chương 3 họp phụ huynh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiểm tra giữa kì xong lớp học bị xáo trộn lên, Natsu-sensei sẽ xếp chỗ ngồi theo thành tích.

Điểm số của Fushiguro Megumi cũng không tệ lắm, được xếp thứ 5 trong lớp, sau vài cán bộ.

Điều hắn không thích chính là bạn học mới được xắp xếp ngồi bên cạnh hắn.

Hai cái bàn nhỏ chụm lại chỉ cách có vài centimet.

"Xin chào! Mình là Okita Yuuki".

Tóc đỏ giống như màu kẹo táo, mắt mèo cong cong, cười rộ lên nộ ra hai răng nanh nhỏ, dưới ánh sáng bên ngoài chiếu vào khiến làn da trở lên trong suốt.

Cảm giác bạn học mới có nụ cười chữa khỏi, thực giống như thiên sứ.

Sự khó chịu trong lòng cũng dần dần vơi tan.

Thôi kệ, chỉ cần không quá ảnh hưởng tới hắn là được, Fushiguro Megumi thầm nghĩ sau gật đầu đáp lại: "Mình là Fushiguro Megumi".

Mặc dù bạn học mới ngồi bên cạnh nhưng cũng không quá ảnh hưởng gì tới Fushiguro Megumi, cuộc sống hằng ngày vẫn đều như vậy.

Chỉ là cảm giác kì quái, trong lòng có chút hiếu kì với bạn học mới.

Bữa trưa đều là mua từ cửa hàng tiện hợi cạnh cổng trường.

Fushiguro Megumi chỉ thấy bạn học mới ăn có một lần cơm nắm, sau chỉ toàn ăn một bánh mì cùng một hộp sữa chua.

Lượng cơm thực nhỏ, tuổi này là tuổi lớn, ngay cả hắn nhà tuy nghèo nhưng cũng ăn khá đủ dinh dưỡng.

Hắn chưa từng thấy bạn học mới mang bento tới lớp. Có phải hay không cũng giống như hắn?

Fushiguro Megumi tuy ngoài mặt tuy lạnh nhưng trong lòng lại ấm hơn ai hết.

"Ăn ít như vậy?" Rốt cuộc hắn không nhịn được đặt câu hỏi.

Yuuki thoáng kinh ngạc, bạn ngồi cùng bàn tên gì đó từ khi Yuuki chuyển tới đây đều rất ít nói, mặt ngoài cao lãnh thực. Cảm giác tính cách giống như huynh trưởng nhưng do bạn cùng bàn không có chêu chọc cô và bạn cùng bàn còn lớn lên đẹp cho nên Yuuki cũng không có sinh ra ý niệm tiếp cận hay hố người.

Dù sao Yuu-san lại không phải ma quỷ ~

Hố người cũng phải chọn người, như vậy mới có cảm giác phong nhã ~.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Yuuki, Fushiguro Megumi dâng lên xấu hổ, cảm thấy mình đang xen vào người khác, dù sao thì hắn cùng bạn học mới cũng không thân.

Nhưng Yuuki cũng chỉ thoáng kinh ngạc sau đó vẫn là nụ cười ôn nhu: "Lượng ăn của Yuu-san thực nhỏ, Yuu-san cũng không thích ăn thực phẩm có nguồn gốc không quá bảo đảm".

Cũng không cần giải thích kỹ như vậy, Fushiguro Megumi thầm nghĩ. Nhưng khi nhìn nụ cười đơn thuần của bạn cùng bàn chỉ cảm thấy bạn cùng bàn thực ôn nhu.

Fushiguro Megumi cũng nói nhiều hơn mấy câu: "Chúng ta đang tuổi lớn, ăn ít như vậy cơ thể sẽ không khỏe mạnh".

Yuuki bừng tỉnh đại ngộ, mắt lam mở to: "Vậy sao? Thể nào Yuu-san mãi mà không lớn được" ở Tây Quốc Yuuki so với bạn đồng lứa thực nhỏ con, cho dù có sống tới gần 200 năm cũng chỉ cao 1m6 mà huynh trưởng đã cao tới gần 1m9 rồi, ngay cả đệ đệ cũng cao hơn 1m7.

