Jekyll và hyde

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jekyll & hyde Tile: Jekyll & hyde Author: Salan Disclaimer:TVXQ không phải của tôi nhưng trong này họ là của tôi Summary: Lạnh lẽo..nồng cháy đâu mới là con người thật của cậu Rating: 16+ , non yaoi ( không hiểu sao thích dùng từ này ) Pairings: Jaeho_Yoosu_Min..Food

-----------------------------------

Jekyll & hyde

Chap 1 : Bạch nguyệt

Im ắng, cả lớp học chìm trong khoảng tối le lói chút ánh dương. Cậu luôn là người đến sớm nhất. JaeJoong mở toang cửa số hứng làn gió mát và ánh sáng, cậu mỉm cười nhẹ như gió thoảng. Yên bình. Liễu tâm tùng rung rinh như chào người bạn thân, một mình giữa những loài cây khác...giống cậu.

Đến giờ rồi , JaeJoong nói nhỏ và cậu lại mỉm cười nhưng nụ cười lạnh lẽo đến rợn người.....khác hẳn nụ cười ấm áp bạn nãy. Cậu khép cửa sổ rồi quay lại chỗ, chờ đợi một cách thích thú. Một ngày mới...một vở kịch mới

-------------------

Vài người bước vào lớp không hề ngạc nhiên hay nói đúng hơn là không thèm để ý đến sự có mặt của JaeJoong. Cậu nhếch mép " những con rối đầu tiên " .

_ Hey, mọi người nghe gì chưa ? Một cô gái chạy vội vào, đứng lại để thở : Cuộc bầu chọn hotboy vừa rồi của trường....

_ Yunho thắng chứ gì ! Những người còn lại chẳng hề ngạc nhiên tiếp lời cô gái

_ Sao các cậu biết ?

_ Điều hiển nhiên thôi mà Yinee. YooChun, Junsu và Changmin oppas đều rất đẹp nhưng vẫn không cool bằng Yunho oppa

_ Dĩ nhiên _ Yinee mỉm một nụ cười tự mãn (hoang tưởng nặng, khen Yunho chứ có khen cô đâu mà kiêu) _ nhưng có một tin mà đảm bảo các cậu không biết

_ Sao tin gì ? Những người trong lớp cũng bắt đầu chú ý đến 2 cô gái

Yinee mỉm cười rồi tiến về chỗ JaeJoong :

_ JaeJoong của lớp chúng ta _ cô kéo dài giọng _ cũng đứng nhất trong cuộc bình chọn ..... nam sinh có khuôn mặt ma trê quỷ hờn

1s im lặng rồi cả lớp bùng nổ bởi những tiếng cười, tiếng chế giễu hướng vào JaeJoong

_ Haha, không ngờ lớp chúng ta lại vinh dự vậy có nên mở tiệc mừng không nhỉ

_ JaeJoong, khuôn mặt dạ xoa của cậu cuối cùng cũng mang cho cậu một giải đó

...................

_ Thôi vào giờ rồi , về chỗ thôi các cậu. Yinee lên tiếng cười khinh bỉ nhìn JaeJoong rồi quay về chỗ

Suốt cả buổi đó JaeJoong không nói gì, cũng như mọi ngày. Sự kiện ban sáng khiến cậu thích thú. Thích thú....mọi người đem mình làm trò đùa....

" Vở kịch hôm nay cũng không tệ " JaeJoong nhếch môi làm khuôn mặt đen sì, sần sùi của cậu thêm kinh dị............

------------------------

JaeJoong đứng trước gương ngắm nhìn, hình ảnh trong gương đang cười lại với cậu. Gương mặt co giật lên bởi nụ cười làm hằn lên những vết sẹo dài, đôi mắt mờ đục gần như trắng dã với đôi môi khô khốc _ trông cậu như một con quỷ _ hình ảnh thường ngày của cậu _ Kim JaeJoong mà mọi người nhìn thấy

Gió lùa vào phòng đem theo hương hoa liễu...không thơm không hắc....dễ chịu

Mặt trời đỏ khuất dần không chút ánh sáng.... đêm tối lạnh lẽo. Ánh trăng bạc lùa vào căn phòng đẹp nhưng quá lạnh lẽo. Trăng dù đẹp đến thế nào thì vẫn chỉ là hư ảnh mà thôi......vốn dĩ chỉ là trăng tối......bạch nguyệt chỉ là ảo ảnh.............

