8. Blaise gặt hái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco quay đầu, phát hiện là Blaise Zabini đứng ở cạnh cửa thì trực giác muốn đẩy Harry ra.

Nhưng tay Harry vẫn kiên định nắm cổ Draco, như vậy làm cho cánh tay anh tựa vào vai Draco, giống như đang ôm Draco vậy, “Đừng lộn xộn, chúng ta nên chữa khỏi nó.”

Nhưng Draco giãy dụa, anh gần như rít lên, “Buông tay.”

Anh không quen thân mật với ai trước mặt người khác. Cho dù là trước mặt cha mẹ anh, anh và vợ trước cũng không từng như vậy, người duy nhất có thể hưởng thụ đãi ngộ này chỉ có Scorpius.

Huống chi vẫn là ở trước mặt Blaise.                                

Blaise biết anh ghét Potter nhiều thế nào.

Anh còn từng cầm báo có bài viết về Potter châm chọc Potter trước mặt Blaise, mà anh biết bạn mình đang nhướng mày nhìn bọn họ.

Điều này khiến cho anh cảm thấy như là làm chuyện xấu bị bắt gặp, vì thế anh càng giãy dụa.

Nhưng Harry không cho Draco tránh thoát.

Anh cố định khoảng cách giữa Draco và mình, chữa chỗ Draco bị thương, xác nhận miệng vết thương hoàn toàn khép lại rồi mới chậm rãi buông tay ra.

“Tốt lắm, trị liệu xong.”

Đồng thời Harry liếc Blaise như có ý khác.

Blaise nhíu mày.

Mà Draco không chú ý tới, anh vội vàng lui lại. Potter quá mức thân mật làm anh ngạc nhiên nhưng đồng thời, lại có cảm giác quen thuộc xẹt qua làn da anh, anh cảm thấy có chút quái dị.

Lúc này Blaise trêu chọc thu hút sự chú ý của Draco.

“Có người ở nhà không? Hình như không ai phản ứng, thật đau lòng.”

Draco cứng đờ, tiếp đón, “Blaise, cậu đã đến rồi.”

Blaise không bước vào mà quái dị nhìn bọn họ.

“Đúng vậy, thật vui khi có người chú ý tới, xem ra hai người rất bận?”

Sự chú ý của anh hoàn toàn không đặt ở Draco đang đi tới mà đặt trên người vị thần sáng tóc đen phía sau Draco đang nhàn nhã dựa vào ghế.

Người kia cũng lẳng lặng nhìn anh, không chút né tránh, sau lưng Draco.

Blaise nhíu mày, biết có một số việc đang xảy ra.

“Không nghĩ tới ở chỗ này nhìn thấy Potter, có chuyện gì?”

Draco cố gắng làm mình tự nhiên,

“Bộ thần sáng phái Potter tới vì những bức thư, cậu biết đó…Mà Stan có nhiệm vụ, không thể đến, cho nên Potter ở đây.”

Nghe vậy Blaise nhíu mày.

Người biết rõ Draco đều biết khi Draco không được tự nhiên, nói chuyện sẽ loạn xạ; tuy rằng bản thân Draco còn không ý thức được. Draco nói vậy vừa lúc chứng minh Potter thân cận ảnh hưởng tới Draco.

Blaise không thể không lo lắng.

Anh đáp lời Draco, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Potter,

“Jorkins chỉ nói cho tôi hôm nay nơi này bị công kích, thật đáng tiếc tôi không ở đây. Tôi là người phụ trách khu vực này. Nhưng ông ta không nhắc tới Potter, hai người đang làm gì? Tôi không bỏ lỡ cái gì chứ?”

“Không, không có.” Draco lập tức phủ nhận nhưng lại cảm thấy phủ nhận như vậy có chút mất tự nhiên. Anh nhún nhún vai, nhẹ nhàng bâng quơ nói, “Chữa trị một chút, không có việc gì.”

“Cậu bị thương?” Blaise tiến lên một bước.

“Hiện tại tốt lắm, OK?” Draco lập tức bổ sung, “Đừng ngạc nhiên, nhờ.”

Blaise rốt cục chú ý tới Draco,

“Nhưng cậu luôn quá khinh thường việc này, Draco, không nên như vậy. Cậu đã vì những thứ cậu cho rằng là trò đùa dai bị thương rất nhiều lần. Cậu không thể luôn để những chuyện như vậy phát sinh mà không nghiêm túc điều tra!”

“Tôi có!” Draco phản kích, lung tung phất tay, “Tôi thậm chí còn dễ dàng tha thứ để Potter ở đây còn gì.”

“Hey, hai vị.” Harry lười biếng kháng nghị, “Tôi còn ở đây được chứ?”

