Chương 13: Tết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày nay, Ngọc luôn dành thời gian rảnh xem lịch âm. Đối với người dân ở châu Âu, họ không có thói quen xem ngày âm, chỉ có người Phương Đông mới có thói quen này. Bởi vì, đối với họ, đón năm mới không chỉ có 2 lần. Mỗi năm, các gia đình người Việt sẽ dành thời gian này để tụ hội lại với nhau, quây quần bên mâm cơm tất niên, ngẫm lại mọi chuyện đã xảy ra trong năm. Buổi sáng mùng một, những người lớn trong gia đình sẽ tặng những phong bao lì xì cho những thành viên nhỏ tuổi hơn, đặc biệt là mấy đứa nhóc nhỏ cỡ Ngọc.

Hôm nay chính là đêm 30 tết, Ngọc là đứa duy nhất còn thức đến tận 12h khuya, đã đến buổi cơm tất niên rồi. Tầm này những năm trước, Ngọc thường cùng cha mẹ ông bà chuẩn bị quà Tết, chăm chút cây mai cây đào, dọn dẹp nhà cửa, nấu bánh chưng bánh giày,làm mứt Tết, bày mâm cơm tất niên cùng gia đình đón năm mới. Cô bé bước chân ra khỏi ký túc xá, đi lang thang suốt bên ngoài hành lang. Ngọc cũng không biết là mình đã đi đâu và hướng đến là gì, chỉ biết được rằng mình đang hồi tưởng lại quá khứ tươi đẹp trong những ngày Tết năm xưa.

Những ngày này, Ngọc không chỉ giúp ông bà cha mẹ trang trí nhà cửa, cô bé còn được đi du xuân ở cả Hẻm Quýt và vài khu chợ Muggle, để nhâm nhi thức ăn vặt cho ngày Tết.

Vì quá tập trung vào suy nghĩ, cô bé đã đi lạc trong lâu đài tự lúc nào. Cũng vì vậy nên cô nhóc đã bị giật mình khi nghe 1 giọng nói phát ra từ phía sau:

- Trò làm gì giữa đêm hôm khuya khoắt vậy Pearl?

Ngọc ngoái nhìn ra phía sau, nhìn thấy 1 thân hình cao lớn, tóc dài, râu ria xum xuê và có màu trắng, trên mũi có cặp mắt kính hình trăng lưỡi liềm, đôi mắt sáng màu xanh lơ mà mỗi lần nhìn vào Ngọc đều có cảm giác là thầy có thể nhìn thấu mọi thứ. Đó chính là giáo sư Dumbledore. Cụ ôn tồn nói:

- Thật kì lạ khi học sinh năm nhất đều có thú vui trốn khỏi ký túc xá đi lang thang trong trường vào ban đêm thế này.

Ngọc đáp:

- Thưa thầy, con đang suy nghĩ về ngày này của những năm trước, có lẽ là con đã làm phiền thầy, con xin lỗi

Cụ Dumbledore cười và nói:

- Con không làm phiền thầy đâu, con gái.

2 thầy trò đi qua hành lang. Cụ Dumbledore nói:

- Thầy biết con đang nghĩ gì. Có phải con đang cảm thấy thiếu điều đó ở Hogwarts?

Ngọc ngạc nhiên:

- Sao thầy biết con đang nghĩ gì?

Cụ Dumbledore cười:

- Nhìn mặt con là thầy biết hết cả, con gái à. Thầy cũng biết chút ít về lễ Tết ở quê con. Thầy cũng muốn được một lần thử những món ăn đó, tiếc là ở Hogwarts không có ai biết nấu mấy món đó cả

Vậy là thầy Dumbledore cũng biết cả lễ Tết ở Việt Nam? Điều đó cũng có nghĩa là thầy biết nhiều về quê hương của Ngọc? Về cả dòng họ của cô bé?

Ngọc hỏi cụ:

- Sao thầy biết về lễ Tết ở quê con?

Cụ Dumbledore trả lời:

- Ông nội con đã cho thầy biết. Ông ấy cũng từng mời thầy qua đó thử cho biết lễ Tết nữa. Tiếc là thầy không có thời gian để qua

Ngọc nói với cụ:

- Đúng là con nhớ thật. Thầy biết không, ở châu Á, đặc biệt là ở Việt Nam, người ta rất coi trọng lễ Tết, bởi trong dịp này các thành viên xa nhà sẽ trở về thăm gia đình, cả nhà sum vầy bên mâm cơm gia đình. Ở châu Âu thì không có

Cụ đồng ý. Cụ còn nói thêm:

- Thầy biết. Vậy nên là thầy mới tiếc điều đó. Thôi, đến đây là được rồi, con mau trở lại ký túc xá đi, kẻo thầy Filch phát hiện rồi lại rước thêm phiền phức.

