Chuyến công tác ở KangNam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại Tỷ hiển linh nhe :)))))) Gia với Tỷ Sẽ xuất hiện từ tập này nheee :)))) vote and shareeeee ạ ❤️️❤️️❤️️❤️️
"Chào chủ tịch" - tiếng của giám đốc chỉ huy chi nhánh KangNam Arin trịnh trọng cất tiếng nói. Giọng nói trong trẻo có phần nũng nịu giận dỗi vì từ khi mở chi nhánh ở đây số lần cô gặp được chủ tịch chỉ đếm trên đầu ngón tay, da phần đều giao tiếp, bàn bạc thông qua e-Mail hoặc thư kí.
"Doanh thu? Số liệu? Cập nhật thiết bị ? Xong cả chưa? Sau khi tôi đi quan sát xung quanh khuôn viên đều phải hoàn thành và để trên bàn làm việc ở khách sạn, phòng 1012"
Dứt câu nói, cô xoay gót lặng lẽ bước đi bỏ lại Arin mặt chù ụ như đưa đám, tự trách mình sao lại phải về làm cho công ty quái đản này cơ chứ, đúng là không có tình người mà, haizzz~
Dạo quanh khuôn viên còn khá nhiều thiếu sót trong đôi mắt quá cầu toàn của LE, cô quay trở lại phòng mình cùng với ly Cappuchino vị ngọt đắng xen lẫn của Starbucks  vẫn còn cầm trên tay.
"Khá lắm! Tôi còn khá nhiều điều cần phải bàn bạc với cô đấy Arin - ssi, tối nay lấy một phòng trong nhà hàng kín đáo một chút, mọi thứ ở đây chẳng có gì có thể lọt vào mắt tôi cả, quá đỗi sơ sài. 7h3o đến phòng tôi, tôi với cô cùng đi. Mọi chuyện đã xong phiền trả lại không gian riêng tư cho tôi"
Arin hết nói nổi con người lạnh như tiền này nữa, nhưng bỗng cô lôi điện thoại của mình ra gọi ngay cho một cô gái nào đó bên đầu dây:
" Đến phòng 1012 ngay, đến thì hãy gõ cửa nhẹ nhàng không thì đừng có trách"
Cô gái kia là thư kí mới được tuyển riêng để tiếp những vị khách lớn, có tầm ảnh hưởng đến chi nhánh, mà ảnh hưởng đến chi nhánh đồng thời ảnh hưởng đến miếng ăn của cô nên đã rấtchắt lọc. Cô ta là Heo Solji- 1989, là một giáo viên âm nhạc nhưng do mức lương ở trừơng tiểu học quá thấp mà cô cần tiền để duy trì cô nhi viện- do đã phải nếm trải biết bao hương vị cay đắng của cuộc đời, của sự cô lập, sự miệt thị, ánh mắt dèm pha của người đời cho trẻ mồ côi, nên cô xót thương cho số phận nghiệt ngã của chúng mà lấy lòng cưu mang từng đứa trẻ một.
"Cốc cốc cốc....là tôi Heo Solji đây thưa giám đốc"
" vào đi"-giọng Arin nhẹ nhàng buông thả tựa làn gió là lướt lạnh giá nhưng lại khiến người khác ấm áp lạ thường a~
"Có việc gì quan trọng mà giám đốc gọi tôi đến phòng riêng của khách thế ạ?"
Arin không thể trách con người này được vì cô ta chỉ mới vào làm thôi, khẽ thở dài, giọng nói xen lẫn trách mắng:
"  đây là chủ tịch của Ahn thị, tôi chỉ là giám đốc điều hành chi nhánh nhỏ ở đây nơi cô đang làm. Từ nay đến ngày chủ tịch hoàn thành chuyến công tác trở về Seoul, cô Sẽ là thư kí của chủ tịch. Nhớ cho rõ chủ tịch dặn gì làm đó, cấm kêu ca. Còn bây giờ tôi xin phép trở về công việc, chào chủ tịch" Arin cúi đầu cung kính trước Hyojin.