Blaise hai tay ôm ngực lẩm bẩm,

“Tôi không nhìn ra cái gì gọi là dễ dàng tha thứ. Hai người rất hòa hợp, thật đáng kinh ngạc.”

Mặt Draco nóng lên, quyết định làm như không nghe thấy, anh chuyển đề tài.

“Đừng nói ngốc như vậy Blaise.”

“Tôi phải hỏi cậu, Jorkins không báo cáo chuyện những công nhân tạm rời cương vị công tác tụ tập? Tình hình không tầm thường, tôi cho là chúng ta cần được báo cáo. Mà không phải giống hôm nay để chuyện xảy ra đột ngột.”

Blaise nghiêm túc gật gật đầu.

“Tôi sai, tôi đến để xin lỗi. Hai khu vực khai thác đều do tôi phụ trách, hội nghị thường kỳ có báo cáo về việc công nhân tạm rời cương vị công tác tụ tập kháng nghị. Bởi vì chúng ta cung cấp nhiều lợi ích, bọn họ không cam lòng rời đi. Nhưng cũng bởi vì chuyện này xảy ra rất thường xuyên nên bọn tôi mới xem nhẹ không tra xét xem có người liên hợp bọn họ hay không. Tôi chỉ để Jorkins trấn an bọn họ như trước.”

Draco nhíu mày,

“Nhưng Jorkins xử lý vẫn rất sơ ý, lần này rõ ràng dị thường, ông ta hẳn là có thể lưu tâm hơn. Chúng ta cần bọn họ báo cáo thông tin đầy đủ, việc này với chúng ta mà nói là rất quan trọng, cậu phải giáo dục bọn họ một lần nữa.”

Blaise trả lời, “Tôi sẽ chú ý hơn.” Anh dừng một chút, “Cậu cũng đừng quá nghiêm khắc, hôm nay cậu dọa ông ta đấy.”

Draco nghiêm mặt, “Tôi chỉ là nói những gì mình phải nói.”

“Nhưng cậu có thể ôn hòa hơn, dùng khuôn mặt tươi cười thì thế nào?” Blaise thở dài. “Cậu rõ ràng thực để ý nhưng vì sao luôn cố ý làm cho bọn họ sợ hãi cậu?”

Draco mím môi, “Tôi không cần bọn họ thích tôi, bọn họ chỉ là công nhân.”

Draco cường điệu nói thêm một câu, “Còn là pháo lép.”

Blaise liếc mắt xem thường,

“Đúng vậy, toàn thế giới đều biết cậu chán ghét pháo lép, nhưng cậu còn vì bọn họ…”

“Blaise.” Draco cảnh cáo, “Chúng ta không cần thảo luận cái này.”

“Pháo lép làm sao vậy?” Harry tò mò hỏi.

Draco cự tuyệt trả lời, “Không liên quan đến anh, Potter.”

Harry nhún nhún vai, tiếp tục hỏi,

“Như vậy tôi có thể hỏi vì sao có nhiều công nhân tạm rời cương vị công tác như vậy không? Mấy người cần thường xuyên thay đổi người?”

Blaise nhướng mày đánh giá ý chính của vấn đề,

“Tuy rằng khu vực khai thác mỏ là công việc không cần suy nghĩ nhưng chúng tôi phải tìm được người nguyện ý tuân thủ quy định. Liên quan đến an toàn của những công nhân khác, chúng tôi không có cách nào dễ dàng tha thứ những người không tuân thủ quy củ ở khu vực nguy hiểm như thế. Tôi phải giải thích rõ, chúng tôi cũng không phải vì trốn tránh chưa nộp tiền thuế mà vô cớ đuổi việc công nhân.”

Harry làm động tác đầu hàng, “Không có ý gì khác, chỉ là hỏi một chút thôi.” Anh nói tiếp, “Thần sáng đã truy lùng thư. Nếu người kia còn tính toán tiếp tục gửi, chúng ta sẽ bắt được.”

Blaise gật đầu.

Anh lại hỏi Draco kỹ càng tỉ mỉ trạng huống hôm nay, cũng thuyết minh hôm nay mình đi một khu vực khai thác xử lý công việc.

Không bao lâu, một người bước vào,

“Ngài Malfoy, ngài Zabini, bộ kế toán có chút vấn đề báo cáo các ngài, gọi bọn họ đi vào chứ?”

Draco suy nghĩ, “Tôi trực tiếp đi xuống, bọn họ đi lên còn phải di chuyển tư liệu.” Anh dừng lại một chút, “Chuẩn bị chút đồ ăn cho vị này.” Nói xong anh đi xuống dưới.

Nhưng chưa đi được mấy bước, Draco phát hiện Blaise không đi cùng, anh quay đầu lại.

Blaise nhún nhún vai chỉ vào Potter nói,

“Tôi có mấy câu muốn nói với bạn cũ, không ngại chứ?”

