No Regrets

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Sự lo lắng bất an xảy ra theo cả hai cách - nhưng may mắn thay, họ đều muốn nói ra.

Au : amethyst-noir (Arbonne) from Archiveofourown

Original link (Eng) : https://archiveofourown.org/works/21783190

Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup

-------------------------------------

"Sao anh giấu nó? Nó đẹp mà."

Stephen rùng mình khi những ngón tay của Tony chầm chậm lướt nhẹ dọc theo hình xaem từ cổ xuống tay gã. Không có gì là thất vọng hay ghê tởm trong giọng nói của Tony.

"Stephen?"

Chết tiệt, gã biết giọng điệu đó. Một câu trả lời thực sự được mong đợi hoặc Tony sẽ sợ rằng mình đã nói điều gì sai và.... "Tôi đã đi xóa hình và quay lại với nó," gã nói, giơ cánh tay lên để cả hai cùng nhìn vào - phức tạp và đúng vậy, nó khá đẹp - hình xăm đang tô điểm cho cánh tay phải của gã.

"Này." Một tay Tony nắm lấy tay gã, tay còn lại kéo Stephen vào một nụ hôn. "Anh đang nghĩ gì vậy, tình yêu? Tôi không nhớ rằng mình đã nói là không thích anh đánh dấu. Nếu tôi nhớ chính xác thì ngược lại mới đúng."

Stephen rùng mình lần nữa với giọng điệu ngọt ngào đó. ĐÚng, Tony thích đánh dấu lên người gã. "Chúng là của anh và không được lâu dài," gã thì thầm. "Nó đã và được thực hiện mà anh không biết gì cả."

"Miễn là anh còn đồng ý với điều đó thì không sao. Cơ thể anh, anh chọn. Tôi chỉ là người ngoài cuộc tận hưởng kết quả mà thôi." Một cú trượ dài, chậm rãi xuống cánh tay khiến gã nổi da gà. "Và đó là một kết quả tốt."

Lúc này, nghe Tony nói như vậy, cảm nhận cái vuốt ve nhẹ nhàng của anh trên cánh tay mình là điều gần như không thể tưởng tượng được khi gã đã sợ lộ ra hình xăm trong nhiều tuần nay. Sao gã có thể mong đợi bất cứ điều gì ngoài sự chấp nhận của Tony, người đã cho gã thấy không còn gì hối tiếc từ khi họ bắt đầu hẹn hò mấy tháng trước.

Tony đã chấp nhận điều khiến anh sợ hãi nhất - pháp thuật - vì lợi ích của Stephen nên anh sẽ không sợ mấy hình xăm, nhỉ?

"Tôi xin lỗi." Vì nghi ngờ anh.

Tony nhìn rất đau lòng khi phát hiện ra lý do khiến Stephen không muốn cởi đồ trước mặt mình và phải mất khá nhiều lời giải thích và trấn an với Stephen rằng tất cả đều ổn. Mọi thứ đã được chữa lành, không đau đớn, nó không phải là pháp thuật và sẽ không làm tổn thương Tony. Hoặc bất cứ ai khác.

"Đó chỉ là một phần của món quà," Tony nhẹ nhàng lặp lại lời giải thích của Stephen. "Tôi có nên ghen tị không?" Giọng điệu trêu chọc của anh hầu như không có bất kì sự lo lắng hay bất an nào.

Stephen hạ sự bất an của mình để cố gắng mạnh mẽ với Tony. "Không. Đó là một món quà của tình bạn và sự bảo vệ. Không có gì khác cả. Tôi có thể từ chối nó mà không cảm thấy khó khăn nhưng thực sự thì, tôi muốn nó." Gã đặt tay lên mặt Tony để buộc hai đôi mắt chạm nhau, để thấy Stephen nghiêm túc đến nhường nào. "Tôi xin lỗi. Đáng lẽ tôi nên nói với anh ngay từ đầu." Gã ấp úng và nuốt khan, không thể tiếp tục nhìn vào mắt Tony.

"Nó đẹp lắm," Tony đồng ý. "Và rất hợp với anh." Rõ ràng anh vẫn còn tổn thương nhưng cố gắng che giấu nó. Stephen quyết định làm điều tương tự để chuyện không đi xa thêm nữa.

"Nó được chọn để hoàn thiện cơ thể và tâm hồn tôi," gã nói. Gã nhìn cánh tay mình, chiêm ngưỡng sự pha trộn màu sắc trên nó. Nó thậm chí còn che đi một phần những thất bại từ các ca phẫu thuật, điều đó khiến Stephen rất cảm kích. "Tôi cho rằng nó khá đẹp." Gã nháy mắt, cố gắng khiến cả hai có tâm trạng tốt hơn.

Gã mong đợi một cái tát nhưng thay vào đó lại là một cái vuốt ve khác. "Đúng vậy," Tony xao nhãng đồng ý. "Mong rằng tôi sẽ chơi với nó thường xuyên."

Stephen mỉm cười. "Tôi thực sự muốn như vậy, thực sự đấy." Gã đưa tay ra và nhìn với một nụ cười khi Tony nắm lấy cổ tay gã và khám phá từng icnh trên cánh tay lần nữa. "Tôi mong rằng anh sẽ biết mình có thể chơi với nhiều thứ hơn là mỗi cánh tay tôi."

Anh đã cười vì câu đó. "Đừng lo," Tony trấn an gã, "Tôi sẽ chơi với những chỗ khác trong thời gian tới. Chỉ cần...để tôi chơi với nó trước, được chứ?" Anh hôn lên hình xăm trên vai Stephen. "Làm ơn đi?"

"Bất cứ điều gì anh muốn." Stephen hứa, hơn cả sẵn sàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net