Không khí trở nên gượng gạo hơn vì nãy giờ Hyojin vẫn lẳng lặng quan sát Heo Solji, đôi gò má hơi mũm mĩm, cặp môi đỏ mọng như cherry thật gợi tình a~ mái tóc đỏ được cô nhuộm rực lửa tôn lên làn da trắng như tuyết của mình nhằm phù hợp hơn với công việc cần sắc đẹp này. Hyojin có vẻ đã say trong vẻ đẹp hoang dại mà SoulG mang đến mất rồi. Vẻ đẹp này khiến cô như điên dại, muốn chiếm hữu ngay lập tức. Cả hai vẫn không nói, Hyojin vẫn dán mắt vào màn hình nhưng thực ra là đang ngắm Solji căm cụi dọn dẹp phòng cô.

"Chị thực biết cách giết người mà không cần giao kéo đó chị Heo"- Hyojin thầm nghĩ!!!
Solji cất tiếng nói lên một cách bình thản:
" chiều nay chủ tịch có hẹn với giám đốc điều hành đúng không ạ? Tôi cần phải làm gì cho buổi gặp mặt chiều nay?"
"Nếu tôi nói tôi muốn ăn em thì sao nhỉ" - Hyojin thầm nghĩ nhưng lại nở nụ cười nham hiểm trên môi
" không cần cô làm gì cả, giờ thì lấy cho tôi bộ suit, để sẵn trong nhà tắm, mở nước sẵn tí tôi vào"
"Nae"- Hyojin lại một lần nữa chết trong giọng nói nhẹ nhàng này rồi, có lẽ tảng băng trong cô lần đầu tiên bị chị làm cho tan chảy.
7h15 phút tối
"Chủ tịch đã chuẩn bị xong, giám đốc có thể qua rồi ạ" -  đích thị bên đầu dây kia là Arin rồi.
Hyojin vẫn đang chỉnh lại cà vạt, vẫn dùng nước hoa cô yêu thích, mùi của nam, nồng như quyến rũ chết người, bờ vai vững chắc kia xoay lưng về phía Heo Solji, bất giác khiến cô giáo âm nhạc rung động không ít, mặt đỏ bừng bừng như lửa đốt. Thực rất quyến rũ, nam tính đến chết mê chết mệt.
" chủ tịch cô thật quyến rũ đó, ấy chết, cả hai đều là nữ nhân, không phải là thứ tình cảm trái đạo lí ấy được, hoàn toàn không được"
Heo Solji gạt phăng ý nghĩ đó ra khỏi trí óc thì được nhưng hình ảnh của Hyojin vẫn cứ thế hiện rõ mồn một trước mắt như đang trêu ngươi vậy. Từ đầu đến tận gót chân, mọi thứ lại in sâu vào từng nơ ron, từng tế bào thân kinh của Heo Solji.
" khi nào giám đốc tới? " -LE phá vỡ bầu không khí im lặng đến gượng gạo này bằng giọng nói vô hồn, lạnh lẽo khiến cho Solji có chút buồn.
"Chỉ 5 phút nữa thôi ạ"
"Cô thực không có chút thành ý gì ngoài công việc sao, đáng ghét"
"Tranh thủ tìm chút gì đó để ăn đi không thì đói đấy, không đủ sức làm việc cho tôi đâu, tôi có thể tự đi "- rõ là lo lắng cho người ta thế mà cứ kìm nén, cố nói ngắn nhất có thể để người ta không nhận ra tấm lòng của mình. Từ sau khi mất đi người bạn thân cận HyunA cô đã không quen thể hiện cảm xúc ra bên ngoài với người khác ngoài Hani tựa như lúc này vậy.
"Tôi không sao, sau khi chủ tịch bàn bạc công việc và về phòng tôi Sẽ ăn sau " - Solji mỉm cười tươi, một nụ cười rất đỗi chân thành, loé lên tia nắng ấm áp chan hoà, chính lại là chất liệu để đánh thức tảng băng ngủ quên lâu ngày kia.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net