Draco kinh ngạc nhướng mày.                                                       

Anh không nghĩ ra Blaise sẽ có gì cần nói với Potter, trừ bỏ nghe mình nhắc đi nhắc lại mấy câu chửi Potter.

Blaise biết nghi ngờ của Draco, anh nháy mắt, “Có liên quan tới ngôi sao nữ kia, cậu có biết.”

Anh từng nói với Draco mình có hứng thú với bạn gái trước của Potter. Khi đó anh tuyên bố mình có thể an ủi trái tim bị tổn thương của cô ta.

Mà quả nhiên Draco còn nhớ rõ cái này, anh nhướng mắt, lắc đầu đi xuống trước.

Nhưng ngay khi Draco đi khỏi, biểu tình thoải mái của Blaise lập tức biến mất.

Anh rất nhanh dùng bùa tĩnh âm, nghiêm túc đi đến gần thần sáng tóc đen.

“Như vậy, cố tình tiếp cận Draco?”

Harry vẫn ngồi trên ghế ngẩng đầu nhìn anh, “Làm chuyện tôi nên làm mà thôi.”

“Anh có ý gì?” Blaise nhíu mày, “Anh tính trả thù?”

“Không, tôi không tính trả thù.” Harry lắc đầu, nhưng không lộ ra nhiều hơn.

“Như vậy anh muốn làm cái gì? Cậu ấy đã không liên quan gì đến anh. Chuyện hai người đã qua lâu rồi, cậu ấy còn không nhớ rõ!” Blaise phòng vệ.

Nhưng Harry nhún nhún vai, nghịch đũa phép.

“Tôi không cần em ấy nhớ rõ, chúng tôi có thể bắt đầu lại từ đầu.”

“Anh…” Blaise kinh ngạc, “Anh muốn quay lại từ đầu?”

Harry không để ý tới ánh mắt Blaise, anh nhìn chằm chằm đũa phép lẳng lặng nói,

“Anh và tôi đều biết lúc trước vì sao em ấy buông tay. Nhưng hiện tại đã không có lý do gì để em ấy làm như vậy, không phải sao?”

Anh dừng lại một chút, “Mà tôi cũng sẽ không để em ấy làm như vậy.”

“Nhưng…” Blaise rất khó tin tưởng Harry, “Nhưng đều đã qua mười năm…”

“Đúng vậy.” Harry thở dài, “Tôi không thể quên Draco, tôi đã cố gắng.”

Harry cào cào tóc, “Cho dù đã qua mười năm.”

Blaise hừ cười một tiếng,

“Như vậy còn đám bạn gái của anh? Tôi cũng không cảm thấy anh chung tình như anh nói. Tôi nhớ rõ gần đây là Weasley?”

Harry ngắn gọn trả lời, “Chia tay.”

Harry chán ghét giải thích hành vi của mình với người không quen, nhưng Blaise là bạn thân của Draco nên anh đành phải miễn cưỡng.

Nhưng Blaise vẫn hoài nghi nhìn chằm chằm Harry một hồi lâu.

Đồng thời, hồi tưởng lại Draco sau chiến tranh, cậu ấy như thiếu đi một bộ phận.

Chiến tranh vừa chấm dứt, Draco bắt đầu bôn ba vì nhà Malfoy, khi đó cha mẹ Draco còn chưa xác định có bị vào Azkaban không.

Sau đó nhà Malfoy đổi chủ, Draco vùi đầu vào sự nghiệp nhà Malfoy.

Mà kế tiếp, cuộc sống hôn nhân không mang đến cho Draco thay đổi gì, Draco không có thời gian làm bạn với vợ, vẫn chạy khắp nơi như cũ.

Đến khi Scorpius sinh ra, Blaise mới có thể tìm được nụ cười đã lâu mới xuất hiện ở trên mặt Draco. Nhưng kể từ đó, Draco lại xoay quanh Scorpius.

Draco càng cố gắng phát triển sự nghiệp, bỏ qua thả lỏng giải trí. Draco luôn nói vì Scorpius mình không thể lãng phí thời gian. Tựa như cuộc đời của mình, trừ bỏ Scorpius thì không còn gì đáng để chờ mong.

Nhưng như vậy không bình thường.

Blaise biết Draco từng nhiệt tình ngọt ngào thế nào.Blaise từng tận mắt chứng kiến, cũng  không cam tâm nhớ tới đối tượng của Draco, chính là Potter.

“Tôi làm sao biết anh nói thật? Anh có thể đảm bảo sẽ không làm Draco thương tổn?”

Harry nhún nhún vai, đề nghị, “Có lẽ nên dùng lời nguyền không gì phá nổi?”

“Như vậy đi, Potter.” Blaise khẳng định mà nhìn về phía hắn, “Bởi vì tôi không tín nhiệm anh.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net