Thật sự rất giống mèo, Fushiguro Megumi thầm nghĩ, nhất là khi mắt lam mở to.

Mặc dù là con gái dáng người sẽ lùn một chút nhưng sinh ra là khuyển tộc chiều cao như vậy liền thực nhỏ, ngay cả bản thể của Yuuki cũng thực nhỏ.

Fushiguro Megumi nhìn thoáng qua bạn học mới cũng nhận đồng, xác thực bạn học mới thực nhỏ, giống như trẻ mẫu giáo.

Xong hai người cũng không có cái gì trò chuyện.

Phát điểm thi kết thúc là nhà trường tổ chức họp phụ huynh.

Yuuki dùng cao tốc di động trở về nhà, cô tới thế giới này không lâu, chính là vài tháng trước.

thân thể đang dần dung hợp, vết vằn cũng từ từ hiện lên, khuôn mặt cũng dần có xu thế biến hóa theo bản thể.

Thân phận của Yuuki tại thế giới này là một cái cô nhi, theo kí ức cùng phân tính hoàn cảnh thì mọi chuyện phải nói như sau.

Thế giới này căn bản không phải thế giới mà Yuuki đang sống, thời đại cũng là nghìn năm sau khi khoa học kĩ thuật chiếm cứ. Và thế giới này cũng không có yên bình như trong tưởng tượng, nó còn tồn tại trong bóng tối là nguyền rủa cùng chú thuật.

Nguyền rủa sinh ra từ mặt trái cảm xúc của con người: sợ hãi, căm phẫn, chán ghét,... Còn có điên cuồng ái. Chính những cảm cúc ấy tạo thành nguyền rủa, từ nguyền rủa sinh ra chú linh. Còn chú thuật sư nghề nghiệp là phất trừ nguyền rủa, cảm xúc của chú thuật sư không tạo thành nguyền rủa mà tích tụ thành chú lực trong người.

Yuuki cũng chỉ căn bản hiểu biết sơ qua khi người giám hộ nói chuyện.

Thân thể này từ lúc nhỏ đã có chú lực cũng nhìn thấy nguyền rủa. Lúc ấy mới 3 tuổi còn chưa hiểu biết dẫn tới ba mẹ mời pháp sư tới, thực chất là cái thần côn, nhưng làm nghề kinh doanh cho nên tin thần tin quỷ, bố mẹ nghe theo thần côn trang phẫn Okita Yuuki từ con gái thành con trai, sau còn sửa cả giấy tờ, hộ khẩu. Yuuki đối với cái này cũng không phản cảm cho nên không đổi về.

Một năm trước khi Yuuki tới đây, bởi vì thân thể cùng với linh hồn không tương ứng mà liên tục bị bệnh nặng.

Sau đó Yuuki bị mang theo chuyển nhà từ trung tâm Tokyo trở về gần vùng ngoại ô để dưỡng bệnh.

Tháng trước do chuyển biến của dung hợp mà cả người nóng dan, đau tới khi ngất xỉu.
Tới khi tỉnh lại liền thấy một nhân loại đô con cùng một cái thứ hình thù xấu không thể tả nổi đánh lộn cũng chính là chú thuật sư cùng chú linh.

Yuuki mới biết được gia đình đứa nhỏ này bị chú linh tập kích, cha mẹ chết liền trở thành cô nhi.

Đứa trẻ này không có họ hàng thân thích nay cha mẹ chết, nếu không có người giám hộ liền sẽ bị đưa đi cô nhi viện. Yuuki đánh cuộc Yaga Masamichi cũng chính là chú thuật kia thật sự có thể tin tưởng hay không mà ra sức giả đáng thương, đánh cuộc thành công Yaga Masamichi tuy hình dáng hung ác nhưng con người thực tốt, hắn áy náy khi không thể đuổi tới kịp phất trừ chú linh, thương xót cho Okita Yuuki tuổi nhỏ mà nhận nuôi cô.