_ Đến giờ rồi _ Cậu lại mỉm cười, nụ cười lạnh lẽo như ánh trăng vậy.........Hero.........

End chap 1

---------------------------------------

Chap 2 : Nhật Quang

Yunho nằm dài trên bãi cỏ. Anh nheo mắt nhìn những đám mây trôi lững lờ không mục đích.........vô vị. Ngày nào cũng như vậy, anh đã quá chán ngán, lúc nào cũng bị một đám con gái vây quanh rồi những lời tán dương. Yunho đưa tay nắm vu vơ những tia nắng vàng, anh muốn một cái gì đó..chẳng lẽ Jung Yunho lại phải trải qua cuộc đời sinh viên một cách buồn tẻ như vậy sao...

_ Hyunh lại ra đây rồi

Yunho quay lại, là Changmin

_ Mọi người đang tìm hyunh đó

_ Kệ bọn họ....lũ phiền phức

Yunho chán ngán nói. Sau vụ bình chọn hotboy vớ vẩn nào đó anh càng bị đám con gái vây quanh, lẳng lơ như những con chích chòe mong muốn lọt vào mắt anh .....

_ Yuchun và Junsu đâu rồi ?

_ Họ đi đàng sau. Em phải chạy lên trước vì không muốn làm kỳ đà.....Changmin cười khúc khích

Yunho nhìn theo Changmin. Chun và Su đang đi tới, Chun cứ choàng tay ôm lấy Su mặc cho Su chống cự yếu đuối....Anh mỉm cười. Thấy vậy mặt Su đỏ bừng lấy tay đấm Yuchun rồi chạy lại phía anh và Changmin

_ Sao đau không ? Yunho không nhịn được cười phá lên

_ Cậu cứ thử đi thì biết ! Chun nhăn nhó

_ Chỉ sợ tớ thử rồi thì chưa kịp bị Su đánh đã chết dưới tay cậu rồi

Gió thổi lung lay những ngọn cỏ mang hơi đất ngai ngái dễ chịu, có hai ông mặt trời nhỏ........

_ Tối nay đi không ? Có một chỗ mới hay lắm . Chun vội chuyển đề tài mặc dù hình như cậu đã chọn nhầm đề tài. Su lườm Yuchun với ánh mắt " Tối nay đừng hòng vào phòng " khiến Chun lạnh cả người vội im bặt

_ Được, vẫn giờ cũ

_ Em không đi được

_ Sao vậy Changmin, thiếu một người sao vui được

_ Em còn bài luận chưa làm.

Changmin viện đại lý do. Cậu không thích đi baz, cậu ghét không khí ở đó, ghét ánh nhìn của những cô gái như muốn nuốt sống cậu ^^

_ Đừng viện lý do, bài luận gì với đầu óc của em thì mấy phút là xong. Đi đi

_ Nhưng....

_ 1 chầu KFC

_ Em.....nhưng em phải ...

_ 1 chầu KFC và ramen 1 tuần. Giá cuối đó

_ Được . Đúng giờ nha các hyunh

Changmin cười rạng rỡ chào các hyunh của mình rồi tung tăng về lớp với viễn cảnh tương lai với các bạn thức ăn

3 người còn lại bật cười nhìn dáng vẻ nhảy nhót của cậu em. Changmin cứ luôn vô tư như vậy, cứ thấy đồ ăn là bị dụ nên nó chẳng bao giờ thoát khỏi các cô gái ( họ mang đồ ăn cho min mà )

4 người cùng gặp nhau ở trường đại học SM, Anh, YuChun và Junsu cùng tuổi còn Changmin thì nhảy cóc, cứ nhìn bộ mặt thơ ngây của nó không đoán được nó là tác giả của vô số trò đùa bí hiểm trong trường. Tội nghiệp Junsu vừa vào trường đã nằm trong tầm ngắm của Yuchun nhưng quả thật 2 người rất đẹp đôi...một con thỏ ngây thơ với một con sói già gian sảo.

