhà mình.

Có chuyện gì vậy? Dù là khoảng thời gian Snape khủng bố nhất, thì bọn họ cũng không có sợ anh ấy tới như vậy có được không?

Snape cũng có chút buồn bực, nhưng mà cẩn thận nghĩ liền có chút minh bạch. Anh nhìn Harry rồi dùng khẩu hình miệng nói ‘Gryffindor các hạ’, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Hiểu rõ tình hình, nhất thời trên trán Harry chảy đầy hắc tuyến.

Dẫu sao thì đó cũng là học sinh nhà mình, có cần ra tay ác đến như vậy sao?

Harry trở về cứ như là ném một quả bom vào sảnh đường đang bình tĩnh, trong lúc nhất thời, nhóm tiểu động vật nguyên bản đang cãi ầm ĩ đều ngừng lại, vô số âm thanh dao nĩa rơi xuống sàn vang vọng khắp sảnh đường.

Nhìn thấy rõ người tiến vào, Sirius buông đồ ăn trên tay xuống, nhanh chóng chạy vọt tới cho cậu một cái ôm của gấu, sau đó sống chết gì cũng không chịu buông ra. Remus cũng đi theo lại đây.

“Con không sao là tốt rồi,” Sirius lẩm bẩm nói, “Làm chú sợ muốn chết.”

Cảm nhận được nhiệt độ âm áp từ cơ thể hắn, hốc mắt Harry liền ửng đỏ, đời này, rốt cuộc Sirius cũng có thể sống thật hạnh phúc rồi.

Remus đứng bên người Harry, “Lần sau nếu gặp loại chuyện này nhất định phải cho chúng ta biết. Không thể đối mặt một mình như vậy.” Âm thanh của y cũng bởi vì kích động, nên hơi hơi run rẩy.

Harry kìm nén nước mắt, miễn cưỡng cười nói, “Ở đâu mà còn lần sau nữa chứ.”

“Đúng vậy!” Sirius tiếp lời nói, “Ngay cả Snivellus cùng Regulus đều biết, mà hai chúng ta ở Hogwarts lại không biết gì cả. Rốt cuộc ai mới là cha đỡ đầu của con hả?” hắn bất mãn nói.

Mắt thấy mọi người đang vây xem, nên không thể tiếp tục đề tài này nữa. Harry nhanh chóng buông Sirius, đi thẳng đến bàn giáo sư hành lễ chào, “Con đã về rồi, hiệu trưởng.”

Helga còn chưa lên tiếng thì giáo sư McGonagall đang ngồi cạnh cô đã đứng lên trước, “Trò không sao chứ Harry?” bà thân thiết hỏi han. Trên khuôn mặt vốn nghiêm khắc giờ đây lại mang chút nhu hòa, lại thêm một phần kiêu ngạo.

Harry lễ phép mà mỉm cười nói, “Con rất ổn, cảm ơn giáo sư McGonagall đã quan tâm.”

Giáo sư người lùn Flitwick cũng mở miệng nói, “Khi vừa đọc được tin tức của tờ <Nhật báo tiên tri> chúng ta đều bị dọa hết hồn, phu nhân Lestrange vậy mà dám đến trường học bắt cóc trò, may mắn là trò không xảy ra chuyện gì.”

Giáo sư Sprout nói, “Vậy mà lại thuận lợi giết chết Voldemort, thật sự quá giỏi, hiện tại toàn bộ Hogwarts đều tự hào vì trò.”

Harry ngại ngùng mà cười cười.

Helga khẽ gật đầu, “Cứ nghỉ ngơi thật tốt.” Âm thanh của cô vẫn ôn hòa như ánh nắng ngày đông hòa vào trong tiếng ồn ào của sảnh đường, “Chuyện bên ngoài cứ để ta lo, con cứ đi học thật tốt là được.”

“Cảm ơn.”

Tuy rằng chuyện lần này cũng không có ảnh hưởng quá nhiều đến mấy gia tộc lớn, nhưng một ít gia tộc nhỏ ít có giao tình với gia tộc Malfoy lại nghe theo lời triệu hồi của Voldemort, cho nên lúc này đã bị nhốt tại Azkaban.

Vừa trở về ngồi xuống vị trí thủ tịch nhà, Harry cảm nhận được một vài ánh mắt nhìn cậu mang theo ác ý. cậu hơi cong môi, thản nhiên mà nhìn lướt qua bốn phía.

Vài học sinh xuất thân từ gia tộc thuần huyết nhỏ lập tức cúi đầu, giả vờ đang ăn sáng.

Draco thấp giọng nói nhỏ bên tai Harry, “Gần đây nên cẩn thẩn một chút.”

Harry cắt một khối bánh nhân thịt bò bỏ vào miệng, “Ân?” Cậu bất động thanh sắc hỏi.

“Lần này có không ít người thân của học sinh Slytherin bị bắt vào Azkaban. Cho nên...” Bọn họ đang lên kế hoạch trả thù.

Harry thực buồn bực.