Quan trọng nhất chính là Yuuki có thể nhìn thấy chú linh, bắt buộc phải có chú thuật sư nhận nuôi.

A~ bối cảnh như vậy cũng thực đủ mới mẻ, đủ bi thảm, đủ màu sắc và cũng đủ phong nhã.

Nhưng cũng chỉ là người giám hộ bởi công tác của hắn rất bận, ở trọ cũng ở nơi công tác không có về nhà. Yuuki chuyển tới sống một mình bằng tài sản để lại, tiền chia hoa hồng cũng đủ để Yuuki tiêu sài.

Yuuki chuyển tới một căn nhà được xây theo phong cách Nhật thức cổ, nhà khá phù hợp với cách thức của thế giới cũ, đất cũng khá rộng, đằng sau là một cánh rừng nhỏ, vì không phải ở trung tâm Tokyo nên nơi này cũng không đông người, dân cư cũng thưa thớt, nhà nằm ở trung tâm.

Trước nhà dọc lối đi có trồng một hàng hoa tử đằng, mùa xuân nở rộ thực xinh đẹp, sau vườn cũng có trồng vài cây quạt dẻ với cây phong, có cái hồ nhỏ, xung quanh có tre trúc cảnh, trước cổng nở rộ hoa anh đào, trên tử đằng có treo vài chậu hoa cảnh nhỏ, phải nói là không khí gia viện thực tuyệt.

Ở bên cạnh hồ còn có mái hiên đình nghỉ ngơi, hạ tới hồ sen hoa nở rộ, chợp động bong bóng cá koi hồng, bói cá rỉa lông trên cành sen, lá liễu cong lưng soi mặt hồ.

Ngày hè vén thanh phong, mộ trong say tà dương, quả thực quá phong nhã ~.

Yuuki hài lòng với nơi ở mới.

Nơi này cũng là một căn nhà thuộc Okita, ông tổ là Okita Soji- bậc thầy kiếm sĩ của thời Edo. Nay gia tộc tàn lụi, hậu duệ cũng chỉ còn lại bố cùng Okita Yuuki, bố vừa chết huyết mạch Okita còn lại Okita Yuuki.

Trong gia viện có phòng để kiếm cùng tập kiếm nhưng không có bị sử dụng quá, bố Okita Yuuki từ nhỏ cũng từng cùng ông nội tập kiếm truyền thừa nhưng sau ông nội mất, bố Okita Yuuki liền học cao trung chuyển tới trung tâm Tokyo, sau cùng mẹ của Okita Yuuki quen nhau rồi xây dựng sự nghiệp.

Yuuki căn bản là không thiếu tiền, gia tài để lại một chuỗi cửa hàng, không biết có bao nhiêu, có người quản lí, mỗi tháng chỉ việc ở nhà thu tiền. Vì vậy mà người giám hộ cũng không quá nhúng tay vào sinh hoạt của Yuuki.

Người giám hộ Yaga Masamichi làm thủ tục chuyển trưởng cho Yuuki, cũng dọn từ trung tâm Tokyo đến vùng này, do Yuuki trên mạng tra xét đồng phục của trường thực xinh đẹp cho nên liền muốn chuyển đến. Cụ thể là Yuuki nhảy lớp, vốn đáng ra phải học mẫu giáo nhưng Yuuki không muốn đối mặt với đám thò lò mũi xanh cho nên xin nhảy lớp.

Người giám hộ Yaga Masamichi là cái người thực tốt, người thành thật, chỉ cần Yuuki vừa bán manh cái gì cũng đồng ý, dễ dàng mềm lòng thực. Chú thuật sư bình thường mẫu giáo có học hay không cũng không quan trọng.

Yuuki trở lại nhà, phòng ở lớn vẫn chưa được quét tước, khuyển tộc sinh ra có bệnh sạch sẽ, Yuuki vốn thích đẹp lại càng có bệnh khiến phích.

Yuuki bật công năng của vài con robot tự động hút bụi, đặt từng phòng để cho nó tự lăn lê bò nết, tuy có vài phòng không sử dụng đến nhưng Yuuki vẫn quét tước sạch sẽ.