Mùi cỏ ngai ngái thoảng khắp nơi theo gió, luồn trong nắng về phía mặt trời....khoảng sáng rực rỡ, chói lọi

end chap 2 Chap 3 : Hắc dạ

Mỗi người đều mang mặt nạ Buổi sáng họ đem theo nó Và.... Khi đêm xuống thì vứt bỏ Trở lại làm chính mình.....

Bản nhạc Rising Sun mạnh mẽ khiến không khí trong baz thêm nóng bỏng. Khác hẳn với không khí cuồng nhiệt đó, Hero ngồi một mình trong góc ngước đôi mắt lạnh lẽo lạnh lẽ ngắm nhìn những con người nhảy điên dại theo điệu nhạc. Cùng trong một không gian nhỏ hẹp tồn tại đến 2 thái cực...nóng bỏng....lạnh lẽo....

_ Hero oppa không ra nhảy sao ?

Cậu ngước lên, một cô gái trong trang phục rất gợi cảm thản nhiên ngồi xuống cạnh cậu. Hero vẫn không nói gì để mặc cho cô gái cướp ly rượu trên tay mình

_ Oppa thích ngồi đây ngắm em nhảy hơn

Cậu mỉm cười đưa tay lau nhẹ giọt rượu còn bám trên môi cô gái. Nụ cười và cử chỉ của cậu khiến cô gái gần như chết đi vì sung sướng

_ Oppa...oppa nói thật chứ

_ Đương nhiên

Cô gái vui sướng ôm chầm lấy cậu....

_ Yinee !!! Ai cho cậu ôm Hero oppa hả ?

Hai ba cô gái tức giận lại gần kéo cô gái khỏi Hero

_ Hứ, thì sao nào. Hero oppa đâu phải của mấy người

_ Oppa cũng không phải của cậu. Đừng mơ tưởng nữa, cậu nghĩ Hero oppa sẽ thích một đứa con gái lẳng lơ, xấu xí như cậu sao.

_ Mấy người....Yinee tức đến đỏ mắt định đi đến tát cô gái vừa phát ngôn

_ Thôi đi !

Cậu lạnh lùng thốt lên

_ Nhưng...bọn họ bắt nạt em mà..oppa _ Yinee long lanh nước mắt nhìn cậu nũng nịu

_ Ta đã bảo thôi !

Ánh mắt lạnh lẽo của cậu chiếu thẳng vào Yinee khiến cô rùng mình. Cô bất lực nhìn mấy đứa con gái khác vênh mặt lên đến ngồi cạnh Hero. Yinee hậm hực định bỏ đi thì

_ Nếu đi thi đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Hero này nữa

Yinee quay lại nửa ngỡ ngàng nửa lo sợ....lạnh quá.....cô ngồi xuống gần Hero oppa không dám ngẩng đầu lên

Hero thích thú nhìn Yinee qua ly rượu đỏ. Cậu mỉm cười. Đây mới là bộ mặt thật của con rối....cười......Yinee kiêu ngạo, hợm hĩnh với JaeJoong ban sáng đâu rồi.....cười....JaeJoong.....mặt nạ của ta......

-- Flashback --

Ánh lửa đỏ rực trong mắt cậu nuốt trọn từng phần ngôi nhà trong mắt cậu. umma, appa còn ở trong đó. Cậu lao vào ngọn lửa đang thích thú mời gọi.

_ Khói quá...umma...appa....con không nhìn thấy gì cả...hai người ở đâu...umma appa .........