Ngọc tạm biệt giáo sư Dumbledore, trở lại ký túc xá mà không biết rằng sẽ có bất ngờ dành cho mình. Bởi vậy cho nên, ngày hôm sau đến Đại sảnh đường ( là bữa Chủ nhật ), khi đồ ăn được bày biện ra, Ngọc ngạc nhiên đến ngỡ ngàng, bởi vì trên bàn ăn hôm nay toàn là các món Tết ở Việt Nam: nào là bánh chưng, thịt kho tàu, củ kiệu, bánh giày, dưa cải, có cả bánh tét ở miền Nam nữa, và món ăn tráng miệng thì không thể thiếu dưa hấu. Ngay khi đồ ăn được mang ra, cả khán phòng được thay đổi cách trang trí bằng mấy cây mai, cây đào, ở trên có gắn mấy cái phong bao lì xì. Mà không chỉ Ngọc, đám học trò khác cũng ngạc nhiên không kém. Harry thắc mắc:

- Ủa sao hôm nay Đại sảnh đường trang trí lạ vậy? Đồ ăn cũng lạ nữa

Ngọc lên tiếng:

- Đây chính là, không khí lễ Tết ở quê mình,... Những món ăn này, cách bày trí này, chính là Tết

Ron hỏi:

- Tết? Là gì?

Ngọc trả lời:

- Là phong tục tập quán ở quê mình. Ở châu Âu các bồ không đón Tết, nhưng ở quê mình đây là lễ quan trọng, giống như Giáng sinh ở đây vậy, nhưng đầm ấm và vui vẻ hơn nhiều. Các thành viên trong gia đình sẽ tụ họp để sum vầy bên ông bà cha mẹ, cô dì chú bác để cùng ăn mâm cơm tất niên.

Mặt Ron, Harry và Hermione nghệt ra, tỏ vẻ không hiểu gì. Ngọc lại giải thích tiếp:

- Với người châu Âu, chỉ có 1 lần đón năm mới, và chỉ xài mỗi lịch chính. Nhưng ở 1 số nước châu Á, trong đó có quê hương mình, thì không chỉ xài mỗi lịch chính - mà người ta hay gọi đó là lịch dương - mà còn xài cả lịch âm, tức là ngày dưới, tính theo từng tháng, mỗi tháng tầm 29 - 30 ngày.

- Riêng tháng 12 và tháng 1 âm lịch, được gọi là tháng Chạp và tháng Giêng. Đây sẽ là thời gian mà người ta sửa sang nhà cửa, mua sắm đồ mới, làm mấy món này để đón năm mới, mà trong tiếng Anh gọi là Lunar New Year đó. Trẻ con bọn mình còn được người lớn cho tiền mừng tuổi, được cho vào 1 phong bao, gọi là bao lì xì, là mấy cái bao đỏ chót được treo trên cây đó.

Lúc này 3 đứa kia đã hiểu được phần nào về Lễ Tết ở phương Đông, Hermione hỏi tiếp:

- Vậy những cây đó là cây gì?

Ngọc lại tiếp tục giải thích cho lũ bạn:

- Những cây đó là cây mai và cây đào, là những cây mà được người Châu Á xem là sẽ đem lại may mắn trong năm mới. Ngoài còn có cây Niêu, cây tắc,... nữa

Cả 4 cùng ngồi xuống, thưởng thức mấy món ăn thường thấy trong những ngày Tết. Ngon tuyệt cú mèo. Ngọc vừa ăn vừa nhìn lên bàn ăn của các giáo sư, thấy cụ Dumbledore đang nhìn mình và mỉm cười, cô bé đã hiểu ra mọi chuyện. Chính cụ là người yêu cầu tổ chức bữa tiệc này, nhưng tại sao? Mấy món này chỉ có người Việt hay gia tinh ở Việt Nam mới nấu được, vậy thì họ lấy công thức này ở đâu?

Vô tình, Ngọc nhìn thoáng qua cặp mắt của cụ Dumbledore, cô bé đã nhìn thấy được cảnh cụ đã trao đổi thư từ với ông nội mình năm xưa, lúc ấy, ông đã cho cụ biết được công thức nấu các món ăn này và cho cụ biết không khí Tết ở Việt Nam. Đó hẳn là lý do mà các chú gia tinh trong nhà bếp biết cách nấu mấy món này?

Ngọc đã hiểu ra tất cả mọi thứ, cụ Dumbledore không muốn cô bé phải chịu thiệt thòi. Ngọc mỉm cười lại với cụ, ngụ ý: "Em cảm ơn thầy rất nhiều"

Harry lúc này quay sang nói với Ngọc:

- Pearl, chúc mừng năm mới

Hermione cũng chúc mừng:

- Chúc mừng năm mới nha, Pearl

Ron cũng nói:

- Nếu như ở quê bồ, Tết là phong tục đón năm mới thì mình cũng chúc bồ năm mới vui vẻ nha

Ngọc mỉm cười hạnh phúc, nước mắt rưng rưng, cô bé ôm các bạn lại và nói:

- Cảm ơn, cảm ơn mấy bồ rất nhiều

***
Góc tác giả: à bonus cho mấy bồ biết luôn là gái nhà mình là Legilimen ( người thấu thị ) bẩm sinh, được di truyền từ mẹ nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net