Hiện tại đã có hai vết vằn, yêu lực cũng lấy lại được 1 phần, Yuuki không chút do dự tiêu sài phung phí, là nhị "công tử" Tây Quốc bị hầu hạ đã quen, cho dù ở cạnh huynh trưởng đi vào rừng cũng được vài vị tiên ông cây cổ thụ cùng vài loại yêu quái thân thiện chăm sóc tỉ mỉ, nấu cơm, dệt chăn, nhóm lửa, xây tạm nơi cư trú.

Bởi sinh ra Yuuki có khuôn mặt thực được nhiều người hoan nghênh, tính cách cũng được nhiều yêu thích. Không biết vì sao nhưng tiên ông cây cổ thụ hay thực vật đều đặc biệt thân thiết đối với Yuuki. Yuuki đều quy công với mị lực của bản thân.

Huynh trưởng tuy mặt lạnh nhưng trong lòng cũng thầm chua loét. Mọi việc đều có người lo, Yuuki chỉ việc đi theo huynh trưởng tấu vài món lòng. Hành động như vậy cũng thật phong nhã ~

Tới tìm đệ đệ, nhà tuy khá nghèo nhưng Yuuki cũng không phải làm gì, mẹ Inuyasha xem Yuuki như trẻ nhỏ lại là con của cố nhân, là ca ca của con trai mình mà chăm chút từng chút đầu ngón tới chân, mẹ Inuyasha nấu cơm không tệ lắm nhất là bánh anh đào, sạch sẽ, thơm ngọt, có thể ăn.

Hiện tại tuy tới thế giới khác Yuuki cũng không muốn mình động, thà dùng yêu lực còn hơn là phải tự lo sinh hoạt hằng ngày.

Yuuki một tay tạo thành kết ấn, đây là thuật triệu hồi học từ một vị bạn thân, sau Yuuki cải tiến lại thuật triệu hồi, chiêu này chủ yếu dùng cho sinh hoạt tạo ra mấy con rối, sau đó nhờ nó phục vụ hầu hạ mình.

Phát động triệu hồi, từ trong không khí nhanh nhẹn tạo thành mấy viên cầu ánh sáng, từ viên cầu bị Yuuki dùng yêu lực lặn ra mấy con người nhỏ giống như thú bông. Yuuki tự nhiên mà sai khiến chúng nó đi làm việc nhà, nấu cơm.

Yuuki chịu đủ lắm rồi suốt ngày chỉ ăn bánh mì. Cơm hộp bên ngoài Yuuki không dám động, mấy thứ không rõ quá trình làm như thế nào sao có thể cho vào mồm.

"Ta muốn ăn cái này, cái này, món tráng miệng là bánh thủy tinh"Yuuki chỉ vào trong sách dạy nấu ăn nói với mấy tinh linh phụ trách nấu ăn.

Mấy tinh linh nho nhỏ gật gật đầu sau đó cầm sách nấu ăn lon ton chạy vào trong bếp.

Vài con tinh linh cũng phân chia nhau đi làm việc nhà: lau cửa sổ, quét sân, cọ rửa phòng tắm chuẩn bị nước nóng, giặt đồ, phơi đồ, tưới hoa cỏ.

Yuuki thói quen nằm trên ghế xem TV. Cuối cùng cũng có công cụ để sai khiến, phải biết rằng những ngày tháng trước Yuuki phải thuê giúp việc làm hết, làm việc tuy không hợp ý nhưng miễn cưỡng coi là sạch sẽ.

Xem xong một bộ phim, vài tinh linh nho nhỏ chạy tới ôm theo quần áo mới, Yuuki mang theo quần áo trở vào phòng tắm, hơi nước mập mờ.

Yêu quái không cần tắm rửa bởi sẽ có yêu lực tự lột bỏ bụi bẩn, nhưng Yuuki lại thích tắm rửa, kị cọ mình cho sạch sẽ như vậy mới phong nhã~

Nước ấm vừa đủ, Yuuki ngồi vào trong bồn ngâm mình, mấy con tinh linh chạy theo, dùng ghế nhỏ đứng lên, phụ trách gội đầu, kị cọ tắm rửa cho Yuuki. Hơi nước nóng ẩm thoải mái, nước ấm bên trong cũng có năng lượng có thể hấp thụ chuyển hóa yêu lực, tuy lượng rất nhỏ nhưng thịt muỗi cũng là thịt, đặc biệt ngâm mình còn thực thoải mái.