~ POV ~

Khói quá, ngột thở...cậu không thể nhìn thấy gì cả. Cậu ngã xuống trong hơi nóng hầm hập........

~ End POV ~

------------------------------

_ JaeJoong tỉnh lại đi ! JaeJoong....

_ Cho con ngủ thêm chút nữa

Cậu cằn nhằn định kéo chăn che đầu như mọi khi nhưng....đau.....lửa..nhà bị cháy......

_ Umma........appa

JaeJoong vùng dậy ngỡ ngàng nhìn xung quanh. Một căn phòng trắng tinh khiết, một người đàn ông và một thiên sứ...một cô gái đẹp như thiên sứ vậy. JaeJoong cảm thấy như mình nhìn thấy đôi cánh trắng sau lưng cô.

~ Jae POV ~

Vậy đây là thiên đường mà umma vẫn kể trong câu chuyện cổ tích. Mình đang ở đây. Vậy còn umma và cả appa nữa.

~ End Jae POV ~

_ Ông hãy ra ngoài đi

Tiếng nói cắt đứt dòng suy nghĩ của JaeJoong. Cậu đưa đôi mắt trong veo nhìn thiên sứ

_ Vâng thưa cô chủ

Người đàn ông cung kính chào rồi đi ra ngoài

_ JaeJoong ah....

_ Dạ

_ Chị biết sẽ rất khó với một đứa trẻ mới 6 tuổi như em....

Cậu vẫn chờ đợi

_ Bố mẹ em đã chết. Chị đến quá muộn, chỉ có thể cứu được em...JaeJoong..

Cậu không thể nghe được gì nữa....thiên sứ bảo sao ! Bố mẹ cậu đã chết..không thể nào ....

JaeJoong ngất đi

---------------

Không biết bao lâu, khi tỉnh lại JaeJoong thấy thiên sứ vẫn đang nhìn mình, dịu dàng. Không hiểu sao khi nhìn ánh mắt đó cậu thấy lòng dịu hẳn đi

_ Em không sao chứ ?

_ Vâng !

Cậu không ngờ mình có thể bình tĩnh như vậy

_ Được rồi. Không còn nhiều thời gian. Chị sẽ tóm tắt vấn đề cho em hiểu . Được chứ.

Cậu gật đầu.

_ Bố mẹ em đã chết nhưng đó không phải tai nạn. Họ đã bị ám sát.

Cô ngừng nói thăm dò phản ứng cậu, thấy cậu không có phản ứng gì mới tạm yên tâm tiếp tục nói

_ Sau khi cứu được em, chị đã cho điều tra và truy giết hung phạm. Hầu hết chúng đều đã chết trừ tên cầm đầu

Ánh mắt JaeJoong lóe lên khi nghe nói đến kẻ sát nhân

_ Chị đang nắm mọi hành tung của hắn nhưng sẽ không làm gì....chị sẽ em định đoạt số phận hắn.

_ Dẫn em tới chỗ hắn

Lời nói đầu tiên của cậu...căm hận

_ Bây giờ chưa phải lúc nhưng sẽ nhanh thôi...khi em đủ khả năng nhìn nhận mọi vấn đề

JaeJoong im lặng không nói. Cậu muốn gặp hắn....nhanh là bao giờ.....

_ Bây giờ em sẽ phải học để có thể hiểu về thế giới này. Bao giờ em có thể nhận định rõ ràng thì chị sẽ cho em gặp hắn. Được chứ ?

Cậu gật đầu. Cô gái mỉm cười hài lòng

_ Chị không thể ở bên em nên hãy nghe đây JaeJoong. Em có khuôn mặt rất đẹp, một thiên thần nhưng như thế lại là một cản trở. Mỗi người đều mang một chiếc mặt nạ che đi con người thật của mình. Ta không thể nhìn thấy trừ khi ta cũng mang thêm một lớp mặt nạ. Mặt nạ sẽ giúp ta nhìn thấy con người ẩn sâu trong mặt nạ.