“Nhưng mà ba ba bảo mình thay ông gửi lời cảm kích chân thành tới bồ.” Draco là một trong những học sinh nhận được thư sớm nhất, “Nếu không có bồ, thì khi chúa tể hắc ám triệu hồi ông ấy nhất định sẽ đi.”

Harry lộ là một nụ cười nhẹ, “Chú Lucius vẫn rất quan tâm mình. Đây là chuyện mà mình nên làm.”

Hai người khách sáo qua lại làm Blaise bên cạnh nghe ớn không chịu nổi, cậu ta ngắt lời nói, “Chút nữa có tiết của viện trưởng, gần đây tính tình của thầy ấy không được tốt lắm, chúng ta vẫn nên nhanh chóng ăn xong rồi chuẩn bị cho thật tốt đi.”

Harry: “...” Kỳ thấy, người tính tình không tốt kia không phải là Severus đâu a.

“Làm sao vậy?” cậu cố ý hỏi. Mấy ngày nay cậu không ở trường nên theo lý thuyết thì cậu không biết gì về chuyện này.

Lúc này Pansy Parkinson cũng quay đầu lại gia nhập vào cuộc trò chuyện của bọn họ, “Harry, bồ có quan hệ không tệ với viện trưởng mà, bộ bồ cũng không biết gần đây thầy ấy bị hả?” Từ trước đến giờ, cho dù tâm trạng viện trưởng không tốt thì cũng sẽ không trừ điểm của Slytherin, mà bây giờ là cả bốn học viện đều bị liều mạng trừ điểm, bảo thạch của bốn nhà đều sắp thấy đáy.

Harry: “...” Tui hông biết tui cái gì cũng hổng biết.

“Nhưng mà bồ trở về là tốt rồi.” Blaise chậm rãi nói, “Có hôm mình còn nhìn thấy giáo sư Black cãi nhau một trận với viện trưởng, nói dựa vào cái gì mà lúc bồ xảy ra chuyện thì chỉ có thầy ấy đi cùng. Cái tư thế kia, chỉ còn xém chút nữa là đánh nhau luôn.”

Harry: “...”

Merlin, không phải đâu? Đây chính là sư tổ a!

“Kia, viện trưởng nói thế nào?” Cậu run run một chút, sau đó hỏi.

Blaise làm cái mặt quỷ, “Viện trưởng làm hắn lăn.”

Harry: “...”

Không hổ là sư tổ, thật sự là vừa ngắn gọn lại mạnh mẽ!

Tin tức cứu thế chủ đã trở lại trường tiếp tục đi học rất nhanh đã được nhóm tiểu động vật gửi thư về nhà mà truyền đi khắp giới phép thuật. Những phóng viên canh chừng bên ngoài Hogwarts đều vắt óc cũng không nghĩ ra được là cậu trở về bằng cách nào, nhưng người đã ở trong trường, bọn họ cũng không có năng lực xông vào. Dù sao thì không phải ai cũng như Bellatrix quen biết người thuộc nằm lòng các mật đạo Hogwarts như Peter Pettigrew.

Ngày thứ hai trở về, sinh hoạt của Harry trở về yên tĩnh như trước kia, cả ngày cùng bạn học chơi đùa ầm ĩ, nhàm chán liền đi tìm Salazar cùng Godric ngồi chơi một chút, ngẫu nhiên đi cọ cọ giường của Snape. Mấy tiểu xà có gia tộc xuống dốc qua sự kiện đó tuy vẫn còn lòng bất mãn với cậu, nhưng xét đến việc ngay cả chúa tể hắc ám đều không phải là đối thủ của cậu, bọn họ lại có năng lực gì mà đối phó cậu. Bởi vậy cũng chỉ có thể tạm thời từ bỏ.

Regulus tiếp tục làm đại diện bộ trưởng bộ phép thuật, bận rộn bôn ba vì Quidditch World Cup sắp tổ chức vào mấy tháng sau. Lucius ở trang viên Malfoy uống trà, ngẫu nhiên giúp Regulus giải quyết một số người không thức thời. Sirius thì vẫn cứ như trước kia xù lông với Snape vì chuyện quyền giám hộ của Harry, Remus tốt tính đứng ra khuyên giải.

Snape trở về dạy môn độc dược học của mình, tuy rằng anh thực hy vọng sư tổ sẽ dạy môn này luôn, nhưng mà nó chỉ là một nguyện vọng tốt đẹp mà thôi.

Ngoại trừ Helga, thì ba vị khác vẫn tiếp tục che dấu hành tung của chính mình, cứ yên lặng đi xuyên qua khắp sân trường. Không ai phát hiện bọn họ, lại càng không có ai nghĩ đến, nhà sáng lập nghìn năm trước đều đang ở tại Hogwarts, hí ha hí hửng quan sát tình hình học tập cùng sinh hoạt của học sinh trong trường.

Ngày xuân, ánh nắng tươi đẹp, một mảnh ồn ào. Đám côn trùng và động vật ngủ đông trong rừng cấm bắt đầu thức dậy, Hogwarts lại trở nên náo nhiệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net