Trên đỉnh đầu của Yuuki mọc ra hai lỗ tai chó màu hồng cùng cái đuôi mềm bị chìm vào nước ướt đẫm, đừng để ý, chút tì vết nhỏ, mỗi lần ngâm nước nóng đều như vậy, Yuuki cũng không để tâm lắm, dù sao cũng không ai phát hiện.

Vài tinh linh lấy ra vài con vịt vàng nhỏ đặt nó trôi trong bồn cùng Yuuki, lại lấy ra sữa thơm, một loạt thao tác xoa mặt, bảo dưỡng.

Tắm xong hơn 30 phút, Yuuki choàng áo tắm nằm ra trên bàn để vài con tinh linh mát xa, bôi dầu thơm, hộ lý sạch sẽ thơm tho từ đầu tới chân cũng mất 30 phút.

Yuuki thay ra áo tắm đưa cho tinh linh để nó mang đi xử lí.

Giống như một đế vương, Yuuki chỉ việc đứng để cho mấy con công cụ tinh linh mặc yukata, sửa sang lại nếp gấp, dùng máy sấy sấy khô tóc, lại tỉ mỉ trải đầu, một loạt các thao tác đâu vào đấy.

Yuuki thói quen mặc yukata khi ở nhà, rộng rãi, thoải mái, dễ thoát. Nhưng là một con khuyển lại thuộc tính họ mèo cho nên thực thích cái đẹp, trang phục thường ngày hay Yukata cũng là riêng một cửa hàng định chế, có riêng một đoàn đội thiết kế trang phục, đây cũng là tài sản mà ba mẹ Okita Yuuki để lại, dù sao cũng là con một, cái gì tốt đều để lại cho con. Yuuki sử dụng cũng không một chút xấu hổ, muốn mặc thể loại trang phục nào chỉ việc gọi điện thoại liên hệ với thiết kế sư.

Con nhà có tiền không hề lo lắng trong sinh hoạt.

Yukata là đồ mới vừa sáng nay đoàn đội gửi đến đã được giặt thơm tho, mấy tinh linh vừa dùng ủi bàn cho nên khá ấm, Yukata là màu trắng, viền cổ, dây buộc là màu lam, bên dưới ống tay áo cùng dưới chân có nhuộm hình cánh hoa cẩm tú cầu màu lam nhạt, tím nhạt, Yuuki thực hài lòng.

Tắm xong bọn công cụ tinh linh cũng nấu cơm xong, Yuuki trở lại nhà ăn, đồ ăn đã được bưng lên, thức ăn có ba món chính thịt bò hầm khoai, sườn nướng sốt bơ thơm ngọt, thịt cá viên và một món súp ninh xương với cà rốt, rau củ, bên trong còn thả vài viên đậu nhỏ.

Ăn cũng không tệ lắm, Yuuki cũng không keo kiệt khen ngợi: "làm tốt, cần cố gắng phát huy".

Mấy tinh linh ngoan ngoãn gật đầu.

Đồ ăn cũng không chuẩn bị nhiều, chỉ đủ cho một mình Yuuki ăn lo. Ăn xong, vài con tinh linh dọn bát trở về phòng bếp rửa, lại chăm chỉ kị cọ bàn cơm, vài con tinh linh cùng nhau bưng lên món tráng miệng.

Ăn xong bắt đầu làm bài tập về nhà.

Yuuki không quá thích học môn khoa học tự nhiên, không phải vì Yuuki học tập kém mà trong lý thuyết, tính toán không hề có thực tiễn khiến Yuuki cảm thấy nhàm chán, sinh ra là yêu quái cũng không cần học tập ấy thứ này.