Cô gái đứng dậy đưa cho JaeJoong một cái mặt nạ_một khuôn mặt xấu xí, nhăn nhúm trong tay cậu.

_ Tài khoản của em chị để trên bàn. Người lúc nãy sẽ giúp em nhưng về sau em sẽ phải tự cố gắng một mình. Giờ chị phải đi đây

_ Chị là ai ?

Sau bao nhiêu biến cố, dù chỉ mới gặp nhưng cậu đã coi cô gái đó như người thân. Cậu không muốn dời xa cô.

_ Em chỉ cần biết chị là người luôn yêu quí em. Chị sẽ luôn dõi theo em, JaeJoong.

-- End Flashback --

Cô gái ấy nói rồi vụt biến mất , đến và đi nhanh như một cơn gió, nhưng cơn gió đó không hề thoảng đi mà vẫn thổi trong lòng cậu.

" Hãy đeo thêm mặt nạ , ta sẽ nhìn rõ con người ẩn sau lớp mặt nạ"

Cậu luôn nhớ và một JaeJoong đẹp như thiên thần luôn xuất hiện trong mắt mọi người dưới khuôn mặt xấu xí để rồi đêm xuống tháo bỏ nó trở thành Hero soi thấu con người thật của họ.

_ Tôi có thể mời cậu nhảy chứ ?

Một giọng nói trầm ấm cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Hero ngẩng đầu lên....

End chap3

Chap 4 : Băng Hỏa giao hợp

20h40' Gió thổi mạnh mẽ, rít lên từng hồi làm tung mái tóc của 4 người thanh niên tuyệt mỹ

_ Hey, chỗ mới mà cậu bảo đây hả ?

Yunho ngán ngẩm nhìn vào một quán baz với cái tên rất ấn tượng " Tri Angel " lấp lánh bột lân tinh nổi bật trên nền phông đen.

_ Hình như đây là chỗ mà sinh viên trường mình hay tới thì phải ?

Su nhìn Chun nghi ngờ

_ Tớ về đây

Yunho chán nản định bỏ đi " gặp bọn dớ dẩn đó ban ngày đã quá đủ rồi "

_ Thôi mà hyunh, đến rồi thì cứ vào đi, biết đâu lại có thiên thần trong đó

Changmin sau hồi im lặng vội vàng lên tiếng sau khi nhận ánh mắt của Chun " Không kéo được mọi người vào thì không KFC gì hết "

~ Min POV ~

Vì các bạn gà rán thân yêu, Changmin đành liều mình bước vào nơi đang xập xình tiếng nhạc.

Hy vọng không có quá nhiều con gái, mình không muốn quần áo tơi tả ngoài trời lạnh lắm

~ End Min POV ~

Bước vào baz Yunho đã ngay lập tức biến thành một bức tượng sống , trong mắt không gì khác ngoài hình ảnh đầu tiên nhìn thấy: một thiên thần giữa bóng tối. Trước mắt anh là một thiên thần, phải ....cậu là một thiên thần quá đẹp ( sao oppa vẫn còn đủ lý trí để biết Jae oppa là con trai nhỉ ) Mái tóc bạch kim dài ôm lấy khuôn mặt thanh nhã che lấp một phần đôi mắt. Bộ quần áo đen không khiến cậu bị mờ nhạt đi với nền đen của baz, ngược lại càng nổi bật làn da trắng mịn.

Yunho có lẽ sẽ đứng nhìn mãi nếu không có....

_ Yunho làm gì mà đứng đó thế, lại đây

Yuchun, Changmin và Junsu đã tìm được chỗ ngồi và đang vậy anh nhưng Yunho không đi về phía họ mà tiến thẳng về phía cậu

------------------

_ Tôi có thể mời cậu nhảy chứ ?

Trước mắt Hero là một người rất đẹp trai ( đương nhiên không đẹp bằng cậu ) đang cười rất đáng yêu chìa tay về phía cậu.

_ Yunho oppa....

