Phỏng vấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
một điều gì đó vô cùng quan trọng. Khi tôi đang băn khoăn không biết nên hỏi anh ấy xem An Hân đang ngoại tình với ai trước, hay nên hỏi xem An Hân vốn đang quen ai thì một giọng nói ma quái đột nhiên xuất hiện.

"Cậu nói An Hân ngoại tình ?"

Lý Hưởng.

Anh ta sao lại giống oan hồn dữ vậy.

"Anh, anh Hưởng."

Lục Hàn đang huyên thuyên đột nhiên bắt đầu nói lắp.

Làm ơn, anh chột dạ gì chứ, nhân vật chính trong câu chuyện của anh là An Hân chứ đâu phải là Lý Hưởng đâu.

Ngoài ra, cảnh sát Lý, anh không thấy thái độ đặt câu hỏi của mình là rất vô lý sao ?

Cảnh sát hình sự các anh thật khiến người khác không thể hiểu nổi !

"Cậu nói An Hân ngoại tình ?"

Lý Hưởng hỏi lại lần nữa.

Tôi khó hiểu nhìn anh ấy.

Nếu nhận thức của tôi không sai, buôn chuyện cũng là một phương thức giải trí mà đúng không ? Cảnh sát Lý, chính anh đã nói rằng mình không quan tâm đến mấy loại hình giải trí này, bây giờ lại anh đang làm gì vậy, dẫn đầu đoàn buôn chuyện ?

"Không, không phải, không, anh Hưởng, anh, anh nghe em nói...."

Hả ? Anh có cần lo lắng như vậy không, cảnh sát Lục Hàn ? Cảnh sát Lý Hưởng cũng đâu có dùng bạo lực với anh ?

( Lục Hàn đau khổ : Khi anh ấy và sư phụ cãi nhau, đồng thời giao cho tôi hai nhiệm vụ cùng một lúc thì có tính là bạo lực không ? )

Những diễn biến tiếp theo...

Lục Hàn nói rằng anh ấy đã tình cờ gặp phải một người đàn ông đang vuốt ve khuôn mặt của An Hân vào cuối tuần rồi, Lý Hưởng nghiến răng nghiến lợi bỏ đi. Lục Hàn thì thầm vào tai tôi.

"Tiêu rồi, tiêu rồi, tình cảm hai vợ chồng nhà này không ổn rồi, bọn họ không muốn đi làm, tôi còn phải tăng ca gấp đôi..."

Dừng lại ngay !

Tôi vừa nghe thấy gì vậy : hai vợ chồng ? !

"Hai vợ chồng là chỉ... ?"

Vẻ mặt của Lục Hàn rõ ràng là muốn nói "Sao cô lại như một tên ngốc khờ khạo vậy", nhưng những gì anh ấy thực sự ra nói thì lại nhẹ nhàng hơn nhiều.

"Hả ? Suốt cả ngày hôm nay rồi, cô vẫn còn chưa biết quan hệ của hai người bọn họ sao ? Cô thật là, thật là..... Ôi..."

... Tại sao tôi lại thấy cái từ "Ôi" kia còn chứa nhiều sự khinh bỉ hơn là "tên ngốc khờ khạo" vậy ?

Vậy là, vậy là....

Tôi hiểu hết rồi !

An Hân nói khi anh ấy không được tỉnh táo lắm thực ra là...

'Động tay động chân' thực ra là...

Điều mà Trương Bưu không vừa mắt thực ra là...

'Loại quan hệ đó' thực ra là...

Trời ạ !

Ai có thể hiểu được sự rối bời của tôi lúc này.

Tôi nhớ lại vẻ mặt của Lý Hưởng khi anh ấy bỏ đi.

Ôi, cảnh sát An, mong Chúa phù hộ anh.

À đúng rồi, nhân tiện, vụ ngoại tình của cảnh sát An Hân hoàn toàn là một hiểu nhầm. Người đàn ông mà Lục Hàn gặp phải thực ra là Mạnh Đức Hải, người đã bị ép nhuộm tóc đen dưới sự khuyên bảo không ngừng nghỉ của Mạnh Ngọc.

Lục Hàn không thường tiếp xúc với ông ấy, lại còn chỉ nhìn thấy được mỗi bóng lưng của ông ấy. Cái gọi là "vuốt ve" đó thực ra chỉ là một cái vỗ vào mặt bình thường của một người cha già thôi...

Cảnh sát Lục Hàn, đừng trách tôi nói, anh thực sự không đáng tin cậy chút nào.

Tăng ca đáng đời !



Mạnh Ngọc

"Thế nào ? Có thu hoạch được gì không ?"

Molesa hưng phấn hỏi tôi.

Tôi nghi ngờ nhìn người phụ nữ với phong cách tinh tế trước mặt. Lại nghĩ đến 'cuộc phiêu lưu' hôm nay của mình, cộng thêm việc chồng cô ấy gọi cô ấy là 'Tiểu Ngọc', tôi lại càng chắc chắn với suy đoán của mình.

"Tên tiếng Trung của chị không phải là Mạnh Ngọc chứ ?"

"Đúng vậy."

Cô ấy gật đầu vô cùng tự nhiên.

"Trừ chị ra còn có ai có thể mặt dày đi giúp em liên hệ với mấy người đó nữa."

Tôi biết ngay mà !

Giờ tôi về nhà viết một cuốn 'Xuyên không vào Cuồng Phong' chắc cũng được rồi.

"Không phải chị với An Hân là loại quan hệ giống trên phim sao ?"

Tôi lấy hết dũng khí hỏi ra câu hỏi mà mình tò mò nhất.

Chồng cô ây, Dương Kiện ngồi bên cạnh nhìn tôi như muốn nói "Anh mày còn chưa chết đâu đấy ?"

"Đương nhiên là không phải rồi."

Cô ấy cười phá lên.

"Đúng là chúng tôi đã quen nhau từ khi rất còn nhỏ, nhưng chúng tôi không thích nhau. Cậu ấy thích mẫu người thế nào chắc em cũng đã biết rồi chứ ?"

Biết rỗi. Mẫu người lý tưởng của An Hân họ Lý, tên Hưởng, cao 1m8, dịu dàng, tốt bụng, không có tật xấu.

Thảo nào cô ấy lại ném một tác giả tiểu thuyết mạng như tôi vào đội cảnh sát hình sự để tìm cảm hứng, hóa ra là ở đây lại có hai viên cảnh sát công khai yêu nhau.

Tuy nhiên, thành thật mà nói, thông qua cuộc phỏng vấn ngày hôm nay, tôi biết chắc mình không phải trả tiền bồi thường cho trang web đó nữa rồi, thật tuyệt !



______________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net