Vận khí của Yuuki trước giờ không tệ lắm, phải nói là EX cho nên thi trắc nghiệm Yuuki đều được điểm cao, bài tập về nhà là tỉ mỉ tính toán, Yuuki không làm mà vứt cho mấy tinh linh nhỏ.

Chúng nó chụm ba chụm bảy chăm chỉ cần cù học tập, Yuuki ngồi phòng khách xem lại bộ phim cẩu huyết 8h.

Yêu lực cũng sắp cạn, mấy tinh linh chạy nhanh soạn sách vở, khóa kĩ cửa, hộ tống Yuuki lên giường ngủ, tắt đèn, bật máy nghe nhạc ru Yuuki ngủ rồi mới yên lặng biến mất.

Sáng hôm sau, yêu lực sau một đêm đã tích lũy, mấy con tinh linh lại được triệu hồi, chuẩn bị cơm sáng, phụ trách Yuuki tắm gội mặc đồ.

Hôm nay cần phải mặc đồng phục của trường, cũng bởi đồng phục đẹp cho nên Yuuki mới chọn trường này.

Đồng phục là màu xanh thẫm, chất vải tây trang, cổ áo thủy thủ màu trắng có cà vạt nhỏ, áo tây trang có hai hàng cúc màu vàng, mỗi hàng có 3 viên cúc áo, quần đùi tây trang, giày da đen bóng. Trang phục thiết kế theo kiểu quý tộc Tây cổ, Yuuki mang tất đen tới đầu gối, tuy trời hôm nay không lạnh như mấy hôm khác nhưng cũng khá lạnh.

Yuuki ăn xong cơm sáng liền ra cửa đi học để mấy tinh linh ở nhà dọn dẹp lau sạch nhà cửa, yêu lực còn lại 3 tiếng, cũng đủ mấy tinh linh làm xong việc nhà.

Trường học khá xa nhưng với tốc độ của Yuuki cũng chỉ mất 5 phút, gần tới trường Yuuki mới thong thả đi chậm lại.

"Okita đồng học" Giọng nói trẻ con lãnh đạm từ sau lưng Yuuki vang lên.

Sau một bóng người vượt lên cùng Yuuki đi song song.

Yuuki nháy mắt quan sát người này, tóc đen đầu nhím, mắt xanh đen, làn da trắng, ngũ quan tinh xảo, biểu tình lạnh nhạt, là con trai tuy hơi giống con gái, còn Yuuki đoán là con trai vì đứa nhỏ này mặc giáo phục của trường, tây trang thủy thủ kết hợp quần đùi giống như Yuuki. Người này nhìn qua trông cũng phong nhã.

Nhưng không quen biết.

Đứa nhỏ này thực xinh đẹp nhưng Yuuki lại không có ấn tượng, chắc là bạn học ở lớp bên hoặc đàn anh, dù sao Yuuki cũng thật nổi tiếng trong trường, có nhiều người biết Yuuki nhưng không đại biểu Yuuki biết hết bọn họ.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Yuuki vẫn lễ phép, tươi cười đáp lại:"Buổi sáng tốt lành, đồng học!"

Hai người chào hỏi xong cũng không nói cái gì, ăn ý ( theo suy nghĩ của Fushiguro Megumi) cùng bước vào trường.

Hôm nay là ngày họp phụ huynh nhưng Fushiguro Megumi cũng không có ai đến họp, tuy chán ghét tra nam ba ba nhưng lại có ẩn ẩn chờ mong về hắn.

Sáng hôm nay Fushiguro Megumi trong lòng có chút khó chịu, vừa tới gần trường thì phát hiện bạn học mới đằng trước, cậu theo lễ phép mà chào hỏi.

Bạn học mới thực kỳ quái, luôn ôn nhu mỉm cười trong bất kì hoàn cảnh nào, nhưng Fushiguro Megumi không chán ghét điều đó.

Quả thực bạn học mới có nụ cười chữa khỏi, tâm tình buồn bực của Fushiguro Megumi cũng vơi bớt bao phần.

Các học sinh đều dẫn theo ba hoặc mẹ đi cùng, cũng chỉ có Fushiguro Megumi cùng Yuuki là đơn độc tới trường.