Lũ con gái xung quanh Hero khó chịu khi thấy có người làm phiền nhưng khi biết đó là ai thì......tiếng hét át tiếng bom nhầm át tiếng nhạc

Sau tiếng hét Yunho mới để ý thấy có một lũ đang ngồi cạnh thiên thần của anh ( Phải rồi, nhìn Jae oppa thì còn thấy ai mà chưa gì đã thiên thần của anh công nhận oppa nhận quyền sở hữu nhanh ghê )

Phớt lờ đám con gái, Yunho vẫn chìa tay về phía Hero mỉm cười

_ Cậu có thể nhảy với tôi được chứ ?

_ Được thôi

Hero đứng dậy và nở nụ cười tuyệt đẹp ( Xong. Jung Yunho đã chết trước nụ cười sát thủ của Hero ).

_ ......tôi muốn gặp anh lâu rồi

_ Xin lỗi, cậu nói gì cơ ?

_ Không có gì

Lại cười.....lại chết nhưng lần này không chỉ mình Yunho mà tất cả nam nữ trong baz vô tình nhìn thấy nụ cười của cậu

~ Hero POV ~

Ra đây là Yunho mà nhiều người đã nhắc đến. Cũng khá đấy nhưng cười trông ngố chết đi được, mặt nữa.......Á, mình đang nghĩ gì thế này.....

Hero bỗng thoáng cười lạnh lùng

Để xem ẩn sau lớp mặt nạ tuyệt đẹp này là gì.........

~ End Hero POV ~

Yunho và Hero vừa bước ra sàn nhảy lập tức mọi thứ bị lu mờ trước vẻ đẹp của 2 người. Không hiểu vô tình hay hữu ý bản " Hug " nổi lên. Trong tiếng nhạc....

Yunho ôm lấy Hero nhảy, tận hưởng mùi hương hoa ly dịu nhẹ từ người cậu, mái tóc cậu. Eo cậu nhỏ quá khiến anh cứ muốn ghì chặt lấy không muốn buông mà bản nhạc khiến người Hero cứ không ngừng phải cọ xát vào anh...anh sắp không kìm chế được nữa rồi >''

_ Tôi tên Yunho còn cậu

_ Hero

Có vẻ như anh đã chọn sai cách. Khi cậu trả lời, đôi mắt to đen trong sáng như hút hồn anh, làn môi mỏng đỏ màu anh đào hơi cong lên như mời gọi.....

Hero hoàn toàn không nghe thấy tiếng nhạc nữa. Cả người cậu như cứng đờ. Yunho đang ôm chặt Hero và đặt lên làn môi một nụ hôn...đầu tiên nhẹ nhàng rồi sau bỗng cuồng nhiệt, dài và sâu...

~ Yunho POV ~

Môi cậu thật ngọt. Mới đầu anh chỉ định phớt nhẹ cho thỏa ham muốn nhưng khi vừa chạm vào thì anh như bị mê hoặc bởi làn môi ấy. Anh chiếm lấy bờ môi cậu, tận hưởng cảm giác ngọt ngào đến đê mê ấy

~ End Yunho POV ~

1', 2', .... 10' Yunho mở mắt ra bỗng giật mình vì da Hero đang tái đi....vì thiếu khí ( hôn lâu quá mà ai bảo oppa tham thế làm chi ). Anh vội buông cậu ra

Hero thở mạnh, cố lấy lại hơi thở bình thường, mắt vẫn nhìn Yunho chằm chằm.

_ First kiss ?

Anh mỉm cười nhìn cậu sung sướng vì mình là người đầu tiên ( >'

Sau giây sững người Yunho định đuổi theo dù biết không được, chân anh vô tình vướng phải một cái gì đó. Yunho cuối xuống nhặt lên....một chiếc khuyên thánh giá bạc lấp lánh.....của cậu.........

End chap 4

Chap 5 : Tái ngộ

Hero chạy mải miết trên con đường dài, để mặc gió quất lên khuôn mặt rát buốt. Mái tóc bạch kim bay tứ tung trong gió...hỗn loạn.....

Cậu chạy về phòng đóng sập cửa. Hero quỵ xuống, đôi mắt đen mở to hoảng hốt...lệ chảy tràn trên má. Mái tóc cậu rũ xuống che đi đôi mắt đỏ hoe, ướt nước. Cậu hoảng sợ.....

Hero đưa tay lên môi, hơi ấm như còn lưu lại. Cậu giật mình....dù đó có là nụ hôn đầu tiên đi chăng nữa cũng không thể làm cậu sợ đến vậy. Cậu không thể ngờ Yunho lại làm như vậy.......nụ hôn đó thật ấm áp. Trong phút chốc cậu như muốn giây phút đó kéo dài mãi.....nó quá ngọt ngào nhưng cũng rất nguy hiểm. Hero lắc đầu mạnh. Cậu không thể như vậy, nếu tiến xa thêm cậu có thể bị " nhốt " bởi người con trai đấy...YUNHO......

Hero dần lấy lại bình tĩnh. Cậu bước vào nhà tắm nhìn vào gương " Ngay lần đầu tiên mà đã để người khác sàm sỡ mà không thể làm được gì....AAAA...Càng nghĩ càng điên. Còn gì là thể diện của Hero này nữa. Jung Yunho...anh chết với tôi..." ( Cái này là ngượng quá hóa giận ý mà )

Màn đêm dần dần phai mờ kéo theo trăng bạc nhưng trăng chưa lui mà ánh mặt trời đã ửng đỏ như muốn hòa hai ánh sáng nhật nguyệt vào nhau.

----------------------

Sáng hôm sau toàn trường SM xôn xao vì sự xuất hiện của một người, mái tóc bạch kim lấp lánh dưới ánh mặt trời khiến cậu càng thêm tỏa sáng, giống một thiên thần.

Những sinh viên khác không nói làm gì nhưng cả những người hay đi baz cũng đều há hốc mồm ngạc nhiên " Tại sao Hero lại xuất hiện ở đây " Hero xuất hiện vào ban ngày đã là sự kiện hiếm có đã vậy lại trong trường SM. Vì vậy chẳng có gì ngạc nhiên khi chưa đầy 15' mà toàn trường SM đều biết Hero đang ở đây. Tất cả mọi người dù trai hay gái đều kéo đến xung quanh đường cậu đi, máy ảnh hoạt động hết công suất.

Hero vẫn thản nhiên phớt lờ tất cả. Cậu dừng lại dưới một gốc cây và chờ đợi...

--------------------

Yunho ngồi tựa lưng vào 1 gốc cây đọc sách. Ồ không, anh không hề đọc sách vì anh cầm sách ngược và đôi mắt nhìn thẳng về phía trước, vào khoảng không vô định...

_ Hyunh còn ngồi đây làm gì, người trong mộng của hyunh tới rồi đó.

_ Hả đâu..

Yunho vừa nghe đã đứng bật dậy, mắt sáng rực nhìn ngó xung quanh

Changmin không thể nhịn được trước bộ dạng của Yunho ôm bụng cười lăn lộn

_ Trông hyunh kìa, vậy mà tối hôm qua chối bây bẩy

Vừa nói Changmin vừa nhái lại điệu bộ của Yunho : " Đâu có gì, chỉ là hyunh thấy cậu ấy đẹp quá...thôi hyunh về đây. "

_ Changmin, em lừa hyunh

Changmin vội vàng im bặt khi thấy cái nhìn sát thủ của Yunho

_ Đâu có ạ. Hero đến thật mà, đang ở dãy nhạc viện....

Chưa nói xong cậu đã thấy Yunho biến mất. Cậu mỉm cười nhẹ " Rõ ràng đã cảm người ta rồi mà còn làm phách. Để xem hyunh trả lễ em cái gì " Và rồi Changmin mơ mộng nghĩ đến các bạn thức

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net