Fushiguro Megumi có chút ghen ghét hâm mộ, có lẽ là do muốn tự an ủi chính mình cho nên Fushiguro Megumi thong thả cùng Yuuki sóng vai nện bước, như vậy cậu sẽ không chỉ có một mình.

Tuy thắc mắc bạn học mới không có ba mẹ đi cùng nhưng Fushiguro Megumi cũng không có hỏi.

"Okita-kun, buổi sáng tốt lành!"

"Buổi sáng tốt lành" Yuuki tươi cười đáp trả.

"Okita-kun buổi sáng tốt lành!"

"Buổi sáng tốt lành".

"Okita-kun buổi sáng tốt lành"

"Buổi sáng tốt lành".

.....

Suốt dọc đường đi có thật nhiều người cùng Yuuki chào hỏi, Yuuki đều vui vẻ đáp lại.

Fushiguro Megumi thoáng kinh ngạc, không ngờ bạn học mới lại được hoan nghênh đến vậy.

Sau Fushiguro Megumi nghĩ tới thực nhiều thư tình, kẹo ngọt đút đầy trong hộc bàn cùng tủ đồ liền bình tĩnh, ngay cả các tiền bối không phân nam nữ đều rất thích Yuuki.

Dù sao bạn học mới tính cách ôn nhu lại có nụ cười chữa khỏi, ngay cả Fushiguro Megumi ngồi cùng bàn nhiều lúc cũng cảm thấy thoải mái, giống như được tắm mình trong gió xuân. Một người như vậy được hoan nghênh cũng không kì quái.

Fushiguro Megumi không có như trong tưởng tượng của Yuuki dừng lại ở tầng một, chẳng nhẽ không phải đàn anh? Hai người lại tiếp tục đi lên tầng hai nhưng dọc theo hành lang Fushiguro Megumi cũng không có đi vào bất kì lớp nào, Yuuki trong lòng cảm thấy quái quái.

Sắp tới lớp 1-A, đứa nhỏ này sẽ không đi theo Yuuki đi? Nhưng khi tới cửa lớp thì thấy Fushiguro Megumi chuẩn bị quẹo vào.

Yuuki cảm thấy có điều không đúng, theo bản năng mà thốt lên: "Đồng học!"

Fushiguro Megumi nghe tiếng gọi liền dừng lại quay đầu ý bảo: có chuyện gì.

"Đây là lớp 1-A" Yuuki cũng không chọc thủng đồng học này đi nhầm lớp mà uyển chuyển nhắc nhở.

"Thì sao?" Fushiguro Megumi cảm thấy lời nói của mình lãnh đạm liền sửa đổi: "Đúng vậy, có gì sao?"

Đồng học này có phải hay không mạch não quá ngắn, Yuuki ám chỉ như vậy rồi mà vẫn không phát hiện, Yuuki chỉ đành trắng ra lại không mất lễ phép mà nói: "Hình như đồng học đi nhầm lớp".

"...."

"...." Yuuki vẫn lễ phép mỉm cười không để bạn học này quá xấu hổ.

"...."

"...."

Hai người cứ vậy mà yên lặng nhìn nhau.

Cuối cùng vẫn là Fushiguro Megumi đánh vỡ không khí kì lạ này, cậu khuôn mặt nghiêm túc gọi tên Yuuki: "Okita-kun".

Fushiguro Megumi cảm giác mình có chút tức giận, nghe xem đồng học này nói cái gì? Rõ ràng là bạn ngồi cùng bàn vậy mà lại nghĩ cậu đi nhầm lớp, Fushiguro Megumi có chút gằn giọng nói: "Tớ cùng Okita-kun là bạn ngồi cùng bàn"

Yuuki:...... OAO !!!

Nhìn Yuuki miêu miêu kinh hãi trừng mắt, Fushiguro Megumi lại cảm thấy có chút buồn cười, cậu thử hỏi: "Okita-kun biết mình tên gì sao?"

"...." Chết tiệt!

Fushiguro Megumi biết đáp án, cậu tiếp tục chỉ vào Hana-chan cũng là người cậu thường thấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net